Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Đi Lên Từ Đáy Vực ( Tái Bản )
"Nếu như vậy, hay là ngươi nên ở lại nơi này, không báo được thù không giúp được đời, hay là nên có một chút tác dụng a."
"Có thể tin tưởng được ngươi sao ?" Hắn hỏi.
"Dạ Điểu ngươi tại sao lại ở đây ? Dạ Điểu không phải luôn đi thành đàn ? Ngươi lại dám một mình đối mặt một đám Xích Ngô, nếu như chán sống không có gì làm, chi bằng theo ta xông pha tứ phương bát hải a."
"Mà ngươi vừa nói báo thù, báo thù gì ? Có một chút tác dụng lại là tác dụng gì ?"
Nơi này danh khí rất lớn, khắp nơi trên Khấp Huyết Giới đều biết đến, nghe nói ở đây có một cái thông thiên đại cổ thụ cao vạn trượng, nó đã sống hơn mấy nghìn năm, chính là Cổ Họa chi chủ nhân, tu vi đạt đến Yêu Vương cấp bậc vô cùng đáng sợ.
Thiên hạ đều biết hai cách phá bỏ khế ước, cách thứ ba là Nhất Dạ Thiên Thu tự tìm ra được, muốn thực hiện so với lên trời còn khó.
Nó cười lớn nói: "Khặc khặc, gia là Hầu Xám, ngươi cũng tinh minh a, dù sao cũng là một người sắp c·hết, bản hầu không ngại nói cho ngươi biết. Ngươi có trách, hãy trách dám đối đầu với Ma thái tử. Khặc khặc."
Xích Ngô nhất tộc, chỉ sống dưới Vô Danh vực, số lượng lại rất nhiều, đây là tất cả mọi người đều biết. Trên lưng của Xích Ngô, đực năm cánh, cái ba cánh, gọi chung là Ban Lan Xích Ngô.
Chỉ thấy một con khỉ lùn nhảy xổ ra chặn đường, thân nó lông xám, có thể đứng như Nhân loại, mắt hẹp màu đỏ cùng khuôn mặt dữ tợn khiến nó rất đáng sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từng làm thiên hạ đệ nhất Dược Vương đứng ở Khấp Huyết Giới cao nhất nhóm người kia, Nhất Dạ Thiên Thu làm sao không biết dạng tồn tại này.
Nhưng cứ kéo dài như vậy không phải chuyện tốt, dù sao hắn tu vi thấp hơn Hầu Xám, bộ thân thể mới này cũng chưa thuần thục sử dụng.
"Cho nên, sau khi đưa ngươi lên, ta sẽ lập tức thả ngươi xuống sau đó trở về phụng mệnh, hắn chỉ cho ta thời gian ba canh giờ." Dạ Điểu tuổi nhục nói, lộ ra bất lực cùng cô đơn.
Dạ Điểu vẫn im lặng.
Cổ Hoạ chi chủ Đạo Mộc Yêu Vương cùng truyền thuyết Cổ Hoạ, đều là chí cốt bằng hữu của hắn. Cổ Hoạ đại sâm lâm đường đi, hắn nắm trọn trong lòng bàn tay.
____
Chương 4: Đi Lên Từ Đáy Vực ( Tái Bản )
"Điều kiện của ta rất đơn giản, mang ta rời khỏi đáy vực này, tin tưởng lời hứa của ngươi, nặng bằng ân tình." Nhất Dạ Thiên Thu nói.
Nhưng hắn không sợ hãi, bởi vì hắn là duy nhất một tên Nhân loại có thể thoải mái đi vào Cổ Hoạ đại sâm lâm này.
Nhất Dạ Thiên Thu vừa né vừa hỏi, chân hắn đạp tuyệt diệu bộ pháp né tránh Hầu Xám từng đón t·ấn c·ông, dù cho đối phương là Yêu Tinh cấp bậc tu vi cũng không thể theo kịp.
"Yêu tộc yêu thích thịt người ta có thể lý giải, nhưng Cổ Hoạ đại sâm lâm không phải Đạo Mộc lão đầu đã ban bố lệnh cấm sao ?"
"Chậc chậc, từ đây đi về Bạch Tuyết Sơn Trang đoạn đường không ngắn a. Mà lại thâm cừu đại hận của tiền thân cũng tại đó, ta có nên trở về hay không a ?"
