Ma Pháp Chúa Tể
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 84: Tình Thế Nguy Hiểm
Lời nói của Khải Lâm vang lên, lão già nghe vậy thì khuôn mặt hớn hở.
Cùng với lời nói của người đàn ông, Khải Lâm thấy được hướng mà người này chỉ chính là một gian phòng rất lớn, cánh cửa của nó giống như một vùng không gian ẩn chứa rất nhiều phù văn kì lạ, nhưng hắn lại không chút mà đi tới cuối cùng bước vào.
Lời nói của Phấn Hồng chưa kịp dứt câu thì đã giật mình kêu khé lên, sau đó bàn tay rất nhanh cầm lấy cây quạt này để xem xét thật kĩ, mất hơn một nén hương thời gian thì mới đặt lại cây quạt xuống bàn, khuôn mặt cũng hiện lên vẻ không thể tin được nhưng rất nhanh thì bị che dấu đi.
Từ phía cửa vào một người phụ nữ trung niên nhan sắc tầm thường mặc một hồng y bước vào.
"Ha ha, Khách quan xin mời ngài cứ từ từ chọn lựa, một lát nữa sẽ có người tiếp đón ngài sau, hiện tại tiểu nhân xin lui trước"
Mặc dù suy nghĩ như vậy nhưng hành động của người phụ nữ này lại rất khác, cô ta vẫn lấy ra từng v·ũ k·hí để xem xét tuy nhiên mãi hơn nửa ngày sau quá trình này mới kết thúc, điều này khiến Khải Lâm nhíu mày.
Khải Lâm có chút giật mình khi nhìn về phía người phụ nữ này, hắn có thể nhận ra tu vi của người này là Ma Pháp Sư tuy nhiên hắn lại không thể nhìn rõ được người này thuộc cấp bậc nào vì vậy hắn lúc này cũng mỉm cười đứng dậy làm lễ.
Tuy nhiên hắn cũng không có phản ứng gì quá đáng vì đúng thật lúc này trên người hắn đúng là gần như không còn một chút ma thạch nào.
Đang chú ý quan sát xung quanh lúc này bỗng nhiên có một cô gái bước tới, việc này khiến Khải Lâm chú ý tới, cô gái này trong rất trẻ, nhìn khuôn mặt chắc chắn là một thiếu nữ mới bước vào độ tuổi trăng tròn, tuy nhiên y phục người này lại có chút không giống bình thường.
"Cáo từ"
"Ta có thể dùng vật phẩm để trao đổi hay không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lòng Khải Lâm có chút khẩn trương vì hắn cảm giác được nguy hiểm mà bản thân lúc này lại chưa thể khôi phục chiến lực đến đỉnh phong nếu gặp địch nhân rất có thể hắn sẽ rất chật vật.
"Khải Lâm, hôm nay chính là ngày c·hết của ngươi"
Khải Lâm nghe vậy thì cũng không có gì ngạc sau đó hắn liên tiếp lấy bốn loại v·ũ k·hí còn lại ra đó là bốn thanh kiếm cả bốn đều được luyện khí đến giới hạn nhị giai.
Đường San này mặc dù mỉm cười nhưng trong lòng lại có chút cười lạnh và khinh miệt, cô nàng có thể cảm nhận rõ được khí tức trên người Khải Lâm mạnh mẽ hơn nàng rất nhiều vì vậy cũng không giám tổ thái độ gì nhưng Khải Lâm cũng có thể nhận ra qua lời nói vừa rồi.
"Ta là Hoàng Long, đã phiền tới bằng hữu rồi"
"Đường San tham kiến phó hội trưởng"
Tuy nhiên với Khải Lâm thì lại khác, hắn có Nghiệp Hỏa cũng với những pháp bảo cấp bậc cực cao vì vậy mới có thể luyện khí đến đẳng cấp như vậy vì thế không thể gọi hắn là có thiên phú cao mà phải gọi hắn là thiên mệnh chi tử được trời cao ưu ái.
"Ta muốn tìm một pháp bảo phi hành!"
