Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 61: Phệ Hồn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61: Phệ Hồn


Sau khi phân phó xong mọi chuyện thì nhóm người tản ra, ba người Khải Lâm, Vương Thi Thi, Lạc Nguyên thì chung một nhóm, Lý Giai Kỳ vì thương thế chưa lành nên nữ tử này quyết định không tiến vào đây.

Chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhanh đến mức hai người ở bên ngoài chưa kịp phát hiện ra thứ gì.

"Cút" (đọc tại Qidian-VP.com)

Khải Lâm luôn chú ý đến sự biến hóa kì dị của cây nến cuối cùng hắn có thể xác định được năm cây nến này giống như năm linh hồn đang ở thời kỳ suy yếu nhất, đồng thời mỗi linh hồn đều được biến hóa riêng một trận pháp ngay sau khi thắp sáng được cả năm thì trận pháp này sẽ trực tiếp được vận hành.

Một âm thanh của một người đàn ông có chút già nua vang lên, tiếng cười này càng ngày càng to, điều này khiến hai người hộ pháp cho Khải Lâm biến sắc, lập tức đứng dậy cung kính.

Lạc Hải sau một lúc suy tư thì đưa cho ba Ma Pháp Sư mỗi người một cái, sau đó bản thân giữ lại một cái, còn cái cuối cùng thì đưa cho Khải Lâm, đồng thời Lạc Hải cũng truyền cho mỗi người pháp quyết để thu giữ linh hồn, sau đó dung nhập vào trong cây nến.

Ngay lúc mà bình đài của nhóm người Khải Lâm sáng lên, bốn bình đài khác cũng có ánh sáng lóe lên.

Chương 61: Phệ Hồn

"Năm ngọn nến này đều là một ma trận riêng biệt, cần dùng linh hồn để khởi động ma trận, số lượng linh hồn đều không nhỏ đồng thời phải dùng chính linh hồn bản thân dẫn dắt những linh hồn đó vào trong vì vậy chuyện này thực sự rất nguy hiểm, vì vậy các ngươi phải hết sức cẩn thận."

Do số lượng không ít vì vậy nơi chúng đi qua lập tức phát ra tiếng gió rít gào, Khải Lâm ngay khi nhìn thấy chúng thì có chút ngẩn người, sau đó hơi thở có chút dồn dập.

Lạc Nguyên tự thì thầm trong lòng, sau đó hắn lại nhìn về phía Vương Thi Thi cuối cùng là thở dài ra một hơi.

Hơi thở hắn có chút dồn dập, tuy nhiên nếu để hắn bắt linh hồn thể cấp bậc Chiến Sĩ này rồi dung nhập vào trong ngọn nến này thì việc này thật sự có chút lãng phí.

Ngay lúc này hắn đang ngồi khoanh chân lại, đồ án trước mắt hắn ngay lập tức xoay tròn, khí tức quỷ dị từ đồ án lại càng tản rộng ra.

Không chỉ hắn mà những người xung quanh cũng hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Lạc Hải khuôn mặt có chút thay đổi nhìn về phía Khải Lâm, ba Ma Pháp Sư còn lại cũng nhìn về phía hắn đều mang thêm một chút vẻ ngạc nhiên, hiển nhiên những người này đều không biết được những lời mà Lạc Hải mới nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Làm xong tất cả mọi chuyện lúc này Khải Lâm mới nhìn về phía cây nến trước mắt, lúc này đồ án mới một lần nữa bạo phát sau đó bắt đầu câu dẫn linh hồn.

Nhìn rõ sự biến hóa nơi đây, nhưng Khải Lâm không có hành động gì quá mức vẫn chỉ im lặng chờ sự ra lệnh của Lạc Hải.

Ánh sáng này ngay khi xuất hiện thì ngay lập tức bao phủ xung quanh mọi người, ngay lúc đạo ánh sáng xuất hiện Khuôn mặt Khải Lâm liền hiện ra một chút cổ quái sau đó lập tức biến mất.

Hắn cảm nhận được một cảm giác có chút giống với lúc hắn rơi vào ảo cảnh của truyền thừa trước đây.

Lạc hải lên tiếng nhưng không để hắn nói hết câu một âm thanh khó chịu như không có sự kiên nhẫn vang lên:

Duy nhất chỉ có Khải Lâm không quan tâm tới việc này, dù sao hắn cũng có truyền thừa chính thức của Quyền Trượng Linh Hồn, vì vậy việc này căn bản không gây ra chút khó khăn gì cho hắn.

Vừa nói ánh mắt Lạc Hải vừa nhìn về phía Khải Lâm, sau một lúc trầm ngâm thì hắn mới mở miệng nói:

Thời gian hơn một ngày đi qua, trong thời gian này mọi chuyện đều diễn ra một cách thuận lợi, điều này khiến hai người Vương Thi Thi và Lạc Nguyên cũng buông lỏng một chút.

