Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 54: Trà thanh lọc

Chương 54: Trà thanh lọc


Lại trôi qua thêm vài ba ngày thời gian, Vĩ Phàm vẫn một mình rảnh rỗi nán tại Tiêu gia mà chưa có ý định rời đi.

Mà ở nơi này đã khá lâu, hắn dần dần đã hiểu rõ hơn về lối sinh hoạt và cách sống như là cái thời phong kiến này. Cũng nhờ những năm tháng khổ cực trước đây, cùng là một thời ăn lông ở lỗ, nên Vĩ Phàm càng có thêm kinh nghiệm, dù ở đâu thì hắn vẫn có thể tích cực sống vui vui vẻ vẻ qua từng ngày.

Hiện tại bên trong cái căn phòng đơn sơ, Vĩ Phàm một mình cắm mặt vào bàn và vẫn miệt mài mà cặm cụi viết lấy một cái gì đó. Trên tay hắn là một ngòi bút bi xanh hiện đại, nét mực mỏng như là sợi chỉ thêu, uyển chuyển viết ra một hàng mực xanh trên tờ giấy trắng.

Có thể mọi người sẽ thắc mắc, bút bi hiện đại sao lại có ở đây, hay làm thế nào mà hắn có được? Nhưng thật ra, trước khi Vĩ Phàm rời khỏi Trái Đất, hắn đã mua một vài thứ ở đó và cất đặt chúng bên trong sợi dây chuyền trữ vật. Không chỉ là bút bi, mà bên trong cái không gian ngưng đọng đó là vô số những thứ đồ thú vị mà hắn đã tiện tay mang theo. Có thể gọi hắn rãnh rỗi, hoặc có thể xem như là hắn mang theo để mà đề phòng.

"Xong rồi!"

Nghe thấy Vĩ Phàm vui mừng hô lên, Thần Khải hiếu kỳ truyền âm, liền hỏi:

"Xong cái gì? Từ sáng sớm ngươi đã một lúc mày mò, ngươi vẽ cái con sâu gì vậy?"

Nhất thời, Vĩ Phàm khựng lại mấy giây sau khi nghe thấy lời nói của Thần Khải.

Tiếp sau hắn liền nhíu mày và dùng ngón tay chỉ vào tờ giấy trắng. Mà phía trên là những hình ảnh được vẽ một cách nguệch ngoạc, chính là chữ viết của hắn.

"Đây không phải là vẽ con sâu, đây là công thức, thứ giúp Tiêu gia vực dậy. Ông bạn đã hiểu chưa?"

"Công thức?"

"He he, ông bạn rất muốn biết sao? Ta nói cho mà biết, đây chính là công thức để nấu ra một loại trà thảo dược có thể giúp thanh lọc cơ thể đấy nhé. Đảm bảo với thứ này, Tiêu gia dóc lòng kinh doanh thì sẽ bán đắt như tôm tươi!"

Nói xong Vĩ Phàm liền cười đắc chí lên một tiếng.

Tất nhiên, Thần Khải cũng đã quen với cái tính cách này của Vĩ Phàm và chỉ thở dài một tiếng, hắn lơ lửng bên trong cái không gian trắng thuần mà không thèm quan tâm đến.

Mà quay trở lại vài ngày trước, Vĩ Phàm trong một lần đi tham quan kho chứa thảo dược của Tiêu gia, hắn đã vô tình phát hiện nơi này cũng có tồn tại một lượng lớn thảo dược tương tự như ở Trái Đất.

Nhờ đó, hắn đã nảy sinh ra một ý tưởng và nghĩ có lẽ sẽ thành công. Đó là dùng một vài công thức pha chế đồ uống tồn tại ở Trái Đất, tạo ra và để sử dụng ở nơi này.

Hắn chỉ đơn giản nghĩ, rằng nơi mà hắn sống thì những loại đồ uống này rất được ưa chuộng, vậy sao không dùng thử ở đây? Đây là thứ tốt nhất để giúp đỡ Tiêu gia.

Dù sao nơi này vẫn còn nhiều thứ không thể so sánh như ở Trái Đất, như là đồ uống giải khát chẳng hạn.

Và như vậy liền mất khoảng vài ngày để Vĩ Phàm nhớ và vẽ ra cái công thức đó, hắn vui mừng mà cười đắc ý cũng là vì nguyên do này. Nói là vài ba ngày cực khổ, nhưng thực ra hắn chỉ nhớ đúng mỗi công thức pha chế trà thanh lọc, cũng là thức uống mà hắn thích nhất.

