Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 18: Rung Động ! ( Tái Bản )

Chương 18: Rung Động ! ( Tái Bản )


Trên đời này nếu linh cảm là thực lực duy nhất, Thử Đại dám nói sẽ không thua bất kì người nào, hắn đối với linh cảm nhất mực tin tưởng.

Thiền Thử tộc, tinh thông Xu Cát Tị Hung !

Bằng tu vi của Thử Đại, cảm ứng được càng rõ ràng, thường thường là không sai.

Nhớ lại năm đó, truy đuổi tàn dư Ma tộc thất bại làm tổn hao mười vạn binh sĩ, cũng là hắn trước khi đi có linh cảm không lành, nhưng thân đang tòng mệnh, sao có thể không cắn răng thực hiện.

Bởi vì người ban lệnh là từ chư vị Yêu Vương, mà hắn lúc kia chỉ là một vị Yêu Quân mới nổi làm gì có tiếng nói trong đó.

Nhưng bây giờ, hắn dù sao cũng là nửa bước Yêu Vương cấp bậc tồn tại !

Là một tộc chi tổ !

Người mà có thể đặt ngang hàng cùng Hắc Thanh, Tôn Tẫn. Từ bao giờ bị một tên tiểu bối vô thanh vô tức kề thân.

Không một chút cảm giác !

Nếu đối phương có tâm g·iết hắn, e rằng hắn đã khó có thể đứng vững.

Hắn lại không biết, Nhất Dạ Thiên Thu không có năng lực này, mà bản thân hắn vừa bị huyễn cảnh tác động, thứ huyễn cảnh mà Nhất Dạ Thiên Thu nói đến.

Thứ huyễn cảnh thông qua Huyễn Đạo của hắn cùng Thử Ti Hạp để tác động lên Nhất Dạ Thiên Thu.

Ngay cả Thử Đại cũng không thoát khỏi !

Nhưng thứ khiến Thử Đại càng băn khoăn hơn, chính là câu nói kia.

"Không đúng, người trẻ tuổi này làm sao có thể là Dược Vương Nhất Dạ, vị đại nhân kia một lòng hướng theo Đan Đạo, không phải ta bất kính, nhưng làm sao Huyễn Đạo là do người đó gây ra, càng không thể cao thâm như vậy !"

"Nhưng câu kia, chỉ có y và ta biết, thanh niên này không phải y, vậy là ai ?"

Thử Đại trong lòng băn khoăn, ánh mắt chằm chằm nhìn Nhất Dạ Thiên Thu thanh niên trẻ tuổi này.

Sở hữu Đạo mộc lệnh bài, lại hiểu biết câu nói năm đó, xem ra trên người hắn có đại bí mật.

Nhất Dạ Thiên Thu gặp Thử Đại nhìn chằm chằm, lòng không hề loạn, bình tĩnh nói: "Đại Tế Ti thứ lỗi vãn bối mạo phạm, vãn bối đây không phải Dược Vương Nhất Dạ, nhưng cùng lão nhân gia ông ta cũng có không ít quan hệ, đây là đồ vật ta nhận được từ một chỗ bí địa."

Hắn từ trong ống tay áo lấy ra một mảnh vải trắng, cùng một miếng lệnh bài đưa cho Thử Đại.

Thử Đại giật mình, lập tức cầm lấy quan sát: "Không có khả năng, đây là ? Đây là Đạo Mộc lệnh bài. Đúng a, phía trên còn nhiễm lấy vị đó khí uẩn, không thể lầm được."

"Còn đây là khăn mùi xoa trắng, là lão nhân gia ông ta dùng để mai táng vạn binh tử sĩ lần đó, làm sao lại ở đây ?"

Năm đó, sau khi khuyên can Thử Đại, Dược Vương Nhất Dạ nhìn xa xa đại địa thấy được thây phơi khắp chốn, gần mười vạn tu sĩ Yêu tộc luân hãm nơi kia, không đành lòng, ném ra một chiếc khăn mùi xoa. Khăn mùi xoa nhỏ như bàn tay người, bay ra xa lại trở nên ngày càng lớn, chốc lát vượt mấy dặm đại địa, hoá thành che trời vạn dặm khăn to, đậy lại vạn thây binh sĩ.

Hành động này là tỏ vẻ thương cảm, xót xa, cũng như tôn trọng người ngã xuống mà hắn dành cho tử sĩ Yêu tộc. Ngoài ra, vạn thây nằm đó không ai an táng, hẳn mấy chốc sẽ sinh ra oán linh vu hồn, cô hồn dã quỷ. . .

