Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ
Unknown
Chương 135: Tân Tấn Năm Tên Đệ Tử
"Linh Cam."
"Hải Quỳ."
"Mạch Thảo."
. . .
Bởi vì Tề Sinh mở đầu đoán đúng, cái này giống như dây chuyền kích phát đồng dạng, đám người còn lại nhanh chóng hô lên các loại dược vị.
Nhưng bởi vì mỗi một người chỉ dư một lần hô, phải đúng năm lượt còn lại cho nên tất có kiêng kỵ.
Nhất Dạ Thiên Thu thời gian có hạn, không muốn một mực trông chờ Tề Sinh suy nghĩ cùng rụt rè, thế là truyền âm: "Ta nhớ phụ thân từng chế qua loại này sáp hương, mặc dù không thể so sánh nhưng đại khái vẫn là đồng căn. Tỉ như muốn luyện sáp, trước phải luyện được đan, lấy đan phẩm chí ít là trung phẩm, số lượng nhiều hơn hai viên đặt vào toả đỉnh."
"Dùng linh khí dẫn hoả, đan dược sẽ cô đặc thành bánh, chính là thứ được xem là sáp dầu. Sáp dầu không những để được rất lâu, mà còn mang theo chí ít ba viên đan dược trở lên toả ra đan hương. Ba viên cộng lại dược hiệu, đương nhiên chỗ tốt rất nhiều a, chỉ là thời gian phục dụng lâu hơn so với nuốt đan."
Tề Sinh cười khổ: "Ngươi nói những thứ này có tác dụng gì a ? Chúng ta căn bản không có cơ hội, thậm chí ta hoài nghi ở đây không ai qua được một màn này."
Nhất Dạ Thiên Thu nói: "Vì cái gì ngươi cho rằng Yêu Quân đại nhân chỉ lấy năm vị đệ tử đây ? Như nếu ngươi đậu, duy nhất ngươi đậu, cái kia là tốt hay xấu ?"
Tề Sinh nghe vậy, hai đầu lông mày không khỏi chau lại: "Không cần nói cũng biết, không phải như vậy càng cho thấy ta bất phàm ? Lúc kia ta chính là đệ tử đắc ý nhất mà hắn nên quan tâm a."
Nhất Dạ Thiên Thu thở dài: "Chẳng lẽ ngươi không thấy Hắc Bạch Song Sứ, nghe nói trong hàng ngũ đệ tử của vị đó còn có Ngũ Hành Chi Linh năm tên đệ tử đây. Bảy người bọn họ không ai không kiệt xuất, ngươi nghĩ sẽ đến lượt ngươi được ưu ái sao ?"
Tề Sinh không vui: "Nhị, hôm nay ngươi rất lạ a, làm sao lại nắm rõ như vậy."
Nhất Dạ Thiên Thu cười: "Đây rõ ràng là thông tin đại trà, ta thân làm dược đồng, đương nhiên không thể ăn no mặc ấm như cao quý Luyện Dược Sư các ngươi a. Nắm nhiều thông tin một chút, chính là vì tương lai bản thân mà suy tính."
"Ngươi nói cũng đúng, nhưng rốt cuộc ngươi muốn nói gì ?" Tề Sinh truyền âm.
Nhất Dạ Thiên Thu lộ ra tiếu dung: "Ta có thể giúp ngươi chuyện này, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một việc."
Tề Sinh lần đầu cảm thấy lời của "Hoàng Nhị" trở nên trầm trọng như vậy, lần đầu không thể xem nhẹ đối phương, mới nói: "Chuyện gì a ?"
Nhất Dạ Thiên Thu đạo: "Giúp ngươi trở thành đệ tử của vị đó, nhưng ngươi phải giúp ta tuyển thêm bốn tên đệ tử khác a."
"Tề công tử hiểu sao ?"
Tề Sinh nói: "Cái gì, giúp ta trở thành đệ tử ? Tuyển thêm bốn vị đệ tử lại là . . ."
Không đợi hắn nói xong, Nhất Dạ Thiên Thu liên tục truyền cho Tề Sinh hai mươi tư vị dược trong năm mươi tám vị dược còn lại, tính luôn Tề Sinh vào, là đủ tuyển ra năm vị đệ tử.
Mỗi người năm dược vị !
"Đây là . . ."
Tề Sinh rơi vào sợ hãi, bởi vì không biết tại sao nhưng lời của "Hoàng Nhị" giống như có một loại tuyệt đối tự tin, cảm giác ắt không thể sai.
Tề Sinh trán đổ đầy mồ hôi, nhìn từng tên thí sinh khác kêu lên nhưng không trúng mà run lên trong lòng, vì chỉ cần bản thân hắn nói sai thêm một lần, cũng là lúc hắn mất tư cách tham dự vòng này.
