Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 81: C·h·ế·t!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 81: C·h·ế·t!


- Tiểu tử kia tính cản mình?! - Châu Huy dường như phát hiện ra Việt Hưng có ý ngăn cản, cũng chỉ cười trừ một tiếng, Việt Hưng lần đầu tiên trải qua trường hợp này, chưa biết cách xử lý ra sao nên Châu Huy chẳng cần lo lắng, chỉ cần trở nên mạnh hơn nữa, thuận theo ý Việt Hưng hắn là được.

Một là khả năng lĩnh ngộ về phương pháp tu luyện thế giới đó, và ngộ đạo. Đạo có thể từ trưởng bối truyền thụ lại, hoặc tiếp thu truyền thừa nào đó mà thành. Đạo càng cao, tu luyện cũng nhanh, đột phá bình cảnh càng dễ hơn. Người đạo thấp, bình cảnh của họ là trời, muốn vượt càng khó; còn người đạo cao, bình cảnh chỉ là một cánh cửa mở toang sẵn, bước qua là tấn cấp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tìm được Châu Huy, Việt Hưng càng thôn phệ linh hồn hắn, những ký ức, những gì Châu Huy biết cũng xuất hiện dần trong đầu Việt Hưng. Chuyện mà y trải qua so với Việt Hưng lại khác một trời một vực, so với những gì mà Việt Hưng từng làm trước đó thì Châu Huy thuận theo thế giới đó hơn.

Không quá lâu, Việt Hưng tìm đến được linh hồn Châu Huy, y bất động ngồi yên, vì đang ở bên trong ký ức của Việt Hưng hoàn thành tâm nguyện, tìm lấy điểm đặc biệt tới linh hồn Việt Hưng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà trước lúc Châu Huy chính thức rời khỏi thế giới này, cả hai đã gặp nhau, Châu Huy thở dài, y biết được bản thân khó mà qua được nạn này, nhìn Việt Hưng với ánh mắt thương hại rồi lẩm bẩm gì đó, lắc đầu rồi tan biến.

Việt Hưng trở lại, y nhất định sẽ bắt đám người đó trả giá thật đắt. Nhưng cũng may mắn, nếu không nhờ họ thì y cũng đâu được kỳ ngộ lớn đến thế này. Tội c·hết có thể miễn, tội sống khó tha.

Tu luyện Khống Tâm thuật có thể nói là gián tiếp tu luyện nhất tâm nhị dụng, để dạng Nộ đi đối phó Châu Huy, chủ lực ở lại thừa cơ đánh phá. Hai mặt giáp công, ai mà chịu nổi.

Việt Hưng nhận thấy mình sắp về nhà, vô cùng mừng rỡ, bản thân xuất hiện tại chỗ nào cũng không quan trọng, bản thân chỉ cần mạnh lên, điều gì cũng có thể thực hiện được.

Cứ sai người đến ngăn cản là Châu Huy có thể nhẹ nhàng ứng phó, hoàn toàn không khiến y gặp khó khăn gì, chỉ là hơi có chút phiền phức. Châu Huy càng lúc càng mạnh, đã có thể tu luyện mạnh mẽ hơn Việt Hưng lúc đó.

Đại ý Châu Huy nói là liên quan tới số phận, thiên đạo và cả chính mình. Không rõ là Việt Hưng hay chính y liên quan tới thiên đạo số phận đó.

Châu Huy trong thế giới, đang đại chiến với Bá Đế bỗng run rẩy tạo sơ hở cho Bá Đế đánh một quyền bay xa tít mù tắp. Châu Huy biết Việt Hưng đã tìm được linh hồn y, mà y lại chẳng thể phản kháng, chỉ có thể cố gắng nhanh chóng hoàn thành tâm nguyện, tìm linh hồn Việt Hưng thôn phệ so đo xem ai nhanh hơn.

- Không biết bây giờ họ thế nào. - Việt Hưng thở dài, mong bản thân phải mau chóng mạnh hơn để cố gắng giúp đỡ báo đáp lại họ.

Nhìn trời mây trôi qua, y mất mấy ngày đêm mới gặp được ân nhân cứu mình khỏi tảng băng. Đó là một tiểu tử vô cùng gầy gò, da bọc xương phát hiện y trôi dạt vào biển rồi gọi người trong thôn ra trợ giúp. Y sĩ trong thôn kiểm tra Việt Hưng không có chuyện gì hết cũng làm mọi người yên lòng, cả Việt Hưng cũng vậy.

