Ma Pháp Chúa Tể
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 119: Ôn Lại Chuyện Cũ
Câu trả lời chung chung nhưng cũng khiến Khải Lâm hiểu rõ được vấn đề của nàng, sau đó hai người tiếp tục trò chuyện về việc bản thân đã gặp phải trong suốt thời gian này.
Trong suốt thời gian này nói chuyện Khải Lâm xung biết khá nhiều thứ, một số thế lực hắn chưa bao giờ nghe tới, đồng thời cũng biết được tại sao dù nàng có thể bước vào Ma pháp Sư mà lại không đột phá.
Chương 119: Ôn Lại Chuyện Cũ (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng hắn lập tức nhíu mày khi cái tên Diên Vân vẫn xếp trước hắn với bảy nghìn ba trăm năm mươi năm điểm, nhưng vừa vào tốp một trăm nên Khải Lâm cũng không thèm quan tâm mấy tên kia mấy nên hắn liền ngồi xuống cạnh Vương Thi Thi, hai mắt ngìn lên trời qua từng kẽ lá đan xen.
Khi v·ết m·áu được rửa sạch thì đập vào mắt Khải Lâm chính là hai tòa bạch ngọc thiên nhiên cùng làn da bóng mịn, nếu như bỏ qua những v·ết t·hương trên người thì đây chính là một cảnh tượng hoàn mĩ nhân gian khó gặp.
Khải Lâm lên tiếng đáp lại.
Sở dĩ hai người bị phát hiện là bởi vì trong thời gian này hai người căn bản không di chuyển, vì vậy nếu có người đến gần nhất định phát hiện ra họ, hơn nữa cái tên Độc nữ thật sự quá nổi danh, có thể chiếm được tiện nghi thí rất ít có người có thể tránh được cám dỗ này.
Giọng nói của Khải Lâm vang lên.
Nếu không vì bị quy tắc áp chế thì có lẽ nàng đã không chật vật như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta phải nhanh chóng giải quyết những v·ết t·hương này"
Trong đầu nàng lúc này hiện lên những tình cảnh hai người từ lúc gặp mặt, nam tử năm đó một tay cầm thương một tay vác theo nàng chạy ra khỏi mãng hoang địa vực, sau đó lại cùng nhau bước đi trong vân thành, quãng thời gian đó tuy không dài nhưng đối với một nữ tử đã phải liên tiếp nhìn người thân bỏ mạng ở một thế giới xa lạ thì nó đem lại cho nàng một cảm xúc rất khó tả.
Bỗng từ phía xa một giọng nói từ phía xa vang lên, giọng nói này có chút hả hê và thỏa mãn.
Giọng nói của nam tử kia lại vang lên, ánh mắt từ đầu vẫn dán chặt vào người Vương Thi Thi, sau khi thấy nàng có chút thay đổi thì nhíu mày, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào người Khải Lâm, ánh mắt này lạnh lẽo căn bản không có hảo ý.
"Haha, không ngờ lại có thể gặp được Độc nữ đang trọng thương, hhaha".
Giọng nói của nàng vang lên khiến Khải Lâm đang chăm chú bỗng nhiên giật mình.
"Ta chắc sẽ tránh đi một thời gian, dù sao với thứ hạng thứ mười bảy ta cũng nắm chắc xuất để đi tới vòng sau, còn huynh?".
Vương Thi Thi nghe vậy thì trầm mặc, nhưng không để nàng lên tiếng thì một cảm giác lành lạnh đã xuất hiện bên cạnh khiến nàng giật mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thật, thật sự là huynh...?"
"Muội lúc này có tính toán gì không?"
Khuôn mặt hắn ngày càng đến gần với khuôn mặt của Vương Thi Thi, hai người lúc này dường như sắp phát sinh chuyện gì đó, hắn lúc này có thể cảm nhận được hơi thở đang dồn dập của nàng, nhưng lúc này hắn lại không quan tâm được đến như vậy.
Sau đó ánh mắt Khải Lâm bắt đầu đảo qua cơ thế của nàng, ánh mắt hắn lướt qua từng v·ết t·hương cùng với từng mảnh y phục bị xé rách khiến làn da trắng bóng của nàng lộ ra hào cùng với đó là từng v·ết m·áu đã khô lại do hỏa thuộc tính ma pháp của Khải Lâm sấy khô.
"Xin lỗi"
Buối tối nay khác hắn với những tối khác, trong khu rừng Khải Lâm nhóm lên một đống lửa, hai người ngồi cạnh nhau lưng tựa lưng nói chuyện rất thoải mái, khác hẳn với những khả năng khác người trong giới ma pháp, cứ thế một đêm trôi qua.