"Nhân tộc ngu xuẩn, bên trong đại sâm lâm chính là sân nhà ta." Hầu Xám cười tàn nhẫn nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Yêu cùng Nhân hai tộc vốn dĩ cách biệt, mà đúng hơn chính là không thể sống cùng.
Hắn vừa làm vừa nói, chỉ là Dạ Điểu không trả lời.
Dưới tình thế bất đắc dĩ, chỉ có thể lao vào Cổ Hoạ đại sâm lâm bên trong tị nạn, có lẽ tại bên trong này sẽ tìm được cách thoát thân, hoá giải lần nguy cơ này.
Nhất Dạ Thiên Thu vừa đi vừa tính, bỗng dưng nghe thấy một thanh âm trầm trọng: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói xong, nó lập tức tăng tốc lao về Nhất Dạ Thiên Thu, hàm răng nhọn lộ ra vẻ hung tợn, từng hàng nước dãi bẩn thỉu bay rớt ra ngoài.
Bộ pháp tuyệt diệu này chính là một môn phòng ngự chi thuật mà hắn biết, dù sao Dược Vương không bao giờ thiếu nhất chính là điển tịch, tâm đắc.
Bởi vì người bàn giao khế ước sẽ phải gánh chịu thiên phạt, hao tổn ba hồn bảy vía, trở thành phế nhân.
Dạ Điểu lắng nghe, gật đầu: "Được rồi, chúng ta đi thôi."
"Thứ nhất, hai người chúng ta ở dưới này đã hơn ba canh giờ. Thứ hai, ngươi không có cây Ban Lan Xích Ngô hoàn chỉnh nào để nộp ra. Chi bằng đi theo ta tùy hành, chúng ta lấy bằng hữu đối xứng, ngao du thiên hạ ?"
Nhất Dạ Thiên Thu đối với con này Dạ Điểu cảm thấy đáng tin tưởng, nhưng cũng không quên nhắc nhở một câu mong nó nhớ ơn được cứu mạng. Bởi vì, không có Nhất Dạ Thiên Thu xen ngang, vì nó chữa thương, e rằng bây giờ nó đã nằm trong bụng Xích Ngô đầu lĩnh.
Hắn hướng về phía nam đại khái mà đi, đây là con đường duy nhất trở về, cước bộ hắn nhàn nhã, nếu đổi lại một người khác e rằng bước đi cũng e ngại.
Dạ Điểu sau đó mang theo Nhất Dạ Thiên Thu bay khỏi Vô Danh tiểu vực, ước chừng mất một canh giờ, sau đó thả hắn xuống bìa rừng một góc nào đó, lại mau chóng từ biệt bay đi hướng khác, Nhất Dạ Thiên Thu lắc đầu đáng tiếc.
Dạ Điểu tức giận kêu lên một tiếng, trả lời: "Nhân tộc hèn mọn đừng nghĩ ai cũng như các ngươi, ta dám lấy Dạ Điểu tộc tổ tiên ra nói, như ta dám bất hứa liền trời chu đất diệt."
Đáng sợ hơn nữa, nơi này Cổ Hoạ đại sâm lâm bên trong có một tôn sinh linh là truyền thuyết của Cổ Hoạ, hắn ưa thích c·hiến t·ranh cùng g·iết chóc, Khấp Huyết Giới này cứ ở đâu có c·hiến t·ranh cùng đổ máu thảm cảnh đều thấy hắn hiện thân.
Có lẽ, tương lai sau này nói không chừng Nhân Yêu hai tộc đại chiến hạ tràng sẽ do hắn biến số Bán Yêu này hoá giải.
"Nếu ngươi chưa quyết định được, lại để một thời gian suy nghĩ tiếp. Nếu chủ nhân ngươi bạc đãi, hãy đến tìm ta. Ta tại Tẫn Thiên Nhai, Bạch Tuyết Sơn Trang nơi đó."
Dạ Điểu dù sao cũng là Yêu tộc thành viên, mà hắn cũng mang Nhân tộc huyết mạch, để đối phương mang đi giữa không trung là một việc nguy hiểm, nghe nói Dạ Điểu g·iết c·hết con mồi chủ yếu bằng cách thả từ trên cao xuống, vô cùng tàn nhẫn.
