0
Nhắc tới hai vị Bạch Ngân cảnh, vài ngày nữa bọn họ sẽ tới, Việt Hưng cũng là mới nghe được chuyện này. Dù sao cũng sắp tới thời hạn ba tháng, Việt Hưng nếu đủ may mắn cũng sẽ được bọn họ chọn lên thuyền làm tạp dịch, hoặc theo chân những thanh niên lên đảo. Y cũng mới nhớ ra bản thân mình từng theo Sở Mạnh và Sở Hành Đoan luyện thể, luyện phác đao cùng với một số võ kỹ phòng thân. Vì ảnh hưởng của những thế kiếp với ký ức của Châu Huy mới nhất thời quên lãng.
Sở dĩ biết được thời gian họ tới là vì có một quỹ đạo được hình thành qua nhiều lần tới thăm, là mùng bảy hàng tháng giao dịch, ngày hai tám mỗi tháng trở về. Cứ vậy ba lần, khi lần thứ ba trở về, khoảng ba ngày sau sẽ có tuần tra của Thanh Hải đảo tới dừng chân. Những đảo dưới trướng khác cũng vậy, lộ trình cũng sẽ có sai biệt nhất định nếu trên đường gặp phải biến cố nào đó.
Y lại có được thêm một cách để tiến đến đảo cao hơn, nhưng với tính cách thích tự do, không hề trói buộc chút nào lại hợp hơn cả. Việt Hưng lại loại bỏ cách tuyển quân tới đảo khác, dù y có thể giữa đường bỏ đi. Nhưng dưới tình hình không biết người ta thế nào mà lại bỏ đi, đúng là có chút thất đức. Lại không cẩn thận, sợ là bị người Thanh Hải đảo đ·ánh c·hết giữa chừng. Khó khăn lắm mới có thể hồi sinh, làm sao lại c·hết thêm lần nữa được chứ.
Sau lúc đó, mọi người cũng không còn chuyện gì nữa, ai cũng trở về nhà nấy, Việt Hưng cũng không để tâm tới họ nữa, biết được một số thông tin như vậy là đủ. Thôn trưởng thấy cậu, bản thân cũng có tu vi Thanh Đồng ngũ tinh, nhìn thấy được trong cơ thể Việt Hưng ẩn chứa linh khí cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ. Người có thiếu hụt một đoạn kinh mạch vậy mà có thể tu luyện được đến Thanh Đồng tam tinh.