Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 100: Ký ức- Tiến Vào Thánh Địa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100: Ký ức- Tiến Vào Thánh Địa


Lúc này người đàn ông kia cũng đã không còn quá khắt khe đối với nàng tuy nhiên nàng lại trở nên băng lãnh rất ít khi để ý tới người cha của nàng, Khải Lâm nhìn đến đây thì trầm mặc.

Những điều này là Khải Lâm đã nghe ngóng được trong lời của những người nơi đây, nếu nói như vậy thì ngoài Lạc Việt thì còn có thêm một tộc lạc nữa là Âu Việt, tuy nhiên có vẻ tộc lạc này lại không có ở thế giới này, hoặc là thần thoại chỉ là thần thoại mà không có thật.

Nghe lời nói của Khải Lâm thì cô công chúa này có chút ngạc nhiện, đối phương khi đáp lời nàng căn bản không để ý một chút nào tới nàng, mà nàng lại cảm thấy người đối phương đang để ý chính là nữ tử bên cạnh nàng là Vương Thi Thi.

Nàng lúc này vẫn đang chìm đắm trong ảo cảnh thấy vậy ánh mắt Khải Lâm lóe lên sau đó khí tức của quyền trượng linh hồn theo ánh mắt hắn xâm nhập vào trong tâm thần của nàng, đánh thức nàng dậy, tuy nhiên hắn lập tức dừng lại việc kêu gọi nàng thức tỉnh khi thấy hình ảnh trước mắt.

Tiếng bàn tán xôn xao lại vang lên.

Hình ảnh thay đổi, lúc này đứa bé kia đã trưởng thành trở thành một thiếu nữ xinh đẹp nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, Khải Lâm không xa lạ gì đối với nữ tử này, nàng chính là Vương Thi Thi.

Đi tới nơi bước vào Thánh Địa là một vùng quảng trường rộng hơn ngàn trượng, trước mắt là hai ngọn núi đá vôi cao v·út tận trời mây, giữa hai ngọn núi là một cái tế đàn dịch chuyển, trên đó khắc rất nhiều hoa văn và hình thù phức tạp, thứ duy nhất Khải Lâm có thể nhận ra chính là phía trung tâm có một đồ án trên đó chính là khắc họa hoa văn của Lạc Việt trên vòng xoáy lao lung.

Đây giống như là một người cha đang dạy dỗ con cái, tuy nhiên khi nhìn vào bàn tay toàn là máu của đứa bé này thì trong lòng Khải Lâm lại hiện ra vẻ tức giận không nói nên lời.

"Bắc châu và Đông châu tới rồi"

Bên ngoài lúc này cũng chỉ lác đác một và người, thấy vậy Khải Lâm cũng bước vào.

"Ngươi sao không đi vào?"

Lúc này Khải Lâm mới thở phào, nữ tử này bề ngoài nhìn như có vẻ linh thể không tu ma pháp nhưng hắn có thể cản nhận được nữ tử này che dấu rất sâu, quả nhiên không thể coi thường những người ở đại lục này.

Bỗng nhiên một tiếng rồng ngâm vang lên, ngay sau đó từ phía đường chân trời một con rồng khổng lồ từ đạo kim quang không ngừng tản phát ra từ đó, trên đó chỉ có ba thân ảnh, hai nam một nữ.

Long Hải công chúa cùng nhóm người Lạc Nguyên chính là những người đi sau cùng, nhưng ngay khi sắp bước vào ánh mắt của Tố Như bỗng nhiên dừng dại sau đó dừng trên người Khải Lâm.

Điều đặc biệt là nơi đây không có người dẫn đường, mà điều này cũng không có điều gì kị lạ, đa số những người nơi đây đều là người của Lạc Việt đại lục một trong số đó lại chính là những thế gia con cháu được lưu truyền từ xưa, vì vậy chỉ cần có quan hệ tốt một chút với người nơi đây thì việc đi lại căn bản không gặp khó khăn gì.

"Thời gian còn dài không cần phải vội"

Mười tám thân ảnh nhảy xuống, tất cả đều hiện ra khuôn mặt ngang ngược căn bản không để ai vào trong mắt, tuy nhiên vẫn có rất nhiều người đi tới chào hỏi những người này.

Y phục của con người nơi đây cũng được cải cách rất nhiều so với y phục của ở thế giới này.

