Lũng Tây Trần Thị
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40: Đi xem mắt.
Nghe nói nàng thiên phú cũng tốt mà chiến đấu cũng rất giỏi.”
Chương 40: Đi xem mắt.
“Đúng rồi, ngũ tỷ lần này đến Lăng Vân trấn là muốn mua gì đó à?”
Đúng là ngày mai gia gia an bài đệ đi xem mắt, có việc gì vậy ngũ tỷ?”
Sáng hôm sau, hai người xe ngựa tiến vào Lăng Vân phường thị, giao xe ngựa cho Trần Nhân Dung hắn dặn phu xe đưa nàng về Trần gia địa bàn nghỉ ngơi lại để nàng tại trong mình phòng lấy tiền sau đó mới chậm rãi tiến về Thiết Kiếm sơn trang cửa hàng.
Nàng gật đầu, sau đó đợi hắn đi tới bên mình mới bắt đầu rảo bước đồng hành.
“Cũng không có gì, tỷ nhờ lục muội hỗ trợ chiếu khán một chút là được, lúc về đem cho nàng ít quà là được.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Khách nhân là tới mua đan dược, vẫn là phù triện, binh khí, có thể tại chúng ta cửa hàng xem xét, giá cả cũng là tiện nghi.”
“Phải, mà coi bộ Trần công tử là không đạt tới điều kiện này.”
“Nhưng Trần công tử có biết muốn trở thành ta vị hôn phu cần phải đạt được điều kiện gì sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy được, thế chiều nay hẹn tại gia tộc cổng lớn, chúng ta cùng lên đường tranh thủ sáng sớm tới Lăng Vân phường thị.”
---
Trần Nhân Đức gật đầu nói:
“Tốt, vậy hẹn đệ chiều nay, giờ tỷ chuẩn bị về thu xếp.”
Nửa chung trà thời gian, một cái xinh đẹp nữ tử, tóc buộc đuôi ngựa, trang phục một thân đơn giản màu xanh nhạt quần dài cùng áo, nhìn qua còn tưởng nàng chuẩn bị đi chiến đấu nữa đâu.
Từ Mộng Nghiên khẽ cười đáp:
Nhưng Trần Nhân Đức lại hỏi:
Nghe hắn nói vậy, Trần Nhân Dung vui vẻ hẳn ra, từ bé cũng là hắn hay cho nàng mua bánh kẹo đó thôi.
“Trần công tử khỏe mạnh, tiểu thư nhà ta đang chuẩn bị gần xong rồi, hi vọng Trần công tử không chê cười tiến vào khách phòng uống trà chờ đợi một chút.”
Trần Nhân Đức cũng thoáng trầm xuống cảm xúc, nhưng ngay sau đó hắn hào phóng nói:
“Tỷ tại gia tộc không có nhiệm vụ gì sao?”
Từ Mộng Nghiên gương mặt không biểu cảm hỏi:
“Đúng vậy, còn xem Trần công tử biểu hiện.”
“Không biết hai người có nghe nói đến phía đông đồi hoa chứ?”
“Ngũ tỷ, đệ cũng chưa từng gặp mặt nàng, cũng không nên để lời đồn lẫn đi chúng ta cảm nhận.
“Thất đệ, vừa rồi đệ đi chơi xa như vậy có gì thú vị kể cho ngũ tỷ nghe với được không?
“Để Trần công tử đợi lâu.” Nàng lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng vẫn hữu lực, từng chữ từng chữ rõ ràng dễ nghe.
Hắn hỏi vậy vì nàng cùng Trần Nhân Đức là bằng tuổi chỉ sinh sớm mấy tháng thôi, nhưng nàng thiên phú là thường thường không có gì lạ, biểu hiện cũng không quá tốt nên về sau được an bài chăm sóc gia tộc dược điền, nếu không có gì thay đổi nàng sẽ tại một thời điểm nào đó gả đi hoặc cưới một cái người ở rể tại Trần gia.
“Ngũ tỷ cứ thoải mái mua sắm, tiền cứ để đệ ra, dù sao đệ là luyện đan sư có thể kiếm tiền.”
Trần Nhân Đức nhẹ nhàng nở một nụ cười trêu đùa:
“Đệ mang tỷ đi chơi thôi, lâu rồi tỷ chưa có được đi Lăng Vân phường thị.”
Trần Nhân Đức gật đầu nói:
“Xem ra tin đồn cũng không có sai” Trần Nhân Đức trong lòng tự nhủ, cùng lúc đó hắn nhanh chóng đáp lời: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không biết Từ cô nương có nhìn trúng người?”
“Vì cái gì ở nơi đó bọn họ lại có thể làm ra những đồ vật như vậy nhỉ?
Hắn tại gia tộc cũng không có việc gì quan trọng, mọi việc vận hành đều do các trưởng bối thực hiện nên ngoài bồi tiếp gia gia trò chuyện thì hắn chỉ có tu luyện cùng luyện đan hoặc thỉnh thoảng tại gia tộc đi dạo, chào hỏi một chút trưởng bối cùng huynh đệ trong gia tộc.
Từ Mộng Nghiên lắc lắc đầu nói:
Từ Mộng Nghiên gật gật đầu đáp:
Trần gia thực chất vẫn đối tộc nhân quản lý buông lỏng khá nhiều, bọn hắn cũng không có đại thế lực giá đỡ, chỉ cần tộc nhân có hợp ý người lại có linh căn có thể kết làm liền cành.
Nhưng không biết có phải do tiền nhân để lại thói quen hay không nhưng bọn hắn rất ít khi có năm thê bảy th·iếp, thường chỉ cưới một cái là thôi.