Nhìn thoáng qua ánh mắt của "Hoàng Nhị" hắn thấy một cỗ nhàn nhạt xem nhẹ hết thảy, giống như đối với vị dược đồng này tất cả chỉ là trò đùa hài tử. Tề Sinh không khỏi lấy hết can đảm, tự nghĩ trong lòng: "Như không được thì trở về, ngay cả một tên dược đồng đều như vậy, ta có cái gì lại sợ ?"
Tề Sinh bạo hô: "Lam Hà."
Vốn dĩ chán trường Bạch Đường Sứ không khỏi ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn về phía Tề Sinh. Đây là lần thứ hai hô đúng trong đám người nãy giờ.
"Lại là ngươi."
Nàng lấy bút đánh vạch thứ hai vào tên Tề Sinh, cái này một đánh, để cho Tề Sinh kinh động như gặp thiên nhân.
Hai mắt của hắn co rụt lại, miệng lẩm bẩm cà lăm nói ra dược vị thứ ba: "Hà. . . hà lý."
Bạch Đường Sứ lấy tay vạch xuống nét thứ ba.
"Kim. . . kim tử lan."
Vạch thứ tư !
"Ô Quy, là Ô Quy." Tề Sinh cổ họng khô khốc nói ra.
Vạch thứ năm !
Bạch Đường Sứ thẳng thắn: "Chiếu theo sư tôn hạ lệnh, Tề Sinh đạt đủ quy cách trở thành đệ tử đầu tiên."
Một loạt phản ứng diễn ra, cái này không khỏi để cho đám người xung quanh há hốc miệng, bọn hắn còn cho rằng mình đang nằm mộng. Năm cái vị dược cứ như vậy một hơi nói đúng ?
Toàn bộ ánh mắt đều hướng về Tề Sinh, khiến cho ngay cả hắn đều khó mà tin một màn. Tề Sinh kinh hô: "A ! Ta đậu rồi a !"
"A Nhị, chúng ta rốt cuộc có cơ hội thay đổi cuộc đời a !"
Tề Sinh đối với phía sau kinh hô trong hoan hỉ, Hắc Đường Sứ hừ lạnh: "Hừ, chỉ là may mắn, chớ ồn ào ! Còn để cho người khác thi đây, tin hay không ta bãi bỏ tư cách của ngươi ngay lập tức."
Tề Sinh nhất thời nghe vậy đành im xuống, miệng ngậm ý cười mà ngồi chờ đợi.
Nhất Dạ Thiên Thu truyền âm: "Ngươi đậu, bây giờ đến lúc tuyển bốn vị khác !"
Tề Sinh bắt đầu có thoái ý: "Ở đây mấy vị kia đều là cao thủ tinh thần lực tu sĩ, như ta truyền âm cho bốn người lạ. Không nói bọn hắn sẽ tin tưởng lời ta hay không, nhưng chắc chắn sẽ bị ba vị trên kia phát giác, e rằng. . ."
Nhất Dạ Thiên Thu nói: "Tề công tử lo xa, ta chỉ cần ngươi gật đầu khi cần đến, giống như bảo đảm với bốn người bọn họ, để bọn họ dám hô lên."
Tề Sinh lời nói không sai, bởi vì tu vi quá cách biệt, thông thường lộ liễu truyền âm trước mặt như vậy chắc chắn sẽ bị nhìn thấu.
Dù sao Tề Sinh chỉ là Yêu Tinh sơ kỳ, về phần Nhất Dạ Thiên Thu lại là Bán Bộ Yêu Quái, so với Tề Sinh cường đại hơn một mảng lớn. Như tính thêm tính cáo già đi vào, lợi dụng một đống ký ức cổ liền có thể vứt Tề Sinh đi hàng ngàn dặm xa, khó chi so được.
Như hắn có thể dùng thân pháp cao tuyệt qua mặt nhiều Yêu Quân như vậy, đương nhiên truyền âm cũng có thể làm đến. Mà còn là mở ra cả một đường dây riêng, khiến cho Yêu Quân ba người kia đều không hay biết, che giấu cho lẫn Tề Sinh.
Đây là bí pháp !
Nói như vậy, Nhất Dạ Thiên Thu quá là bá đạo, nhưng nên nhớ hắn là ai. Từng là đệ nhất Dược Vương, nắm giữ cao tuyệt tinh thần lực lực lượng, luận trong thiên hạ này ai nắm công pháp bí điển nhiều nhất, như nói hắn số hai ai dám xưng số một ?
Nhất Dạ Thiên Thu lấy tinh thần phân làm bốn hướng, nhất tâm tứ dụng, truyền âm cùng lúc cho bốn người khác biệt. Trong đầu mỗi người hiện lên tên năm loại dược vị khác biệt, bốn người không hẹn mà quay đầu nhìn về phía Tề Sinh.