"Haha, nếu vậy thì xin mời ngài tiến vào đây!"
Phấn Hồng thấy vậy thì ngạc nhiên.
"Vẫn còn thiếu một ít"
Vừa nói ngón tay của Khải Lâm vừa chỉ vào một chiếc phi xa trong giống một con diều phía trước hắn không xa.
"Khí hội của chúng ta không có quy định lấy vật đổi vật, tuy nhiên nếu đại nhân thực sự có vật tương xứng thì tiểu nữ sẽ đi gọi cao tầng của hội quán đến suy sét"
"Chào mừng khách quý đến với Khí Hội của chúng ta, là chúng ta đã sơ sót khiến ngài phải đợi lâu, xin mời"
Ánh mắt Khải Lâm lúc này lạnh lẽo ngước nhìn lên phía trên không trung lúc này trên đó đã hiện ra thân ảnh của bảy người đã đuổi theo hắn, đồng thời tiếng nói âm trầm cùng vài phần yếu ớt của hắn vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cùng với tiếng nói này vang lên khuôn mặt Khải Lâm lập tức biến sắc.
Chương 84: Tình Thế Nguy Hiểm
"Ừm"
Hành động này khiến lão già này sửng sốt, phải biết rằng lão ở đây rất lâu năm đã gặp qua không biết bao nhiêu là người vì vậy có thể biết Khải Lâm không phải người nơi đây, nhưng người lần đầu mà lại không chút cố kị mà bước vào khiến người đàn ông có chút nhíu mày, nhưng rất nhanh lại vui vẻ đi tới.
"Bảy vị Ma Pháp Sư, các vị đúng là coi trọng Khải Lâm ta".
Lúc này từ đằng xa cách hắn hơn mười dặm có bảy đạo cầu vồng đang lao nhanh đi, phương hướng đúng là nơi mà Khải Lâm vừa mới biến mất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay khi có sự gật đầu của người phụ nữ thì Khải Lâm rất nhanh thu lại phi xa cuối cùng cất vào nạp giới, sau đó không để người phụ nữ này kịp phản ứng hắn đã lập tức lao ra phía ngoài sau đó nhanh chóng biến mất. nơi đây chỉ còn vang vọng lại lời nói sau cùng của Khải Lâm.
Bước qua vùng không gian kia, rơi vào trước mắt Khải Lâm chính là một gian phòng bày biện rất nhiều pháp bảo phi hành, đây là lần đầu hắn thấy được pháp bảo lại được bán như một đống đồ ngoài chợ như vậy.
Những pháp bảo nơi đây thật sự rất đa dạng với rất nhiều mẫu mã khác nhau, theo phẩm chất mà được xếp ở những vị trí khác nhau từ thấp đến cao, đồng thời phía bên ngoài còn có một số ma trận được thiết lập để đề phòng những người có thói quen tiện tay mà ẵm đi đồ của người khác.
Khải Lâm thấy vậy thì không chút do dự mà lấy từ trong túi ra một cây quạt giấy sau đó đặt lên bàn.
Sở dĩ người phụ nữ này có biến hóa như vậy là bởi vì đẳng cấp luyện khí của cây quạt này, vỗi v·ũ k·hí hay pháp bảo khi được luyện ra sẽ đều chia ra làm ba đẳng cấp: hạ đẳng, thượng đẳng và giới hạn. Từ cổ chí kim rất ít người có thể luyện khí đến đẳng cấp được gọi là giời hạn này, đa phần những phẩm chất luyện khí đều dừng lại ở thưởng đẳng, còn những ai có thể luyện khí đến đẳng cấp giới hạn này này thì cũng biểu thị rằng nếu những người đó không c·hết sớm thì thành tựu trong tương lai là không thể hạn lượng vì vậy đẳng cấp luyện khí cũng được coi là một cách đánh giá thiên phú của một người.
