Ma Pháp Chúa Tể
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 97: Nhân Vật thần bí
"Ta còn có việc, không rảnh như vậy, tiền bối mời"
Đi được hơn ba ngày đường thì tốc độ phi xa của Khải Lâm bỗng nhiên chậm lại, sở dĩ hắn phải giảm tốc độ của phi xa là bởi vì phía trước không xa hắn cảm nhận được có một khí tức rất hùng hồn, khí tức này mạnh mẽ hơn bất kì thứ gì Khải Lâm đã gặp qua.
Cách Khải Lâm hơn hai ngàn trượng lúc này có một thiếu nữ khoảng mười sáu tuổi đang cưỡi trên lưng một con Kim Long bay lượn trên bầu trời, từ thân thể thiếu nữ này tản mát ra một loại khí tức vô cùng cao quý, sự cao quý này dường như còn cao hơn cả trời đồng thời nhan sắc của thiếu nữ này giống như không thuộc về phạm trù của thế gian khiến bất kì ai nhìn thấy sẽ đều say mê mà không thoát ra được. (đọc tại Qidian-VP.com)
"hihi, tiểu tử ngốc"
Mặc dù bộ dáng như vậy nhưng cách nói chuyện của thiếu nữ này khi rơi vào tai của Khải Lâm lại có chút non choẹt.
Dưới luồng sức mạnh này Khải Lâm căn bản không thể vùng vẫy, mặc dù hiện tại hắn chỉ là một tàn hồn nhưng dưới sức mạnh này hắn vẫn bị lôi đi giống như một cơ thể máu thịt.
Thiếu nữ hẵng giọng nói, sau đó liên tục làm phiền Khải Lâm, Khải Lâm lúc này không phải là im lặng mà là ngây người, những lời nói của thiếu nữ thật khiến hắn ngây ngốc, dường như mọi thứ của hắn đều bị thiếu nữ này nhìn rõ hết, Khải Lâm thật sự không biết được ruốt cuộc thiếu nữ này có lai lịch như nào mà dường như không có bất kì thứ gì qua mắt được nàng.
"Phụt"
Tuy nhiên thiếu nữ thấy vậy thì tỏ ra bộ mặt rất không vui nói.
Đang nói thì thiếu nữ này vôi che miệng lại giống như bản thân đã lỡ lời, sau đó ánh mắt mong chờ nhìn về phía Khải Lâm giống như chờ đợi lời giới thiệu của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng kêu của thiếu nữ vang lên khiến Khải Lâm kh·iếp sợ, hắn vốn cho rằng dưới phụ trợ của Quyền Trượng thì sẽ không có ai có thể phát giác ra hắn nhưng lúc này thiếu nữ cưỡi con Kim Long lại chỉ cần hắn đảo linh thức qua lập tức có thể phát giác ra đúng vị trí của hắn, hắn không cho rằng thiếu nữ này mạnh vì nếu như vậy cô gái này hẳn là phải phát giác ra hắn từ trước, trừ phi là người này giả vờ nhưng bộ dáng thì lại rất không giống.
Nhìn về phía những người này tuy nhiên Khải Lâm lại không phát giác ra Vương Thi Thi, vì vậy linh thức hắn cẩn thận đảo qua, dưới phụ trợ từ quyền trượng thì không ai có thể phát giác ra. Sau cùng tại một đình viện trong lạc phủ phía trong một căn phòng, Khải Lâm nhìn thấy được một bạch y nữ tử đang nhắm mắt đả tọa.
Ngay lập tức Khải Lâm có sự biến hóa từ thân thể tới khí tức, lúc này Khải Lâm hóa thành hình dáng của Hồng Sâm là một đại hán cao to, ngay cả khí tức trên người cũng lập tức bị thay đổi hoàn toàn, lúc này nếu kết hợp với Quyền Trượng Linh Hồn thì Khải Lâm có thể tự tin rằng khi hắn chuyển đổi một lần nữa thì sẽ không có ai nhận ra được.
Ánh mắt Khải Lâm đảo qua, cùng lúc này ánh mắt màu đỏ đó cũng nhìn về phía Khải Lâm, ánh mắt hai người lập tức v·a c·hạm, trong lòng Khải Lâm bỗng nhiên nổ vang, mọi tâm tư và mọi bí mật của hắn trong chốc lát như bị ánh mắt đỏ máu đó lôi hết ra ngoài.
