Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 110 : Lôi Hoả Kiếm Vũ

Chương 110 : Lôi Hoả Kiếm Vũ


Hai tay hắn cũng là run rẩy đi lên bởi vì thường xuyên phải dùng kiếm chặn lấy đầu này nguyệt lang lang trảo. Còn như Nhâm Chính lại là hoàn hảo không một chút v·ết t·hương sinh long hoạt hổ hướng về cái này Nguyệt Lang thu lấy chiến lợi phẩm.

Tô Yên cùng Thanh Hàn cũng đều có chút ăn không tiêu do tiêu xài Tinh thần lực quá nhiều, cả hai đều đang ngồi dưới đất từ từ khôi phục lấy. Hướng Tiểu Cường lúc này cũng là nhìn tới cái hướng Giang Mộc rời đi không khỏi có chút lo lắng nói nhỏ.

" Lão Mộc, ngươi vẫn còn tốt đó chứ?"

Chỉ là lúc này Giang Mộc cũng là toàn thân chật vật bị Nguyệt Lang song cước đạp cho bay văng về một cái gốc cây lớn. Thân thể Giang Mộc tựa như một cái con diều đứt dây hướng về cái gốc cây lớn kia đụng tới.

Cũng may là Giang Mộc đã kích phát ra cái kia thuẫn ma cụ mà Thanh Hàn cho hắn mượn. Nếu không lần này chịu tới song cước của thủ lĩnh nguyệt lang chắn là đã chầu ông bà.

Thanh Ly thuẫn trước tiên đem một phần lực xung kích cho hấp thu, sau đó Giang Mộc lại sử dụng đằng mạn bắt ngang sang hai cái gốc cây gần đó đem bản thân buộc vào giảm đi lực trùng kích cũng là dần dần tháo xuống cỗ này lực đạo.

Đúng lúc này trên tay Giang Mộc cái kia đồng hồ lại hiện ra thông báo đội ngũ của hắn đã giành lấy được thêm 1 cái điểm tích phân. Nhìn lấy cái thông báo này, Giang Mộc liền là liếm liếm môi mỉm cười.

" S·ú·c sinh, chạy cũng đủ rồi a. Lần này xem ta như thế nào chém ngươi."

Vừa nói, Giang Mộc liền lấy ra một cái màu đỏ rực thanh kiếm. Trên lưỡi kiếm có khắc lên từng cái sinh động hoả diễm đồ án.

Sau đó Giang Mộc tay trái cầm lấy Thanh Ly Thuẫn, tay phải cầm lấy Hoả Dực Kiếm. Dưới chân kích phát ra Thanh Phong Ngoa hướng về Bạch Mao Nguyệt Lang cận thân chém g·iết.

Nguyệt lang nhìn thấy con mồi của mình muốn phản kích liền là hai mắt khinh thường. Nó từ nãy đến giờ hầu như đều là đè lên cái này nhân loại đánh.

Làm thế nào cái này nhân loại còn có thể cùng nó so tay đâu. Mang theo cái này ý nghĩ, Nguyệt Lang cũng là lười nhác cùng Giang Mộc mèo vờn chuột. Lúc này trên đỉnh đầu nó cái kia tựa như trăng khuyết dấu ấn dưới ánh trăng đêm rằm không ngừng sáng lên.

Một cỗ đặc thù năng lượng từ cái này dấu ấn nhanh chóng lưu chuyển toàn thân thể nó khiến cho một số v·ết t·hương lúc trước do Giang Mộc lưu lại nhanh chóng lành lại.

Làm xong những thứ này, đầu này Nguyệt Lang hai chân sau dùng sức một cái liền tại chỗ biến mất. Trong mắt Giang Mộc chỉ có một cái kéo dài bóng trắng đang nhanh chóng hướng xung quanh chính mình chạy như bay.

Giang Mộc thấy thế liền nhìn tới đồng hồ thời gian ở trên một cái thầm đếm.

" Đã là 4 giờ sáng rồi sao, chắc có lẽ đạo kia ánh sáng sắp đến rồi."

