Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 14: Tự hủy đan điền, tự phế linh căn.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: Tự hủy đan điền, tự phế linh căn.


Lục Nguyên cùng Tằng Bôn cũng trở về sơn phong của mình. Về đến phòng Lục Nguyên liền ngồi xếp bằng ở trên giường, ánh mắt khẽ xuất hiện vẻ do dự nhưng rất nhanh liền biến thành kiên quyết cùng tàn nhẫn.

“Nguyệt Liên giảng đạo đến đây là kết thúc. Thứ cho học vấn của Nguyệt Liên nông cạn, có chỗ nào không đúng còn xin mấy vị đồng môn rộng lòng tha thứ.” Phương Nguyệt Liên nở nụ cười rung động lòng người, thân ảnh dần dần biến mất ở phía trên quảng trường. Đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh nhưng thân ảnh mặc tử y ngày hôm nay tuyệt đối sẽ in sâu vào trong lòng của rất nhiều đệ tử ngoại môn.

Lục Nguyên phun ra một ngụm máu màu đen kịt, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Hắn từ trong ngực lấy ra một cái nhẫn trữ vật, tâm thần khẽ niệm lập tức xuất hiện mấy viên đan dược bỏ vào miệng, dược liệu nhu hòa cấp tốc tiến vào trong cơ thể làm dịu v·ết t·hương cùng cầm máu.

Kim linh căn thô ráp nằm giữa khe ngực lập tức bị bóp nát, máu tươi ồ ạt chảy xuống khiến cho sắc mặt của hắn trắng bệch. Lục Nguyên lập tức vận dụng linh khí trong đan điền cầm máu, tay trái tiếp tục hướng về phía Mộc linh căn nho nhỏ nằm bên cạnh bóp nát thành bột mịn.

“Vị sư đệ này hỏi rất hay. Tu tiên có rất nhiều con đường có thể đi, chúng ta có linh căn chúng ta có thể tu linh lực, chúng ta không có linh căn chúng ta liền luyện thể. Đại đạo năm mươi thiên diễn bốn mươi chín, tin tưởng mỗi chúng ta đều sẽ tìm được con đường riêng của chính mình.” Phương Nguyệt Liên chờ đợi mọi người im lặng sau đó mới lên tiếng giảng giải, ánh mắt nhìn về phía Lục Nguyên nhiều hơn mấy phần tán thưởng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thủy linh căn… vỡ.

Cũng không phải là Phương Nguyệt Liên vẽ bánh cho đỡ đói lòng, nàng đích thật đạt được một bản công pháp luyện thể không trọn vẹn. Lúc ấy có nhiều sư huynh sư tỷ trong đám đệ tử chân truyền từng xem qua nhưng ai nấy đều lắc đầu, bởi vì công pháp này không có gì đặc sắc!

“Nếu như vị sư đệ này không chê, chỗ của ta còn một bản công pháp luyện thể Bát Bảo Lưu Ly Thân, nghe nói luyện đến tận cùng thân thể sánh ngang lưu ly, cứng rắn vô cùng. Đáng tiếc ba phần cuối bị đệ tử của Minh Ngọc Tông đạt được.” Phương Nguyệt Liên đột nhiên nghĩ tới mình còn một bản công pháp luyện thể từng đạt được trong lúc lịch luyện không sử dụng tới liền hào phóng cho mượn.

“Chịu đựng, nhất định phải chịu đựng.” Hai mắt của hắn lúc này đã lờ đờ như sắp ngất xỉu nhưng trong lòng đang cực kỳ bình tĩnh, không ngừng động viên mình tỉnh táo.

Giảng đạo vẫn tiếp tục diễn ra, Lục Nguyên tranh thủ ngồi xuống xếp bằng tu luyện, cảm nhận linh khí xung quanh xoắn thành mấy dòng chảy nhỏ tiến nhập cơ thể khiến cho hắn tâm tình có chút vui vẻ.

Hỏa linh căn… vỡ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đáng tiếc Bát Bảo Lưu Ly Thân không lấy được vào tay, vừa rồi Phương Nguyệt Liên vừa mở miệng cho mượn hắn liền cảm giác được mấy đạo hàn khí nhằm vào mình, thậm chí có cả nhàn nhạt sát cơ. Nữ nhân quả nhiên là hoa hồng có gai, không đủ thực lực động vào tất sẽ đổ máu.

Không có!

“Lão đầu, ngươi đang nói chuyện giật gân sao? Người không có linh căn đừng nói có thể đi đến đỉnh cao, chỉ sợ Trúc Cơ Kỳ đều không để đạt đến.” Một tên đệ tử nội môn khẽ nhíu mày, nói ra điều mà ai trong tu tiên giới cũng biết.

“Đêm nay… thật đẹp.” Lục Nguyên thở dài, đến độ tuổi này chỉ những niềm vui nhỏ nhoi cũng đủ khiến tâm thần thoải mái, cuộc sống vui vẻ nhưng sao đêm nay lòng của hắn nặng trĩu một cách lạ thường, tâm thần đang không ngừng xáo trộn.

Thổ linh căn… vỡ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Phệ!” Lục Nguyên tâm thần kéo căng đến cực hạn, một bước cuối cùng này là quyết định nhân sinh của hắn, quyết định tương lai của hắn, quyết định con đường của hắn!