Thậm chí còn gặp Vu tộc tu sĩ chiêu hồn, luyện thi mấy thể loại kia. Nhưng khi có khăn mùi xoa đậy lại, giống như hoá thành đại địa như cũ, dưới Vương khí của Dược Vương Nhất Dạ, sẽ không có những chuyện đó xảy ra.

Thử Đại nhìn về Nhất Dạ Thiên Thu lần nữa, nhưng không nói một lời, sắc mặt nặng trịch bầu tâm sự.

Nhất Dạ Thiên Thu mỉm cười nói: "Vãn bối không dám giấu diếm, đây là thật lâu về trước ta lạc vào một chỗ bí địa, ngẫu nhiên đạt được đồ vật, sở dĩ vãn bối biết được của lão nhân gia ông ta, chính là vì tinh thần lực truyền thừa."

"Tinh thần lực truyền thừa !?" Thử Đại khó tin nói.

Luận tinh thần lực, khắp Khấp Huyết Giới này Dược Vương Nhất Dạ chính là đứng đầu tồn tại, so với Đạo Mộc Yêu Vương chỉ có hơn chứ không kém, như tiểu tử trước mắt nhận được toàn bộ tinh thần lực truyền thừa, cùng với tài trí hiện tại, khả năng sinh ra đời thứ hai Dược Vương không phải không thể.

Nhất Dạ Thiên Thu lắc đầu: "Đại Tế Ti hiểu lầm, chỉ là một chút tinh thần lực sót lại để nói ta biết thôi a."

Thử Đại lộ ra thất vọng, cũng thấy hợp lý, Dược Vương Nhất Dạ là tồn tại khủng bố cỡ nào, làm sao có thể tùy tiện chiếm tiện nghi như vậy, mà mặt khác hắn cũng thấy Nhất Dạ Thiên Thu rất thật thà, không phát hiện giả dối.

Thử Đại tiếp tục truy hỏi: "Như vậy bí địa đó hiện tại ở đâu ?"

Nhất Dạ Thiên Thu thở dài: "Cách đây một tháng, vãn bối từng bị người hãm hại đẩy xuống Vô Danh tiểu vực, may mắn gặp phải lão nhân gia ông ta để lại một sợi tinh thần lực, cứu khỏi tử kiếp. Thuận theo sợi tinh thần lực chỉ dẫn ấy, ta đi vào nơi sương mù dày đặc, tiếp đó trời đất không lối, ta cứ một mực tiến lên, khi sương mù tan đi, đã thấy một đống đồ vật trước mặt."

Thử Đại trầm tư, cảm thấy Nhất Dạ Thiên Thu từng lời là thật, thở dài nói: "Như vậy, xem ra tiểu tử ngươi có thể được coi là nửa cái đệ tử của vị đó đi. Gặp được bản Tế Ti ở đây cũng xem như cũng có một chút lương duyên. Như vậy đi, sau này nếu có khó khăn đến Thử tộc tìm ta."

Dứt lời, Thử Đại ném cho Nhất Dạ Thiên Thu một đạo lệnh bài, trên đó lại có một chữ Thiền Thử.

Thiền Thử lệnh bài !

Giống như Đạo Mộc lệnh bài, Thiền Thử lệnh bài này chính là chí cao đồ vật của Thử tộc, phàm là Thử tộc tu sĩ thấy được đồ vật này liền phải khom mình hành lễ.

Giống như gặp tộc trưởng, thấy lão tổ !

Bên trong Thử tộc, người có thể ban bố Thiền Thử lệnh bài, chỉ có Thử Đại cùng Thử Cơ.

Thử Đại là Thử tộc lão tổ, mà Thử Cơ chính là Thử tộc tộc trưởng !

Năm xưa, Thử Đại chịu ân cứu mạng của Dược Vương Nhất Dạ, một mực ghi tạc trong lòng, vẫn chờ một ngày báo đáp.

Nhưng chưa kịp làm được, liền nghe tin dữ của vị này, điều này cũng trở thành một điều khúc mắc trong lòng hắn, khó mà tiến cảnh.

"Như thiên ý để cho ta gặp được truyền nhân cách hệ của lão nhân gia ngài ở đây, có lẽ cũng là một loại an bài a !" Thử Đại thở dài một tiếng.

Linh cảm hắn mách bảo, trước mắt vị nam tử này không đơn giản, sau này nói không chừng liền thành một đại nhân vật.

Một bên quan sát, Nhất Dạ Thiên Thu gật đầu hài lòng, xem như hắn không nhận lầm Thử Đại tính cách, năm đó hắn ngẫu nhiên gặp được một lần, liền biết người này đáng giá tín nhiệm.

Thử Đại nghi hoặc muốn hỏi: "Vùa rồi ngươi làm sao có thể vô thanh vô tức tới gần bản Tế Ti ?"

