Lũng Tây Trần Thị
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Vân Tiêu trấn
Cả hai người không chút huyền niệm được nhận lấy.
Đầu tiên phải báo ra mình cốt linh, sau đó mới khảo hạch năng lực, chỉ cần năng lực quá quan sẽ được nhận, nếu cốt linh nhỏ tuổi mà năng lực không tệ cũng coi như bọn họ ra một chút tài nguyên bồi dưỡng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đại ca, cứ gọi ta là tiểu Lý, huynh cần đến nơi nào?” Tiểu Lý vui vẻ nhận lấy linh thạch cung kính hỏi.
“Ngươi cũng rất là lanh lẹ đấy, mà dọc đường phiền tiểu Lý ngươi giới thiệu một chút Vân Tiêu trấn đặc sản đi.”
Tất nhiên việc này không chỉ do Bách Linh môn toàn bộ ra tiền mà những gia tộc khác muốn tại bách nghệ đại hội hấp thu lấy bách nghệ nhân tài cũng phải bỏ tiền cho việc này coi như vào sân phí.
Những cái này kỹ năng cũng được Trần Nhân Đức ghi chép lại đầy đủ chờ khi trở lại gia tộc xem xét nếu phù hợp cũng đề xuất áp dụng.
Ở lại hai tháng cũng nên bổ sung túi tiền thiếu thốn.”
Vì vậy tại đường đi hắn cũng không chỉ quan sát lầu các quầy hàng mà còn quan sát lấy những cái khác bồi tiếp trên đường.
Trần Nhân Đức toàn bộ quá trình quan sát kĩ càng sau đó thu lại thư tịch rời đi.
Những tiểu tử này rất là linh thông, hàng ngày lại tiếp xúc với các nơi khách nhân, từ bọn hắn miệng rút ra rất nhiều thứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đại ca cũng thật tài hoa, cả một ngày quan sát thư tịch cũng không thấy nhàm chán, chẳng bù cho tiểu đệ, nếu bị ném vô trong cửa hàng cũng có thể một ngày đọc hết thư tịch, nhưng mà đọc ở trong mơ.”
Trần Nhân Đức sau nhiều lần kinh nghiệm cũng tự đúc rút ra cho mình một bộ thu thập thông tin phương pháp.
Khẽ cười chào hỏi một tiếng bèn trở về mình gian phòng.
Trần Nhân Đức gật đầu sau đó theo tiểu Lý dẫn dắt tiến vào bên trong, nơi này khách nhân thưa thớt, so với bên ngoài tấp nập qua lại tưởng như hai thế giới.
Nhìn lấy cao v·út tường thành, lại vũ trang đầy đủ thủ vệ trên tường thành đứng gác, hắn mới hiểu nơi đây mức độ an toàn là cao đến thế nào.
“Không hổ là thành lớn, nơi đây thủ vệ thế mà luyện khí chín tầng người.” Trần Nhân Đức trong lòng cảm khái, chỉ cần một hai đội ngũ thủ vệ đã dư sức quét sạch Bách Thịnh khu toàn bộ thế lực rồi.
Lưu Gia Khang như hiểu Trần Nhân Đức tình cảnh bèn nói:
“Chúng ta đều là cấp một đan sư, có thể tại nơi này do Bách Linh môn mở ra cửa hàng lâm thời vào chức giúp bọn hắn luyện đan kiếm lấy lộ phí.
“Đại ca là thương nhân phải không?” Tiểu Lý vì để trên đường khách nhân đỡ nhàm chán bèn trò chuyện một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)
---
Chương 34: Vân Tiêu trấn
“Đúng vậy.” Trần Nhân Đức gật đầu.
Như mọi lần, theo Lưu Gia Khang đi thuê phòng trọ, ở lại hai tháng tiêu hết hai ngàn linh thạch khiến Trần Nhân Đức líu lưỡi không thôi.
Một đường không huyền niệm, hai người thuận lợi tiến về Nhật Nguyệt thành, tại cửa vào giao ra mười linh thạch vào cửa lộ phí lại đăng kí hai tháng dừng chân hết một trăm linh thạch, bọn hắn nhận lấy lệnh bài tiến vào trong thành.
Kẻ nào mà trên mặt khách nhân vui cười, lại hài lòng sắc mặt đều được Trần Nhân Đức lưu ý hỏi lấy tiểu Lý, nếu như tiểu Lý tên này năng lực không đủ thì hôm sau cũng không cần bồi tiếp, hắn sẽ chủ động tìm mấy cái tốt bồi tiếp.
Trải qua mấy ngày tiếp theo hắn cũng đã hiểu rõ Vân Tiêu trấn nơi này, cuốn sổ nhỏ của hắn cũng ghi chép lấy rất nhiều thông tin, ngoài ra cũng mua sắm lấy một ít đan phương, linh phù đồ án, pháp khí giải … bổ sung lấy trong gia tộc thiếu thốn.
Tiểu Lý nghe vậy, trong đầu cấp tốc phác họa lộ tuyến, sau đó đưa tay mời rồi nhanh nhẹn đi theo Trần Nhân Đức bên cạnh.
Trần Nhân Đức chỉ lắc đầu cười cười, sau đó tại tiểu Lý dẫn đường đến Đan phường địa phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại những nơi này lớn địa phương, có những đồ vật mà ở nơi khác coi như trân bảo giấu giấu diếm diếm thì có thể dễ dàng mua được ở đây, tuy không nhiều những mỗi nơi một hai thứ khi trở về cũng gia tăng gia tộc rất nhiều nội tình rồi.