Buổi chiều, Trần Nhân Dung đã sớm tại cổng lớn chờ đợi, lúc mà Trần Nhân Đức tới nơi bèn cùng nàng cưỡi xe ngựa thong dong mà đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đúng vậy, nó rất hợp với chúng ta ngày hôm nay gặp mặt, nếu thuận lợi cũng là nơi đánh dấu cho một cuộc hôn nhân.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lão phu xe, phiền đưa chúng ta đến phía đông phường thị đồi hoa.
Sau đó cả hai người dần yên tĩnh lại, nhưng lát sau Trần Nhân Dung như nghĩ tới điều gì bèn hỏi:
Không biết gia tộc chúng ta có một ngày nào đó có thể trở thành như bọn hắn hay không?”
“Tiểu nữ cũng nghe về nơi đó, là một nơi tình lữ hay đến địa phương.”
Nơi đó mới vừa mở thêm một hồ nước trồng dưới nước các loại lá hoa phối hợp đồi hoa quang cảnh là rất đẹp, lại có trà quán tiện cho chúng ta ngày hôm nay ra ngoài.”
“Còn chưa có ai.”
“Ta biết rõ điều này, nhưng Từ cô nương chấp nhận gặp mặt nên coi như việc này có thể thỏa đàm.”
Hắn giật mình quay đầu lại thì gò má chạm phải đầu ngòn tay của nàng để sẵn, xem ra là chủ ý trêu chọc từ đầu.
Nàng không phủ định, thẳng thắn nói:
Trần Nhân Đức thoáng cân nhắc sau đó gật đầu nói:
Trần Nhân Đức cũng không vội vã gì bèn gật đầu ra hiệu nàng dẫn mình đi.
Thế là hai người duy trì trầm lặng cho đến khi tới đồi hoa phía đông.
Trần Nhân Dung hoạt bát nói:
“Thất đệ vẫn nhàm chán như vậy.”
“Vậy chúng ta hôm nay đi dạo chứ?”
“Đối bên cạnh một vị xinh đẹp nữ tử, bỏ thời gian cho nàng là điều nên làm.”
Trần Nhân Đức khẽ tổng hợp lại trong đầu ký ức, rồi bắt đầu lựa chọn lấy những chuyện lạ lùng, mới mẻ cho nàng nghe khiến Trần Nhân Dung một mặt ước ao không thôi, nàng hỏi:
Hai người bọn hắn lại trở về tĩnh lặng trang thái, dù sao từ bé đến lớn vẫn là dạng này, Trần Nhân Đức tuy thiện kết giao nhưng lại không phải một cái nói nhiều người.
Tỷ mỗi ngày đều tại gia tộc cũng không nhiều đi lại đối bên ngoài rất là hứng thú.”
“Ngũ tỷ, tỷ lại chọc đệ nữa rồi.
Không lập tức đồng ý, hắn bèn hỏi:
“Đơn thuần chỉ muốn ra ngoài đi chơi, về sau lấy chồng rồi muốn đi cũng khó.”
Trần Nhân Đức tựa hồ không cần suy nghĩ đáp lời:
“Ta cũng không mua hàng, ngươi tìm Từ cô nương nói rằng Trần gia Trần Nhân Đức bái phỏng là đủ.”
Hắn được mọi người đồng tình vì bản thân hào phóng lại tính tình ôn hòa, giao lưu dễ dàng đặc biệt dễ gặp người thiện cảm.
Hắn nói ra địa điểm, sau đó quay đầu nhìn về trong xe Từ Mộng Nghiên cùng nàng thị nữ hỏi:
Trần Nhân Đức chỉ cười trả lời:
“Ta cũng đã nghe nói về yêu cầu của Từ tiểu thư, yêu cầu phải có thực lực hơn ngươi đúng chứ?”
Có thích hợp đệ hay không?
Nàng thiên phú chính là tam hệ linh căn, so Trần Nhân Đức kém nhưng tuổi lại hơn, chưa kể Trần Nhân Đức ngoài tu luyện còn thích tìm tòi nghiên cứu và luyện đan, chưa kể còn hay giao lưu kết bạn nên thua kém nàng hai tầng cảnh giới, nàng tầng bảy hắn tầng năm.
Trần Nhân Đức lắc đầu nói:
“Sẽ, mà còn tốt hơn.”
“Thất đệ, nghe nói ngày mai đệ đi xem mắt Từ Mộng Nghiên?” Trần Nhân Dung từ phía sau bất ngờ tập kích bờ vai Trần Nhân Đức hỏi.
Nghe thấy là Trần gia người, nàng không chút nào chậm trễ tiến tới báo cho chủ sự cửa hàng, người kia nghe vậy rất nhanh tiến lên lầu hai, một lát sau một cái thị nữ từ lầu hai đi xuống, gặp hắn bèn cung kính chào hỏi:
Nàng lắc đầu nói:
“Vậy tốt, ta tại Lăng Vân phường thị cũng có một vài chỗ khá thú vị, nhưng mà lần này ra ngoài không xe ngựa, hi vọng có thể đi nhờ Từ tiểu thư.”
Hôm nay là ngày gia gia an bài cho hắn đi xem mắt cùng Từ Mộng Nghiên.
Một cái tiểu điếm ngươi phục vụ nhìn hắn tiến vào cửa hàng nhanh chóng mở miệng chào hỏi.
Dù sao ngày mai gặp mặt sẽ rõ thôi.”
Trần Nhân Dung chống tay lên cằm nhìn ra ngoài cửa xe ngựa nói:
Qua nhiều năm Trần gia cùng ba thế lực hợp tác kinh doanh, đường đi từ Bách Thịnh phường thị tới Lăng Vân phường thị đều được dọn dẹp an toàn, lại thường xuyên có đội tuần tra bảo đảm nên đi đường dễ dàng hơn trước kia nhiều.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.