Bước đi trên đường lớn, dựa vào bản đồ đã có trên tay rất nhanh Khải Lâm đã rõ ràng phương vị nơi đây.
Thiếu nữ nghe vậy thì lại che miệng cười, sau đó không để ý tới lời nói của Khải Lâm mà mở miệng.
"Tiền bối, trên người ta thật sự không có gì quý giá "
"Tiền bối xin cứ hỏi"
Tiếng nói của vị giáo chủ lúc này lại có sự thay đổi giống như dụ dỗ, nhưng khi rơi vào tai Khải Lâm lại khiến hắn ngay lập tức biến sắc, nhưng không để bản thân hắn kịp làm gì thì một luồng sức mạnh đã trực tiếp bao bọc lấy thân thể Khải Lâm sau đó kéo hắn đến gần.
"Chuẩn bị một chút, không lâu nữa sẽ có khách quý tới đây!"
"Này, ngươi đừng có tưởng dùng cái bộ dáng cải trang này mà tỏ ra bình tĩnh, ta thấy ngươi cũng không lớn hơn ta là bao nhiêu đâu" (đọc tại Qidian-VP.com)
Giáo chủ này thấy bộ dáng của Khải Lâm như vậy thì bỗng nhiên cười to, giọng nói quái dị lại vang lên.
Hai người bên cạnh nghe vậy thì lập tức hành lễ sau đó thân ảnh hóa thành hai đạo khí đen lao về phía cánh cửa sau đó bay lên trời hoàn toàn biến mất.
Tạm gác lại mọi chuyện lúc này ánh mắt Khải Lâm nhìn chằm chằm vào thân thể trước mắt, đó chính là thân thể Hồng Sâm, sau một chút tính toán thì toàn bộ sức mạnh trong người Khải Lâm bùng phát sau đó cuốn quanh thân thể Hồng Sâm này, chỉ trong tích tắc cả thân thể Hồng Sâm hóa thành từng đám cát bụi bao quanh Khải Lâm sau đó không hóa thành một dạng mờ ảo đè lên thân thể của Khải Lâm.
"Ta tên là Bạch Như, đến từ Vĩnh Hằng thế giới..."
Lấy ra chiếc phi xa, sau khi không gặp chút trở ngại nào Khải Lâm liền lập tức bước lên sau đó dựa theo bản đồ mà hướng phía thánh địa mà đi.
Ngay khi bị kéo lại gần thì tên giáo chủ này dơ bàn tay lên, bàn tay này không có máu thịt mà là xương khô bị một đám khí đen bao phủ, sau đó sờ xoạng khắp cả khuôn mặt Khải Lâm.
Khải Lâm thấy vậy thì ngồi đả tọa tại một góc nhỏ, sau đó im lặng suốt hơn một ngày.
"Tiểu tử, trả lời ta một câu hỏi ta sẽ cho ngươi một cơ duyên cực kì, cực kì lớn"
Sau khi hoàn tất mọi chuyện Khải Lâm thu xếp lại một chút sau đó rời khỏi quán trọ, quá trình này tiêu tốn hơn mười hai ngay của hắn vì vậy cũng chỉ còn hơn nửa tháng nữa là đến ngày thánh địa mở ra.
Hơn nữa một đạo suy diễn trong người Khải Lâm chính là đến từ Tế Hồn giáo, nếu như không nằm ngoài dự đoán thì đó chính là từ vị giáo chủ thần bí này, tuy nhiên Khải Lâm lại cảm giác được giáo chủ này có ý đồ rất lớn đối với bản thân, người này dường như chắc chắn rằng bản thân hắn sẽ phải tự mình đi tới Tế Hồn giáo vì vậy khi thấy tàn hồn của hắn mới có những hành động như vậy.
Đó là một ánh mắt trông như một con mãnh thú đang nhìn về phía một con mồi đã nằm trong tầm tay tuy nhiên con mãnh thú đó vẫn phải xem xét thật kĩ giống như đánh giá xem con mồi đã đến lúc đưa lên bàn ăn hay chưa.