Tư duy đảo nhanh, Giang Mộc liền dừng lại thế công đem Thanh Ly Thuẫn ép ở trước người, thân thể co rút lại ngồi xổm trong phạm vi của chiếc thuẫn. Tay phải Giang Mộc lăm le cầm lấy Hoả Dực Kiếm sẵn sàng nhất kích phản đòn.

Đầu kia Nguyệt Lang nhìn tới Giang Mộc đã tiến vào phòng thủ trạng thái cũng là càng lộ ra vẻ khinh bỉ. Nó bất chợt ở phía bên trái Giang Mộc phóng ra hai đạo sắc bén nguyệt nhận đánh tới. Sau khi làm xong những này, nó lại linh hoạt phóng ra sau lưng Giang Mộc muốn lợi dụng lúc Giang Mộc đỡ đòn một miệng cắn đứt đầu Giang Mộc.

Giang Mộc cảm ứng được hai đạo kia sắc bén dài đến hơn 2 mét Nguyệt Nhận hướng về bên trái thân thể của mình đánh tới cũng là đem Thanh Ly Thuẫn chuyển sang chắn đỡ lấy hai đạo này công kích.

Coong, âm vang một tiếng phát ra, Thanh Ly Thuẫn thành công đem hai đạo công kích cho đỡ lại. Nếu như có thể kỹ càng quan sát, cũng không hẳn là Giang Mộc dùng sức lực thân thể đi đón đỡ mà là chính bản thân Thanh Ly Thuẫn phát ra một vòng nhàn nhạt năng lượng đi trung hoà lấy hai cái đạo Nguyệt Nhận.

Chỉ là đang đón đỡ lấy Nguyệt Nhận, Giang Mộc cũng là để lộ cực lớn sơ hở mạn sườn cho Nguyệt Lang. Thế là đã phóng tới Nguyệt Lang liền há to miệng máu hướng thẳng vào trên đầu Giang Mộc táp tới.

Đương lúc miệng của nó cách đầu Giang Mộc ngày càng gần thì bỗng nhiên Giang Mộc xoay người lại hai tay cầm kiếm từ dưới mặt đất chém ngược lên bầu trời.

Mà còn như Thanh Ly Thuẫn liền là bị Giang Mộc dùng Mộc hệ ma pháp Đằng Mạn cho chế trụ lấy. Hai tay Giang Mộc nắm lấy chuôi kiếm tuôn trào vào khủng bố ma năng. Từ trong thân kiếm một cỗ nóng rực hoả diễm liền tuôn trào ra.

Hơn nữa từ tay phải Giang Mộc, từng cái lôi xà không ngừng quấn quanh lấy Hoả Dực Kiếm cùng với Hoả Diễm dung hoà.

Ánh mắt Giang Mộc sáng quắt nhìn về đầu này Nguyệt lang. Tuy là phản ứng của hắn so với Nguyệt Lang còn chậm đi rất nhiều. Thế nhưng Giang Mộc là lấy tĩnh chế động, chỉ cần Nguyệt Lang ra tay trước liền có thể ngay lập tức bắt lấy vị trí của nó.

Cho nên một chiêu kiếm này, Giang Mộc đã xúc thế rất lâu.

" Lôi Hoả Kiếm Vũ !"

Một đạo đỏ tím xen lẫn bóng kiếm lấy hình vòng cung cắt chéo bay thẳng đến phần đầu của Nguyệt Lang. Bởi vì Nguyệt Lang chính là nhảy tới trạng thái cho nên nó chính là không thể ở không trung đổi hướng.

Lấy nó bản năng mách bảo, đầu này Nguyệt Lang có thể cảm nhận được đạo này kiếm chiêu rất nguy hiểm. Không thể dùng nhục thân đón đỡ lấy.

Thế là trong lúc nguy cấp, nó liền tụ hết năng lượng của cái dấu ấn nguyệt quang kia hoá thành một dòng lũ năng lượng hướng thẳng về Lôi Hoả Kiếm Vũ đánh thẳng vào.

Một hồi v·a c·hạm tại giữa không trung bộc phát, Lôi Hoả kiếm vũ cùng đạo kia năng lượng không ai nhường ai thi nhau cắn xé lẫn nhau. Mà đầu kia Nguyệt Lang cũng là bị phản lực của cột sáng dần dần lùi lại dẫn tới thế bay tới của nó niền định trụ tại không trung.