Tề Sinh theo lời căn dặn, gật đầu đáp lại. Cái này không khỏi để bốn người sinh ra mâu thuẫn cùng nghi vấn, vì cái gì giúp bọn hắn ?
Không phải độc tôn một người trở thành đệ tử sẽ tốt hơn ?
Bốn người bên trong, một vị nữ tử ánh mắt đảo ngang dọc thật nhanh, vội nói: "Bạch đại nhân, tiểu nữ xin hô dược. Năm loại bên trong, có Ám Kỳ, Ma Tử, Hồng Liên, Thạch Ấu và Bích Nhan."
Bạch Đường Sứ giống như kinh ngạc, nhìn chằm chằm nữ tử kia, tay cầm bút hạ xuống năm gạch, tương đương thoả điều kiện trở thành cái thứ hai đệ tử.
Vốn dĩ còn lại ba người đang lo lắng, liệu năm vị dược mình được Tề Sinh nhắc có trùng với nữ tử kia không, lại rất mau vui vẻ, hoàn toàn khác biệt.
Ba người điên cuồng tranh nhau hô lên, cả ba đều đáp ứng đủ, trở thành ba đệ tử sau cùng.
Bốn người bọn họ không khỏi nhìn về Tề Sinh, trong mắt tràn đầy kính phục, xem Tề Sinh như ân nhân đồng dạng. Tề Sinh mặt ngoài đắc ý, nhưng trong lòng lúc này như bài sơn đảo hải sóng động, kinh hãi truyền âm về phía sau: "Nhị, là thủ bút của ngươi sao ?"
Nhất Dạ Thiên Thu đương nhiên phủ nhận, hắn nói: "Tề công tử nói đùa, ta may mắn mới biết được vài vị dược, đều mách cho Tề công tử rồi a. Bọn họ bốn người tự kêu, là do bản lĩnh của họ, nào cùng ta có nửa phần liên quan."
Hắn chỉ muốn làm một tên bình thường dược đồng, mà không phải một cái biết tất. Như vậy cũng quá yêu nghiệt, sẽ chỉ rước hoạ vào thân.
Tề Sinh làm sao biết, trong truyền âm cho đệ tử thứ hai, vị nữ tử kia. Nhất Dạ Thiên Thu đã nguỵ trang thành hắn mà nói: "Như các hạ có thể tin Tề mỗ, năm loại dược vị này ngươi cứ nêu, nếu đúng tất, tương lai chúng ta chính là đồng môn sư huynh muội a. Ta là sợ thân cô thế cô trở thành duy nhất một tên đệ tử, bị cựu đồng môn ức h·iếp nên mới chiêu tài ngươi, cũng tiện kết xuống một phen thiện duyên. Ta Tề Sinh nói được làm được, còn ngươi ?"
Kết quả này để cho Bạch Đường Sứ khó chấp nhận, bởi vì đừng nói ai khác, ngay cả nàng dạng này cấp 4 Luyện Dược Sư cũng khó mà đoán ra dược vị. Nan đề vòng này vốn dĩ là quái dị, theo nàng nghĩ đến được, là sư tôn nàng hồ nháo mà ra, căn bản không ai có thể đủ chỉ tiêu hoàn thành.
Nhưng sự thật, năm tên cấp 1 Luyện Dược Sư lấy thời gian rất ngắn, đá đỗ suy nghĩ của nàng trở thành tân tấn đệ tử mới.
Tích Lịch Yêu Quân cười to: "Tốt a, năm người các ngươi tiếp xuống dọn đến gần chỗ ta đi, do Hắc Bạch nhị tử dạy dỗ là được."
Hạ xong lời này, hắn cũng rời đi. Năm tên tân tấn đệ tử cùng năm cái dược đồng dưới sự bỡ ngỡ bị Song Sứ dẫn đi ra ngoài.
Trong đó Hắc Đường Sứ lộ ra không vui: "Hừ, ta ngươi còn phải cần thời gian tu luyện, làm sao rảnh rỗi mà sư tôn lại đưa việc này đây !"
"Không bằng để bọn hắn cho Ngũ Hành Chi Linh dạy dỗ, vừa vặn có thể để bọn hắn kế tục, không sợ Ngũ Hành bị đoạn mất."
Bạch Đường Sứ gật đầu: "Tốt, hợp ý ta, cho người gọi Ngũ Hành Chi Linh đến. Để bọn hắn mỗi người kèm một cái, dư một tên đưa cho Kim linh lo đi."
. . .
..........................
Cầu đề cử truyện, tặng hoa các loại hỗ trợ a !!
Bái tạ !
Mạnh~