Lưỡng Thế Hoan
Tịch Nguyệt Giảo Giảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 226
Hạ Vương là người thông minh, tự nhiên hiểu được lợi hại trong đó."
Đối với ta lúc ấy là thê tử của Nguyên Hạo, tình nhân ngày xưa mà Lương Vương không thể gặp mặt khi trời còn sáng, g·i·ế·t mẹ của ngươi ta có thể được cái gì?"
Hắn tuyệt đối không nỡ để mẹ ngươi xuất đầu lộ diện, những lại để ta hi sinh chính mình hoàn thành nghiệp lớn của hắn!"
Hắn nâng tay che ngực, trùng điệp th* d*c hai lần, mới thoáng chậm lại, miễn cưỡng nói: "Ta vì sao phải tin bà? Ngày đó người cùng mẫu thân ta kết thù hận, trừ bà ra tựa hồ không có người nào cả?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại Lý Tự là kiến trúc từ tiền triều lưu lại, ngoài nha môn có rất nhiều cây cổ thụ to cao che trời, ao sen nho nhỏ dùng hồ thạch xây nên, tràn đầy rêu xanh pha tạp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyên phu nhân nói: "Trương Nhạc cùng ca ca của Cần cô cũng đã c·h·ế·t trong nạn binh hoả, nhưng dưới trướng Trương Nhạc còn có người chưa c·h·ế·t.
Đoan hầu nếu còn không tin lời của ta, có thể lại đợi thêm mấy ngày, nhìn xem Hoàng Thượng tìm ra căn cứ chính xác, người nói như thế nào.
Bà cùng mẫu thân của ta xưa nay không hòa thuận."
Cảnh Từ lui về phía sau một bước, ánh mặt trời từng chút len qua kẽ lá của những cây cổ thụ rậm rạp từng chút một đều giống như đang đâm vào mắt, sáng chói đến cả người đều mê muội.
Mộ Bắc Yên biết rõ bọn hắn đắc tội Dĩnh Vương, việc này khó bỏ qua, lúc đang do dự, Nguyên phu nhân đã nói: "Bắc Yên, hai chúng ta làm khách mới tới phủ không hiểu chuyện gì xảy ra, hôm nay náo thành như vậy, tốt xấu gì cũng cần cho bọn họ một câu trả lời thỏa đáng.
Nguyên phu nhân bên môi nở một nụ cười, lại lạnh thấu xương như băng tuyền, "Sau khi ngươi hồi kinh, ta cảm thấy ngươi giống như bởi vì chuyện của mẹ ngươi mà oán ta, từng đặc biệt đi thăm dò sự tình năm đó.
Ta là quân cờ dùng tốt lại nghe lời của Lương Vương, lại là tình xưa nghĩa cũ khăng khăng một mực của hắn, khiến hắn đầy cõi lòng nam tử hào hùng, rất đắc ý.
Nguyên phu nhân phảng phất không nghe thấy hắn nói, hoặc là, căn bản là không đem lời nói của hắn để trong lòng.
Nhưng nếu như Đại Lý Tự bên này không cách nào có thể tìm được cách, hắn liền đi nơi khác nghĩ cách, cứu trở về tân nương của hắn trước khi vào cửa đã bị bắt vào tù.
Hắn mặc dù thông minh cơ cảnh, nhưng hầu như từ khi hắn hiểu chuyện, Hạ cô cô cùng cữu cữu một nhà, liền một mực nói cho hắn biết, là Nguyên Hầu phu nhân Sở Ngọc La bức mẫu thân hắn rời đi, sát hại mẫu thân hắn......
Con về trước đi thu xếp việc trong phủ quan trọng hơn."
Cảnh Từ đột nhiên đau thắt ở ngực, cũng bất chấp lời nói của Nguyên phu nhân càng lúc càng tràn đầy ác ý trào phúng, bỗng dưng nhìn về phía bà, "Bà......Bà nói là kẻ sát hại mẫu thân của ta, là một người khác hoàn toàn?"
