Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 79: Tiểu Bối Ngươi Dám!
Lục Trường An không đáp lời, mà thu hồi vẻ hèn mọn ban đầu, ánh mắt trở nên sắc bén, đạp Mặc Ảnh Du Thân Bộ thoáng cái áp sát cơ thể y. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cùng lúc ấy, một luồng lực lượng vô hình hóa thành mũi châm nhắm thẳng thiên linh của y nhanh chóng lao tới.
Những anh em đọc giả nào đang đọc truyện bên web vtruyen, để được đọc chương với giá rẻ hơn, anh em bấm vào avatar lựa chọn "nâng cấp tài khoản" chỉ cần bỏ ra 60k là sẽ thu được 300 chìa khoá, đọc được 300 chương, tương đương với 200khoai/chương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng tình huống của Song Thủ Dực Sư cũng không khá khẩm hơn là bao. Liên tục bị hắn dùng chiến kích đâm trúng điểm yếu, mặc dù sức khôi phục của nó rất mạnh, nhưng vẫn có giới hạn.
"Thần niệm, ngươi làm sao có khả năng sở hữu thần niệm?"
Thấy dáng vẻ hèn mọn của Lục Trường An, Xích Chân chưa vội ra tay mà hỏi.
"Tiểu nhân sở dĩ mạo muội c·ướp lấy nàng chỉ là vì tham lam truyền thừa của Băng Vân thượng nhân mà thôi. Đáng tiếc, bảo vật trong thiên hạ, người có đức mới được hưởng. Tiểu nhân tự hỏi, lấy bản lĩnh của chính mình, căn bản không có cái phúc phận kia!"
Chỉ là ngay thời khắc bàn tay của hắn sắp bóp nát trái tim của Xích Chân, thì ấn ký hình hỏa diễm trên trán y chợt lóe lên quang mang, hóa thành một luồng lực lượng khủng bố, tràn ngập bốn phía.
Mũi châm nhoáng cái đã xuyên qua thần lực kết giới, đâm vào trong não hải của Xích Chân, khiến hai mắt y tối sầm, đầu óc đau như búa bổ.
Mỗi lần chữa trị thương thế, khí huyết trong người Song Thủ Dực Sư sẽ thiếu đi một phần, hiện tại, tu vi của nó đã rớt xuống, chỉ còn tương đương với cấp hai Yêu Uý đỉnh phong.
Lục Trường An âm thầm thở hắt ra, hắn vốn cũng không nghĩ tới, chính mình càng dễ dàng đắc thủ như vậy.
"Tiểu nhân đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, đại nhân cứ gọi ta là Trần Hùng!"
Dù sao, truyền thừa của một vị Trảm Phàm thượng nhân dụ hoặc quá lớn, đừng nói là Lục Trường An, coi như tông sư lão quái cũng phải đỏ mắt.
Bịch!
"Tiểu bối, mau dừng tay!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Coi như ngươi là tộc nhân Thần Tộc, bị bóp nát trái tim thì cũng phải c·hết đi?
Thành công!
Bởi vì thần lực của y quá mức lợi hại, thủ đoạn thông thường căn bản không thể phá hủy.
“Tiểu bối, ngươi dám!”
Một âm thanh già nua lạnh lẽo truyền ra từ trong cơ thể Xích Chân.
Một tiếng kêu rên thảm thiết vang lên, Xích Chân ngửa đầu gào thét, thần lực tràn ra ngoài đem thân hình của Lục Trường An đánh bay ra ngoài.
Lục Trường An thở dài:
Chẳng qua trong nháy mắt sau, Xích Chân bỗng dưng cảm giác được một cỗ nguy cơ lớn lao bao phủ toàn thân, thời điểm y giương mắt nhìn sang, đã phát hiện toàn thân cứng ngắc không thể động đậy mảy may.
"Như thế chúng ta có lẽ có thể bình tâm hòa khí, ngồi xuống thương lượng đôi chút!"
Nhưng Lục Trường An sở hữu pháp mục cùng Phá Hư Ấn, chỉ cần vận dụng chuẩn xác, thì vẫn có chút cơ hội nhỏ nhoi đánh xuyên thần lực.