Khải Lâm nghe vậy thì chỉ gật đầu sau đó ánh mắt lập tức rời khỏi thân thể nóng bỏng trước mắt sau đó lại quan sát tới những pháp bảo phi hành khác ở đây, điều này khiến nữ tử tên Đường San này sửng sốt, đồng thời khuôn mặt lộ ra một chút không thoải mái nhưng rất nhanh biến mất, sau đó bước chân không dừng lại mà đi theo Khải Lâm.
"Nô gia ra mắt bằng hữu, ta tên Phấn Hồng sẽ trực tiếp cùng bằng hữu thương thảo về việc trao đổi lần này"
Vừa xuất hiện tại hội quán này không bao lâu thì từ phía trong đã có một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi, người này có chòm dâu dài, mái tóc cột lên thả phía sau lưng, khuôn mặt và ánh mắt có vài phần gian trá ít ai nhận ra được chạy tới, khuôn mặt lập tức hớn hở.
Tuy nhiên Khải Lâm biết lúc này hắn vốn không thể thoát khỏi linh thức tra xét của đám người kia vì vậy hắn quyết định sử dụng tốc lực chạy đi nhằm giữ khoảng cách với nhóm người nhưng chạy hơn vài canh giờ sau thì bên tai hắn đã vang lên tiếng nói đầy sát khí.
Người phụ nữ thấy vậy thì gật đầu sau đó phất tay ý bảo nữ tử này lui ra sau đó hướng về phía Khải Lâm mở miệng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phấn Hồng này đang muốn luyên thuyên thêm một chút nhưng tiếng hừ nhẹ của Khải Lâm đã khiến cho những lời nói của người phụ nữ này bị cắt đứt, bất đắc dĩ chỉ có thể gật đầu.
Người phụ nữ này thấy vậy thì che miệng cười một lát sau mới ngồi xuống sau đó mới cùng với Khải Lâm bắt đầu bàn bạc về vật phẩm trao đổi.
"Phấn Hồng đạo hữu, thế nào?". Lời nói Khải Lâm âm trầm vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
"hừm"
Thấy vậy nữ tử lập tức gật đầu sau đó đi tới lấy chiếc phi xa này đồng thời không quên mời Khải Lâm đi tới tới ở bàn thanh toán, mọi hành động của nữ nử này rất chuyên nghiệp dường như đã được đào tạo rất bài bản.
Khải Lâm trực tiếp hỏi, điều này khiến nữ tử tên Đường San có chút ngạc nhiên nhìn về phía hắn, khuôn mặt tươi cười đáp lại:
Cả người cô gái này chỉ có một tấm vải cực kì mỏng che thân, dưới lớp phải có thể nhìn thấy da thịt, nếu không phải che đi một số bộ phận trọng yếu thì có nói k·hỏa t·hân cũng không sai.
"Long huynh đúng là..."
Mất hơn nửa ngày xem xét Khải Lâm cuối cùng cũng chọn được một pháp bảo phi hành.
"Long huynh không phải nô gia coi thường ngài nhưng luyện linh v·ũ k·hí thì chúng ta... A, đây là"
"Kẻ này cũng không đến nỗi ngốc nghếch"
Sau hơn nửa nén hương thời gian chờ đợi cuối cùng nữ tử này không biết sử dụng cách gì mà đã hóa nhỏ được chiếc phi xa này sau đó đưa tới cho Khải Lâm.
Lời nói của Phấn Hồng vang lên, nhưng khuôn mặt Khải Lâm lúc này đã âm trầm lại, ngay lập tức lấy ra thêm cây đao cuối cùng, ngay khi cây đao này xuất hiện nữ tử này lại tiếp tục từ từ xem xét nhưng lúc này Khải Lâm đã không có kiên nhẫn chút nào.
Người phụ nữ lúc này mặc dù có chút sửng sốt, đồng thời có chút nghi ngờ về thực lực của Khải Lâm, cô ta không cho rằng một Ma Pháp Sư khiến cô ta không nhìn thấu tu vi lại chỉ chăm chăm vào những v·ũ k·hí cấp thấp này, hơn nữa trên người cũng không có đủ năm trăm ma thạch trung cấp.
Vừa nói người này vừa thủ thế hướng về phía Khải Lâm.