"Thù hận? Chẳng qua là hiềm khích giữa nữ nhân mà thôi, làm gì đến mức thù hận?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảnh Từ thanh âm lạnh lẽo, "Bà đang ở đây nói mẫu thân của ta không phải?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho nên dù trong lòng hay trong mắt hắn đều chỉ có một mình mẹ ngươi, cũng sẽ đối với ta khác như vậy.
Cảnh Từ chằm chằm nhìn bà, "Phu nhân, mời!"
Thân thể của bà đang run rẩy, vốn cố chấp đứng vững trong gió mạnh mùa hè, thanh âm lại giống như da thịt sắp tan vỡ trong gió bấc lạnh lẽo mùa đông, "Kỳ thật ta cũng không phục! Người ta ái mộ đối đãi chính là kẻ kia, bởi vì mọi điều khó xử mà chưa từng lấy ta, lại vượt qua ngàn vạn khó khăn cưới Trương Huệ, lại cưới Cảnh Nhị tiểu thư ta ngoại trừ một thân bêu danh, chỉ còn hai đứa con gái, một đứa bị hắn đưa ra ngoài đổi con trai của hắn trở về, từ nay về sau trời nam biển bắc, muốn gặp một lần còn khó như lên trời còn một đứa từ nhỏ cốt nhục chia lìa, suýt nữa lấy ra làm kẻ bị thanh toán thay mẫu thân, về sau bị coi như con gái của cừu nhân mà thu dưỡng, có trời mới biết bị bao nhiêu đối xử lạnh nhạt mới có thể lớn lên như vậy.
Cảnh Từ gật đầu, "Vâng, ta nghe nói qua.
Vì vậy, Triệu Vương quý phủ đã sớm nhận định, là Lương Vương thay lòng đổi dạ, vứt bỏ Cảnh Nhị tiểu thư, cũng dung túng Nguyên phu nhân mưu hại Cảnh Nhị tiểu thư......
Hôm nay khó khăn dứt bỏ tìm được một hi vọng, lại bị bọn cặn bã các ngươi hại thành hung thủ, có trời mới biết sẽ rơi vào hoàn cảnh như thế nào!"
Vốn tưởng rằng cách nhiều năm như vậy không thể tra rõ, nhưng lão cung nhân Cần cô trong vụ án cung nhân rơi xuống nước, đã nhớ được ca ca của bà đoạn thời gian kia nhận được mệnh lặng lẽ rời kinh, sau khi trở về đã trở nên rất xa xỉ.
Cũng chính là đối đãi khác nhau thế này, làm cho nàng cùng nàng thị nữ họ Hạ của nàng khi đó đối với ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhiều lần khó xử ta.
Hắn thảng thốt nói: "Hoàng hậu sau đó đã sớm c·h·ế·t rồi......Trương Nhạc thì sao?"
Có thể vừa xong mẹ của ngươi xuất hiện, chiếm đi vị hôn phu sủng ái nàng không nói, còn đưa ra yêu cầu không thể làm thiếp, bức nàng nhường vị trí chính thất, còn phải lập quy củ trước mặt mẹ ngươi, mỗi ngày dùng lễ của tỳ thiếp......Đổi cho ngươi, ngươi chịu phục không?"
Cảnh Từ có chút đứng không vững, cúi người đỡ lấy hai đầu gối, bàn tay thon dài tái nhợt càng nhợt nhạt hơn.
Bất quá ta khuyên ngươi, cũng đừng oán hận Trương Hoàng Hậu, nàng ta cũng là người đáng thương.
Nguyên phu nhân đã cười lạnh, "Nhà phú quý người ta cơ thiếp phần đông, vì tranh danh tranh lợi tranh giành vị trí chính thất, đấu đến ngươi c·h·ế·t ta sống cũng không lạ.
Cảnh Từ trầm mặc một lát, nói ra: "Ta tin tưởng, nếu A Nguyên chưa từng khôi phục trí nhớ, nàng tuyệt sẽ không bởi vì mâu thuẫn lúc trước mà sát hại Tắc Sênh.
Hắn rất nhanh cưới bạn tốt của ta là Trương Huệ, hay bởi vì nhìn trúng Cảnh gia Nhị tiểu thư, rõ rệt hay mờ ám khuyên bảo, lại để cho Trương Huệ nhường lại vị trí chính thất, vì vậy mẹ của ngươi liền biến thành Lương Vương phi.