Hoặc anh em có thể cmt nhiệt tình, đánh giá chi tiết, đề cử...để nhận được chìa khoá
Nghe được lời nói của Xích Chân, Lục Trường An phảng phất tìm thấy tia sáng ở trong bóng đêm, tròng mắt xoay tròn vài lượt, cũng toét miệng cười nói:
"Thương lượng? Bản thiếu chủ là ai? Ngươi có tư cách gì mà đòi thương lượng với ta?"
"Ồ! Ngươi tên là gì?"
"Đại nhân chính là tộc nhân của Thần Tộc, địa vị cao thượng. Tiểu nhân quả thực không xứng nói chuyện ngang hàng với ngươi!"
Nhưng Lục Trường An dĩ nhiên có thể cùng nó đánh thật lâu, thậm chí nhiều lần làm cho Song Thủ Dực Sư b·ị t·hương, tu vi rớt xuống, hiển nhiên là một gã thiên kiêu khó lường.
Trước khi vong mạng, gã chỉ kịp kêu lên một tiếng:
Xích Chân bị bóp vỡ trái tim, c·hết đứng tại chỗ, dù Đại La Thần Tiên cũng không cứu nổi.
Tâm thần Xích Chân chấn động, y hốt hoảng muốn phản kháng, nhưng lại bị Định Thân Phù cố định tại chỗ, thân thể cứng ngắc không thể động đậy, khuôn mặt lộ ra biểu hiện không thể tin tưởng.
"Trần Hùng...gia gia...kẻ g·iết ta tên là Trần Hùng...gia gia...báo thù...báo thù..."
Bởi vì Thần Tộc mẹ nó quá khó g·iết!
Lục Trường An há mồm phun ra máu tươi, xương cốt trên người hầu như bị chấn động đến vỡ vụn.
Xem chừng thần lực kết giới của thần tộc cũng không phải vạn năng, mặc dù có thể chống đỡ được hầu hết các loại công kích vật lý, nhưng hiển nhiên không bao gồm công kích tinh thần.
Khóe miệng Xích Chân hơi nhếch lên.
"Không nghĩ tới, nhà ngươi càng có khả năng khiến cho Song Thủ Dực Sư chật vật như thế. Bản thiếu chủ ngược lại có chút luyến tiếc g·iết ngươi!"
"Cút ngay!"
Oanh!
Xích Chân sắc mặt đại biến, kinh hãi thét to:
Xích Chân thân là tộc nhân Thần Tộc, tuy rằng chưa tấn thăng Thần Lực Cảnh, nhưng tông sư phía dưới muốn diệt sát y, quả thực khó như lên trời.
Thủ đoạn của kẻ trước mặt, y đã tự mình chứng kiến qua, tuy rằng không sánh bằng bản thân, nhưng đã vượt qua đại đa số Đoán Cốt võ giả thông thường, nếu thu hắn làm thủ hạ, tương lai y tất nhiên sẽ có một con c·h·ó đắc lực.
Trái tim của Xích Chân giống như quả dưa hấu bị bóp vụn!
"Ngươi...ngươi không thể g·iết ta, ta là thiếu chủ của Xích Hỏa Thần Tộc, nếu ngươi dám nguy hại tính mạng của ta, sẽ trở thành địch nhân của Xích Hỏa Thần Tộc, gia gia của ta sẽ..."
Âm thanh nọ lần nữa vang lên, mang theo sát khí nhuộm đẫm thương khung.
Aaaaa
May mắn kế hoạch thành công, bằng không, hôm nay hắn và Cơ Khuynh Thành chỉ sợ sẽ phải bàn giao ở nơi đây rồi.
Lục Trường An cười nham nhở, chẳng thèm để ý mà dùng sức bóp mạnh một cái.
Tâm tư Xích Chân bắt đầu lay động.
Xích Chân chẳng thèm quay đầu lại nhìn, phảng phất đã dự đoán từ trước, thần lực trên người lập tức tự chủ hộ thể, đồng thời hóa thành một q·uả c·ầu l·ửa bắn về phía sau.
Xích Chân vỗ túi trữ vật lấy ra vài viên huyết đan ném vào trong miệng, khôi phục thần lực, tiếp theo vung tay thu hồi Song Thủ Dực Sư, cười gằn:
Ngoài ra, app m·e·t·r·u·y·e·n·c·h·u tạm thời chưa update chìa khóa, nếu anh em có chìa khóa thì tạm thời qua web vtruyen đọc trước nhé.