Thời gian trôi đi cho đến ngày nàng tiến vào trong không gian thế giới, sau đó là những tình cảnh mà Khải Lâm đã biết, mọi thứ diễn ra y như thật hiện ra rõ ràng trước mắt, từng tình cảnh nguy hiểm xảy ra trên hành trình của hai người, sau đó Khải Lâm sửng sốt khi thấy Vương Thi Thi tu luyện độc công, những tình cảnh nguy hiểm trên từng loại độc nàng đã tạo ra, nhiều lúc khiến cho nàng gần như thân tử đạo tiêu, nhưng nàng vẫn cố chấp không từ bỏ để tu luyện.

Đây là một thế giới vô cùng xa lạ, nhưng hắn lại cảm giác được sự quen thuộc, kiến trúc ở thế giới này có rất nhiều thứ khác so với nơi đây, nơi đây có những tòa lâu đài, khách san, ngay thậm chí là học viện tu luyện ma pháp.

Khải Lâm tự lẩm bẩm bỗng nhiên hắn giật mình khi nghe thấy một tiếng khóc của một đứa bé gái.

"Đây là Tam Thiên Châu, quê hương của Vương Thi Thi hay sao?"

Người xưa có câu "Hổ dữ không ăn thịt con" nhưng người đàn ông này thật sự quá tàn nhẫn, người này dường như không có chút thương xót nào đối với đứa trẻ kia. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chuyện này rất dài chúng ta từ từ nói, ở đây có chút không tiện"

Đúng lúc này từ trên bầu trời hai đạo hào quang khổng lồ xuất hiện, ngay sau đó là hai con thuyền xuất hiện, mỗi con thuyền chỉ có hơn mười thân ảnh sau khi xuất hiện thì những người này đều nhảy xuống.

Ánh mắt Tố Như nhìn về phía Lạc Nguyên, Lạc Nguyên lập tức truyền âm cho nàng, nội dung trong đó chỉ có hai người biết tới. cuối cùng những người này tiếp đón một số người đến chào hỏi sau đó mới chọn một vùng trống chờ đợi.

"Đây là thứ gọi là kí ức sao, nếu như ta có một kí ức như vậy thì có lẽ như bây giờ là tốt nhất".

Lạc Nguyên nghe vậy thì trả lời:

Dựa theo những gì hắn biết thì Long Hải mới chính thức là truyền nhân huyết mạnh tinh khiết nhất của Lạc Việt, nghe nói huyết mạch chảy trong người của Lạc Việt là huyết mạch giao thoa của Rồng và Phượng, thần thoại ghi chép hơn vạn năm trước đây vị thiên kiêu của Long tộc năm đó tên là Lạc Long Quân trong một trận đại chiến với dị vực xâm lấn Lạc Long Quân gặp một nữ tử tên là Âu Cơ, dung nhan của nàng thế gian khó tìm, thiện lương thuần khiết vì thế Lạc Long Quân đem lòng say mê đối với nàng, hai người gặp nhau sau đó tình cảm nảy sinh, cuối cùng hai người kết thành phu thê, nhưng sau đó Lạc Long Quân mới biết được nàng là người của Phượng tộc thuộc giống tiên cao cao tại thượng trên chín tầng trời, Phượng tộc vì Âu Cơ m·ất t·ích nên đã cử đội quân đi tìm cuối cùng biết được nàng đang chung sống với Lạc Long Quân trên một ngọn núi cao.

Nhưng khi những đứa trẻ này lớn lên, quê hương của hai người lại bị xâm lấn dẫn tới Âu Cơ và Lạc Long Quân phải chia tay, mỗi người dẫn theo năm mươi người con chia ra hai con đường, Lạc Long Quân trở về Long Hải đem theo năm mươi người con trấn giữ vùng sông nước nơi đây, Âu Cơ thì dẫn theo năm mươi đứa con bay lên trên trời trở về đất mẹ cùng chống lại dị vực xâm lấn.

"Nhan sắc quả thật thế gian hiếm gặp!"

"Gọi ta là Tố Như được rồi, các người sống bên ngoài long hải có bị những thế lực khác khi dễ hay không?"

Cô công chúa này gật đầu, sau đó đáp.

Khải Lâm nghe mọi người nói vậy thì lại càng chăm chú hơn khi nhìn về phía những người kia.

