Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 108 : Bạch Mao Nguyệt Lang

Chương 108 : Bạch Mao Nguyệt Lang


Tô Yên, Thanh Hàn hai người một bên chuẩn bị đồ ăn. Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường cũng là chuẩn bị chỗ ngồi cùng nghỉ ngơi.

Còn Giang Mộc thì đang xem lấy vị trí trên bản đồ. Một lúc sau, Thanh Hàn liền mang tới một cái bát đồ ăn mang tới bên cạnh Giang Mộc sau đó mới ngồi xuống bên cạnh nói.

" Ăn đi, đừng có quá tập trung. Tốt nhất lên thả lỏng một chút a."

Giang Mộc nghe thấy như vậy liền đem bản đồ cho cất đi sau đó đem bát đồ ăn của Thanh Hàn đưa tới cầm lấy. Giang Mộc ăn lấy mấy miếng cũng là nhìn Thanh Hàn một cái sau đó lại nhìn về bầu trời một cái.

" Thanh Hàn, ta nhớ trước kia ngươi chính là không thích ma pháp sư cái này chức nghiệp. Suốt ngày ở bên ngoài đi ở giữa sinh và tử giao du."

" Hiện giờ đã trở thành ma pháp sư, nếu như. Ta nói nếu như chuyện của Lan Di không có xảy ra. Ngươi vẫn là lựa chọn mong muốn lúc trước của ngươi vẫn là thay đổi trở thành ma pháp sư."

Thanh Hàn nghe thấy như vậy cũng là trầm mặc một lúc, ánh mắt nàng nhìn về hai tay nhỏ của mình một chút. Sau đó lại nhìn về khung cảnh rừng cây một chút. Đến sau cùng nàng cũng là thở dài một tiếng.

" Lúc trước của ta suy nghĩ liền có chút ngây thơ rồi. Chỉ là là người, chúng ta vẫn nên là vì ngày mai cố gắng. Chuyện của quá khứ đã xảy ra liền không thể nếu như lại được."

" Cho nên là dù thế nào, ta cũng rất trân trọng bây giờ từng giờ từng phút. Ta muốn trở thành một cái mạnh mẽ ma pháp sư. Sau đó liền, liền, liền tựa như Giang Lão cha sứ một dạng ở tại một cái thô sơ địa phương yên tĩnh bảo vệ thôn dân ở đó là được."

Giang Mộc nghe vậy cũng là không khỏi nhớ tới vài cái kí ức khó quên.

" Quá khứ, xoay lại sao? Nếu như có thể chạm đến đỉnh điểm ma pháp thì có thể hay không?"

Một loạt câu hỏi không ngừng hiển hiện trong đầu Giang Mộc, chỉ là lấy Giang Mộc hiện tại trình độ cũng không có tiếp tục đi suy nghĩ lấy cái chuyện này.

Sau đó đám người Giang Mộc nhanh chóng ăn uống sau đó lại nghỉ ngơi một tiếng đồng hồ dưỡng sức. Giang Mộc liền đã vạch ra kế hoạch. Từ bây giờ nghỉ ngơi, cho đến đầu giờ chiều lại xuất phát đến 6 giờ tối liền có thể đi đến phạm vi biên giới.

Tới lúc đó đám người bọn họ lại nghỉ ngơi cho tới giữa khuya liền có thể bắt đầu đi trở lại trung tâm khu vực. Trong lúc rãnh rỗi, Nhâm Chính cũng mở ra bảng tích phân xếp hạng xem xét.

Vừa mở ra, Nhâm Chính không khỏi aida thốt to một tiếng.

" Con bà nó, mới có gần hai ngày mà đội ngũ Lục Hiên cái tên kia liền săn gần được mười đầu ma thú rồi a."

" Cái này có phải hay không bọn hắn g·ian l·ận a."

Tô Yên nghe vậy hơi đưa tay mở ra bảng tích phân xem một cái.

" Hạng 1, Lục Hiên tổ đội, 8 điểm

Hạng 2, Lưu Kiệm tổ đội, 8 điểm

Hạng 3, Hồ Mị tổ đội, 8 điểm

Hạng 4, Dương Khang tổ đội 8 điểm

.....

Hạng 15, Tô Yên tổ đội, 5 điểm

...."

Nhìn quanh một phen, Tô Yên cũng là ngáp một cái vươn vai nhàm chán nói.

" Bọn hắn chính là đang g·ian l·ận a. Như thế nào, ngươi cũng không biết sao?"

Nhâm Chính, Hướng Tiểu Cường cùng Thanh Hàn đều là sững sờ một lúc.