Dưới linh thức quan sát Khải Lâm không khỏi ngẩn người khi nhìn thấy thiếu nữ này, đồng thời ngay khi linh thức quét qua thiếu nữ này lập tức phát giác sau đó nhìn về phía Khải Lâm.
Khải Lâm cũng không có phản ứng gì điều này khiến thiếu nữ tỏ ra bực mình.
"Tiểu Kim đi qua đó"
Giọng nói của thiếu nữ có chút không vui nhưng rất nhanh lại vội vàng phất tay nói.
"Mà thôi, mà thôi, ta không so đo với ngươi nữa nhưng ngươi phải đi tìm tiểu muội của ta, nàng dám chốn ta đi chơi rồi"
"Rất tốt, rất tốt"
"haha, đừng sợ đừng sợ, lại gần hơn để bản toạ nhìn rõ hơn ngươi xem nào"
Khải Lâm thấy vậy thì cũng không dừng lại lâu liền thu lại linh thức sau đó hắn lại đảo qua một lượt qua Lạc Phủ cuối cùng thân ảnh hắn bên ngoài Lạc Phủ mới biến mất.
Sau khi Tế Hồn Giáo chủ thấy Khải Lâm tự bạo thì vẫn không hiện ra vẻ khác thường gì, câu nói của hắn lúc này lại vang vọng trong đây.
Dựa theo chỉ dẫn thì phải cần hơn mười ngày đường với có thể tiến vào trong phạm vi vùng đất của cấm địa, nhưng theo như Khải Lâm thấy thì những người của Lạc Phủ dường như có vẻ không quá vội vàng, có lẽ những người này có phương thức di chuyền nhanh hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giọng nói Khải Lâm vội vàng vang lên, hắn lúc này đúng là có chút gấp rút.
Sau một lúc suy nghĩ Khải Lâm quyết định đi tới Lạc Phủ, với tốc độ của hắn thì chỉ mất một canh giờ là có thể tới nơi, nhìn kiến trúc của Lạc Phủ trước mắt Khải Lâm không khỏi cảm thán, nơi đây mọi người đều rất tấp nập chuẩn bị cho chuyến đi tới thánh địa.
Một ngụm máu tươi phun ra, sắc mặt hắn liên tục có sự biến hóa, lúc này trong cơ thể Khải Lâm, Nghiệp Hỏa đang không ngừng rung động cùng với việc tự bạo tàn hồn ít nhiều cũng ảnh hưởng tới hắn vì vậy trong thời gian ngắn khó mà áp chế được mọi chuyện.
Thiếu nữ này ngay khi phát giác ra Khải Lâm thì vội đập đập vào lưng con Kim Long.
An Nam thành nằm trong Nam Châu của Lạc Việt đại lục, ngoài ra còn có hai châu khác nằm ở phía Tây Bắc và phía đông bắc của đại lục, mỗi nơi đều được đặt một thành lớn giống như thủ hộ phía bên ngoài, đồng thời ở phía đông nam có một vùng biển rất rộng lớn, nơi đây được gọi là Long Hải, đó cũng là thế lực mạnh nhất của thuộc Lạc Việt lục ngoài thánh địa, còn ở trung tâm có một cùng đất rộng hơn ngàn dặm chính là nơi thánh địa của cả đại lục này.
Cảm thấy được điều không đúng khiến Khải Lâm bất giác né tránh đi ánh mắt kia, tuy nhiên hắn vẫn cố đứng vững mà không hiện ra chút bộ dáng hạ phong nào.
Khải Lâm dơ tay thủ thế mời thiếu nữ này đi ra ngoài, điều này khiến thiếu nữ rất là mất hứng, sau đó nàng không chút do dự mà ngồi xuống phi xa, sau đó còn không quên gọi kim long lại sau đó cũng leo lên phi xa, với thân hình khổng lồ của nó thì gần như chiếm lấy toàn bộ phi xa này, điều này khiến Khải Lâm rất tức giận nhưng vì ngại thực lực đối phương nên hắn cũng không dám có hành động gì quá khích.
Sự khó chịu trong người Khải Lâm cuối cùng vẫn phải mất hơn hai canh giờ thì hắn mới có thể giải quyết triệt để được.
