Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2


"Anh muốn để Đa Lạc dần hình thành thói quen tôn trọng và chăm sóc phụ nữ."

Khi tôi định từ chối, anh liền giải thích trước rằng:

Nhưng con sẽ là đứa con duy nhất của tôi, tình yêu của tôi dành cho con sẽ không bao giờ vắng mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi không hề do dự mà gật đầu đồng ý. Đây là trách nhiệm mà một người mẹ nên gánh vác.

Chỉ là tôi không ngờ, anh lại coi trọng con đến mức ấy, thậm chí trở thành blogger nuôi dạy con.

Sự ngoan ngoãn và hiểu chuyện ấy, nhất định là nhờ vào vô số lần Tư D·ụ·c kiên nhẫn an ủi và truyền đạt giá trị sống cho con.

Và anh cũng âm thầm chiếm lấy một góc trong trái tim tôi.

Tôi tuy thấy bất ngờ, nhưng cũng không hỏi. Dù sao, anh vốn là người chu đáo và lịch sự.

Tư D·ụ·c không chỉ chăm sóc từng li từng tí đời sống hàng ngày của Đa Lạc, mà còn dạy con rất tốt.

02 (đọc tại Qidian-VP.com)

【Sinh thường đâu dễ như nhấc tay, ai bảo khuyến khích sinh con chứ, tôi muốn một người như vậy, tôi sẵn sàng sinh liền!】

Chương 2

Ngay cả khi nước tràn khỏi tách, ông cũng hoàn toàn không hay biết.

Dù từng mất ngủ vô số đêm vì di chứng sau sinh, nhưng mỗi lần nhìn thấy dáng ngủ nhỏ bé đáng yêu của con, trái tim tôi lại mềm nhũn.

Không ít người bị anh thu phục, còn cô vợ thần bí của anh cũng thường xuyên bị người ta ngưỡng mộ: (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng thỉnh thoảng đọc những bình luận đó, tôi cũng đỏ cả mặt.

Chỉ là, con không phải là tất cả của đời tôi, tôi còn có lý tưởng và theo đuổi của riêng mình.

Hai năm kết hôn, ngoài chuyện trên giường thì chúng tôi gần như không có giao tiếp gì, tôi cũng chưa từng quan tâm đến đời sống riêng của anh.

Dù có không nỡ xa tôi, cũng chỉ là đôi mắt hoe đỏ nói nhỏ rằng con sẽ nhớ tôi mỗi ngày.

【Chúc mừng nhé! (biểu cảm thầy Hà trợn mắt)】

Từ sau khi dùng tài khoản phụ để theo dõi trang cá nhân của Tư D·ụ·c, tôi không thể tránh khỏi việc ngày càng dành nhiều thời gian hơn để dõi theo anh.

Nên khi vô tình lướt thấy đoạn video kia, tôi đã sững người rất lâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi đi khu vui chơi, anh luôn một tay cầm túi đựng khăn ướt, bình giữ nhiệt và các vật dụng cần thiết, tay kia thì cầm ô che nắng cho tôi, còn dạy con trai giúp mẹ xách túi.

Tư D·ụ·c giỏi nhất là lấy thân làm gương để dạy con.

Bà dùng hành động của mình để dạy tôi: Đừng bao giờ từ bỏ sự nghiệp vì bất kỳ ai.

Thì ra sau khi tôi sinh Đa Lạc, bận bịu giảm cân, học diễn xuất, cập nhật thông tin trong giới suốt một năm qua, Tư D·ụ·c đã tự mình gánh luôn công việc của bảo mẫu.

Đa Lạc là đứa con tôi mang nặng đẻ đau mười tháng, làm sao tôi có thể không yêu nó?

Anh tự tay thay tã, pha sữa, dỗ con ngủ, để khi tôi về nhà có thể có đủ thời gian nghỉ ngơi.

Mỗi lần gặp nhau, câu đầu tiên khi con nhào vào lòng tôi luôn là:

Đã mấy lần, khi cha tôi đang rót trà, nhìn thấy nụ cười của bà trên TV cũng ngẩn người thật lâu.

"Mẹ vất vả rồi."

Đó cũng là điều tôi và Tư D·ụ·c đã thỏa thuận.

【Tôi sống hơn nửa đời người mới hiểu ra những điều này, vậy mà thằng bé ba tuổi đã hiểu, đúng là giáo d·ụ·c từ cha mẹ quan trọng thật.】

Sau khi kết thúc buổi quay quảng cáo kính râm cho một thương hiệu, tôi ngồi trên xe bảo mẫu, bật máy tính bảng xem video mới nhất.

Anh dẫn dắt con học cổ học, đọc lịch sử, vì vậy dù mới ba tuổi, Đa Lạc đã hiểu được rất nhiều đạo lý đối nhân xử thế.

Ngày làm thủ tục ly hôn, yêu cầu duy nhất của anh là mỗi tuần tôi phải dành thời gian về nhà cũ thăm con, nếu quá bận thì phải gọi video.

Tôi cứ tưởng đó là công việc mà bảo mẫu nên làm, lại hoàn toàn quên mất quầng thâm dưới mắt của Tư D·ụ·c.

Dù sự thật không phải như vậy.

Anh chưa bao giờ qua loa trước những cảm xúc và thắc mắc ngây thơ của Đa Lạc, mà luôn trả lời nghiêm túc, chắt lọc những quy luật của thế giới để giảng giải cho con.

Mỗi lần thấy cụm từ “cảm giác chồng đảm”, hình ảnh đầu tiên hiện lên trong đầu tôi luôn là Tư D·ụ·c mặc áo len cao cổ màu đen, đang áp chảo bò bít tết trong bếp.

Mỗi lần tôi về nhà cũ, anh đều chuẩn bị một bàn đầy món ăn, đều là những món tôi và Đa Lạc thích.

Cũng có người tò mò hỏi:

Biết bao lần tôi kinh ngạc trước sự chu đáo của anh, cũng không biết từ khi nào, khoảng cách giữa chúng tôi ngày một thu hẹp, như thể thật sự là một gia đình.

【Sao trong video không hề thấy bóng dáng mẹ bé nhỉ?】

Phần bình luận dưới mỗi video thường có những lời như:

Con không hề oán trách hay xa cách vì tôi quá bận rộn, mà chỉ có sự thấu hiểu và tôn trọng.

Tôi đã lựa chọn giống mẹ, và tôi hoàn toàn hiểu được bà.

Tư D·ụ·c thường trả lời: (đọc tại Qidian-VP.com)

【Con nhỏ này, bận rộn cả ngày bên ngoài, về nhà lại có chồng cưng chiều, con trai như thiên thần ấm giường đợi sẵn, chắc cười muốn gãy mặt luôn nhỉ?】

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2