Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 35: Hùng Lôi Quyền

Chương 35: Hùng Lôi Quyền


Hùng Lôi lại gầm lên, lúc này hai mắt sáng như đôi đèn pha, tia chớp màu xanh lam lóe lên khắp người, thỉnh thoảng rít lên "ken két" và chạy dọc theo người nó. Cùng lúc sức mạnh và tốc độ cơ bắp đã được tăng lên nhiều lần, như thể nó sắp đạt đến đỉnh cao của cảnh giới Tái Thể trung kỳ vậy.

Ngay sau đó, nó liền lao tới và tung liên tiếp những cú tát như sấm vồ. Đương nhiên với kích thước khủng bố như hiện tại, ảnh hưởng của nó đến môi trường xung quanh cũng là rất lớn.

Về phần Vĩ Phàm, vì không tránh được nên chỉ có thể chống cự bằng Huyết Trảo. Hắn tạo dáng với cả hai tay đưa ra trước mặt, chặn đòn t·ấn c·ông có sức nghiền ép khủng bố.

Sau một loạt tiếng "rắc rắc" có lẽ móng vuốt đầy máu của Vĩ Phàm đã sắp gãy.

Nhất thời, cặp móng vuốt huyết của Vĩ Phàm không còn có thể chịu thêm công kích được nữa, trực tiếp bị bẻ gãy. Tất nhiên Vĩ Phàm không dại gì nán lại chịu c·hết, nhanh chóng chớp lấy thời cơ ngắn ngủi này mà lui ra xa năm thước, xem như suýt xoa tránh được một án tử.

"Nó quá mạnh!" Hắn nhịp thở gấp gáp, cau mày nói. Nhưng so với giọng điệu đó, Vĩ Phàm lúc này lại không hề tỏ ra lo lắng mà cười lạnh một tiếng, sau đó lớn tiếng quát:

"Kết thúc rồi phải không? Này, ngươi không phải là người duy nhất biết biến hóa chính mình đâu, ta cũng biết… xem đây!"

Giọng nói vừa hạ xuống, Vĩ Phàm liền hét lên một tiếng "Huyết Nộ" nhất thời đồng tử của hắn lập tức đỏ bừng, đồng thời nguyên khí chung quanh không ngừng ngưng tụ trong cơ thể, loé ra một tia máu đỏ ngầu. Một tầng khí đỏ như máu vây quanh hắn, sắc mặt dần dần trở nên lạnh lẽo, huyết khí nhàn nhạt. Tính cách của Vĩ Phàm bây giờ hoàn toàn khác, nhìn hắn trông như một người xa lạ vậy.

Hắn nở một nụ cười đắc thắng, để lộ ra một cặp nanh giống như ma cà rồng, cũng thể hiện ra sức mạnh to lớn, tương đương với Tái Thể kỳ, nhưng có lẽ còn hơn thế nữa.

"Cuối cùng... cuối cùng cũng kiểm soát được, ta đã thành công! Ha ha."

Lại nói qua, Huyết Khai Tru Thiên tổng cộng có ba quyển, trong đó Huyết Nộ là một trong ba chiêu thức của quyển thứ hai. "Huyết Nộ" chiêu thức dùng chính khí huyết để đổi lấy tu vi, người thi triển dùng khí huyết chuyển hóa càng nhiều, sức mạnh mang lại cho người thi triển cũng càng lớn.

Trước đây bởi vì vẫn chưa thuần thục nên Vĩ Phàm không dám sử dụng chiêu thức này, giống như cái lần hắn đụng độ Nhị Vĩ Hầu đột biến vậy. Chưa thuần thục mà đã vội thi triển khiến khí huyết của hắn bị tổn hại một cách nghiêm trọng. Đồng thời, nếu không kịp thời ngăn cản, có lẽ Vĩ Phàm lúc đó đã mất hết máu mà c·hết từ lâu rồi.

Sau màn triển lộ thực lực của Vĩ Phàm, Hùng Lôi gầm lên một tiếng, nó gầm lên vì tức giận và phảng phất đâu đó là một sự dè chừng. Một dấu vết của sự sợ hãi ẩn sâu trong huyết mạch của nó.

Mà Thần Khải cũng rất kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng này, không thể tin được lại có một môn huyết công pháp kinh khủng như vậy.

"Không ngờ còn có chiêu trò này, công dụng quá mạnh… mà cái mùi này khiến ta cảm thấy khó chịu. Vĩ Phàm, ngươi có thực sự là một Xích Quỷ chuyển thế?" Thần Khải thì thầm tự nói.