Ba người bị xửa lý nhưng trong danh sách này chỉ còn một trăm linh bảy người, xếp hạng của Khải Lâm hắn lại vừa đứng trọng một trăm với hơn bảy nghìn điểm.
Khải Lâm nghe vậy mỉm cười, giọng nói có chút chêu chọc.
Từng cảm xúc hiện ra trong lòng khiến cho khoảnh khắc gặp lại người nàng luôn mong nhớ nàng lại không biết nói như thế nào...
Khải Lâm bên cạnh lúc này hơi thở ngày càng dồn dập, hắn đang cố gắng kiềm chế d·ụ·c vọng trong người bộc phát nhưng ánh mắt hắn lại không thể rời mắt khỏi cảnh tượng trước mắt.
Vốn ban đầu chỉ là nàng chỉ coi Khải Lâm là một người đồng hành tin cậy vì hai người đã cùng trải qua sinh tử, đồng thời đều đến từ một thế giới khác nhưng trong suốt mười năm nay nàng không hiểu tại sao mỗi khi nghĩ tới nam nhân năm đó nàng lại sinh ra một cảm giác rất khó diễn tả thành lời.
Sự tương phản cảm xúc khiến cho Vương Thi Thi lúc này có chút ngốc trệ, hai hàng lệ đột nhiên chảy ra, trên khuôn mặt tái nhợt của nàng bỗng nở một nụ cười, dù cho khuôn mặt tái nhợt nhưng nụ cười này lại như đang tỏa ra một sức sống mãnh liệt tô thêm vẻ đẹp ở nơi rừng núi hoang vu này.
Nàng lập tức hiểu ý của Khải Lâm, khuôn mặt bảy phần tái nhợt lúc này lập tức hiện lên từng đám mây hồng, đôi môi mấp máy như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không thể nói ra.
Cho tới lần cuối cùng nàng bất lực bị Lạc Nguyên kéo đi trong sự bất lực nhìn người đồng hành của cùng mình phải ở lại trong một nơi đầy rẫy cường giả, sống c·hết đều phải nằm trong tay người khác khiến nàng khi nghĩ tới đều cảm thấy có chút áy náy và hối hận.
Vương Thi Thi cũng biết được hành động của Khải Lâm trong chốc lát nàng cũng không biết phản ứng như nào, đôi môi cắn chặt lại với nhau chờ đợi tình cảnh sắp tới diễn ra.
Sau khi làm xong mọi chuyện, Khải Lâm lấy nước từ nhẫn trữ vật rửa qua thân thể Vương Thi Thi một lượt, trong lúc hắn chạm vào da thịt của Vương Thi Thi thì hơi thở của nàng cũng có chút dồn dập, khuôn mặt lúc này đã hoàn toàn bị bao phủ bới một lớp mây hồng, điều này khiến cả người Khải Lâm nóng lên.
"Là ngươi đã ức h·iếp nàng, g·iết hắn". (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến ngày hôm sau Vương Thi Thi đã bắt đầu có thể hấp thụ linh khí như bình thường, vì thế nàng chỉ mất hơn một ngày để khôi phục thực lực mặc dù không đến đỉnh phong nhưng cũng có sức tự bảo vệ bản thân.
Nghe lời nói như giáo huấn khiến Vương Thi Thi có chút lúng túng, nhưng cuối cùng cũng phải gật đầu chấp thuận.
Mất hơn khoảng nửa nén hương thời gian thì nội thương trong người Vương Thi Thi cũng có chút khởi sắc, có được như vậy là vì trước đây nàng đã từng tu luyện Luyện Thể thuật nếu không chỉ sợ kinh mạch của nàng đã hoàn toàn tan vỡ trong lúc giao chiến khi nãy.
Vương Thi Thi nghe thế thì bật cười, nụ cười hòa lẫn cùng máu và nước mắt nhưng nó lại mang sắc thái khác với thường ngày, nụ cười này nàng cười vì sự vui vẻ trong lòng mà không phải nụ cười ngoại giao như trước đây.
"Độc nữ không ngờ chúng ta lại gặp mặt nhanh như vậy"
"Ta còn phải củng cố địa vị của bản thân đã, dù sao ở thứ hạng này ta cũng không chắc chắn có thể đi tới vòng cuối cùng".
Nhưng khi bàn tay hắn chạm vào những mảnh y phục còn dính trên người Vương Thi Thi thì lại như mất quyền kiểm soát, nhưng rất nhanh vị hắn áp chế lại tâm tình và cảm xúc trong lòng.
Đây là lần đầu hắn trực tiếp cởi y phục nữ nhân vì vậy hắn có chút rụt rè.