Cùng với tiếng nói này là sự thay đổi của người này khi nhìn về phía Khải Lâm, mặc dù người này không có khuôn mặt tuy nhiên đây là một cảm giác mà Khải Lâm tự cảm nhận được.
Lúc này trong quán rượu nhỏ của thành Bắc, trong một căn phòng nhỏ Khải Lâm đang ngồi đả tọa trên giường lập tức mở mắt ra.
Giải quyết được vấn đề bản thân tuy nhiên khi nghĩ lại tình cảnh gặp Tế Hồn Giáo chủ thì Khải Lâm vẫn còn cảm thấy lạnh người, nhưng thứ hắn chú ý hơn chính là hai người xuất hiện bên cạnh tên Giáo Chủ này, hắn không có gì xa lạ với hai người kia, đó chính là Trấn Thiên Thu và Dạ Xoa, việc hai người này không c·hết Khải Lâm cũng không có ngạc nhiên quá nhiều, nhưng có thể thân cận với giáo chủ như như vậy thì chuyện họ được phái đi làm mới khiến Khải Lâm cảm thấy hiếu kì.
"Ầm"
Vừa nói thiếu nữ này vừa chỉ về phía Khải Lâm ra, sau đó nàng cùng với Kim Long đi tới. Sau khi đến cách Khải Lâm thì nàng lập tức rời khỏi Kim Long sau đó nhảy về phía phi xa của Khải Lâm, thấy vậy Khải Lâm căng thẳng khí thế trên người bùng phát lên một đạo kình lực tuôn ra ngăn chặn thiếu nữ này, tuy nhiên dưới sự rung động của Khải Lâm thì thiếu nữ này vẫn nhẹ nhàng đáp xuống phi xa, sau đó dùng ánh mắt cổ quái nhìn Khải Lâm.
Thiếu nữ thấy vậy thì đắc ý, nhìn Khải Lâm cười khúc khích giống như với nàng chuyện này khiến nàng rất vui vẻ.
Tiếng cười khúc khích của thiếu nữ này bỗng nhiên vang lên sau đó lại lập tức trở về bộ dáng nghiêm nghị, hai tay chống hông bộ dáng giống bà cụ non.
Những chuyện này kết hợp với Nghiệp Hỏa trong người Khải Lâm b·ạo đ·ộng thì Khải Lâm cũng vài phần đoán ra, nhưng mục đích cuối cùng mà tên kia muốn hắn lại không biết rõ ràng được.
"A, Có người"
Thiếu nữ thấy vậy thì cảm thấy chán nản, tuy nhiên nàng vẫn không rời đi phi xa này cuối cùng khi thấy Khải Lâm im lặng quá lâu nàng mới quay mặt sang hỏi.
"Gì mà tiền bối, ta mới có vài trăm tuổi thôi"
Khải Lâm không có ý định gặp những người này bây giờ.
Một tia lạnh lẽo lập tức hiện rõ trong ánh mắt Khải Lâm, sự suy yếu của ý thức khiến hắn cảm nhận được khoảnh khắc sinh tử vì vậy hắn bất chấp nguy hiểm mà dẫn phát lực lượng vào tàn hồn.
Nhưng ngay khi linh thức hắn quét tới thi nữ tử này cũng lập tức mở mắt, ánh mắt lạnh lùng cùng vài phần nghi hoặc nhìn ra mọi phía nhưng không phát hiện ra chuyện gì.
Khóe miệng Khải Lâm giật giật khi nghe những chuyện này. Hắn có chút không xác định được ruốt cuộc thiếu nữ này có lai lịch như thế nào tuy nhiên Khải Lâm hắn thật sự không có thời gian để lằng nhằng với thiếu nữ này vì vậy lập tức từ chối.
Chương 97: Nhân Vật thần bí
"Này, này tiểu tử"
Khải Lâm thấy vậy nhưng sự đề phòng vẫn khôgn giảm đi.
Ngay khi vừa tiếp xúc Khải Lâm lập tức cảm nhận được một tia rung động của Nghiệp Hỏa từ thân thể truyền tới, khuôn mặt hắn lập tức trắng xanh ý thức lúc này như đã hoàn toàn bị trấn áp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.