Vĩ Phàm lúc này thì thào, hắn truyền âm đến Thần Khải:

"Ngạc nhiên chưa?"

"Một phần..." Thần Khải trả lời một cách trống rỗng, sau đó im lặng.

"Hừm, bây giờ trận chiến mới thực sự bắt đầu!"

Ngay sau đó, Vĩ Phàm liền khom người song song với mặt đất, ánh mắt tràn ngập huyết vụ chăm chú nhìn lấy mục tiêu. Huyết Trảo một bên lần nữa được thi triển, hắn cười chế nhạo, lập tức lao nhanh đến trước Hùng Lôi.

Từ hướng ngược lại, Hùng Lôi nhất thời gầm thét, chung quanh thân xuất hiện những tia chớp màu lam, những hoa văn tia chớp trên người liên tục phát quang, tương tự như một dòng chảy của điện tập trung lên phía trên vậy. Móng vuốt tức khắc phát sáng, Hùng Lôi liền lao lên, đối chọi trực diện với Vĩ Phàm.

Cả hai đồng thời tung ra những đòn trảo v·a c·hạm vào nhau, kêu lên "răng rắc" tia lửa bắn ra khắp nơi.

Tuy Vĩ Phàm có thân thể nhỏ bé nhưng vẫn không tỏ ra lép vế, hắn liên tiếp tung ra những đòn t·ấn c·ông với uy lực cực lớn, bức ép Hùng Lôi phải lùi về phía sau. Đồng thời với thân hình chênh lệch, Vĩ Phàm dễ dàng luồn qua từng kẽ hở của Hùng Lôi, tung ra những đòn trảo hằn sâu vào da thịt.

"Grừ..."

Hùng Lôi gầm gừ, ánh mắt phẫn nộ nhìn chăm chú Vĩ Phàm. Nó không ngờ rằng, một phàm nhân nhỏ bé như vậy lại có thể đánh trên cơ nó. Tên phàm nhân này quá lợi hại, không chỉ mạnh và nhanh hơn, mà hắn còn vô hình tạo thành một phần thực lực áp chế.

Ngay chính giây phút đó, Hùng Lôi há miệng và bắn liên tiếp những quả cầu năng lượng vào sát thân. Nó không quan tâm đến việc, là những đòn công kích của bản thân cũng sẽ tự ảnh hưởng đến chính mình, hiện tại, nó chỉ muốn nhanh gọn kết liễu được Vĩ Phàm bằng cầu năng lượng mà thôi.

"Cảm thấy sợ hãi rồi sao?"

Vĩ Phàm vẫn không hề tỏ ra nao núng mà vẫn trực diện lao đến, tuy những quả cầu liên tiếp bay đến trước mặt nhưng Vĩ Phàm chỉ dùng trảo và gạt nhẹ, liền đã có thể đánh bật chúng ra xa.

Lúc này, đôi đồng tử của Vĩ Phàm sáng rực lên ánh đỏ như máu, cùng với móng vuốt đỏ thẫm thì Vĩ Phàm hiện lên như một con quỷ, và chỉ đang chực chờ để hủy diệt những thứ cản đường.

Cũng trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, Hùng Lôi liền bất động thân thể nửa giây, nhất thời sợ hãi cái khí tức mà Vĩ Phàm bộc phát ra. Dường như là sự sợ hãi ẩn sâu bên trong huyết mạch, nó đang gào thét không ngừng.

"C·hết đi!"

"Xoẹt, xoẹt" hai đường trảo đi qua, Hùng Lôi gầm lên đau đớn, phía trước ngực nó xuất hiện hai vết chém hình chữ "X". Ngay sau đó, thân thể Hùng Lôi liền phân thành bốn và rơi bịch xuống đất, đồng thời máu tươi cứ thế lai láng chảy.

"Huyết Nộ, à không, Huyết Khải Tru Thiên quả thật lợi hại! Hấp thu khí huyết để cường hóa huyết mạch bản thân, rồi dùng chính khí huyết để thi triển công kích. Quả thật là một loại công pháp hoàn hảo!" Vĩ Phàm bình thản tiến đến gần, không quên hấp thu khí huyết của con Hùng Lôi quái dị này, mà trạng thái cơ thể của hắn cũng đã trở lại như bình thường.

Thấy Vĩ Phàm không ngừng cảm thán như vậy, Thần Khải cũng liền lên tiếng:

"Đã biết thì sau này nên hạn chế sử dụng, đừng để những kẻ có tâm địa xấu chú ý đến. Vì sự cường đại, ngươi có thể sẽ bị bọn chúng nhắm đến."

