Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Chủng

Unknown

Chương 789: Hà Tây Lương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 789: Hà Tây Lương


Hắn chợt rướn người sang, che miệng nói nhỏ.

“Phải rồi, chiều nay ta có thấy một đoàn người vào phủ, trông có vẻ không tầm thường. Mục tiền bối bảo là khách quý nên ta cũng khá tò mò, ngươi biết chứ?”

“Một nhà ra hai tu sĩ luôn ư? Quả thực không tệ. Tư chất hắn thế nào?”

“C-công tử, đại ân của người… lớn quá, tiểu nhân… không dám nhận.”

“Phải rồi, ta chỉ mới biết tên ngươi nhưng không rõ hậu trường lắm. Ngươi không ngại chia sẻ cho ta biết một ít chứ?”

Hà Tây Lương vẫn còn do dự nhưng nụ cười của Hứa Tử Du như chứa một loại ma lực vô hình khiến hắn không thể từ chối. Hơn nữa, đi cùng đối phương suốt nửa ngày nay, hắn cũng phần nào hiểu được tính cách.

Hà Tây Lương không biết nhiều chuyện liên quan đến Hứa Tử Du ngoại trừ việc đối phương là cô nhi được Tàn Hồng môn chủ thu nhận. Khổ nỗi, hắn không phải cô nhi, tự nhiên không thể khiến đối phương đồng cảm.

“Chỉ là lời ngỏ thôi, dù sao ta cũng đang tìm thư đồng hiểu trận pháp. Nếu ngươi có hứng thú thì có thể đáp ứng, không cũng chẳng sao, ta không gấp lắm.”

Hà Tây Lương gặp qua không ít thiên kiêu ở độ tuổi Hứa Tử Du. Gương mặt mấy người đó hẳn phải song song với bầu trời luôn rồi, tính cách cũng kém cực kỳ. Đã thế, đạo hạnh của những người đó còn không bằng Hứa Tử Du, huống chi đối phương còn là tam phẩm trận pháp sư cao cao tại thượng, nhiều khi chỉ cần ho một tiếng là vô số thế lực đã vội chạy đến hộ giá rồi cũng không chừng.

Theo lời Hà Tây Lương, Hà gia xác thực là đại thế gia kinh thành, quyền hành không hề nhỏ, môn sinh dưới trướng nhiều không kể xiết. Nhưng những đặc quyền của thế gia chỉ cho phép mỗi đệ tử dòng chính sử dụng, còn bàng chi như hắn lại không được phép động tới. Thậm chí, trong một số trường hợp đặc biệt, hắn còn chẳng được nhận là người của Hà gia khi giao thiệp với bên ngoài.

Đương nhiệm, Hà gia chủ đang là Công bộ Thị lang, quyền lực cao hơn Mục Thu Tiêu một bậc. Nhưng lão chỉ là tu sĩ thông thường nên sức ảnh hưởng đến tu hành giới không bằng người sau, vì thế mới nghĩ cách lôi kéo.

Hà Tây Lương nghĩ mãi không ra câu trả lời, nội tâm không khỏi xoắn xuýt. Một lần nữa, tâm trí hắn lại chịu một gánh nặng vô hình mà không hề hay biết.

“Dùng bữa đi, đừng để thức ăn nguội, còn nóng mới ngon.”

Nghe vậy, con ngươi Hà Tây Lương không khỏi nở ra, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua. Hắn ôm quyền cảm tạ rồi nhận lấy chén rượu ấm. Không do dự, hắn làm một hơi cạn chén, rượu ngọt đổ vào cuống họng hâm nóng tâm tình.

Hứa Tử Du vừa uống rượu vừa lắng nghe, mặt ngoài không có nhiều biểu cảm, chỉ khi Hà Tây Lương có dấu hiệu chững lại mới đánh ánh mắt ra hiệu cho hắn tiếp tục.

Thạch Bích Linh Sâm có công hiệu cường thân kiện thể vô cùng tốt, đặc biệt là tráng dương nên được không ít tu sĩ độ trung niên ưa chuộng. Ngoài ra, Thạch Bích Linh Sâm còn có hiệu dụng tinh lọc pháp lực, cải thiện căn cơ nên rất được xem trọng.