Nguyên phu nhân nói: "Ta vốn không cần nói, nhưng vị Hạ cô cô kia của ngươi sáng sớm liền náo đến chỗ Hoàng Thượng, không chỉ cáo hình dáng của ta, nói ta là thủ phạm ngày đó mưu hại mẹ ngươi, còn nói nữ nhi của ta là thủ phạm mưu hại Tắc Sênh quận chúa! Đáng giận là khi ta đi đến Hoàng Thượng đã bị nói đến động lòng, phái người gọi ta vào cung, mang ta đi để cho người dễ dàng đuổi bắt A Nguyên, thậm chí phân phó cấm vệ, nếu có ngăn cản, sẽ g**t ch*t tại trận! May mắn A Nguyên chưa từng phản kháng, bằng không thì ngày đại hỉ nó chắc đã phơi thây trước kiệu hoa, máu nhuộm đỏ áo cưới rồi?"
Nguyên phu nhân cười khổ, "Trương Huệ bỏ vị trí chính thất, hiền lương thục đức, từ trước đến nay nhượng bộ lui binh, không chịu tranh thủ tình cảm, cho nên cùng mẫu thân ngươi tình như tỷ muội.
Cảnh Từ chắp tay đứng ở chỗ xa xa, nhìn hoa sen theo gió phất phơ ở trong ao sáng như bạch ngọc, thản nhiên nói: "Phu nhân mời ta tới đây, chính là muốn nói cho ta biết, những chuyện của người cùng Hoàng Thượng lúc trước?"
Vì vậy, Lương Vương không một lòng, mẹ của ngươi cũng không oán Trương huệ, chỉ hận hắn coi trọng ta.
Nguyên phu nhân không kiên nhẫn trừng mắt với hắn, "Kẻ ngu xuẩn Hạ cô cô kia, có phải hay không từ khi ngươi còn bé đã lặp lại trăm ngàn lần nói cho ngươi biết, ta là thủ phạm g·i·ế·t mẹ ngươi, hung thủ không thể nghi ngờ? Nhưng ngươi có biết hay không, bằng chứng của mụ ta chỉ có việc mẹ của ngươi rời khỏi Đại Lương là bởi vì ta mà cãi nhau với phụ thân ngươi, còn có chính bọn cướp g·i·ế·t nàng từng trong lúc vô tình nói lên là chịu lệnh làm việc của ta......Ngươi vào Nam ra Bắc gặp qua không ít các mặt xã hội, xin ngươi nói cho ta biết, sát thủ nhà ai mà trước khi g·i·ế·t người sẽ chủ động nói cho đối phương biết, ai là kẻ chủ mưu thuê hắn? Đây là vở kịch đã thấy nhiều, chính mình đã thành kẻ đần, còn khiến mọi người trở thành kẻ đần luôn hay sao? Vu oan giá họa cũng đừng quá dễ dàng! Họ Hạ kia trước đó không lâu không phải đã làm ư? Không phải còn có kẻ đần kia tự cho là thông minh, rõ ràng tin, còn tin tưởng không nghi ngờ? Ngươi nói, ít ai có thể ngu xuẩn thành như vậy, hồ đồ hai mươi năm cũng không ngộ ra!"
Mà ta......mọi người nói, ta là người trong tâm khảm Lương Vương, nhưng ta khi đó đang bôn tẩu nơi những nam tử khác nhau khi đó, vì Lương Vương liên lạc đại thần, trợ giúp hắn đoạt thiên hạ của tiền triều.
Đôi mắt màu đen bao hàm hàn ý, giễu cợt nói: "Bà có phải hay không muốn nói cho ta biết, bà là bởi vì mẫu thân của ta liên tục bức bách, mới động thủ với mẫu thân của ta?"
Mà Nguyên phu nhân vẫn là Nguyên Hầu phu nhân lưng đeo tiếng xấu , trong việc này chẳng được gì.