"Ta biết rồi!" Vĩ Phàm gật đầu, nói tiếp:

"Mà nếu kiểm soát được thì không biết quyển thứ ba sẽ như thế nào? Thật là mong chờ!"

Nói xong, Vĩ Phàm lắc đầu gạt đi suy nghĩ và tiếp tục hấp thu khí huyết của Hùng Lôi, hắn muốn kịp thời bù đắp lại phần khí huyết mà bản thân đã tiêu hao.

Được một lúc như vậy, Vĩ Phàm nhất thời phát hiện phía dưới thân thể của Hùng Lôi còn có một tia sáng nhỏ yếu phát ra. Bất chợt trông thấy cảnh tượng này, Vĩ Phàm liền phòng bị và tránh xa ba thước, rồi nhẹ nói:

"Còn sống ư?"

Thần Khải thấy vậy, liền quát lớn:

"Phòng bị vô ích, ngươi lại ngốc sao? Nó đ·ã c·hết đến nổi không thể c·hết thêm, ngươi sợ cái gì?"

Vĩ Phàm chỉ gật đầu và cười trừ.

"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau mau đến xem thử!"

Nghe thấy Thần Khải sai đi đến, Vĩ Phàm dùng tay tự chỉ vào bản thân, vội nói:

"Ta đến xem? Nhỡ đâu nó chuẩn bị p·hát n·ổ thì ta phải làm sao?"

"An tâm, sẽ không..."

Mặc dù phân vân đôi chút nhưng Vĩ Phàm vẫn chậm rãi tiến đến. Tiếp sau hắn nuốt một ngụm trọc khí, đồng dạng đưa thẳng tay mà từ từ gạt đi những mảnh thịt và ngũ tạng bên trong của Hùng Lôi, muốn tìm thứ phát ra tia sáng.

Sau một lúc mò mẫn, Vĩ Phàm nhìn rõ thứ đã phát ra ánh sáng chính là một cuộn trục, lớn bằng một nắm tay.

Thần Khải thấy vậy, nhanh chóng thúc d·ụ·c:

"Mau nhặt lên cho ta xem, mau đi!"

Về phần Vĩ Phàm, sau một hồi do dự thì liền nhặt lên cuốn trục. Hắn lau sạch đi những v·ết m·áu bám bên ngoài bề mặt, để lộ ra một cuộn trục màu trắng, có lẽ nó được làm từ một loại da thú, ngay phía trên còn có khắc một hàng chữ lạ lẫm.

Hắn cầm cuộn trục trên tay, hiếu kỳ hỏi:

"Chữ gì đây?"

"Hùng Lôi Quyền!"

Nghe thấy một lời cứng rắn từ Thần Khải, Vĩ Phàm trừng lớn mắt kinh ngạc, cũng vội thốt lên:

"Là công pháp sao? Nó là loại gì? Mạnh không? Ngươi có thể nói rõ?"

Vĩ Phàm không ngừng hỏi, khiến Thần Khải cực kỳ khó chịu, hắn liền lớn tiếng:

"Im đi! Ngươi gấp gáp làm gì? Cứ mở ra xem rồi hẵng hỏi, không được đặt câu hỏi thì ngươi sẽ c·hết hay sao?"

Vĩ Phàm nhận thấy bản thân phản ứng có phần thái quá, cũng liền đưa tay lên gãi đầu rồi cười trừ một tiếng.

Ngay sau đó, theo chỉ dẫn của Thần Khải, Vĩ Phàm liền mở cuộn trục ra xem. Mà bên trong là vô số những ký tự khó hiểu, đồng thời ẩn chứa những hình ảnh trừu tượng như là thế võ.

Mặc dù không thể hiểu được những chữ viết này, nhưng Vĩ Phàm vẫn mừng rỡ không thôi, sau đó liền nhẹ giọng hỏi:

"Sao rồi? Ngươi đã xem xong chưa? Có thể nói cho ta biết một ít được không? Hì hì."

"Ừm! Đại khái nắm rõ..." Thần Khải nhàn nhạt, liền nói tiếp:

"Cuộn trục này ghi chép về một môn công pháp luyện thể, có tên gọi là Hùng Lôi Quyền. Mà nó chỉ có duy nhất hai chiêu thức mà thôi, mang tên Lôi Quyền và Lôi Thể."