" Bọn, bọn hắn là thật g·ian l·ận sao? Nếu là như vậy chúng ta có thể hướng lên q·uân đ·ội báo cáo cái việc này a."

Nhâm Chính lúc này tựa như cảm thấy cơ hội lật bàn của mình tới không khỏi nói ra. Tô Yên nghe vậy liền là khinh bỉ nhìn một cái tiếp tục thuyết giáo.

" Hừ, chứng cớ a, ngươi có giỏi liền mang ra chứng cứ đi. Đến lúc đó liền có thể đem bọn hắn thành tích cho hủy đi là được. Chỉ là ngươi có bằng chứng sao?"

Nhâm Chính nghe vậy liền là tại chỗ cứng họng, hắn liền muốn suy nghĩ vài cái lí do khác. Thế nhưng một lúc lâu, hắn cũng không tìm ra cái gì đáp án cũng là im lặng mang theo bực tức đi ngủ lấy.

Giang Mộc thấy thế liền là mỉm cười nói với đám người.

" Thế giới này bản chất vốn là như vậy, các ngươi liền không cần phải để ý. Chúng ta bây giờ cứ theo kế hoạch chế định lấy làm theo. Ta nghĩ nếu như thành công thì sau này điểm tích phân của chúng ta kiếm lấy cũng sẽ không kém hơn bọn hắn bao nhiêu đâu."

Mấy người Thanh Hàn nghe vậy trong mắt không khỏi lộ ra một tia vô lực. Xong khi nghe thấy Giang Mộc động viên cũng không khỏi mỉm cười đem cái chuyện này quăng ra sau đầu đi nghỉ ngơi hồi sức lấy.

Thời gian cứ thế tiếp tục trôi qua, nhóm người Giang Mộc một buổi chiều đi tới liền đã đi đến vị trí cách khu vực biên giới còn khoảng 5, 6 cây số. Giang Mộc cũng là lựa chọn đi lên gần chân núi khu vực cắm trại lấy.

Bởi vì Giang Mộc lo lắng tối nay nếu lần thứ 2 thu hẹp tiến tới chắc sẽ có số lớn ma thú bị ép chạy vào bên trong khu vực. Nếu như đám người bọn hắn ở khu vực rộng rãi cắm trại lấy rất có thể bị ma thú để ý công kích tới.

Mặt trăng nhanh chóng treo cao trên bầu trời. Hôm nay cũng là ngày rằm giữa tháng cho nên mặt trăng rất tròn, rất sáng. Nhóm người Giang Mộc ở bên cạnh một cái tự nhiên hốc đá nhỏ cắm trại lấy.

Nguyệt quang cùng ánh lửa đôm đốp không ngừng giao hoà đem cái hốc đá nhỏ này chiếu sáng một mảnh. Giang Mộc đang chú tâm tu luyện bỗng chốc mở mắt ra nhìn về thời gian trên đồng hồ một cái.

" Đã 12 giờ rồi sao! Lão Chính, gọi mọi người dậy đi, chúng ta phải cảnh giác từ bây giờ cho tới sáng rồi."

Nhâm Chính đang ngồi gần đống lửa trại cũng là tỉnh dậy. Khi nghe thấy Giang Mộc lời nói, cả người hắn liền tỉnh táo đi lên nhanh chóng chạy đi thông cáo hai nữ cùng Tiểu Cường cái tên kia.

Mà Giang Mộc lúc này ánh mắt đã nhìn tới trên bầu trời bốn đạo to lớn kia ánh sáng hợp nhất thành một cái hình vuông to lớn.

" Bắt đầu rồi sao! Tới đi bọn ma thú, mong rằng có thể kiếm lấy 1, 2 cái tích phân đâu?"

Hiện giờ điểm tích phân của bốn cái đội ngũ Lục Hiên đều là khoảng chừng 10 đến 11 điểm. Nhóm Giang Mộc cũng là vào lúc chiều nay kiếm thêm được 2 cái điểm tích phân nữa đem tổng điểm nâng lên con số 7.

Một lát sau đám người Thanh Hàn liền trang phục sẵn sàng đi ra đem tất cả dụng cụ thu hồi lấy. Năm người cứ thế ở trên vách đá đưa mắt nhìn lấy đang chầm chậm thu hẹp cái kia đạo ánh sáng.

Tô Yên vẫn có một chút khí rời giường nhìn về bầu trời cái kia hình vuông cùng trăng tròn nói ra.

" Thật đúng là buồn chán a. Chẳng lẽ phải chờ tới sáng sớm sao?"