Hắn cười được một lúc thì bên ngoài cửa phòng lại có tiếng "cóc cóc" gõ cửa.

"Cửa không khóa, cứ việc vào đi!"

Ngay sau đó, người bên ngoài mở cửa tiến vào, chính là Mân lão, ông liền khom người rồi khàn giọng lên tiếng:

"Vĩ Phàm công tử, mọi thứ cần thiết chúng tôi đã chuẩn bị xong như lời công tử dặn dò."

"Vậy sao? Vậy chúng ta còn không mau nhanh chân đến đó!"

Nói rồi, Vĩ Phàm vui mừng liền đứng bật dậy, sau đó cùng Mân lão rời khỏi phòng.

Hai người cùng nhau đi xuống nhà bếp.

Đến nơi, Mân lão lập tức đưa tay chỉ cho Vĩ Phàm một số loại thảo dược nằm ở trên bàn; hết thảy gồm có: kim ngân hoa, la hán quả, hạnh khô thảo, rễ tranh, cam thảo, hoa cúc, hoa sứ; đây đều là những loại thảo dược và thảo mộc cũng đều tồn tại ở trên Trái Đất.

Vĩ Phàm nhìn qua một vòng, sau đó tiến đến phía bàn và dùng tay đưa các loại thảo dược lên mũi mà ngửi ngửi để kiểm tra.

Sau một hồi kiểm tra nguyên liệu, nhận thấy không một sai sót, hắn nhất thời vui mừng lên tiếng:

"Quá tốt! Không có cái gì nhầm lẫn. Đã vậy, chúng ta còn không mau mau bắt đầu thôi."

Cùng lúc đó, Mân lão và một vài gia nô đứng ngây ra bên cạnh, như là vẫn chưa hiểu ý.

Thấy vậy, Vĩ Phàm lập tức nói:

"Sao mọi người vẫn còn đứng ngây ra đó, mau mau đến giúp ta một tay!"

"Vĩ Phàm công tử… công tử nhờ ta chuẩn bị những loại thảo dược rẻ tiền này, mục đích là để làm ra cái gì?" Mân lão hiếu kỳ, ấp úng hỏi ngay.

Đồng thời, Vĩ Phàm nhìn Mân lão rồi đảo mắt sang đám gia nô, bình thản nhẹ giọng:

"Đương nhiên là để nấu thuốc, có vấn đề gì sao?"

Nghe vậy, Mân lão lần nữa ấp úng nói:

"Nếu Vĩ Phàm công tử thật muốn nấu thuốc… sao không dùng những loại thảo dược quý hiếm? Công tử có thể thoải mái lựa chọn bất cứ thứ gì, đừng ngại... dù sao công tử cũng là ân nhân của Tiêu gia chúng tôi."

Đám gia nô bên cạnh cũng là đồng ý và gật gật đầu.

Vĩ Phàm hiểu ý đám người, hắn liền thở dài một hơi rồi tiến gần đến đám người, vỗ vai từng người và cười nói:

"Ai da ai da... không phải như mọi người nghĩ đâu!"

Tiếp theo hắn tiến đến phía bàn rồi chỉ tay vào những loại thảo dược được đặt phía trên, nhẹ giọng mà nói:

"Những loại thảo dược trên đây có thể đối với mọi người là những thứ rẻ tiền... nhưng thật ra, chúng là thứ sẽ giúp vực dậy Tiêu gia. Mọi người cứ làm theo lời ta, về sau mọi người cũng liền hiểu ra mà thôi! Nào, chúng ta cùng bắt đầu... đầu tiên là giúp ta nhóm lửa và chuẩn bị chảo nóng, đổ đầy nước vào nhé!"

Đám người vẫn chưa hiểu rõ, nhưng vẫn nghe theo lời Vĩ Phàm và bắt tay vào việc.

Mà Vĩ Phàm vẫn đứng bên cạnh hướng dẫn đám người thực hiện từng chút một.

"Mọi người cứ theo hướng dẫn của ta. Đầu tiên để tất thảy các loại dược liệu vào trong chảo nóng, lưu ý, la hán quả chỉ cho vào một nửa, hạnh khô thảo cho thêm một ít vào."

Ngay khi mọi thứ đã được cho lên chảo nóng, Vĩ Phàm gật đầu nói tiếp:

"Giảm nhẹ lửa giúp ta! Sau đó đóng lại nắp chảo và cứ để mặc như vậy cho đến nữa canh giờ sau."

"Dạ được!" Đám người đồng thanh đáp.

Đám người canh lửa vừa phải, từng phút tại một chỗ chờ đợi.

