Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 105 : Dự đoán cùng suy tính

Chương 105 : Dự đoán cùng suy tính


Một lát sau, cả đám người Giang Mộc đều hội tụ vào ăn sáng. Lúc này Nhâm Chính cũng là xoa xoa lưng mỏi nói.

" Lão Cường, tối hôm qua ngươi có thấy ánh sáng lạ lùng ở trên bầu trời hay không?"

Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là vừa ăn vừa nhìn Nhâm Chính nói.

" Chuyện này sao, đúng là tối hôm qua có chút kì lạ a. Tự nhiên từ giữa khuya đến gần sáng ở trên bầu trời có lấy một vệt sáng kì lạ a."

Nghe Nhâm Chính hai người nói tới cái này, Giang Mộc không khỏi nhớ tới tối hôm qua hắn cũng là ở bên ngoài tu luyện cũng nhìn thấy cái kia dị tượng.

Đặc biệt nhất là Giang Mộc thử kiểm tra đi qua ở trên bầu trời bốn đạo ánh sáng đều xếp thành một cái hình vuông kín. Theo thời gian trôi qua cái hình vuông ánh sáng này liền chầm chậm thu vào.

Chỉ là điều làm Giang Mộc chú ý nhất đó là từng tiếng thú rống đêm hôm qua. Từ 6 giờ tối hôm qua cho đến giữa khuya, hầu như xung quanh cái ngọn núi này khu vực cũng không có bất kì sự hiện diện của Ma Thú.

Ấy thế mà vào 3 giờ sáng, Giang Mộc chính là rõ ràng nghe thấy cùng cảm nhận được ba động do ma thú tạo ra. Còn như Tô Yên cùng Thanh Hàn hai người chính là ở trong lều ngủ rất ngon cho nên đối với chuyện này không biết tí nào.

Hướng Tiểu Cường cùng Nhâm Chính ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi một cái cũng là đưa mắt về Giang Mộc tựa như muốn hỏi ý kiến.

" Các ngươi cái ánh mắt này là sao? "

Giang Mộc thấy hai người này như vậy cũng là ho nhẹ cảm thấy có chút ngượng ngùng. Sau đó hắn cũng là nói tiếp.

" Chuyện này ta cũng chỉ là có 1 cái phán đoán. Tối hôm qua các ngươi đều thấy cái hình vuông to lớn kia rồi đi."

" Theo ta suy nghĩ, thì đó có thể là phạm vi của chiến trường chúng ta đang ở lấy."

" Mà từ giữa khuya cho đến sáng cái hình vuông này không ngừng co lại cùng với tiếng thú rống tối hôm qua cái này động tĩnh làm cho ta nghĩ tới một cái phương hướng."

" Đó là cái chiến trường này đang thu hẹp lại. Hơn nữa rất có thể chuyện này sẽ ở giữa khuya mỗi ngày phát động lấy."

" Chuyện này có thể được xác định trong tối hôm nay cho nên các ngươi cũng không cần phải tiếp tục suy đoán."

Tô Yên đang ăn nghe thấy chuyện này cũng là dừng lại đũa chau mày một cái nhìn về mì trong chén của mình một cái nói ra.

" Chuyện này cũng không đơn giản như vậy. Diện tích chiến trường là cố định, số lượng ma thú cũng đội ngũ cũng là cố định."

" Nếu như chiến trường diện tích thu hẹp. Nói cách khác ma thú cùng đội ngũ tỉ lệ chạm mặt nhau càng lớn."

Tô Yên đưa mắt nhìn về phía xa xa dưới chân núi rừng rậm chầm chậm nói.

" Nói đúng ra là hiện giờ quanh khu vực Tịch Lan Sơn của chúng ta số ma thú cũng đã biến đổi."

" Nói không chừng hiện giờ đã có ma thú bị Thiên Chúc động tĩnh cho thu hút lấy."

Giang Mộc nghe vậy cũng ngưng trọng gật đầu. Tối hôm qua chính Giang Mộc đã ước chừng cái hình vuông kia thu hẹp tầm 1 phần 10.

Giang Mộc dựa trên tích phân bảng tính được ra số ma thú còn lại trong chiến trường rơi vào tầm 150 đầu ma thú. Tuy là mật độ ma thú có theo lý thuyết có lẽ sẽ không đổi.

Thế nhưng Giang Mộc biết rõ ở biên giới khu vực, số lượng ma thú bị chiến trường thu hẹp đẩy vào bên trong sẽ biến mật độ ma thú tập hợp biến đến bất thường.