“Để công tử kỳ vọng vô ích rồi.”

Hà Tây Lương chợt gãi đầu cười gượng.

Thông thường, đặc tính thân thể này chỉ xuất hiện trên nữ tử. Mười người—không, thậm chí trăm người mới được một trường hợp là nam tử.

Hà Tây Lương ỡm ợ gật đầu rồi quay lại dùng bữa. Dẫu vậy, thỉnh thoảng hắn vẫn chủ động rót rượu cho Hứa Tử Du, thái độ rất thành kính.

“Trong nhà chỉ có mình ngươi là tu sĩ thôi sao?” Hứa Tử Du hỏi.

Ở cạnh Mục Thu Tiêu lâu ngày, Hà Tây Lương cũng biết những người có ý đồ tiếp cận mình đa phần không có ý gì tốt cả, chủ yếu vì tứ phẩm trận pháp sư sau lưng. Nhưng Hứa Tử Du là một người tương đối đặc biệt. Chí ít, đối phương vẫn quan tâm đến cảm nhận và chịu lắng nghe hắn nói chuyện thay vì chỉ ra lệnh.

Vậy thì điểm chung của bọn hắn là gì?

Hứa Tử Du muốn Hà Tây Lương thẩm thấu sâu hơn vào hoàng quyền nên còn lâu mới để đối phương luyện ma công. Nhưng kinh mạch hẹp quả thực kén công pháp.

Nghe vậy, Hà Tây Lương vội vàng chuyển sang ghế cạnh hắn rồi ngửa tay lên bàn.

Trong lúc Hà Tây Lương chưa quyết, tiểu nhị đã mang lên vò rượu ngọt. Hứa Tử Du đã thử qua, hương vị tương đối hợp với một đứa trẻ như Hà Tây Lương.

Lúc này, Hứa Tử Du chợt hỏi.

“Tiểu nhân tuy là Thiên linh căn nhưng trời sinh kinh mạch hẹp, công pháp tu luyện phù hợp tương đối hạn chế, trước mắt chỉ mới luyện công pháp phổ thông, đặc tính trung hòa, đợi sau này gặp công pháp phù hợp mới chuyển tu.”

Hà Tây Lương bị nói trúng tim đen, vẻ mặt liền lộ ra nét lo lắng.

Thú vị ở chỗ là dạng thân thể này rất phù hợp để tu luyện hoan thuật chính tông. Nhưng vì là công pháp ma đạo nên chưa chắc Hà Tây Lương đã luyện. Hơn nữa, ma công có đặc điểm ăn mòn nhân tính, tinh thần không vững liền dễ dàng sa đọa. Tinh thần Hà Tây Lương bất ổn, một khi sa vào con đường này thì hậu quả rất thê thảm.

Hứa Tử Du tùy tiện xua tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

“… Tiểu nhân không hiểu ý công tử.”

Hứa Tử Du cẩn thận bắt mạch. Dao động mạch đập quả thực rất yếu, thậm chí còn yếu hơn người bình thường nhưng huyết mạch thông suốt, tốc độ lưu chuyển rất nhanh nên thân thể sẽ thiên về khinh linh hơn luyện thể. Với loại nhục thể này, Hà Tây Lương quả thực không phù hợp với giao tranh chính diện, nhưng nếu tận lực phát huy vào khoản trinh sát hoặc ám sát thì hiệu quả cực kỳ cao.

Dẫu vậy, hắn chẳng biểu hiện gì bên ngoài cả, vẻ mặt vẫn rất thản nhiên.

Hà Tây Lương bất giác rướn người về phía hắn, thấp giọng nói.

Tất nhiên, đứng trước ngũ hành thuần linh căn thì loại linh căn nào cũng sẽ thấp kém thôi. Nhưng thân là người có khởi điểm là tứ tạp linh căn như Hứa Tử Du thì hai tiếng “thấp kém” này vẫn tương đối chướng tai.

Vừa ăn vừa uống vừa trò chuyện, nồi hầm cũng đã vơi đi nửa.

Tại thế gia, tình thân là một thứ gì đấy rất lạnh lẽo.

Hà Tây Lương lắc đầu, giọng điệu bỗng tự hào hơn.