Và cứ như vậy, nửa canh giờ cũng đã thấm thoát trôi qua.

Lúc này, Vĩ Phàm chờ đã lâu nên ngồi ngái ngủ phía trên ghế lúc nào không hay, thấy vậy, Mân lão liền nhẹ giọng và lên tiếng để đánh thức hắn.

"Vĩ Phàm công tử... nửa canh giờ cũng đã trôi qua, chúng ta nên làm cái gì tiếp theo đây?"

"Đã xong rồi sao? Vậy mau nhỏ lửa, mở nắp chảo để ta xem thử!" Vĩ Phàm bất giác gật gù mà bừng tỉnh, sau đó lấy lại tinh thần rồi nhanh chóng nói.

Đồng thời đám người gật đầu làm theo, tiến đến mở ra nắp chảo nóng.

Nắp đã được mở, một làn khói hương nghi ngút bay lên cao, bên trong là hỗn hợp của những loại dược liệu được đặt và nấu cùng với nhau, chúng cùng nhau hòa làm một khiến thứ nước bên trong chảo đều trở thành một màu nâu sạm.

Vĩ Phàm nhìn vào, nhất thời ngửi ngửi và hớn hở lên tiếng:

"Quá tốt, cuối cùng cũng đã xong! Mau… mau đem ra cốc tre và xếp chúng lên bàn!"

Và theo lời Vĩ Phàm, đám người vội vàng chạy đi, sau đó đem đến những ống tre đã được chia làm từng khúc một, được tạo hình thành những cốc nước có nắp đóng phía trên. Khoảng trăm cốc tre như vậy đều được đặt ngay ngắn phía trên bàn.

Ngoài việc nhờ Mân lão chuẩn bị cho hắn những loại thảo dược ra, Vĩ Phàm còn nhờ vả ông giúp chuẩn bị những ống tre đủ lớn, cắt ra thành từng khúc và tạo thành hình những cái cốc có nắp đóng bằng tre. Mục đích cũng chỉ là chứa đựng loại nước mà hắn đã nấu ra.

Tiếp sau, mọi thứ liền được mang ra, Vĩ Phàm tiếp tục hướng dẫn đám người lấy thứ nước nâu sẫm bên trong chảo nóng, đồng thời đổ đầy vào những cốc tre đã được chuẩn bị từ trước.

Thời gian tiếp tục trôi qua thêm vài canh giờ, bên ngoài trời cũng đã sập tối.

Cùng lúc đó, mọi thứ bên trong đều được chuẩn bị hoàn tất, Vĩ Phàm và đám người cùng lau đi những giọt mồ hôi hài lòng trên trán.

Lúc này, Vĩ Phàm tiến đến và lấy lên một cốc tre đã chứa đầy nước bên trong, nhẹ nhàng nhấp từng ngụm nhỏ rồi chậm rãi cảm nhận hương vị bên trong.

Một lát sau, gương mặt Vĩ Phàm bất giác nở một nụ cười tươi, hớn hở lên tiếng:

"Hương vị thật quen thuộc, như vậy… xem như là chúng ta đã thành công rồi!"

Hắn vui mừng, sau đó vẫy tay gọi lại đám người, nói:

"Mân lão và mọi người mau lại, tự nhiên lấy một cốc rồi nói cho ta cảm nhận nhé!"

Đám người cứ thế nghe theo, chọn đại một cốc chứa nước rồi cũng nhấp từng ngụm nhỏ.

Một hương vị tươi mát cứ thế xộc thẳng lên mũi đám người, vị ngọt thanh còn là động lại trên đầu lưỡi.

Gương mặt đám người lúc này hiện rõ sự thoải mái, đồng thanh lên tiếng:

"Oa... ngon quá! Sao lại có thứ thuốc vừa ngọt thanh vừa ngon như thế này? Thật sự là lần đầu dùng thử, quả là thần kỳ!"

Cùng lúc đó, Vĩ Phàm bên cạnh vòng lại tay, không ngừng đắc ý khi liên tiếp nhận được những lời khen, cũng là khiến mũi hắn phìn lớn lên mấy phần.

"Đơn nhiên là phải ngon rồi... thức uống được nhiều người ở Trái Đất ưa chuộng mà! Hì hì…"

Ngay sau dòng suy nghĩ, Vĩ Phàm liền nói ngay:

"Mọi người cảm thấy ổn chứ? Mân lão, ông thấy sao?"