"Nàng nghỉ ngơi một chút đi"
Câu hỏi của Khải Lâm khiến Vương Thi Thi cười khổ.
Vương Thi Thi nghe vậy thì khuôn mặt hiện lên vẻ suy tư.
Khải Lâm mở miệng, sau đó hắn thở dài một hơi rồi nhanh chóng lấy ra một bộ y phục của mình nhanh chóng đắp lại trên người Vương Thi Thi, che đi những thứ khiến hắn rung động.
Hai người trò chuyện hơn nửa ngày cho tới khi bầu trời đã bắt đầu tối Khải Lâm mới đưa Vương Thi Thi di chuyển tới một nơi khác.
Nam tử kia lạnh lùng ra lệnh cho hai người đứng bên cạnh hắn.
"Không sao".
Vương Thi Thi nhìn thấy vậy thì biến sắc, vội vàng kéo Khải Lâm lại, trong mắt nàng hai Ma Pháp Sư cao cấp là không thể chống lại nhưng Khải Lâm chỉ đáp lại nàng bằng một nụ cười.
Khải Lâm thấy vậy thì cũng không biết nói gì, hàm răng hắn cắn chặt hít thở sâu một hơi sau đó bàn tay đưa ra.
Đây là một nam tử khuôn mặt khôi ngô, nhìn y phục thì không khác gì với hai người Cáp Nhĩ mà Khải Lâm đã g·iết trước đây.
Người này chính là nam tử kiêu ngạo xuất hiện được mọi người để ý khi mới xuất hiện trước khi mọi người bước vào thánh địa.
"Huynh, huynh nhìn đủ chưa?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Quay người lại nàng thấy Khải Lâm đang cười lạnh, ánh mắt tỏa hào quang lạnh lẽo khiến nàng cũng hiện ra vẻ đề phòng.
Cảnh tượng này khiến cả người hắn phát sinh một số chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát nhưng hành động của hắn vẫn không chút đình trệ mà vẫn nhanh chóng bôi thuốc chữa thương cho nàng.
Thuốc ngấm vào da khiến cho Vương Thi Thi phải đón nhận một sự đau đớn khó diễn ta, cùng với thân thể suy yếu lúc này khiến cả người nàng mềm nhũn.
Nhưng ngay khi hai người sắp xảy ra đại sự thì Vương Thi Thi đột nhiên ho mạnh một cái khiến cho Khải Lâm bỗng nhiên thoát khỏi cảm xúc của bản thân.
Vừa nói ánh mắt Khải Lâm vừa nhìn vào khuôn mặt Vương Thi Thi sau đó là ánh mắt chạm nhau.
Bàn tay mở ra, ngay lập tức lệnh bài thân phận hiện ra, dựa theo đó hắn có được thông tin lần này.
"Ta với vị công chúa kia có chút xích mích nhưng không thể điều hòa dẫn tới chuyện như vậy"
Điều này khiến Vương Thi Thi có chút không được tự nhiên.
Khuôn mặt Vương Thi Thi ngày càng đỏ lên nhưng trong lòng nàng lại có chút mất mát, vội cúi đầu xuống.
"Ừm"
Giọng nói có chút lắp bắp của Vương Thi Thi vang lên.
"Tại sao muôi lại tách ra với nhóm người kia?"
"Đừng động đậy, cơ thể của muội rất yếu chịu khó ở yên một chỗ đi"
"khụ khụ"
Cảm thấy được bản thân đã có thể cử động được một cách dễ dàng thì Vương Thi Thi định đứng lên nhưng lập tức bị Khải Lâm ngăn lại.
Giọng nói của Khải Lâm vang lên, sau đó hắn vội vàng tránh đi ánh mắt của nàng sau đó đứng lên.
Tiếng ho của Khải Lâm xóa tan không khí giữa hai người.
Sống trong Bắc thành nhưng nàng biết những người nơi đây coi trọng nàng cũng chỉ vì thuật độc dược của nàng, nếu không có cơ sở như vậy thì nàng căn bản không thể tồn tại lâu tới như vậy.
Đại hán thô kệch trong mắt Vương Thi Thi lúc này đã thay đổi hoàn toàn, thay vào đó là một thanh niên khuôn mặt có chút non nớt nhìn khoảng hai mươi tuổi, đang mỉm cười nhìn nàng chỉ là ánh mắt đã có sự thay đổi theo thời gian.
Không để Vương Thi Thi kịp phản ứng thì cả người Khải Lâm đã bị nghiệp hỏa bao phủ ngay sau đó cả hình dáng và y phục hắn thay đổi.
Nàng phát ra tiếng kêu khe khé, gật đầu một cái, đôi môi cắn chặt sau đó nhắm mắt lại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.