Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 149: Địa Thế Ngoại Phủ
Chương 149:
Cổ sử, là các đại tộc ghi lại sử sách mà xưng, cổ sử không chỉ có ở Nhân tộc còn có ở các tộc khác, bao quát Yêu tộc.
Yêu tộc làm vạn năm tồn tại đại tộc, từ cổ chí kim đầu đều đã lập nên cổ sử, là cổ sử xa xưa nhất trong tất cả các đại tộc.
Xa xưa nhất cổ sử này có nói, Ma tộc từng đột ngột xuất hiện trên thế giới, hoạ loạn thế gian, muốn thôn phệ chúng sinh sinh mệnh. Ma tộc chia làm ba lớp, Ma Nguyên, Thú Nguyên và Vật Nguyên !
Thú Nguyên, là lớp thú chủng, hình thái động vật giống Yêu tộc, Cửu Anh của Nhất Dạ Thiên Thu là một điển hình. Thú Nguyên là lớp trung lưu.
Ma Nguyên, chính là hình người ma chủng, trời sinh linh tính mười phần, có thể so với nhân loại nhưng lại tràn đầy uy năng, là tầng lớp cao nhất trong Ma tộc, xem là thượng lưu.
Vật Nguyên, lại là Ma Vật, bất kì hình thái gì ngoại trừ thú cùng người đều là Ma Vật. Rất khó khai mở linh trí, là tầng hạ lưu nhất trong Ma tộc, địa vị cực thấp.
"Con này đại mãng xà, xem ra thật là Thú Nguyên chủng loại a. Tiểu Cửu cũng là Thú Nguyên, con này đại mãng xà có chăng cũng bá đạo như Tiểu Cửu ?"
Phải biết, nếu Nhất Dạ Thiên Thu luyện Bát Giác Linh Đan có tám loại đạo pháp sở d·ụ·c, thì Tiểu Cửu nguyên hình lại có đến chín cái đầu lâu, mỗi đầu một thuộc tính. So với Nhất Dạ Thiên Thu bá hơn đâu chỉ một chút !
Hoa lão đầu thanh âm từ đâu truyền đến: "Con này đại mãng xà không chỉ là Thú Nguyên, trên thân nó gắn đầy cốt lâu tử thi, càng giống Vật Nguyên. Con này vừa là Ma Vật, vừa là Ma Thú a !"
Thanh âm là từ trong Hắc Quan Tài truyền ra, Nhất Dạ Thiên Thu có liên kết sâu sắc cùng Hắc Quan Tài cho nên chỉ cần Hoa lão đâu cố ý câu thông, hắn sẽ lập tức nghe được.
"Ngươi làm sao chắc chắn như vậy ?" Nhất Dạ Thiên Thu cau mày hỏi.
Hoa lão đầu lại giảng: "Theo chủ tử truyền cho lão nô Khô Lâu Tử Tuyệt cùng Thập Tức Qui Công kia, ta chưa từng dám xem nhẹ, dốc lòng tu luyện. Theo đó kí ức giống như tỉ lệ thuận cùng tu vi, chưa từng có kí ức từ đâu xuất hiện trong đầu ta a."
"Chủ tử nhớ hay không ta từng nhắc đến thiếu niên cầm kiếm trợ giúp ta ở Kim Cung, bây giờ lão nô mới dám khẳng định, hắn chính là Ma Nguyên. Là Ma tộc nhân hình chủng loại, trong tay hắn cầm Ma Kiếm chính là Ma Vật."
Nhất Dạ Thiên Thu trước tiên lặng lẽ trốn ở một góc, cẩn thận đi theo đại mãng xà, vừa cùng lúc đối thoại với Hoa lão đầu: "Ngươi bị giam tại Kim Cung cũng gần 2 vạn năm, ngươi nói tên kiếm tu Ma Nguyên đó bây giờ cảnh giới đã đến một bước nào ?"
Hoa lão đầu thở dài: "Đại khái cũng gần 1 vạn năm trước hắn xuất hiện, tính theo thời gian trong Kim Thiên Môn, nếu chiếu theo thời gian thật tại ngoại giới này tuổi thọ hắn đã hơn năm nghìn tuổi. Nếu như còn sống, sớm đã tu vi cao thâm, có khả năng phong Vương xưng Hoàng rồi a."
Nhất Dạ Thiên Thu con ngươi híp lại, kí ức điên cuồng bị lật mở, bởi vì năm nghìn năm tuổi trở lên nhân vật chính là thời đại của hắn. Hắn kiếp trước sống hơn chín nghìn năm, vì vậy có thể suy ra thiếu niên Ma Nguyên này là tiểu bối đối với hắn.
"Không lẽ là !"
Nhất Dạ Thiên Thu ánh mắt kinh hãi, phán đoán đến một người: "Năm đó ta tự mình bày xuống Ngũ Hành Đại Trận, còn có cái thứ hai Không Thiên Đại Trận. Thiếu niên Ma Nguyên đó cho dù là Kiếm Vương, cũng khó lòng phá giải, nhưng nếu như hắn cũng am hiểu về Ngũ Hành đại đạo đây ?"