Nói đến đây, Thần Khải ngừng lại một lúc thì mới chậm rãi nói tiếp:

"Cách tu luyện có phần khó khăn, đó là phải có linh căn hệ lôi, nếu không, phải luyện hóa khí huyết của Hùng Lôi vào bên trong cơ thể, từ đó sinh ra linh căn hệ lôi thì mới tu luyện được. Nhưng cách này lại cực kỳ nguy hiểm, bởi vì người phàm với huyết mạch yếu kém sẽ không bao giờ luyện hóa được, nếu luyện chắc chắn sẽ bạo thể mà c·hết. Nó chỉ ghi chép đến đây!"

"Vậy, ta có thể tu luyện nó không?" Vĩ Phàm vội hỏi.

"Đương nhiên là được, mặc dù bản thân ngươi không có linh căn hệ lôi nhưng lại có thể dùng cách luyện hóa linh căn, sinh ra lôi linh căn."

"Êy, ngươi bảo là cách đó nguy hiểm mà, bạo thể mà c·hết còn gì?" Vĩ Phàm nhíu mày, nói.

"Hài! Ngươi lại giả ngốc nữa sao? Ngươi đang tu luyện công pháp gì?"

Vĩ Phàm nghe Thần Khải hỏi như vậy, liền hỏi:

"Ý ngươi là Huyết Khải Tru Thiên? Nó thì liên quan gì đến tu luyện linh căn hệ lôi? Ta mang ngụy linh căn với nhiều hệ, tu thêm lôi vậy sẽ càng phế hơn!"

Kỳ thật, ngụy linh căn mang nhiều đặc tính của ngũ hành sẽ gây ảnh hưởng về mặt thiên phú, đồng thời không ngừng xung đột nên rất hạn chế quá trình hấp thu nguyên lực của người tu hành. Mà Vĩ Phàm bản thân hắn là ngụy linh căn đã khó khăn hấp thu rồi, nên hắn sợ rằng, nếu sinh thêm một linh căn nữa thì có nước dậm chân tại chỗ mà thôi.

Thật sự lo lắng không thể đột phá, vả lại Thần Khải có nhắc qua việc bạo thể mà c·hết nếu luyện hóa, nên hắn lại càng e sợ.

Có vẻ như Thần Khải đang lắc đầu ngán ngẩm, nhất thời nói:

"Hài, tức c·hết ta mà! Đúng thật việc luyện hóa huyết mạch của một sinh vật khác đối với phàm nhân là bất khả thi. Nhưng đó lại là một câu chuyện khác, bởi vì bản thân ngươi hiện tại có thể dùng cách gián tiếp để làm điều đó. Chính là Hấp Huyết của Huyết Khải Tru Thiên đấy!"

"Hấp Huyết? Luyện hóa sao?"

Vĩ Phàm sau ít phút liền bừng tỉnh thông suốt, cũng vội lên tiếng:

"Ý ngươi là… ta có thể thông qua Hấp Huyết, thay vì hấp thụ để cường hóa khí huyết bản thân thì dùng chính nó để luyện hóa linh căn hệ lôi?"

"Ừm, đúng vậy! Nhưng không phải luyện hóa mà ngươi chỉ cần hấp thụ và dùng thứ đó để nuôi chính ngụy linh căn của ngươi, rồi từ đó sinh ra linh căn hệ lôi."

Thần Khải tiếp tục giảng thuật:

"Với khả năng từ Hấp Huyết, ta chắc chắn là ngươi có thể làm được. Nếu thành công, đồng dạng khả năng thiên phú của ngươi cũng sẽ được cải thiện."

"Thay đổi linh căn?" Vĩ Phàm kinh ngạc mà thốt lên.

"Không phải thay đổi, mà là chỉnh sửa và thêm vào. Nói dễ hiểu, chính là linh căn của ngươi sẽ được tiến giai thuộc tính. Mà ngươi trước mắt cứ hấp thụ khí huyết của con Hùng Lôi này đi, ta sẽ hướng dẫn cho ngươi cách thực hiện. Thành công rồi ngươi sẽ tự hiểu ra mà thôi."

"Ừm!'

Ngay lập tức, Vĩ Phàm liền không chần chờ và ngồi xếp bằng xuống nền đất, đồng thời nhắm nghiền hai mắt, tiếp theo bắt đầu nghe kỹ hướng dẫn của Thần Khải mà thực hiện.

Đương nhiên theo như lời Thần Khải, là việc một phàm nhân với thân thể trời sinh yếu kém thì rất khó hấp thụ huyết mạch của loài khác để luyện hóa. Nhưng Vĩ Phàm may mắn học được trước đó Huyết Khải Tru Thiên, một môn công pháp có thể hấp thụ khí huyết của mọi loài sinh vật. Nhờ đó, Vĩ Phàm là phàm nhân duy nhất có thể chịu đựng được điều này, thông qua hấp thụ khí huyết để nuôi dưỡng trực tiếp linh căn, thay vì là khí huyết của bản thân.