Lại ở tại Vân Tiêu trấn hai ngày, Trần Nhân Đức cùng Lưu Gia Khang lên đường thẳng tới Nhật Nguyệt thành.
“Có dự định thể loại nào thư tịch không?” Chủ cửa hàng lại hỏi, hắn giọng điệu đủ để thấy thờ ơ, nhưng Trần Nhân Đức cũng không khó chịu mở miệng đáp lời:
Bỏ ra hẳn một ngày tại cửa hàng qua qua lại lại xem xét, hắn mua lấy trong cửa hàng tất cả các loại thư tịch hắn chưa sưu tập được trước đó.
Trần Nhân Đức nghe vậy bèn hỏi thăm hắn việc này, thì ra Bách Linh môn cũng hiểu nhiều cái tu sĩ từ xa tiến về, bọn hắn trên đường cũng sẽ tiêu hao rất nhiều linh thạch, nếu không có phương pháp hỗ trợ bọn họ tại nơi này đặt chân kiếm tiền thì tự mình sàng lọc rơi nhiều người có năng lực rồi.
Dù sao chút ít linh thạch đổi lấy một bộ rộng rãi tổng hợp tin tức không thiệt.
Thực tế Trần Nhân Đức không phải không ưa thích nữ nhân, nhưng hắn từ nhỏ giáo d·ụ·c, lại cũng không phải người quá ham mê trừ lúc thấy người nhan sắc không tệ đi qua nhiều nhìn một chút cũng không có quá nhiều xao động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn nhận ra một quy luật, đó là tại nơi linh khí càng nồng đậm, đan dược giá cả cũng rẻ hơn tại nơi khác giá cả, cũng bởi vì linh khí đầy đủ dược thảo chất lượng càng tốt, mà một khoảng linh điền thu được càng nhiều.
Hắn tại đó nghe tiểu Lý giới thiệu các loại đan dược lưu thông nơi đây cùng nghe nó giá cả.
Dọc đường mua mua bán bán, một vạn linh thạch mang theo đã tiêu hao lấy bảy ngàn linh thạch, còn ba ngàn linh thạch có lẽ tại Nhật Nguyệt thành tiết kiệm mua bán là được.
Trần Nhân Đức đầu tiên nhìn qua tu tiên bách nghệ quầy hàng thư tịch, nhận thấy tất cả mình đã sở hữu bèn bỏ qua xem xét những quầy hàng khác.
Bởi vì nơi đây thuộc về Vĩnh Xương quận gần trung tâm địa phương nên bọn hắn cũng không lo yêu thú cùng đạo phỉ q·uấy n·hiễu nên đi đường nhanh hơn nhiều lắm.
Chủ cửa hàng nhìn lấy trong mắt khách hàng lớn, lần này không mở miệng chỉ nhìn kỹ Trần Đức Nhân sau đó nhận lấy từ tay hắn tờ giấy ghi lại những thư tịch hắn muốn mua rồi chậm rãi kéo ra dưới bàn ngăn kéo, trong đó có các loại túi trữ vật đại diện cho cửa hàng quầy sách, muốn bản nào hắn lấy bản đó ra.
Trần Nhân Đức không khẳng định cũng không phủ nhận đáp:
“Đại ca, nơi này là Vân Tiêu trấn tốt nhất thư tịch cửa hàng, chỉ cần Vân Tiêu trấn có lưu hành thì nơi đây đều có.”
Từ đó t·ranh c·hấp nhân tài sẽ được Bách Linh môn toàn bộ quá trình quan sát cùng ghi nhận kết quả bảo hộ tránh khỏi vì t·ranh c·hấp mà đánh nhau.
“Trước hết cứ đến nơi này bán ra thư tịch, sau đó đến những chỗ bán đan dược, phù triện.” Trần Nhân Đức nói.
Tiểu Lý cả một ngày nhàm chán chờ tại bên ngoài, thấy hắn đi ra mới ngừng lấy ngáp ngáp nhanh chóng vỗ mông ngựa:
Chờ khi tối hẳn hắn bèn gọi theo tiểu Lý theo hắn về khách trạm chiêu đãi tiểu Lý một bữa coi như khen thưởng hắn ngày hôm nay làm việc năng lực rồi mới để hắn trở về.
Trên quầy hàng tất nhiên không bày ra thư tịch mà chỉ để đó vài trang giấy giới thiệu trong thư tịch nội dung, khách nhân muốn loại nào có thể chỉ đích danh thư tịch để chủ cửa hàng lấy cho là được.
“Tới mua thư tịch?” Lười biếng chủ hàng một tay phe phẩy quạt, một tay cầm thư tịch đọc mở miệng hỏi.
Chủ cửa hàng nghe vậy gật đầu, bèn tiếp tục đọc trên tay thư tịch.
“Cũng không có, ta tạm thời xem qua tổng thể, nếu có cần sẽ chủ động hỏi.”
Trần Nhân Đức nghe thấy vậy trong lòng cũng cảm khái người ta tại nơi đây là một phương cự đầu cũng không phải không có lý do.
Lúc hắn ăn xong vừa định về phòng thì gặp Lưu Gia Khang từ bên ngoài trở về, trên thân một tầng nữ nhân mùi thơm bèn biết hắn vừa từ nơi nào trở về.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.