Lúc này một người phụ nữ đi tới dỗ dành an ủi đứa trẻ, tuy nhiên Khải Lâm lại thấy được trong ánh mắt của đứa bé kia tràn đầy chính là thù hận và căm phẫn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe vậy cô công chúa này chỉ gật đầu, dáng vẻ rất điềm đạm trông không giống với tuổi tác của nàng. Bỗng nhiên ánh mắt nàng lướt qua sau đó dừng lại trên người Vương Thi Thi, ngay khi nhìn thấy nhan sắc của Vương Thi Thi nàng không khỏi sửng sốt nhưng rất nhanh tâm tình nàng ổn định lại, sau đó gật đầu như chào hỏi.

Sống với nhau hơn một năm thì Âu Cơ mang thai, nàng sinh ra một bọc trăm trứng, trăm trứng nở ra năm mươi bé trai và năm mươi bé gái, những đứa trẻ này đều có thiên tư ngút trời, bề ngoài thì xinh đẹp tài hòa, anh tuấn phi phàm.

Những người con thế hệ sau đã dùng danh xưng của tổ tiên và xây dựng lên hai thế lực Lạc Việt và Âu Việt.

Trong một đình viện lớn có chút xa hoa, một người đàn ông trung niên khoảng ba bốn mươi tuổi đang cầm một cái roi không ngừng đánh mạnh vào đứa bé gái khoảng ba bốn tuổi.

Gật đầu một cái, nàng phất tay cho hai nam tử anh tuấn phía sau đang định mở lời sau đó bước ra vào trong.

Cho đến lúc này người nơi đây đã hoàn toàn đầy đủ, dường như nơi đây cũng phát hiện ra chuyện đó vì vậy ngay tại tế đàn trên quảng trường lập tức rung động, từng hoa văn trên đó bắt đầu sáng lên, chỉ say vài cái nháy mắt tế đàn này lập tức vùng lên hào quang dữ dội, một tia ánh sáng lập tức khai phá tầng mây ngay sau đó một vòng xoáy khổng lồ cao hơn chục trượng hiện ra trước mắt.

Công chúa của Long Hải này nhìn khoảng mười tám tuổi, nhan sắc cũng có thể đứng vào hành mĩ nhân, nàng mặc một bộ lam y lộng lẫy, ánh mắt to tròn con ngươi đen láy, mái tóc thả xuống ngang eo, thân hình nàng mảnh mai từng bước đi cử chỉ đều có thể khiến người khác nhìn thấy mà như mê như say. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khải Lâm không biết làm sao khi bước tới đây bản thân lại cảm giác được trong lòng có chút xao động, nhưng những giao động này hắn lại không thể tìm thấy căn nguyên.

Đây cũng là một cách để tăng cường quá trình ngoại giao giữa những thế lực ở thế giới này.

Bỏ qua những kiến trúc kia Khải Lâm nhìn về phía xung quanh, nơi đây người không quá đông tuy nhiên có rất nhiều người vẫn đang chìm đắm trong ảo cảnh, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại trên người Vương Thi Thi.

Lúc này trên quảng trường đã tập hợp rất nhiều người, dựa theo Khải Lâm ước tính thì nơi đây có khoảng năm trăm người, những người nơi đây có một nửa là tới từ những khu vực khác của Lạc Việt đại lục, phần còn lại chính là tới từ những đại lục khác, mà với thánh địa nơi đây những cao tầng của Lạc Việt cũng không có lệnh cấm đối với bất kì ai, chỉ là khi bước vào thánh địa nhất định không được g·iết người, còn lại nếu có rắc rối thì sẽ có người hộ trợ giải quyết, còn nếu không thì đợi đến tham gia thí luyện.

Vòng xoáy này xuất hiện, ngay lập tức quá ma pháp trong người Khải Lâm lại một lần nữa dao động, ấn kí Ma Pháp Sư gần như không thể không chế mà lộ ra ngoài, lúc này giống như có một sức mạnh quỷ dị đang dẫn dắt hắn đi vào bên trong vòng xoáy.

"Kia là công chúa của Long Hải hay sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 100: Ký ức- Tiến Vào Thánh Địa

Tiếng nói của Lạc Nguyên vang lên, tuy nhiên trong lời nói của hắn lại có chút băng lãnh, dường như trong cả đại lục này những thế lực cũng không ôn hòa như bề ngoài.

Khải Lâm cảm thán trong lòng, sau đó ánh mắt hắn lóe lên, linh hồn thể sắp tiêu tan gọi Vương Thi Thi thức dậy thì hắn bỗng chốc dừng lại.