Kiểm tra đan điền của mình, một mảnh trống không.

Thử lại lần nữa… vẫn là không có.

“Hừ, coi như có chút thông minh.” Vũ sư huynh trong lòng hừ lạnh một cái, ánh mắt lúc này quay sang nhìn Phương Nguyệt Liên tiếp tục giảng đạo.

Các đệ tử còn lại không lên tiếng nhưng ai cũng biết trong lòng đang âm thầm xem thường đối phương.

“Không lựa chọn làm sao biết con đường này không đúng? Đường tại nơi nào? Đường ngay tại dưới chân của ta!” Lục Nguyên âm thanh khàn khàn như dã quỷ địa ngục, tay trái luồn vào khe ngực bóp mạnh một cái.

Rắc!

Rắc…rắc.

Chương 14: Tự hủy đan điền, tự phế linh căn.

Tằng Bôn ngồi kế bên Lục Nguyên cũng được Phương Nguyệt Liên chỉ điểm một chút trên vấn đề tu hành, kích động đến mức mặt mũi đỏ bừng, hai tay không ngừng ôm chặt lấy Lục Nguyên ở bên cạnh lay lay.

Bát Bảo Lưu Ly Thân tổng cộng có tám phần, ba phần cuối lại bị đệ tử Minh Ngọc Tông đạt được, cho dù tu luyện cũng chỉ lãng phí thời gian. Hơn nữa Phương Nguyệt Liên thân là nữ tử, đối với công pháp luyện thể cũng không hứng thú nên vứt ở xó xỉnh đã một đoạn thời gian dài, nếu như Lục Nguyên không hỏi chỉ sợ chính nàng đã quên mình có một bản công pháp như vậy.

Cuối cùng Lục Nguyên cũng thành công phá vỡ ngũ hành linh căn của mình, thậm chí đan điền cũng không cần mà vứt bỏ. Có thể nói hắn đi một nước cờ cực kỳ mạo hiểm, nếu như tất cả suy đoán của hắn không thành công thì đời này thành tựu chỉ dừng lại ở phàm nhân!

Nhưng kết quả…

Bây giờ Lục Nguyên đã là một tên phàm nhân không hơn không kém, vết tích của tu tiên giả đã bị xóa một cách sạch sẽ, chỉ là thân thể của hắn có chút cứng rắn do Luyện Thể Quyết.

Lại một đao đâm thẳng vào đan điền, đan điền lập tức vỡ vụn thành mảnh nhỏ, linh khí trong cơ thể như thủy triều vỡ đê tràn ra ngoài. Kinh mạch không ngừng đóng lại, khí tức trên người của hắn từ Trúc Cơ Cảnh lập tức rơi xuống phàm nhân.

“Đa tạ sư tỷ hậu ái, sư đệ chỉ thuận miệng hỏi một chút mà thôi.” Lục Nguyên ôm quyền bái đại bái, khoanh chân ngồi xếp bằng như cũ.

Phốc!

“Phương sư tỷ, tu sĩ chúng ta nếu như không có linh căn hoặc linh căn thấp kém có khả năng đạt đến đỉnh cao hay không?” Lúc này đến lượt của Lục Nguyên lên tiếng, hắn trầm tư một chút rồi nói ra ý nghĩ ở trong lòng mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tay phải của hắn cầm lấy hạ phẩm linh kiếm đâm về phía ngực của mình, một cái lỗ máu dài hẹp đáng sợ xuất hiện, máu tươi không ngừng rò rỉ xuống thân kiếm.

“Sư đệ thụ giáo!” Lục Nguyên bừng tỉnh cảnh ngộ, trong lòng đã dần dần hình dung ra con đường phía trước.

Phốc!

Hắn vừa mới lên tiếng, xung quanh một mảnh tĩnh lặng. Vô số ánh mắt mang theo khinh thường quét đến nhưng hắn vẫn yên tĩnh chò câu trả lời của Phương sư tỷ.

“Thử cảm nhận linh khí.” Lục Nguyên ngồi xếp bằng trước cửa, trong lòng không ngừng thôi động Dẫn Khí Thuật đến hấp thu linh khí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Nguyên tỉnh lại đã là lúc nửa đêm, hắn sờ lên ngực của mình thấy v·ết t·hương vẫn chưa hoàn toàn khép lại, máu đã ngừng chảy, bụng không ngừng kêu lên. Tìm một chút ngũ cốc nhét vào miệng, hắn ngồi xổm xuống trước cửa nhìn lên bầu trời đầy sao.

“Vị sư đệ kia nói không sai, linh căn thấp kém nhưng vẫn hơn không có. Sư đệ không cần nản chí, cho dù tuổi tác đã cao nhưng chỉ cần gặp phải cơ duyên thì tất cả đều khó nói. Thiên địa này rộng lớn vô cùng, ta tin tưởng sẽ có ngày sư đệ đi đến đỉnh cao.” Vũ sư huynh cũng nhàn nhạt lên tiếng nhưng trong lòng thì cười lạnh không ngừng, linh căn thấp kém cũng không ngại dám nói đi đến đỉnh cao, chỉ sợ ngươi đầu óc có sạn đi?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: Tự hủy đan điền, tự phế linh căn.