"Giống như Nhân Đế luyện đi ra Ngũ Hành Hỗn Độn Thể là đối với Ngũ Hành đại đạo cực kì mẫn cảm, có thể học nhanh hiểu sâu tất cả đạo pháp trong Ngũ Hành. Nhưng thời điểm đó Nhân Đế đang mưu toan đấu trí cùng Yêu Hoàng Tỳ Sa đây, liệu có rảnh rỗi phân ra tinh lực đi vào Kim Cung ?"
"Mặt khác dù sau khi Kim Hậu tự bạo xong, Kim Cung cùng lúc cũng tự hành biến khỏi thế gian, Nhân Đế làm sao biết chính xác vị trí ở đâu, huống chi đi vào Kim Thiên Môn ?"
"Khắp Yêu tộc này, có đủ bản lĩnh ở thời điểm đó đi vào Kim Thiên Môn đả động, dù là Thập Trụ ta vẫn không tin có ai làm được, đừng nói Tôn Thần lão hầu tử, ngay cả Đạo Mộc lão đầu hay thậm chí Yêu Hoàng Tỳ Sa đều không thể !"
"Yêu Hoàng Tỳ Sa như cố ý đến phá, hai loại đại trận sớm tẫn diệt từ lâu, không phải chỉ hao tổn chút ít như vậy."
Hoa lão đầu từ trong ngây người tỉnh lại, nói: "Chủ tử nói đúng, lão nô nhớ được, hắn mặc dù dùng kiếm nhưng lại có thể cùng lúc điều khiển Ngũ Hành chi khí, mới đả động được đại trận a."
Nhất Dạ Thiên Thu cũng không phải tuyệt đối tin tưởng vào lời Hoa lão đầu, nhưng nếu thật sự như vậy thì có một người hắn đang nghĩ đến.
Quý tử độc nhất của Nhân Đế, Đại La Hoàng Đế !
Nhắc đến kẻ này, Nhất Dạ Thiên Thu nhất thời nghĩ đến tiểu oa tử mà hắn nhìn thấy lần đầu, trăm năm đi qua, tiểu oa năm đó đã là thiếu niên nam tử huyết khí cương thịnh.
Đại La Hoàng Đế so với Đại Thiên Nhân Đế cùng Dược Vương Nhất Dạ, là trẻ hơn mấy nghìn năm tuổi, thuộc thế hệ liền kề. Vừa hay khớp với lời suy luận của Nhất Dạ Thiên Thu, Hoàng Đế cũng là người dâng Ngũ Hành Thối Thể Pháp lên để làm lễ cứu phụ thân mình.
Năm đó Dược Vương Nhất Dạ là vì nhận Ngũ Hành Thối Thể Pháp mới ra tay chữa trị cho Nhân Đế, cho nên có thể nói Hoàng Đế từ nhỏ liền luyện Ngũ Hành Thối Thể Pháp này.
Bằng quốc khố của Nhân tộc, chẳng mấy chốc thu thập đủ Ngũ Hành Vật Chất, Ngũ Hành Thể Chất là điều dễ dàng luyện được. Như nắm Ngũ Hành Thể Chất, hắn không phải cũng điều khiển được Ngũ Hành chi khí ?
Nói cách khác, Kiếm Vương Ma Nguyên kia, toàn bộ đáp án bị chĩa về Đại La Hoàng Đế !
"Rốt cuộc vì cái gì Đại La tiểu tử đó đi vào được Kim Cung, hắn cùng Kim Hậu có quan hệ thế nào ? Kim Thiên Môn chỉ có một lối ra duy nhất, nếu không phải đúng giờ đúng giấc làm sao có thể mở ra, Kiếm Vương có thể đi vào sao ?"
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nhớ lại lão giả bí ẩn kia: "Xem ra phải đi gặp Tuyền Cơ lão nhi một chuyến, làm người gác cổng Kim Thiên Môn, hắn hẳn là biết chút ít."
Theo đại mãng xà đi thật lâu, rốt cuộc hắn đi vào cổ hang động, ở đây chướng khí, âm khí, tà loại quái khí như muốn ngưng tụ thành giọt thủy.
Chỉ gặp đại mãng xà đi sâu vào cổ hang động, lại đột ngột nằm nhoài xuống đất, mà trước mặt nó là một vầng sáng xanh, giống như lưu quang.
Đại mãng xà là đang hấp thụ tử khí cùng âm hàn chi khí, cái này một màn để Nhất Dạ Thiên Thu rơi vào kinh hãi.
"Cái này a, làm sao Tình Minh Thảo trở thành bộ dạng này đây ?" Hắn không khỏi kinh ngạc.
Tình Minh Thảo, là thiên hạ chí nhu chí âm chi dược, đặc tính ngược lại hoàn toàn với Bát Nhã Căn. Cũng là thứ để cho Nhất Dạ Thiên Thu bất chấp nguy hiểm tìm đến Quân Viên, không dùng Bát Nhã Căn căn bản không lấy được Tình Minh Thảo.