“Chỉ là song linh căn, không đáng vào mắt công tử.”

Hà Tây Lương nuốt một miếng thịt lớn rồi gật đầu, ngây ngô đáp lại.

“Uống một hớp đi cho khuây khỏa.” Hứa Tử Du vừa rót vừa nói.

Hà Tây Lương gãi đầu ngượng ngùng rồi đáp.

“Rượu trái cây thôi, trừ phi ngươi uống cạn vò này, không thì đừng mơ say.” Hứa Tử Du cười cười đáp lại, “Đừng lo nghĩ nhiều, ta sẽ lo liệu Mục tiền bối cho ngươi.”

Hứa Tử Du không như các ma tu khác, thấy được hạt giống tốt là vội vàng nghĩ cách truyền công. Dù sao hắn cũng nhập ma vì bất đắc dĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đối với tu sĩ đê giai như Hà Tây Lương, Thạch Bích Linh Sâm không khác gì trân bảo hiếm có nên có cơ hội ăn là hắn liền không khách khí.

Hắn nhẹ nhàng đẩy ngón tay vào ấn đường đối phương, từ tốn bảo.

“Ngươi là Thủy linh căn, phẩm chất còn cao hơn huynh trưởng ngươi một bậc. Nếu ngươi chăm chú tu hành, thành tựu tương lai tất nhiên cao hơn.”

“Tiểu nhân có một huynh trưởng hơn bảy tuổi, hiện nay đã là Tiềm Hư trung cảnh. Huynh ấy là kiếm thủ bên cạnh nhị thiếu gia nên rất được trọng dụng.”

“Tiểu nhân biết, là cửu điện hạ.”

“Nói thẳng ra là đừng cả nghĩ quá. Bản thân ngươi vốn không phải người đa nghi, chẳng qua sống cạnh Mục tiền bối lâu ngày nên mới dưỡng ra loại tính cách không thuộc về mình. Nhất thời ngươi có thể không sao nhưng lâu dài không phải chuyện gì tốt cả.” Hứa Tử Du nhún vai, thuận miệng gọi thêm một bình rượu ngọt.

Hứa Tử Du làm tiếp hớp rượu, nhoẻn miệng bảo.

Song linh căn đặt tại những địa giới khác thì chắc chắn là một thiên tài, không ít tu sĩ Kim Đan cảnh, thậm chí Nguyên Thần cảnh lao vào giành giật. Tại trung nguyên, địa vị mức thiên phú này sẽ thấp hơn rõ rệt, nhưng kể cả thế thì vẫn được xếp vào hàng trung thượng. Song linh căn vẫn được xem thiên phú cao, không nhà nào chê.

“Ba năm trước, tiểu nhân kiểm trắc có linh căn nên được đưa đến gia tộc bồi dưỡng, nhưng tu luyện chưa được một tuần thì lại nhận lệnh đi cạnh tranh làm thư đồng cho Mục đại nhân. Nếu ta thành công, cuộc sống của cha mẹ tại quê nhà về sau sẽ do gia tộc lo liệu chu toàn. Vì thế, tiểu nhân không dám không ra sức—”

Đối với những người chịu áp lực tinh thần lớn thì tuôn sạch một tràng không ngừng nghỉ là cách giải tỏa tốt nhất, dù sao giữ lại cũng chẳng để làm gì cả.

“—cũng không dám khiến Mục đại nhân ghét bỏ.”

Nếu Hứa Tử Du không nhớ nhầm, Tàn Hồng Môn hình như cũng thu nhận hậu nhân của một Thị lang, cụ thể là ai thì hắn không rõ lắm. Dù sao hắn cũng không để tâm quá nhiều đến sự vụ của thế lực ngụy trang. Song, từ giờ hắn sẽ dùng thân phận Hứa Thẩm Lân nhiều hơn nên chắc phải lưu ý thêm rồi.

Hứa Tử Du thu tay về, chậm rãi nói.

Nghe vậy, Hứa Tử Du không khỏi kinh ngạc.

“Tàn Hồng Môn.” Hứa Tử Du đáp, “Thiên phú ngươi không thấp, xem như xuất thân bàng chi thì ngươi vẫn là người của Hà gia. Nếu như ta chủ ý giới thiệu thì các trưởng lão Nghị Sự Đường cũng không thể từ chối ngươi.”