Hơn nữa theo cái tiến trình này thu hẹp lấy thì số lượng ma thú bị cưỡng ép di chuyển tiến vào bên trong khu vực trung tâm sẽ biến đến ngày càng nhiều.

Cho tới khi quá trình thu hẹp kết thúc thì mỗi một cái đội ngũ lúc ấy ứng phó cũng không chỉ là 1 đối 1 mà rất có thể là 1 đối 2 đối 3 đầu ma thú cũng không phải là không thể.

Chỉ là Giang Mộc tính toán qua, vị trí của bọn hắn bây giờ cách gần nhất đường sáng biên giới còn có rất lớn khoảng cách. Lấy tốc độ thu hẹp của chiến trường chắc phải thêm 2 ngày nữa mới có thể áp sát chỗ bọn hắn đang ở lấy.

Thế là Giang Mộc không khỏi hướng mọi người để lộ ra một cái suy nghĩ.

" Ta có cái này ý kiến có chút mạo hiểm. Ta nghĩ chúng ta cũng không cần trước tiên hướng về trung tâm chạy lấy."

" Nếu như Tô Yên nói là đúng, vậy thì càng đi vào trung tâm thì áp lực càng lớn. Ngược lại bọn ma thú cũng sẽ hướng về càng xa cách Biên giới chạy vào trung tâm."

" Cho nên là ta nghĩ biên giới hiện giờ chính là khu vực khá an toàn."

" Vì thế ta dự định ngày hôm nay chúng ta tiến ngược về gần nhất biên giới. Sau đó chờ đến khi biên giới thu hẹp lại di chuyển."

" Chúng ta buổi tối di chuyển, buổi sáng lại tìm kiếm ma thú săn bắn lấy. Ta nghĩ bọn ma thú cũng sẽ không ngờ được sau lưng bọn chúng vẫn còn có một cái đội ngũ a."

" Cho nên điều này tính ra rất là khả thi. Hơn nữa cái nơi này cũng có thể xem là một cái tốt bẫy rập, đám này Thiên Chúc cần phải trải qua thêm một thời gian mới có thể thành hình."

" Chờ chúng ta lại đi trở lại nơi này liền có thể săn bắn cùng thử vận may. Các ngươi thấy thế nào?"

Tô Yên, Thanh Hàn, Nhâm Chính, Hướng Tiểu Cường nghe thấy cái này kế hoạch đều là cảm thấy không thể tin được. Đúng là bọn họ đều là theo lối thường suy nghĩ lấy chính là muốn hướng về trung tâm đi.

Chỉ là Giang Mộc ngược lại tốt muốn đi ngược lại đám người lao ra vòng vây ma thú. Chỉ là Thanh Hàn lúc này cũng là không ngừng gật gù lấy. Sau đó nàng cũng là nói ra.

" Chuyện này ta đồng ý. Giang Mộc nói rất đúng, hiện giờ thú triều còn không có hoàn toàn hình thành cho nên chúng ta có thể trước tiên xuyên thủng đi ra."

" Nếu như còn chần chừ chờ đợi liền có thể bị động bị ma thú vòng vây siết chặt, hiện tại diện tích khu vực cho các đội ngũ di chuyển còn khá lớn cho nên tỉ lệ đụng độ ma thú khá thấp."

" Đợi tới sau khi sáu bảy ngày thi đấu thì cái này chiến trường lại còn được bao nhiêu khu vực đâu. Hiện tại tỉ lệ gặp phải ma thú chính là hơn 10 cây số vuông. Tới lúc đó nói không chừng 1, 2 cây số liền có một đầu."

" Cái này chỉ là lý thuyết, còn thực tế thì các đội ngũ còn sót lại chính là ba tê kẹp trong bánh mì."

" Ma thú ở trung tâm đánh ra cùng ma thú thủy triều bên ngoài siết chặt. Tới lúc đó đừng nói là săn thú rồi, chỉ là việc phản kháng cũng khó khăn."

Sau khi nghe hết ý kiến của từng cái thành viên, nhóm người Giang Mộc liền quyết định sau khi ăn xong liền đi về hướng Bắc, nơi gần đạo ánh sáng biên giới nhất.

Một lát sau, sau khi dọn dẹp toàn bộ lều trại, Giang Mộc liền dẫn theo đám người dựa theo la bàn vòng qua lưng chừng núi hướng về ở phía dưới rừng cây mặt phía Tây Bắc đi men theo hướng về khu vực biên giới.