Đồng thời Vĩ Phàm có ngụy linh căn, loại linh căn pha tạp giữa ngũ hành hệ, thì việc hắn có thể dùng chính nó để sinh ra thêm một linh căn nhỏ yếu khác mang hệ lôi, sẽ có thể làm thay đổi sự liên kết này. Nếu thành công, hắn sẽ không còn chịu sự hạn chế của quá trình linh căn xung đột nữa. Mà linh căn bên trong hắn sẽ vẫn là ngụy linh căn, nhưng đổi thành sáu thuộc tính. Các loại sẻ liên kết trở nên hòa hợp, giúp hắn cải thiện thiên phú.

Lại nói qua, linh căn của một người mang càng nhiều hệ, quá trình xung đột lại diễn ra càng nhiều, khiến tu tiên giả ảnh hưởng đến việc hấp thụ nguyên khí để tu luyện.

Thần Khải còn giảng thuật thêm, bởi vì huyết mạch Hùng Lôi có lôi tính rất mạnh nên càng thích hợp luyện hóa lôi tính, đồng thời điều này cũng khiến Thần Khải nghĩ rằng, huyễn thú này cứ như là được sắp đặt và xem như là một phần thưởng vậy.

Một loại phần thưởng cho người đánh bại được nó.

"Xong rồi, đã thành công! Ha ha."

Mất gần nửa ngày Vĩ Phàm mới thành công trong quá trình nuôi dưỡng linh căn sinh ra hệ lôi. Quá trình diễn ra dễ dàng nhờ Hấp Huyết. Hiện tại bên trong thân thể Vĩ Phàm, ngoài ngụy linh căn mang ngũ hành hệ, đồng thời giờ đây đã có thêm một hệ khác, đó là lôi hệ. (Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ và lôi. Chúng chia thành sáu nhưng cũng là duy nhất linh căn.)

Hắn cảm nhận sự thay đổi, không ngừng vui mừng mà nói:

"Quả thật lợi hại, ta cảm thấy bản thân thay đổi rất nhiều!"

Kế đó Thần Khải cũng vội nói:

"Ừm, xem như đã thành công mỹ mãn! Hiện tại nhờ quá trình sinh ra linh căn mới, việc xung đột giữa các hệ linh căn bên trong đã không còn tồn tại. Điều này ý nghĩa thiên phú của ngươi cũng đã thay đổi, ngụy linh căn nhưng lại tối ưu hơn cả dị linh căn. Một loại linh căn đồng nhất mang sáu hệ linh căn nhỏ yếu."

"Cám ơn ngươi!" Vĩ Phàm gật đầu, cảm kích nói.

"Ừm! Nhưng ngươi từ nay về sau cũng không được triển lộ ra linh căn này, điều này sẽ khiến ngươi m·ất m·ạng... ngươi hiểu ý ta chứ?" Thần Khải gằn giọng.

"Vì sao?"

"Hài! Ngươi cũng đã rõ, việc một người được xem là phế vật chỉ khi họ có linh căn mang nhiều hệ, khiến quá trình tu luyện của người đó chậm đi... cũng vì quá trình xung đột. Nhưng một khi người đó kiểm soát và khống chế được sự xung đột thì lại khác. Quá trình xung đột sẽ không diễn ra, thay vào đó, người đó còn được tăng nhanh khả năng tu luyện, có thể gọi là thiên phú cực cao."

Thần Khải lần nữa gằn giọng: "Như ngươi hiện tại..."

"Thiên phú phút chốc thay đổi sao?"

Vĩ Phàm một phần vui mừng nhưng cũng là kinh ngạc, sau đó liền thốt lên:

"Vậy, tại sao lại nguy hiểm?"

"Bởi vì một khi biết rõ trên đời này có người kiểm soát được ngụy linh căn, thì sẽ có rất nhiều người muốn biết… để mà cường đại, ngay cả việc phân thây người chỉ để tìm hiểu..." Thần Khải giọng nói âm trầm, có chút lạnh lẽo nói.

Nghe đến đây, Vĩ Phàm liền nuốt một ngụm trọc khí rồi tiếp tục hỏi:

"Vậy, làm sao để không bị phát hiện bây giờ?"

"Hài, an tâm, ta sẽ truyền thụ cho ngươi cách để che dấu, sẽ tốn rất nhiều thời gian đấy! Ngươi có muốn học không?"

Vĩ Phàm gật đầu lia lịa.

Chương 35: Hùng Lôi Quyền