Hoa lão đầu thắc mắc: "Chủ tử ý tứ là ?"
Nhất Dạ Thiên Thu lý giải: "Tam Giác Chi Địa này đặc trưng là sa mạc, nói nó như một cái chảo dầu cũng không sai, bên trong chảo là nơi hội tụ chí cương chí dương chi khí. Ngoại Phủ cắm vùi vị trí là tại trung tâm Tam Giác Chi Địa, xem ra là tiền nhân có tính trước, cố ý đặt Ngoại Phủ ở đây."
Hoa lão đầu nói: "Ý của chủ tử chính là bọn họ lập Ngoại Phủ ở đây, chính là vì ở đây có Bát Nhã Căn ? Lão nô còn nghĩ nguyên nhân là vì ngọn hắc sơn bí ẩn này a."
Nhất Dạ Thiên Thu nói: "Cái gì cho bọn hắn lợi nhất ? Hắc sơn bí ẩn không thể giải khai, thì lớn nhất lợi ích đem lại chính là Bát Nhã Căn. Không thấy các đời Phủ Trưởng đều lợi dụng nó sao, nếu không nó cũng không nằm tại Quân Viên trung tâm."
Hoa lão đầu kinh hãi: "Như vậy không phải nói, Bát Nhã Căn là tồn tại từ rất lâu, trước cả Ngoại Phủ thành lập ?"
Nhất Dạ Thiên Thu lắc đầu: "Không chắc chắn, Quân Viên từ xưa đến nay bí ẩn không có ghi chép qua. Bát Nhã Căn vừa rồi hái cũng chỉ là cây non, cho nên có hai hướng suy diễn. Hoặc là cây lớn c·h·ế·t già cây non hiện tại mọc lên, hoặc là bọn hắn chọn vị trí này để cấy Bát Nhã Căn đi vào."
Hoa lão đầu trầm tư: "Nhưng có thể chắc chắn một điểm, Luyện Dược Sư Công Hội hẳn là vì nhìn trúng vị trí này, là nơi tụ tập nhiều chí cương chí dương chi khí cho nên mới thành lập Ngoại Phủ."
Nói đến đây thanh âm hắn ngập ngừng: "Nhưng chủ tử lấy được Bát Nhã Căn không phải mục đích chính sao ? Cái này Tình Minh Thảo có như vậy quan trọng ? Lão nô thấy ở đây âm hàn quái khí quá mức đáng sợ a, riêng con này đại mãng xà đều tu vi đều là Bán Bộ Yêu Quân xa xa bá đạo hơn cả con Trư Thú kia a."
Nhất Dạ Thiên Thu đạo: "Tình Minh Thảo quả thật không đáng mạo hiểm, thiên hạ đều nói rằng Tình Minh Thảo là hóa thân của Tình Minh Yêu Thần, có thể dẫn chúng tu sĩ đi tìm Thần linh cơ duyên. Nhưng ta từng thử qua rất nhiều lần, toàn bộ đều là nói dối a."
Hoa lão đầu giả vờ cười một tiếng: "Chủ tử thật hài hước a, ngươi có bao nhiêu tuổi, sao có thể nhiều lần tìm được Tình Minh Thảo. Ta luyện cũng đến tầng thứ hai Thập Tức Qui Công, hẳn là có thể tụ sẵn một kích toàn lực đánh ra bên ngoài, tùy ngươi sắp xếp."
Hoa Tử Kiếp sống cũng gần hai vạn năm, mặc dù hồng trần thế thái chưa trải qua nhiều nhưng khả năng học hỏi rất nhanh, chỉ bằng đi theo Nhất Dạ Thiên Thu đoạn thời gian này học tập, hắn liền biết đối nhân đãi thế ra sao.
Đã sinh nhân tính, liền phải giảo hoạt, hắn lúc ban đầu phục tùng là vì tin tưởng Nhất Dạ Thiên Thu hẳn là bị đoạt xá. Vừa rồi giả vờ cười hỏi, là muốn chứng định chuyện này tính thực hư ra sao.
Nếu như không phải, hắn liền sẽ thừa cơ hội lấy lại nửa phần linh hồn, g·i·ế·t c·h·ế·t chủ tử này.
Nếu như phải, hắn nguyện ý hiệu trung, vì kẻ đoạt xá kia không phải là thứ hắn có thể đả động.
Nhất Dạ Thiên Thu gật đầu nhưng không đáp lại, hắn làm sao không nhìn ra sơ hở trong lời nói của Hoa Tử Kiếp lão đầu. Nhưng hắn không cảm thấy phải để tâm, đối với hắn Hoa lão đầu này chỉ là nho nhỏ một tên Bán Bộ Yêu Vương.
Năm đó đừng nói Bán Bộ Yêu Vương, dù là Vương cảnh nhân vật cường giả như vậy, đều từng quỳ trước mặt hắn cầu tình qua. Dược Vương Nhất Dạ ngay cả Hoàng giả như Đại La Hoàng Đế cùng Yêu Chủ Tỳ Sa đều không để vào mắt, huống hồ kẻ khác.
. . .
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.