Đồng thời nữ tử kia sau khi thấy được thần sắc của Khải Lâm thì trực tiếp lấy ra một cái ngọc bội truyền âm sau đó truyền âm đi, sau một lúc thì có tiếng bước chân đi tới gần.
Giọng nói nhỏ nhẹ có vài phần không khác gì tiếng rên rỉ vang lên bên tai khiến Khải Lâm không khỏi thán phục hội quán này về phương thức để tăng nhân khí cho nơi đây.
Tiến vào phía trong hội quán Khải Lâm không lòng vòng mà hỏi ngay vấn đề hắn quan tâm.
"Vũ khí huyền cấp nhị giai sử thi đạt đến giới hạn, đúng là rất đáng giá nhưng nó vẫn chưa đủ với giá trị của chiếc phi xa"
Người phụ nữ tên Phấn Hồng này sau khi Khải Lâm rời khỏi thì khuôn mặt lập tức âm lãnh lại, đôi môi bỗng nở một nụ cười quỷ dị.
Ngay khi liếc mắt về phía Khải Lâm, trên mặt người phụ nữ này lập tức hiện ra vẻ ngưng trọng, tất cả là bởi vì cô ta không thể nhìn thấu tu vi của Khải Lâm, những biểu hiện này lập tức bị che dấu thay vào đó là một nụ cười, Đường San bên cạnh Khải Lâm ngay khi thấy nữ tử này thì lập tức cung kính.
"Đại nhân, đây là một chiếc phi xa cấp hai, tất cả đều được hoàn thiện từ những chất liệu có phẩm chất trên trăm năm, giá của nó là năm trăm viên ma thạch trung cấp"
Phi hành không bao lâu trong linh thức Khải Lâm bỗng nhiên hiện ra bảy đạo cầu vồng vừa rồi cả bảy đạo cầu vồng đều phát ra khí tức Ma Pháp Sư, điều này khiến khuôn mặt hắn âm trầm, hắn biết tốc độ của phi xa này căn bản không thể so sánh với tốc độ của bảy đạo cầu vồng kia, rất nhanh hắn sẽ bị đuổi kịp.
Khải Lâm ngay lập tức liếc mắt qua phát hiện người này là một thuật sĩ thất chuyển, thấy vậy hắn cũng không khách khí gì mà bước vào.
Trong đầu không ngừng suy tính cuối cùng Khải Lâm quyết định điều khiển phi xa lao xuống cùng rừng núi phía dưới sau đó thân hình hắn biến mất khỏi tầm mắt.
Nữ tử này vừa nói vừa đặt phi xa đã được thu nhỏ lại lên trên bàn, sau đó cũng ngồi xuống ngay phía đối diện với Khải Lâm.
"Đại nhân, tiểu nữ là Đường San nếu đại nhân có gì xin cứ phân phó!"
Nghe vậy Khải Lâm chỉ tiện thể mà gật đầu một cái sau đó cũng không để ý tới người đàn ông mà từ từ bước đi qua các gian hàng.
Nếu như không ngại thực lực của đối phương cô ta hẳn đã ra tay dạy dỗ cho Khải Lâm một bài học.
Lại nói về Khải Lâm, ngay khi hắn rời khỏi Khí Hội này thì lập tức bộc phát tốc độ cực nhanh chạy ra khỏi thành, sau đó hắn mới lấy phi xa ra cuối cùng bay lên đi về phía xa.
Người đàn ông kia thấy vậy thì cũng không lấy làm lạ vẫn nhiệt tình đi theo.
Từ trên không chung một tia sáng trắng khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện sau đó với tốc độ cực nhanh lao xuống phía rừng núi phía dưới một t·iếng n·ổ lớn vang lên, sau cùng càn quét thành một rãnh sâu dài hơn cả trăm trượng, mọi vật trên đường đi của ánh sáng này lập tức tan thành tro bụi.
Khải Lâm cũng vì sóng sung kích từ sóng ánh sáng này đẩy lui thân thể đập mạnh vào vách đá, một ngụm máu tươi từ miệng hắn tràn ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.