Mà làm cái kia giá·m s·át sĩ quan nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

" Cái bọn nhóc này làm sao hướng về cái hướng này rời đi a. Không phải là bọn chúng lạc đường rồi đi?"

Chỉ là tên sĩ quan này cũng không biết cái quân tá đứng sau lưng hắn một khoảng cách cũng là phát hiện ra điểm này lạ lùng không khỏi ở trong mắt hiện lên một vệt tán dương.

Làm một cái người cùng với Lão Quân Tướng tạo ta lần này cải biến thi đấu, hắn tự nhiên là biết mục đích của lần này thi đấu.

Lần này thi đấu có thể cũng là dựa vào tích phân xếp hạng, thế nhưng sau bảy ngày có thể sống sót đội ngũ lại có bao nhiêu đâu?

Hơn nữa hiện giờ số lượng ma thú liền đã áp đảo số lượng đội ngũ. Gần 160 đầu ma thú đối với gần 40 cái đội ngũ. Dù cho là lại có ma thú bị săn g·iết bớt đi. Thì sau đêm nay một lần nữa thu hẹp, số lượng đội ngũ không biết tình hình hoặc là bị ma thú chạy loạn đụng độ cũng sẽ giảm đi nhiều.

Hôm nay tỉ lệ đã là 1 đấu 4, ngày mai rất có thể sẽ gia tăng thành 1 đấu 5. Theo phạm vi chiến trường càng thu hẹp tỉ lệ 1 đội ngũ đối đầu nhiều ma thú chắc chắn hoàn toàn có thể xảy ra.

Cho nên là hành động của nhóm người Giang Mộc có thể nói là phương án giải quyết đơn giản nhất vấn đề hiện nay. Hoặc có thể xem là đám người Giang Mộc quá cơ linh.

Chỉ là đối với một nhóm không có người nắm giữ chủ kiến thì cái ý nghĩ như đám người Giang Mộc tuy có thể nghĩ tới cũng không dám làm ra. Bởi vì tất cả suy đoán của Giang Mộc đám người đều không có manh mối chân thực.

Trong lúc bọn người Giang Mộc rời đi, thì đám người Lục Hiên, Hồ Mị, Lưu Kiệm cùng Dương Khang đã là mở ra một ngày mới truy quét ma thú cùng tiến sâu vào khu vực trung tâm.

Dựa theo ngày hôm qua tiến độ, nếu như may mắn, bọn hắn liền có thể kiếm được 5 đến 6 điểm tích phân. Còn như khi nhân phẩm bạo phát đám ma thú ở khá gần cũng là kiếm được 6 đến 7 điểm.

Cho nên khi ngày mới vừa đạt đến, bọn hắn đều là hừng hực khởi hành hòng dành lấy vị trí thứ nhất bảng xếp hạng. Còn như cái kia thu hẹp khu vực tính năng, bọn hắn cũng là được đám quân nhân bị mua chuộc nhắc nhở vào tối hôm qua.

Nhưng bởi vì là ỷ vào thực lực của chính mình cho nên là bọn hắn liền cũng không có quá nhiều để ý.

Thời gian đảo mắt đã trôi qua hơn nửa tiếng đồng hồ, nhóm người Giang Mộc lúc này bởi vì tốc hành di chuyển duyên cớ cho nên đã là đi đến chân núi Tịch Lan Sơn khu vực cánh rừng mặt Tây Bắc.

Chỉ là đám người Giang Mộc vừa đi ra chân núi khu vực chưa được 500 mét thì một cỗ h·ôi t·hối liền đập vào mũi Giang Mộc mấy người.

Tô Yên hai nữ nhíu nhíu mũi quỳnh xinh đẹp đưa tay ghét bỏ che lại để mùi thúi không truyền tới. Ngay cả là Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường cái này hai cái thanh niên nhân đều là lộ vẻ khó chịu.

Ngược lại là Giang Mộc lúc này lại cảm giác được một cái linh cảm không lành. Vì thế hắn hướng đám người nhỏ nhẹ nói một tiếng cẩn thận rồi dựa theo mùi thối trước tiên tách rời đội ngũ đi tra tìm lấy.

Một lát sau, ở cách phía trước một cái gốc cây lớn có một đầu tựa như là loài Trâu ma thú toàn thân đều biến đến thối rữa nằm ở bên cạnh gốc cây.

Mà mùi thối này cũng chính là từ trên thân thể nó phát ra. Giang Mộc một bên chịu đựng lấy mùi thối một bên tò mò kiểm tra nguyên nhân c·hết của đầu này ngưu thú.

Chương 105 : Dự đoán cùng suy tính