Đây thực chất là kế hoạch mà hắn đã suy nghĩ kỹ từ trước, cũng là phương pháp duy nhất nhằm đối phó Xích Chân.
"Vâng! Vâng! Vâng! Là tiểu nhân lỗ mãng!"
"C·hết!"
Mà kết quả càng thuận lợi nằm ngoài dự kiến của Lục Trường An.
Song Thủ Dực Sư tuy chỉ là Yêu Tướng sơ kỳ, nhưng thân là Thượng Cổ Dị Chủng, chiến lực của nó không thua gì Luyện Tạng tam khí, vốn là thủ hộ thú mà gia gia của y bỏ ra cái giá lớn mới bắt được.
Phốc!
Kẻ trước mặt thật sự dám g·iết mình ư? Xích Chân muốn giãy dụa thoát khốn, muốn điều động thần lực đánh lui Lục Trường An.
Nhưng đáp lại lời của y là ánh mắt lạnh lùng của Lục Trường An.
[Lưu Ý Quan Trọng]
Xích Chân vừa c·hết, liên hệ bị cắt đứt, âm thanh kia cũng hoàn toàn im bặt.
Ngay sau đó, bàn tay phải của Lục Trường An tàn nhẫn đâm thủng huyết nhục của gã, cắm phập vào trong lồng lực, tóm lấy một viên trái tim ấm nóng đang nhảy lên.
Bấy giờ, Xích Chân đã sợ hãi đến cực điểm, điên cuồng hô to:
Xích Chân bên ngoài hừ lạnh, nhưng trong lòng lại cảm thấy lời của Lục Trường An tương đối hợp lý.
Nếu đánh tiếp, chỉ sợ sẽ bị Lục Trường An mài c·hết.
Tiếp đó, hắn toàn lực vận chuyển thức thứ ba của Lôi Đình Diệt Thủ Ấn, nhắm trúng điểm yếu nhược của thần lực.
Bóng đen còn chưa tới gần đã b·ị đ·ánh nát bấy.
"Là Trần Hùng phải không? Vậy Cơ Khuynh Thành thì sao?"
Lục Trường An kính cẩn đáp.
Tức khắc, khuôn mặt y trở nên tái nhợt, khí tức t·ử v·ong bao phủ toàn thân, khiến cho cả người y lạnh như băng, tay chân đông cứng.
Đây cũng là nguyên nhân các thế lực võ đạo không muốn trêu chọc Chưởng Binh Thần Tộc.
Không có nhiều thời gian để suy nghĩ, Lục Trường An vội vàng dùng sức, chuẩn bị đem trái tim của Xích Chân bóp nát.
Nhưng dù bị thần lực đốt cháy khét lẹt, thì Lục Trường An vẫn lù lù bất động.
"Chẳng dám giấu gì đại nhân, tiểu nhân đối với quý tộc sớm đã ngưỡng mộ từ lâu, nếu đại nhân không chê, Trần mỗ nguyện ý quy hàng, từ nay về sau một lòng nghe lệnh dưới trướng đại nhân"
Lục Trường An cười làm lành nói:
Bàn tay quấn quanh khí huyết dễ dàng đâm xuyên thần lực kết giới, chộp về phía ngực trái của Xích Chân.
Vẻn vẹn là một gã Đoán Cốt võ sư, lại có bản sự như vậy, quả thực không thể coi thường.
Đáng tiếc, đã quá muộn.
Tử vong...thì ra là loại cảm giác này sao?
Về phần chuyện Lục Trường An dám cả gan c·ướp đoạt Cơ Khuynh Thành, đây vốn là chuyện bình thường.
Xích Chân khinh thường bảo: (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngày sau hẳn là nên học tập chút ít thần niệm bí thuật, phòng trừ trường hợp phải đối đầu với người của Thần Tộc.
Chương 79: Tiểu Bối Ngươi Dám!
Thời khắc này, Lục Trường An toàn thân nhuốm máu, dáng vẻ vô cùng chật vật, trước ngực còn có một vết trảo dài, lộ cả xương trắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.