Lần ba thì bị cưỡng gian hút sạch nguyên khí tới c·hết, cuối cùng là bị người ta giam nhốt tới c·hết.

Đồng thời, Việt Hưng cũng tường tận cái gọi là tư chất mạnh hơn. Tư chất ngoài tiên thiên trời ban tốc độ tu luyện, còn dựa vào hai thứ nữa.

Sau khi thôn phệ xong linh hồn Châu Huy, Việt Hưng cố gắng hồi tưởng ký ức xem làm cách nào để Châu Huy trở về nhưng bất thành, vì khi trở về, Châu Huy sẽ tiến hành nhập vào thân xác nguyên chủ. Mà thân xác Việt Hưng đã bị tách ra khỏi linh hồn không biết bao lâu, linh hồn với thể xác có lẽ đã không còn cảm ứng lẫn nhau giữa hai thế giới được.

Châu Huy cảm nhận lực lượng của bản thân ngày càng yếu đi, biết rõ Việt Hưng tìm ra điểm mấu chốt, ký ức ngày càng mơ hồ, sức lực cạn kiệt dần dần, không thể nào chống đỡ được từng đợt t·ấn c·ông mà Việt Hưng phái đến.

Không dễ dàng để từ bỏ như vậy, Việt Hưng nhìn đám người đó b·ị đ·ánh đuổi cũng không nản, tiếp tục từ đám người chạy về tìm người có tu vi đến đánh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Việt Hưng thấy Châu Huy không phản ứng lại, biết rõ đây là thời cơ của mình phải nhanh chóng nuốt hết được y. Nếu không, y trở lại, bản thân càng khó sống.

Tại thế thứ nhất, nguyên nhân c·ái c·hết của hắn là bị người khác hạ độc c·hết, lúc đó Châu Huy quá tin người, lại không có lòng phòng bị, bị người ta ám hại c·hết, uất hận trong lòng không cách nào giải tỏa mới trùng sinh qua thế thứ hai.

Trở về ý thức của bản thân, Việt Hưng nhìn thấy Châu Huy đang cố gắng hoàn thành tâm nguyện của mình. Đầu tiên chính là giữ lại được cánh tay trái. Vì có Việt Hưng từng làm theo cách phàm nhân ở yên một chỗ cũng bắt chước theo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khó, nhưng Việt Hưng sẽ không bao giờ từ bỏ! Để linh hồn tản ra khắp mọi nơi, từ những cảnh tượng mà y từng qua, phát hiện những điểm đặc biệt để tới được nơi linh hồn Châu Huy cư ngụ.

Việt Hưng không hiểu, khẩu hình của Châu Huy vô cùng khác biệt so với thế giới mà y đang sống, Việt Hưng vẫn đoán được một số từ ngữ, tựa như vùng miền khác nhau nhưng vẫn chung ngôn ngữ.

Cứ thế đi theo luồng sáng ấm áp, Việt Hưng trở về thế giới của mình, điều làm y đặc biệt chú ý là mình sẽ sống như thế nào và sẽ gặp phải những chuyện gì sau khi sống lại.

Mà càng thôn phệ được nhiều ký ức của Châu Huy, y càng biết nhiều về việc tại sao mình lại ở đây và tại sao Châu Huy có thể sống lâu đến thế. Nguyên lai cả hai là một dạng người có thể kết nối linh hồn với nhau, có thể gọi là trời sinh gặp mặt.

Có được kinh nghiệm của Châu Huy, Việt Hưng lại trải qua bốn kiếp nữa là tám kiếp kinh nghiệm về tu luyện và ngộ đạo. Bây giờ trở về, một bước lên trời đúng thật không khó. Chỉ là những chuyện kế tiếp xảy ra thế nào cũng không chắc chắn, có cơ hội phát triển bản thân mình hay không cũng là một vấn đề. Tựa vừa rồi, bị Bạch Cầu cấp năm Hoá Hình cảnh dưới trướng Nham Vương đi quét, chẳng có lực hoàn thủ.