Nhưng nghĩ đến quang cảnh bị vỡ trước mắt khi nãy, hắn lại rơi vào trầm ngâm không thể nói ra, hắn biết bản thân bị trúng huyễn thuật.

Vấn đề ở chỗ, làm cao thủ Huyễn Đạo, lấy Huyễn Đạo vang danh thiên hạ, bây giờ lại bị trúng huyễn thuật, truyền đi, sẽ thành trò cười thiên hạ !

Từ đầu đến cuối, trên lầu cao chư vị đại lão đều chú ý đến tình huống dưới này, bọn hắn làm sao không biết Thử Ti Hạp nội bộ xảy ra vấn đề, nếu không Thử Đại cũng không đích thân tiến vào bên trong dò xét.

Tất cả bọn hắn không quan tâm Thử Đại có hay không g·ian l·ận, bởi vì bọn hắn tin tưởng Thử Đại không dám.

Trước khi được mời đến đây, Thử Đại đã lập kinh thiên lời thề.

"Lấy Tỳ Sa Hoàng cùng Mạn Bà La Môn Thánh Linh danh nghĩa, nếu ta Thử Đại dám g·ian l·ận thi cử, sẽ bị trời tru đất diệt, vạn kiếp bất phục !"

Một vị nửa bước Yêu Vương tồn tại, hạ thấp mình nói ra lời này, đủ thấy hắn chân thành.

Một khi phá thệ, không những thiên đạo g·iết hắn, ngay cả Tỳ Sa Hoàng vị này Yêu tộc chi chủ cùng đáng sợ Mạn Bà La Môn Thánh Linh đều cảm ứng được, hắn cách c·ái c·hết cũng không xa.

Thử Đại trở lại lầu cao, ngồi vào đại tọa, Tôn Tẫn lên tiếng: "Đại Tế Ti gấp rút đi như vậy, không biết bên trong xảy ra chuyện gì ?"

Thử Đại nghiêm nghị nói: "Bản Tế Ti đối với Thử Ti Hạp bỗng nhiên mất đi quyền khống chế nhất thời, tưởng rằng sinh biến lập tức tiến vào bên trong, không nghĩ tới lo lắng chỉ là vô ích, vốn dĩ cho rằng tiểu tử kia đã g·ặp n·ạn, không ngờ nghịch thiên tới mức phá vào bước thứ hai tâm cảnh."

Lời này nói ra, đám người xung quanh đều rung động !

"Tâm Như Chỉ Thủy ?" Tôn Tẫn giật mình nói, hắn làm tộc trưởng Hầu tộc, nhưng tu đến mấy nghìn năm bây giờ mới đạt đến.

Mà Nhất Dạ Thiên Thu thì bao nhiêu tuổi ? Có đến hai mươi sao ?

Nếu đổi lại hắn trẻ như Nhất Dạ Thiên Thu, vô pháp làm được.

Toàn bộ đám người ở đây, không ai làm được !

Hắc Thanh đại trưởng lão không nói gì, ánh mắt lấp lóe không ngừng.

Lộc Hứa Tiên đối với Nhất Dạ Thiên Thu càng hứng thú, đối với tìm kiếm Dược Vương Nhất Dạ tung tích càng thấy có thêm cơ hội.

Nhất Dạ Thiên Thu từ trong Thử Ti Hạp đi ra, trải qua mười nén nhang, thành công đạt được một trăm điểm, trở thành người thứ nhất tại vòng hai đạt đến trăm điểm.

"Nhất Dạ Thiên Thu, tổng cộng hai vòng, một trăm sáu mươi điểm."

Lão trọng tài hô to, khân đài bùng nổ.

"Quá ngưu bức, một trăm điểm tuyệt đối ! Rốt cuộc là nhà ai thiên kiêu a ?"

"Thiên kiêu tộc nào ? Chưa từng nghe qua Nhất Dạ Thiên Thu bốn chữ này."

"Ngươi nhìn xem, tu vi là Yêu Thú nhưng lại hóa hình người, không phải đại tộc cũng là cổ tộc a."

So với Hắc Thiên cao hơn mười điểm, nói như vậy, Nhất Dạ Thiên Thu có khả năng đạt hạng nhất.

"Vòng thứ hai, mời Tôn La."

"Tôn La, tổng cộng hai vòng, một trăm điểm."

"Vòng thứ hai, mời Hạo Thiên."

"Hạo Thiên, tổng cộng hai vòng một trăm hai mươi điểm."

"Vòng thứ hai, mời Thiên Mệnh."

"Thiên Mệnh, tổng cộng hai vòng một trăm ba mươi điểm."

. . .

____

Lại chuốc xong chương, đủ 62 chương mới có thể tiếp tục chương mới @@

Chương 18: Rung Động ! ( Tái Bản )