Giang Mộc nghe vậy liền là mỉm cười nhìn về phương hướng bắc nói.

" Vậy được, chúng ta có thể trước tiên đi tới màn sáng khu vực. Chỉ cần có thể đi theo màn sáng. Chúng ta liền có thể không lo lắng về ma thú a."

Tô Yên nghe vậy cũng là hừ nhẹ một cái sau đó không có tiếp tục đi cảm thán. Giang Mộc cũng là không có ép buộc đám người Tô Yên suốt đêm cảnh giác lấy.

Hắn cùng Nhâm Chính, Hướng Tiểu Cường xoay ca cảnh giác lấy. Ba tiếng đầu thu hẹp xảy ra cũng không có quá lớn động tĩnh xảy ra. Chỉ là Giang Mộc cũng có từ phía xa xa phát hiện từng đạo, từng đạo hung tính ma thú phát ra không ngừng vừa chạy, vừa cùng với ma thú hoặc là ma pháp sư đội ngũ chiến đấu để lộ ra từng đạo ba động mạnh mẽ.

Vào đúng 3 giờ rưỡi tối, bỗng nhiên ba đạo tiếng sói hú vang lên ở gần cái khu vực của Giang Mộc đám người. Nghe thấy đạo này tiếng sói hú, Tô Yên ba người liền trực tiếp bật dậy cảnh giác lấy.

Giang Mộc dựa vào ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống cánh rừng liền phát hiện ở mặt phía đông bắc dãy núi cách bọn hắn vị trí gần 500 mét có ba đầu to lớn Bạch Phát Nguyệt Lang.

Chúng nó lấy đầu Nguyệt Lang thân thể to lớn nhất là lãnh đạo đi theo sau. Mà cái kia to hơn bình thường Bạch Phát Nguyệt Lang ánh mắt lại là trực tiếp khoá lấy Giang Mộc thân ảnh.

Từ xa xa, trong bóng tối, sáu cái màu lục quang ánh mắt tựa như từng cái ngọn lửa ma chơi không ngừng di động nhanh hướng về Giang Mộc đám người.

Giang Mộc thấy tình hình như vậy không có tiếp tục chờ đợi tại chỗ mà là hướng Tô Yên bốn người nói.

" Hướng về phía Bắc chạy, ba đầu kia Nguyệt Lang đối với chúng ta chính là quá nhiều, không thể đối phó."

" Hơn nữa Lang tộc ma thú chính là có phối hợp chiến đấu bản năng. Chúng ta đối với bọn nó chiến đấu liền sẽ rơi vào hạ phong."

Tô Yên bốn người nghe thấy như vậy liền trước tiên hướng về phía bắc bắt đầu bỏ trốn. Ba đầu Nguyệt Lang nhìn thấy Giang Mộc năm người chạy đi cũng là kích thích lên thú tính nhanh chóng chuyển hướng muốn trước tiên cắt ngang tuyến đường của Giang Mộc đám người.

Chỉ là bọn nó vị trí chính là ở bên tay trái mặt núi đối với Giang Mộc đám người. Mà đường mà Tô Yên đám người chạy tới lại ở phía đối diện. Cho nên ba đầu kia Nguyệt Lang muốn đối diện cắt ngang tới liền tạo thành một cái tam giác khu vực.

Tốc độ đám người Giang Mộc dù cho có trải qua thân thể cường hoá, thế nhưng trong màn đêm, dù cho có nguyệt quang chiếu rọi cũng khó có thể như ban ngày chạy đi. Cho nên trôi qua 20 phút thì ba đầu kia Nguyệt Lang đã là chạy tới sau lưng đám người Giang Mộc một khoảng cách 50 mét.

Giang Mộc cảm giác ba đầu kia Nguyệt Lang đã gần như tới gần cũng trước tiên xoay người hướng về ba đầu Nguyệt Lang phóng ra một cái siêu cấp chói sáng Thiểm Quang.

Chỉ là làm Giang Mộc kinh hãi đó là Thiểm Quang còn chưa có hoàn toàn bộc phát mà đã bị Bạch Mao của Nguyệt Lang cho hấp thu hết. Một cái Thiểm Quanh cứ thế ở trước mặt Giang Mộc nhanh chóng biến mất.

Đầu kia to lớn Nguyệt Lanh toàn thân càng lúc càng sáng, bỗng chốc tốc độ nó trực tiếp tăng mạnh. Thoáng một chốc, một đạo bạch ảnh kéo ra một chuỗi dài ánh sáng hướng về Giang Mộc đánh tới.

Chương 108 : Bạch Mao Nguyệt Lang