Trên trời cao, mây trắng lững lờ trôi, Hải Ngân Sơn mặc một chiếc khố nhìn Hàm Thanh Thiên đứng giữa trời toàn thân kim sắc vô cùng chói lóa, bàn tay là một bộ móng sắc bén không còn ghế để mài thì bây giờ hắn lại mài vào nhau, khiến chúng liên tục phát ra tiếng bén nhọn như thể đang diễn ra trận chiến.
Hai người nhìn nhau, Hàm Thanh Thiên mỉm cười như thể kết quả trận này đã được định sẵn là hắn thắng, mà Hải Ngân Sơn đối diện khuôn mặt liên tục cảnh giác cao độ. Hắn hiểu tốc độ của Hàm Thanh Thiên một khi ra tay dù là hắn cũng khó mà thấy thân ảnh của người này.
Vừa mới nói xong, Hàm Thanh Thiên liền ra tay, dùng hai kim thủ của hắn tạo hình trảo thủ như của rồng, lao tới trước mặt Hải Ngân Sơn. Nhanh chóng đoán vị Hàm Thanh Thiên, Hải Ngân Sơn lập tức tránh né, tay rút ra một bộ quyền sáo làm từ Lam Tinh Huyền Thiết Ngọc. Một loại ngọc mang sắc xanh của biển cả, lại cứng vô cùng có thể xuyên thấu qua đôi quyền sáo này nhìn thấy bàn tay thô ráp, gân xanh nổi lên rõ nét như đang súc lực.
Hàm Thanh Thiên lại lao tới, bây giờ đã có được đồ bảo hộ đôi tay của hắn, Hải Ngân Sơn không còn né tránh mà đối đầu trực diện. Một loạt tiếng v·a c·hạm sắc bén, trầm đục vang lên trên không, hai người đều nhanh muốn vượt cả mười ngàn quyền.
0