Khải Lâm nghe vậy thì chỉ mỉm cười.

Nhưng lúc này nàng đã trở nên lạnh lùng, tuy nhiên ẩn trong đôi mắt đấy là một sự đau đớn, bi thương và yếu ớt bị nàng che dấu đi.

Phượng tộc không chấp nhận vì vậy liên tục cử những chiến binh mạnh nhất đi nhằm bắt Âu Cơ về tuy nhiên mỗi đạo toán quân hay những chiến binh hùng mạnh đi tới vùng núi đó đều bị Lạc Long Quân trực tiếp đánh bại từ đó mà mệnh lệnh của phượng tộc không thể hoàn thành.

Chỉ cần một hình ảnh trước đó cũng khiến hắn hiểu rất nhiều chuyện, một đứa trẻ ngay cả tuổi thơ không có một ngày êm đẹp thì thật sự là một ác mộng, điều đó chính là mẫu chốt thay đổi cả tương lai của một người.

Một cảm giác êm ái bỗng nhiên tản mát khắp cơ thể hắn, trong chốc lát hắn ngây người khi một hình ảnh bất thình lình xuất hiện trước mắt, đó là một thiếu niên đang cầm tay một thiếu nữ như đang vội vàng tiến vào trong một vòng xoáy không gian mà nơi đó cũng có rất nhiều người cùng thế hệ tiến vào.

Khải Lâm không xa lạ gì với những thuật chú như này, ảo ảnh hắn trải qua đã rất nhiều chính vì vậy bản thân hắn dường như sinh ra một loại cảm giác kì dị với ảo cảnh này, kết hợp với Quyền Trượng Linh Hồn trong tay thì chuyện này lại càng dễ dàng hơn vài phần rất nhiều.

Từng người lục tục đi vào, cho đến hơn nữa ngày sau thì số lượng người ở lại đã chỉ còn một vài thế lực.

Thoát khỏi ảo ảnh Khải Lâm phát hiện ra bản thân đang đứng trên một con đường đất, con đường này trải dài tít đến phía chân trời, tại đó có một kiến trúc khổng lồ khiến cho khoảng cách xa như vậy mà Khải Lâm nhìn bẳng mắt thường cũng có thể thấy đó là những bức tượng đá được điêu khắc rất tinh xảo.

Tuy nhiên Khải Lâm ngay khi nhìn thấy những hình ảnh này cả người hắn lập tức hiện ra vẻ cảnh giác, quyền trượng linh hồn trong người được hắn vận dụng, chỉ trong vài cái nháy mắt toàn bộ hình ảnh nơi đây tan vỡ.

Hình ảnh lóe lên, sau đó vụt mất nhưng cả người Khải Lâm bỗng chốc có một cảm giác bi thương không nói nên lời.

Nàng cũng không biết tại sao bản thân khi đảo qua Khải Lâm lại cảm giác được một sự rung động không nói nên lời chính vì vậy nàng đã chú ý tới Khải Lâm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khải Lâm phát hiện trong những người đến sau này thì đa số đều là nam, mặc dù nữ tử vẫn có nhưng không nhiều.

Là một nữ tử điều này khiến nàng không thoải mái, tuy nhiên bản thân nàng cũng không phải những nử tử bình thường vì vậy cảm xúc không bi tuôn ra ngoài.

Đứa bé càng khóc thì người đàn ông lại càng đánh mạnh, cho đến khi đứa bé kia căn môi để không phát ra tiếng khóc, hai tay mặc dù dính đầy máu nhưng vẫn nhanh chóng lau đi nước mắt thì người đàn ông kia mới dừng lại.

"Lạc Nguyên ra mắt công chúa"

Ánh sáng lóe lên khiến tâm tình hắn biến mất, hai tay bất giác che lên mắt, đến khi xuất hiện hắn đã thấy bản thân mình đứng ở trong một khu đô thị người phàm.

Nhưng khi nhìn kĩ lại thì trong mắt nàng cũng chỉ là một đại hán có khuôn mặt chất phác một chút mà thôi.

Nữ dung nhan xuất trần, thánh khiết không nhiễm bụi trần, còn hai nam tử đều hiện vẻ phóng khoáng đào hoa, chính vì vậy lập tức mọi ánh mắt đổ dồn vào ba người này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100: Ký ức- Tiến Vào Thánh Địa