Sau khi phân phó cho hai người Khải Lâm không chút do dự mà kết pháp quyết, với đám linh hồn thể này Phê Hồn quyết chính là pháp quyết tốt nhất để sử dụng.

Ngay khi cảm nhận được sự tồn tại của Linh Hồn thể tất cả mọi người ở đây ngay lập tức hành động.

Khải Lâm nhìn về phía Lạc Hải, khuôn mặt có chút không được tự nhiên nhưng hắn vẫn làm lễ sau đó mở miệng:

Ngay khi cách nhau được một khoảng lớn Khải Lâm không chút do dự mà ầm ầm tản ra linh thức, vốn dĩ bất kì ai vào trong ảo cảnh này sẽ đều bị áp chế linh thức nhưng Khải Lâm lại may mắn có được truyền thừa.

"Sự kịch biến này ảnh hưởng trực tiếp tới việc tranh đoạt bảo vật ở nơi đây"

"Lạc Việt chúng ta trước giờ chưa từng tham gia vào việc tranh đoạt bảo vật ở Mãng Hoang địa vực, nhưng lần này là ngoại lệ, tộc trưởng của chúng ta lần này đã sử dụng pháp thuật dung nhập vào thiên địa sau đó tính toán ra một bí bảo của chúng ta xuất hiện ở nơi đây, tuy nhiên trong quá trình đoạt bảo sẽ xảy ra một lần kinh biến"

Phía bên Khải Lâm, Lạc Hải dơ ấn quyết ra sau đó năm ngọn nến to lập tức bị thu nhỏ sau đó một cái kim cháo lập tức bao quanh cuối cùng nó hóa thành một cây nến bình thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không biết vị đại nhân..."

Khải Lâm thấy vậy không chút do dự mà vung tay ra chụp lấy, ngay khi rơi vào bàn tay hắn, ngọc bội này lập tức tỏa ra quang mang chói lọi, Khải Lâm nhíu mày vì hắn cảm nhận được một sự quen thuộc và ngọc bội này dường như đang run rẩy.

Những chuyện này nói thì dài nhưng chỉ xảy ra trong một thời gian ngắn.

Truyền thừa này mang đến một kĩ năng mà bất kì ai bước lên con đường ma pháp đều muốn có được đó là khả năng chống lại ảo thuật.

"Không sao chuyện này ta có thể hoàn thành được, hai người chỉ cần hộ pháp đừng để người khác quấy rầy ta là được!"

Ánh mắt Khải Lâm đảo qua nơi đây một lượt sau đó dừng lại trên năm cây nến xung quanh, với tư cách là người được truyền thừa của Quyền Trượng Linh Hồn thì hắn cảm nhận được năm cây nến giống như đang lưu chuyển. Đây là sự nhạy bén của linh thức hắn sau khi được truyền thừa.

Cùng lúc này tiếng gào thét không ngừng của đám linh hồn thể vang lên, đám linh hồn thể như điên cuồng mà lao tới đây.

"Đại nhân, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức trong khả năng của ta"

Bình đài này cao khoảng mười trượng, rộng hơn bốn trượng, ở trên này có một trận pháp lưu chuyển trông rất quỷ dị.

Suy nghĩ xoay chuyển, sau một lúc hắn cắn răng bàn tay tạo ra một đạo pháp quyết sau đó một ma trận được thiêu đốt bởi Nghiệp Hỏa hình thành, sau đó hắn không một chút do dự điều chỉnh đồ án hướng thẳng về linh hồn thể kia, lập tức một tiếng gào thét vang lên,

Ngay trong thoáng chốc bình đài lập tức biến mất, ngay cả không gian đen tối kia cũng không còn, hiện ra trước mắt tất cả mọi người nơi đây chính là một vùng sa mạc rộng lớn, sa mạc này chính là Mãng Hoang địa vực chỉ là tại đâu họ không cảm nhận được sự tồn tại của Nguyệt Thú mà chỉ có một thứ duy nhất chính là linh hồn thể dày đặc.

Ngay lập tức một pháp quyết được hình thành, một đồ án dần hình thành trước mắt Khải Lâm, đồ án này lập tức phát ra một khí tức quỷ dị, khí tức này ngay khi tản ra Vương Thi Thi và Lạc Nguyên cách đó không xa bỗng nhiên trấn động, hai người cảm giác được bản thân đang run rẩy sau đó như muốn quỳ bái trước khí tức này. Khuôn mặt hai người lập tức biến sắc, sau đó lui lại, rất nhanh thì đạo truyền âm của Khải Lâm vang bên tai hai người, lúc này hai người mới dần ổn định lại, tuy nhiên ánh mắt hai người khi nhìn về phía Khải Lâm đều hiện ra vẻ không thể tin được.