Chuyện này chẳng có chút gây hại nào cho y, Việt Hưng đang tính đến trường hợp có nên xông thẳng vào thần thức của hắn, cắn xé hắn từng mảng một hay không. Thiết nghĩ làm vậy hẳn là có tác dụng, nhưng để tìm được linh hồn Châu Huy cũng không dễ.

Châu Huy làm vậy chẳng khác Việt Hưng, chỉ là vậy thì cũng giống với tâm nguyện cha mẹ, sống một đời an nhiên. Cẩm Tuyền cũng vì tránh né người Sở gia truy đuổi cũng cùng Đấu Thiên kết đôi ở ẩn trong núi rừng, tận lực biến mất trong mắt mọi người, ấy vậy mà chẳng thể làm được, bị người ta tìm ra, liên lụy Việt Hưng trúng độc bỏ tay.

Mình không có chuyện gì cả, thân thể vẫn vậy, khuôn mặt vẫn giống cha, cánh tay trái vẫn không thấy đâu. Nhìn mặt mình, y lại nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ những người từng giúp đỡ anh trong lúc hoạn nạn.

Nhưng Việt Hưng làm sao cho y được toại nguyện, Việt Hưng sắp xếp đám thợ săn săn được thú quý bị một nhóm cường đạo c·ướp rồi truy đuổi đến. Thợ săn bỏ lại thú quý cho Châu Huy, Châu Huy tuy không tu luyện, nhưng kinh nghiệm chiến đấu cũng phong phú, đám cường đạo không cách nào đánh bại, đành rút lui.

Chương 81: C·h·ế·t!

Trước đó Châu Huy gặp phải những người như vậy, thôn phệ họ và sống sót thay cuộc đời đám người đó. Nếu Việt Hưng thành công cắn nuốt Châu Huy thì Việt Hưng sẽ trở lại thế giới cũ, tiếp tục sống tiếp, hoàn thành những gì còn dang dở.

Khi y mở mắt ra thì nhìn thấy mình ở một nơi xanh lam, xung quanh lành lạnh, thân thể chẳng cử động được. Như vậy y rõ ràng bản thân mình hình như đã bị đóng băng, còn ở Hồn Yêu Đại Địa hay Huyền Minh đại lục thì không rõ.

Trước mắt y tối om, không thấy được những gì xung quanh, bỗng có một luồng năng lượng thu hút y, gợi dậy được tính tò mò của mình, Việt Hưng đi theo nó, cảm giác thân thuộc ùa về, một mùi hương chứa đầy hoài niệm, mùi vị quê hương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy tình thế không ổn, Việt Hưng cũng phải suy nghĩ lại, nên làm gì để có thể cản trở được Châu Huy qua bốn kiếp nhân sinh, bốn lần đoạt xác trùng sinh.

Thời cơ đã tới, kẻ không nắm bắt là kẻ ngu. Việt Hưng không phải kẻ ngu, đương nhiên sẽ nắm lấy cơ hội tốt trời ban, bỏ qua như vậy thì khó có lần sau, thậm chí là không bao giờ.

Kiếp hai, sau khi đi được nửa đường thì gặp đám cường giả đỉnh cấp đại chiến, bị đ·ạ·n lạc đánh trúng, thân tử đạo tiêu.

Theo mọi người về trong làng, cậu nhận được sự cảm thông từ họ, thấy cậu trôi dạt trên biển, bị đóng băng, lại mất một cánh tay, ai cũng tò mò về thân phận của cậu. Họ không có tu luyện, cũng không có sợ Việt Hưng làm điều gì xấu với họ, thôn dân tin tưởng y không phải người xấu.

Không lâu sau, Việt Hưng đã hoàn toàn diệt được Châu Huy, nhận được toàn bộ ký ức của y, nhưng vì để tránh bị hỗn loạn, thay đổi tên của Châu Huy về Việt Hưng trong toàn bộ các kiếp, lại đè thêm một đoạn đường dang dở của Châu Huy về sau bằng con đường mình đã từng qua. Thuận lợi như vậy, không mạnh lên đúng là c·hết quách đi cho xong.

Những gì còn liên quan tới linh hồn Việt Hưng có lẽ chỉ có mấy đứa thú dưới trướng. Mà muốn tìm được chúng thì vô cùng khó, y không rõ mình ở đây bao lâu, liệu đám thú đó còn sống hay không.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 81: C·h·ế·t!