Ta khi đó cũng tuổi trẻ, nghĩ đến hết thảy vốn nên thuộc về ta đều đã bị tước đoạt, danh dự tôn nghiêm đều đã bởi vì Lương Vương mà bị dẫm dưới lòng bàn chân, Cảnh Nhị tiểu thư ngươi là Lương Vương phi, cao cao tại thượng, tội gì còn khi dễ ta? Cho nên hoàn toàn quả thực cố tình trêu tức nàng, thừa dịp nàng mang thai Lục Giáp không tiện thị tẩm, thường đến Lương Vương phủ hầu hạ Lương Vương, cuối cùng khiến nàng tức giận cùng Lương Vương nhao nhao một trận, không để ý thân thể mang thai tám tháng cố ý phải về Trấn Châu."
May mà trước kia ta từng điều tra những chuyện này, hôm nay Hoàng Thượng giận giữ lôi đình, ta còn có lời nói có thể quay về, bằng không thì hôm nay không chừng là ngày lành tháng tốt mà mẹ con chúng ta cùng nhau bị mất mạng rồi! Hôm nay Hoàng Thượng đã sai người đi tìm thân binh năm đó của Trương Nhạc, nghĩ đến chắc có thể tìm ra mấy người chứng nhận.
Chương 226
Tin tưởng hơn hai mươi năm, chưa bao giờ có nửa phần nghi ngờ "Chân tướng", chẳng lẽ lại không phải chân tướng?
Cảnh Từ nghe được Mộ Bắc Yên một tiếng "Mẫu thân" tự nhiên như vậy, bất giác thất thần.
Ngày vui biến thành tai họa trời sập, hai phủ sớm đã thành hỗn loạn, kỳ thật không quan tâm có loạn hơn nữa cũng không sao.
Kỳ thật năm đó sau khi gặp chuyện không may ta liền hoài nghi Trương Huệ gây nên, nhưng dù sao không có chứng cớ, huống chi cùng ta không có quan hệ, ta tự nhiên sẽ mặc kệ, sẽ không liệu lại có người sớm đem tội danh đổ lên đầu ta!"
Mộ Bắc Yên nghiến răng, đáp: "Vâng, mẫu thân."
Năm đó thấy ta bị gả cho người khác, nàng mới dám mượn danh nghĩa ta truyền lại tin tức tìm được Lương Vương, cùng hắn đánh đông dẹp tây, hầu như buông tha tính mạng, mới thắng được niềm vui của Lương Vương, đã thành Lương Vương phi.
Về phần bà......"
Cảnh Từ không thể đáp, thậm chí căn bản không thể ngẩng đầu, chỉ nắm chặt quyền nói: "Ta sẽ tra rõ ràng......Nếu là ta sai, ta sẽ cho A Nguyên tuỳ ý xử trí......"
Mà Nguyên phu nhân đã nhìn về phía hắn, nói ra: "Đoan hầu, lão thân có việc thương lượng, có thể mượn một bước nói chuyện?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đá Thái Hồ như vậy, ta đụng vào hai lần, trên đầu dưới chân tóc đến nay có một vết sẹo."
Sau khi mẹ của ngươi gặp chuyện không may, Trương Huệ khóc đến so với ai khác đều thương tâm hơn, Lương Vương liền lại đưa bà ta quay về làm Lương Vương phi, về sau sinh ra Quân Vương, trở thành Trương Hoàng hậu.
"Ta không động thủ với nàng!"
Ca ca của bà lúc ấy ở dưới trướng Trương Nhạc , mà Trương Nhạc thì là đường huynh của Trương Huệ.
Nguyên phu nhân dừng cạnh lan can đá lâu nắm, một hồi lâu mới nói: "Năm đó người ta cho rằng mình được gả chính là Lương Vương, vào phủ mới phát hiện lại được gả cho Nguyên Hạo, sau vài lần tìm c·h·ế·t cũng trở về.
Hạ cô cô tự mình trải qua chuyện cướp g·i·ế·t nói như vậy, mẫu thân hắn mang thai trở lại Trấn Châu, miễn cưỡng sinh hạ hắn, trước khi c·h·ế·t cũng nói như vậy.
Nguyên phu nhân nói: "Ngươi cảm thấy không có gì quan trọng, đúng không? Kỳ thật về sau lúc ta quay đầu lại nghĩ, cũng hiểu được quá không đáng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.