Lại thêm đặc tính mềm, dai sẵn có của Thủy linh căn nữa thì xương cốt của Hà Tây Lương sẽ cực kỳ dẻo dai, kể cả bị thương thì tốc độ khôi phục cũng choáng ngợp.

“Ý của công tử là…?”

Ngươi có biết khởi đầu của ta là loại linh căn nào không?

“Hà gia là thư hương thế gia lâu đời của Đại Tần, trong hai ngàn năm đổ lại đây đều có người làm quan trong triều. Các đời gia chủ đa phần sẽ nắm giữ chức quan từ lục phẩm trở lên, còn thái thượng lão tổ đều là đại quan đã cáo lão về hưu. Tiểu nhân xuất thân từ Hà gia nhưng không thuộc dòng chính, mà đến từ chi thứ được khai sinh từ thế hệ thứ bảy của gia tộc. Công tử gọi bàng chi cách họ cũng chẳng sai.”

Một chén, hai chén,… chớp mắt đã được năm.

“Nhưng đừng gắng quá, cố quá lại thành quá cố thì phiền. Dù sao ngươi cũng là Thiên linh căn, kể cả khi không được Mục tiền bối thu nhận làm đệ tử thì Hà gia cũng sẽ không bỏ qua dễ dàng. Xem như đường cùng, ngươi vẫn còn lựa chọn.”

Hắn dừng lại một chút, vừa cười vừa xoa đầu đối phương.

Hà Tây Lương đỡ trán nhìn hắn, nét mặt đã giãn ra đáng kể.

Hứa Tử Du tương đối dễ tính, trừ bỏ trận pháp ra thì những chuyện khác có thể tùy tiện. Bản thân hắn nhiều tiền lắm của nhưng lại không tiêu pha phung phí, mọi chi tiêu trên đường đều có mục đích nhất định. Tổng thể thì con người khá tốt, suốt dọc đường đều xoa đầu Hà Tây Lương, vừa khen vừa khích lệ nên hảo cảm rất cao.

Chương 789: Hà Tây Lương

Sau đấy đôi bên chỉ nói chuyện phiếm với nhau nên bầu không khí tương đối tốt. Lúc tiểu nhị mang nồi Thạch Bích Linh Sâm hầm lên thì đôi mắt Hà Tây Lương không khỏi sáng rực, tuyến nước bọt hoạt động không ngừng. Hứa Tử Du không trêu trẻ con nên múc cho mình một chén xong liền để hắn tùy tiện.

Hà Tây Lương không ở vị thế có thể từ chối nên không thể làm mất lòng đối phương. Dù sao đa phần thiên kiêu đều có hậu trường, chỉ cần hắn làm mất lòng những người đó thôi thì Hà gia kiểu gì cũng sẽ trách tội xuống.

Hắn ngửa đầu uống thêm chén rượu ngọt nữa.

Nghe vậy, Hà Tây Lương không khỏi giật mình.

“Sinh ra trong thế gia không phải lựa chọn của ngươi nhưng ngươi có thể lựa chọn cách mình trưởng thành. Dựa vào kinh nghiệm cá nhân ta, ngươi càng đi trên con đường hiện tại thì khoảng cách tự hủy cũng không còn xa nữa đâu.”

Hứa Tử Du: “…”

Hà Tây Lương dần mạnh dạn hơn, hắn bắt đầu nói.

“—Tần Hạo điện hạ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Công tử, tiểu nhân không được phép uống rượu.” Hà Tây Lương vội bảo.

Nói được một lúc, giọng hắn chợt lạc đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Kinh mạch hẹp sao?” Hứa Tử Du xắn tay áo lên, “Đưa tay ta xem.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Không lâm vào đường cùng, hắn quả thực không muốn khuyên người khác tu luyện ma công. Huống hồ, bối cảnh của trung nguyên còn bài xích ma đạo kịch liệt nên luyện ma công sẽ dẫn dắt nhân quả không lường được.

“Cũng khó cho ngươi, thôi thì cố gắng vậy.”

Đây chính là bàng chi cách họ, là sự lạnh lùng của huyết mạch xa cách.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 789: Hà Tây Lương