Hắn vốn dĩ không tính nói, nhưng bởi vì Dạ Điểu chân thành, mới giải thích: "Thật ra có nhiều cách để huỷ khế ước, thứ nhất chờ hết hiệu lực, thứ hai chủ nhân ngươi c·hết, thứ ba hắn chủ động bàn giao khế ước."
"Tẫn Thiên Nhai, Bạch Tuyết Sơn Trang a, giống như không lầm thì là địa bàn của tiểu tử họ Cửu đó a."
"Trước sau ngươi cũng biết, thôi thì nói luôn một thể. Ta chỉ là một đầu tọa kỵ của Nhân loại, lần này đi ngang nơi này, hắn muốn ta xuống đây hái lên vài cây Ban Lan Xích Ngô."
Hắn chỉ cười to một câu:"Chuyện của ta, đến phiên các ngươi quản ?"
"Chi bằng đi vào Cổ Hoạ lịch luyện một thời gian, sau đó lại về cũng không muộn a."
Nhất Dạ Thiên Thu chẹp môi nói: "Hắn cũng khôn khéo, biết chọn Dạ Điểu làm việc, nếu không ngoại trừ Dạ Điểu nhất tộc có thể xuống đây, cái khác dòng điểu cũng mơ tưởng làm được."
"Lời này có tâm sự không nhỏ a ?" Nhất Dạ Thiên Thu cắt ngang nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói xong, hắn liền quay qua bắt tay dọn dẹp Xích Ngô xác c·hết.
"Về những vấn đề khác, ta sẽ tự có cách."
Nhưng cũng chính vì đi sát cùng Yêu tộc như vậy, mặc dù hắn là tam đại Dược Vương một trong của Nhân tộc, lại bị người đồng tộc xa lánh vô cùng.
"Ngươi là Hầu tộc chủng nào ? Làm sao ta chưa từng gặp qua loại này a." Nhất Dạ Thiên Thu đối với trước mắt nguy cơ rất bình tĩnh.
Rốt cuộc nó mở miệng: "Nhân loại nếu có nhiều người như ngươi, hẳn sẽ thật tốt a."
"Đáng tiếc a, như có Dạ Điểu đi theo, không phải sẽ trở về sơn trang nhanh hơn sao." Nhất Dạ Thiên Thu tiếc nuối không thôi.
Vương cấp cường giả, Khấp Huyết Giới này chỉ có vài tôn như vậy, có thể thấy vị chủ Cổ Hoạ này địa vị cao thế nào.
Xích Ngô nọc độc, giáp xác, tơ đỏ trong miệng, vuốt chân mỗi một cái đều bị hắn điểm qua, đặc biệt thu được không ít Ban Lan cánh hoa để phòng thân.
Dạ Điểu ánh mắt buồn bã nhìn xuống đất, tựa như có tâm sự. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dạ Điểu giật mình, có chút động lòng, nhưng lại lắc đầu nói: "Không được, khế ước đã lập, không thể bỏ chủ. Một khi bỏ đi, nhẹ thì căn cơ vỡ nát, nặng thì hồn phi phách tán."
Bởi vì nơi này chính là Cổ Họa đại sâm lâm vùng biên giới.
Ai sẽ nguyện ý dùng cách này ?
"Lần này cũng nhờ có ngươi, ta mới dường như thuận lợi rời khỏi nơi này, trước đa tạ ngươi một câu. Sau này có chuyện gì, có thể đến tìm ta. Nhớ kĩ, ta gọi Nhất Dạ Thiên Thu." Nhất Dạ Thiên Thu lại lên tiếng, nhưng lần này giọng điệu lại chân thành nghiêm túc.
Nhất Dạ Thiên Thu hô: "Khoan đã, trước tiên thu dọn trước mắt đám này, đối với ngươi không đáng một đồng nhưng với ta là vô tận tài phú a."
Lúc kia hắn phản ứng với ánh mắt lạnh lùng của thiên hạ như thế nào ?
"Có tâm sự trong lòng, khư khư ôm lấy sẽ thành tâm bệnh. Ngươi như có tâm sự, không ngại cùng ta chia sẻ một chút ? Nói không chừng lại có thể giúp được một hai."
Cầu đề cử truyện a !!!
"Nói đi, ngươi muốn ta làm gì ?" Dạ Điểu ngẩng đầu cao ngạo nói.
"Nhớ kĩ, luôn có cách giải quyết !"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.