Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ
Unknown
Chương 44: Lại Vào Yêu Binh ( Tái Bản )
"Nhất Dạ tiểu hữu, ngươi không sao a ?"
"Nhất Dạ tiểu huynh đệ, bổn tổng quản là thật sự lo lắng cho ngươi a !"
. . .
Yêu Binh bên ngoài.
Tàng Nhâm Yêu Quân cùng mấy vị Yêu Quân khác tiến đến hỏi thăm.
Một tên Yêu Thú, có thể được các vị Yêu Quân vây quanh quan tâm như vậy, là vô tận vinh quang cùng hân hạnh, đồng thời không thể không lúng túng.
Nhưng Nhất Dạ Thiên Thu không e ngại, mỉm cười bình thản đối đáp, Dị Thương Yêu Quân trong mắt loé lên một tia tán thưởng, càng đánh giá cao Nhất Dạ Thiên Thu một bậc.
Dị Thương Yêu Quân giải thích tình hình bên ngoài một lần, muốn từ vị quán quân này biết được chuyện bên trong Yêu Binh, nhưng Nhất Dạ Thiên Thu lại nói không hề có phát giác.
Điều này không khỏi khiến hắn thất vọng.
Ba vị đại sư này vẫn một mực chờ bên ngoài, đây là trọng trách của bọn hắn, phải bảo hộ an toàn cho tân quán quân.
Đưa đến nơi, về đến trốn.
Đối với chuyện này, Dị Thương Yêu Quân ba người cầu còn không được, bởi vì tân quán quân trong Luyện Dược Luận Hội tương lai đều là thành tựu bất khả đo lường, thông thường sau này đều là nhân vật lớn.
Tỉ như Hồng đại sư, sư phụ của Tôn La, Khương Sinh hội phó, Tịnh Hi đại trưởng lão cùng Ngũ Lão Tính.
Một khi Nhất Dạ Thiên Thu trưởng thành đến đó, ba người bọn hắn sẽ nhờ vào mối quan hệ này, được lợi rất nhiều.
Ngay cả Ngũ Lão Tinh cũng thưởng thức tài năng của Nhất Dạ Thiên Thu, nếu không bọn hắn sẽ không liều mạng với Ám Lâu sát thủ để cho Nhất Dạ Thiên Thu thời gian đến Trung Châu.
Nghĩa vụ cùng mệnh lệnh tất yếu phải làm, nhưng mặt khác cũng là lợi ích.
Chỉ cần đến Trung Châu, có Đạo Mộc Yêu Vương toạ trấn, vị Yêu Vương này tinh thần lực là nhất nhì trong thiên hạ, mỗi một nơi trong Trung Vực đều có tinh thần lực lạc ấn, Ngũ Lão Tinh tin tưởng Ám Lâu sát thủ không dám đến.
Nói chung, bảo hộ tốt Nhất Dạ Thiên Thu, trăm lợi mà không một hại.
Nhất Dạ Thiên Thu c·hết, đối với công hội hay là bọn hắn đều là chí mạng tổn thất, danh tiếng hạ xuống, uy tín cũng tổn hại nghiêm trọng.
Đặc biệt, Lộc Hứa Tiên đã buông lời căn dặn, bọn hắn không dám nghĩ đến hậu quả cỡ nào kinh khủng.
Đừng nhìn Lộc Hứa Tiên một bộ thư sinh nho nhã hiền hòa dễ gần, một khi hắn lên cơn phẫn nộ, liền xông đến đất bắc Cổ Họa, chui vào Hắc Thủy đầm lầy cũng dám làm.
Dị Thương Yêu Quân nói: “Như vậy chúng ta lập tức tiến đến Yêu Các ?”
Nhất Dạ Thiên Thu cười nói: "Dị lão chờ chút, nếu như tiểu bối không nhầm lẫn, như ta lấy Đạo Mộc lệnh bài trao đổi, có thể sẽ được thêm một lần tiến vào Yêu Binh sao ?"
Nghe vậy, đám người giật mình, hai mắt nhìn nhau, Dị Thương Yêu Quân gật đầu: "Không biết tiểu hữu từ đâu nghe được, nhưng đúng là như vậy, như có thể lấy được lênhi bài của ba Trụ đứng đầu, trao đổi liền có tư cách vào thêm một lần. Nhưng phải biết, chỉ có thể chọn là Yêu Binh, hoặc là Yêu Các, không thể cả hai."
Dừng một chút, hắn nói: "Hay là suy nghĩ kĩ một chút, mặc dù bên trong Nhị Bảo có đại cơ duyên nhưng không phải cầu là được, cần có duyên. Trong khi kẻ nắm giữ lệnh bài của ba Trụ đầu, lại có đặc quyền hơn ở rất nhiều nơi, có thể bình khởi bình toạ cùng chư vị tộc trưởng.
Nhất Dạ tiểu hữu, ta khuyên ngươi hay là suy nghĩ kĩ một chút !"
Nhất Dạ Thiên Thu mỉm cười, biết đối phương là thật lòng quan tâm, nói: "Không giấu gì Dị lão, lệnh bài này là ta ngẫu nhiên có được, đặc quyền của nó ta cũng biết, thế nhưng tự nghĩ không cần thiết. Chi bằng đi vào Yêu Binh lần nữa, lấy thêm cơ duyên."
Dị Thương Yêu Quân lắc đầu, biết không khuyên được đối phương, thế là nói: "Nhưng ngươi phải nhớ, chỉ có thể vào một canh giờ, sau đó sẽ bị truyền tống ra như vừa rồi."