Mân lão vẫn mãi mê, ông uống một hơi cạn sạch, gương mặt có phần thư giãn liền kinh ngạc lên tiếng:

"Ngon, quả thật rất ngon! Sao lại có thể nấu ra một loại thuốc không đắng, nhưng rất ngon và uống vào còn có cảm giác toàn thân được thư giãn nữa."

Nhất thời, Vĩ Phàm cười "ha ha" vài tiếng, cũng lập tức nói:

"Đây chính là thứ sẽ giúp Tiêu gia vực dậy, sau này mọi người cứ làm theo những gì ta đã hướng dẫn. Chỉ lấy nước, chất cặn vẫn có thể thêm nước và nấu thêm được hai đến ba lần nữa. Mà ta nói không có sai chứ? Những thứ tưởng như là rẻ tiền, lại là những thứ giúp chúng ta vực dậy Tiêu gia. Các người có thể tùy ý kinh doanh, tìm cơ hội phát triển."

Mân lão có phần vui mừng và kinh ngạc, không ngờ trên đời này còn có một loại công thức thần kỳ như vậy, dùng chính những loại thảo dược bình thường để tạo ra một loại thuốc không thể tin được.

"Vĩ Phàm công tử… với thứ nước này, chúng ta sẽ làm gì với chúng để vực dậy Tiêu gia?" Ông chậm rãi lên tiếng hỏi.

Đồng thời Vĩ Phàm cũng liền đáp:

"Một câu hỏi rất hay, ta nói qua cho từng người. Thứ này gọi là trà thanh lọc, chính là loại thuốc giúp chúng ta hạ nhiệt và giải độc cơ thể. Không bị bệnh vẫn có thể sử dụng, trẻ em hay người già đều dùng được. Tóm lại, nó là thần dược giúp Tiêu gia kiếm tiền và không cần tốn chi phí thu mua những loại thảo dược đắt tiền khác. Thôi được rồi! Mọi người trước mắt giúp ta mang ra ngoài bán nhé, ghi nhớ, phải gọi lớn tiếng công dụng của thứ thần dược này, trà thanh lọc, qua một ngày mọi người sẽ hiểu."

Ngay sau đó, rất nhanh đám người đã lập tức rời khỏi, mang theo những cốc tre được đựng đầy trà thanh lọc và trưng bày trên kệ hàng Tiêu gia, chuẩn bị cho ngày mới buôn bán.

Mà theo lời Vĩ Phàm, những ngày tiếp theo thì đám người không ngừng hô lớn công dụng của sản phẩm, làm đúng với những gì Vĩ Phàm đã tận tình chỉ bảo từ trước.

"Trà thanh lọc giúp hạ nhiệt, thanh lọc cơ thể và giúp cơ thể thư giãn, trẻ em hay người già điều có thể sử dụng..."

Liên tiếp là những âm thanh gọi mời khiến đám người trong thành hiếu kỳ tiến đến gần để xem náo nhiệt.

Những ngày dài tiếp theo cứ thế trôi qua…

Vĩ Phàm lúc này ngồi chống tay, suy tư trên một tảng đá ngoài vườn.

Bất ngờ, Mân lão từ bên ngoài vội vàng lao nhanh đến, sau đó hấp tấp lên tiếng:

"Vĩ Phàm công tử thì ra cậu ở ngay đây, làm ta chạy đi kiếm công tử suốt!"

"Chuyện gì, sao Mân lão lại nói như vậy?" Vĩ Phàm hiếu kỳ liền lên tiếng hỏi.

"Thứ trà thanh lọc Vĩ Phàm công tử đã hướng dẫn... mọi người trong thành đều mua rất nhiều, ai ai cũng đều khen tặng. Thật sự là quá tốt!" Mân lão thở hổn hển nói, trong lời nói cũng không thể dấu được sự vui mừng.

"Vậy thì tốt! Về sau ông cứ hướng dẫn cho mọi người chế biến với số lượng lớn rồi tung ra bên ngoài, thứ này chắc chắn sẽ giúp Tiêu gia nổi tiếng sau này." Vĩ Phàm dường như đã tính trước, hắn chỉ nhàn nhạt nhẹ giọng.

"Vậy ta sẽ đi chuẩn bị ngay."

Nói rồi, Mân lão hớn hở, không kiềm lòng được mà liền rời đi.

Cứ như vậy, bên trong Hà Vân Thành lần nữa đồn thổi và vang xa thêm một chuyện động trời, đó là Tiêu gia đang bán ra một loại thần dược được gọi "trà thanh lọc" thần dược có thể giúp con người giải độc và thanh lọc cơ thể.

Công dụng thật sự quả là thần kỳ!

Chương 54: Trà thanh lọc