"Hai người hộ pháp giúp ta"

Về phía Khải Lâm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt nhìn về phía Khải Lâm, đồng thời bàn tay Lạc Hải lật ra ngay lập tức một ngọc bội màu xanh lục lập tức hiện ra, ngọc bội này sau khi xuất hiện thì tản mát ra một đạo ánh sáng yếu ớt. Sau đó Lạc Hải vung tay ra ngọc bội này trực tiếp bay về phía Khải Lâm.

"Grào"

Những chuyện này Khải Lâm cũng có suy đoán vì vậy sau khi nghe được hết những gì mà Lạc Hải nói hắn cũng không có quá nhiều sự ngạc nhiên, tuy nhiên sâu trong lòng cũng có chút không được thoải mái. Nhưng chuyện này hắn cũng không có dị nghị gì, với những gì Lạc Hải đã giúp hắn thì việc này cũng chỉ là chuyện dĩ nhiên, chỉ cần ra sức trong giới hạn của bản thân là được, còn việc hắn cần làm đương nhiên Lạc Hải sẽ tự nói cho hắn biết.

"Haha..."

"Cha ta đã từng nói Khải Lâm chính là một kinh biến của lần đoạt bảo này, có vẻ mọi chuyện đúng là như vậy" (đọc tại Qidian-VP.com)

Lạc hải nghe vậy thì chỉ gật đầu, sau đó bàn tay vung ra kết quyết, một đạo kim quang ngay lập tức dung nhập vào bình đài ngay lập tức bình đài sáng lên sau đó một ma trận ngay lập tức được hình thành.

Một âm thanh vang lên bên tai Khải Lâm, điều này khiến hắn có cảm giác lạnh lẽo toàn thân, lúc này Khải Lâm mới nhớ lại mọi chuyện dường như những việc xảy ra với hắn trước đây có lẽ không phải là một sự trùng hợp, một cảm giác bất an không thể diễn tả thành lời bỗng nhiên xuất hiện, hơi thở của Khải Lâm cũng có chút dồn dập.

Dưới linh hồn bị áp chế thì sức chiến đấu cũng giảm mạnh, vì vậy ở trong trạng thái này Khải Lâm căn bản không cần lo lắng về bất kì ai.

Khải Lâm thấy vậy, quay sang nhìn hai người Vương Thi Thi và Lạc Nguyên mở miệng.

Quả nhiên như ta dự đoán, tiểu tử này dĩ nhiên không đơn giản.

"Khải huynh, ngươi?"

Còn về Khải Lâm, hắn vẫn liên tục không ngừng câu dẫn linh hồn sau đó dựa vào phệ hồn quyết mà dung nhập vào cây nến, tuy nhiên ban đầu hắn có chút gặp khó khăn do bản thân khá hấp tấp.

Hai người nghe vậy thì có chút ngẩn người nhưng cũng gật đầu, Lạc Nguyên sau một lúc do dự thì cất tiếng hỏi:

Khi Khải Lâm nhìn về những linh hồn thể kia hắn mới phát hiện ra rằng hắn có thể cảm nhận được tu vi của đám linh hồn thể đó, đa số những linh hồn thể này đều ở tu vi Pháp Sư nhưng trong đó cũng có một số lượng lớn Ma Pháp Sư, nhưng khiến Khải Lâm chú ý đó là trong tất cả những linh hồn thể này có một linh hồn đã đạt tới Chiến Sĩ, nếu như đây không phải linh hồn thể hiển nhiên hắn không thể phát hiện ra điều này.

"vù vù"

Nhưng sau đó tiếng gào thét lập tức biến mất, dù sau linh hồn thể này cũng đã suy yếu mà với linh hồn có ẩn chứa khí tức từ cây Quyền Trượng cùng với Nghiệp Hỏa thiêu đốt rất nhanh Khải Lâm đã thu phục được nó vào ma trận sau đó ánh mắt hắn quyết đoán dùng linh hồn bản thân bao phủ nó.

Linh thức tản ra, không nằm ngoài dự đoán của bản thân, dưới linh thức quỷ dị sau khi truyền thừa trong vòng ngàn trượng đám linh hồn thể lập tức dựa theo cảm ứng linh thức mà tiến tới gần nhóm người Khải Lâm.

Nghe vậy Lạc Nguyên có chút không hiểu Khải Lâm lấy đâu ra tự tin lớn như vậy, nhưng hắn lại nghĩ tới những gì cha hắn đã từng nói vì vậy cũng gật đầu. Về phía Vương Thi Thi, nàng sau khi nghe lời Khải Lâm thì chỉ gật đầu vì với nàng Khải Lâm hẳn không phải một người lỗ mãng, với lại những chuyện hắn làm trước đây đều vượt qua suy nghĩ của nàng, đồng hành trong cùng một thời gian dài chính nàng cũng không biết tại sao lại sinh ra một tia tín nhiệm với Khải Lâm.

Không để hắn cùng những người khác phải đợi lâu, tiếng nói của Lạc Hải đã vang lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61: Phệ Hồn