Nhất Dạ Thiên Thu gật đầu hiểu, chợt nhớ đến cái gì, quay qua nhìn Tàng Nhâm Yêu Quân, lấy ra một thứ, nói: "Tàng Nhâm Yêu Quân lòng tốt ta xin nhận, nhưng hẳn là không cần dùng đến a."
Dưới chứng kiến của mấy vị Yêu Quân, Tàng Nhâm Yêu Quân làm sao dám nhận đây là đồ vật mình đưa, một khi hắn nhận, hẳn phải chịu quân lệnh, còn bị Luyện Dược Sư Công Hội thẩm phán.
Hắn chau mày nói: "Nhất Dạ tiểu huynh đệ nói đùa, không phía ta đã nói với ngươi sao, đi vào Yêu Binh cấm chỉ mang bất kì vật gì, tấm lệnh bài này làm sao có thể là ta đưa ngươi đây ?"
Nói xong, hắn làm ra một bộ tức giận, phất óng tay áo rời đi.
Dị Thương Yêu Quân ánh mắt lấp lóe, cản lại hai vị đại sư khác, ở đây mỗi một người đều nhận ra thật hư trong này. Nhưng Dị Thương Yêu Quân biết đối phương phía sau là Tàng Thiên lão vương chủ, một khi bị dồn đến mức đường cùng, hẳn sẽ kinh động vị kia.
Tàng Thiên lão vương chủ, là Trụ thứ ba, không phải Luyện Dược Sư Công Hội có thể động đến. Ngay cả Lộc Hứa Tiên cùng phải lấy tiểu bối mà khom lễ.
Tàng Diết Yêu Quân thấy đối thủ xám xịt bỏ chạy, vui cười nói: "Nhất Dạ tiểu hữu, ta muốn cho ngươi biết, Tàng Thiên đại sâm lâm không phải ai cũng như hắn, như ngươi tin tưởng được, có thể để ta dẫn đường vào Yêu Binh sao ?"
Nhất Dạ Thiên Thu nhìn Tàng Diết Yêu Quân một chút, nói: "Đương nhiên là được, như vậy thì làm phiền Tàng Diết Yêu Quân rồi."
Tàng Diết Yêu Quân lắc đầu: "Sau này, gọi ta là Diết ca là được, đừng khách sáo a."
Nhất Dạ Thiên Thu nhướn mày, lộ ra hứng thú, một tên Yêu Quân lại muốn từ bỏ thân phận, xưng huynh gọi đệ cùng một tên Yêu Thú, đây là chuyện rất thú vị.
"Nhất Dạ đệ, đi thôi !" Tàng Diết Yêu Quân cười nói.
Đối với chuyện này, Dị Thương Yêu Quân ba người cũng lắc đầu cười khổ, đường đường là đại tổng quản q·uân đ·ội trực chiến của Tàng Thiên đại sâm lâm, lại muốn kết giao cùng Yêu Thú, đây là thiên phương dạ đàm.
"Vị tân quán quân năm nay, thật thú vị a !" Một vị đại sư đánh giá.
Về phần Đạo Mộc lệnh bài, sẽ được đại tổng quản q·uân đ·ội trực chiến tiếp nhận, đích thân giao về Chính Phủ trong Mạn Bà La Môn, sau đó Vương Sứ của Trụ đó sẽ được gọi lên, nhận lệnh bài trả về cho chủ tử.
. . .
Trở lại Yêu Binh lần nữa, Nhất Dạ Thiên Thu vội vàng cáo biệt Tàng Diết Yêu Quân, sau đó nhanh chóng vượt qua sáu tầng đầu.
Hắn cũng có một chút rụt rè khi đến tầng thứ bảy, chỉ là không như hắn tưởng tượng.
Ở đây chỉ có trúc lâm là tổn hại, còn lại hầu như đều khôi phục, Linh Tuyền không còn bùn tanh, mà trong suốt như ngọc.
Chỉ là không có Linh Ngư, cũng không thấy Huyền cấp binh khí nổi trên mặt hồ.
Ca thán một tiếng, hắn nhảy xuống đáy hồ, tiến về tầng thứ tám.
Hắn chuẩn bị sẵn tâm lý, một khi bị oán linh bao vây, sẽ sử xuất đủ loại biện pháp phòng trừ, thế nhưng cảnh quan trước mắt khiến hắn giật mình.
Chỉ gặp một khung Mộ Viên yên tĩnh, có sinh mệnh mầm cỏ, có đầy hoa thơm cỏ ngọt, nào có nửa điểm lệ khí, dù cho đi để nghìn bước, cũng không có gì, lộ ra thoải mái tiêu dao.
Nghìn bước hơn, là nơi vốn dĩ của cây hoè, bây giờ lại là một cánh cổng, lối vào tầng thứ chín.
Đây cũng là mục đích hắn đến lần này, bởi vì Vô Danh Kỳ Kinh rung động lúc đầu kia, lại hiện lên lần nữa, càng mãnh liệt hơn khi hắn động vào Hồn Đan.
Nếu như Hồn Đan là thứ triệu gọi, hắn sẽ không thể cảm ứng được lần nữa khi đã ra ngoài.
Nhưng cảm giác vẫn còn đó, cho nên theo dự đoán của hắn, hẳn là tầng thứ chín.
. . .
___
Chuốc chương xong.
Chăm chỉ, mỗi ngày một chương !
Cầu đề cử các loại a !