Chỉ là chưa chờ nó tứ chi chạm đất, một luồng xanh nhạt thanh phong đã xuất hiện ở dưới thân của nó. Khi nó liếc con mắt xuống mới phát hiện đó chính là Giang Mộc.

Giang Mộc tận dụng còn lại gần 1 phút hiệu lực Thanh Phong Ngoa trực tiếp nhảy ra dưới thân thể Nguyệt Lang. Giang Mộc hai chân tiếp đất dùng sức bật lên thật cao. Sau đó là một cái đá ngược xoay người kích phát cả Tụ Phong nhất kích đem thân thể nặng nề của Nguyệt Lang cho đá văng lên cao 10 mét.

Mà bị đá văng lên cao Nguyệt Lang cũng là phần xương ngực vỡ nát không khỏi há miệng phun máu tán đi đạo kia quang trụ. Lôi Hoả Kiếm Vũ cũng là mất đi đối trọng xẹt qua thân thể Giang Mộc hướng về cánh rừng ở phía sau chém tới.

Giang Mộc lúc này xoay người đứng thẳng tắp dưới mặt đất liền cầm lấy thanh kiếm ra sức ném lên. Hoả Dực Kiếm rời tay Giang Mộc tựa như tên rời cung bay v·út lên không trung.

Hơn nữa trước khi rời tay, Giang Mộc còn truyền vào nó lượng lớn ma năng kích phát Hoả Dực Kiếm toàn thân hoả diễm một lần nữa bộc phát đi ra. Đứng ở dưới đất Giang Mộc tay trái lúc này liền hiện lên một đạo khác Lôi Kích.

Giang Mộc nhắm thẳng Chuôi kiếm Hoả Dực Kiếm phóng ra Lôi Kích. Lôi Kích lấy tốc độ nhanh chóng đi sau tới trước dung nhập vào Hoả Dực Kiếm đem nó tốc độ phóng tới một lần nữa thăng cấp.

Hoả Dực Kiếm tựa như một cái lôi hoả thần kiếm tức khắc xuyên thủng trái tim của Nguyệt Lang. Nguyệt Lang lúc này cũng là hai mắt trừng trừng không thể tin được cái kia nhỏ bé nhân loại có thể trong thời gian ngắn hoàn thành cái này liên kích.

Nó trong lúc rơi xuống mặt đất, ánh mắt không khỏi nhìn tới ở trước ngực một cái lỗ hổng to lớn còn đang thiêu đốt lên nóng hổi hoả diễm cùng lôi điện.

Sau đó ánh mắt nó lại là không cam tâm nhìn về phía Giang Mộc tựa như muốn dùng cái phương thức này đem cái tên hạ sát mình cho g·iết c·hết.

Rầm một tiếng, Nguyệt Lang sinh cơ trôi qua cứ như thế nằm la liệt trên mặt đất. Giang Mộc lúc này cũng là nằm ngửa trên mặt đất mệt mỏi đưa mắt nhìn bầu trời. Hắn cũng không biết mình ngất đi lúc nào, tới khi Giang Mộc bị Nhâm Chính đám người gọi dậy thì trời đã dần dần sáng lên.

Giang Mộc dụi dụi hai mắt hơi đưa lưng dựa vào một thứ gì đó. Chỉ là Giang Mộc cảm giác có chút mát lạnh không khỏi xoay người nhìn một cái.

Mới vừa xoay người, Giang Mộc không khỏi sững sờ một cái. Bởi vì thứ hắn dựa phải chính là một đạo nhàn nhạt màu vàng tường sáng kéo dài thẳng lên trên bầu trời.

Mà Nhâm Chính nhìn thấy Giang Mộc như thế không khỏi phì cười nói.

" Lão Mộc, ngươi cũng không biết đi. Lúc chúng ta tìm thấy ngươi liền phát hiện ngươi xuýt chút nữa lăn ra khỏi màn sáng a. Nếu không phải là chúng ta tiến tới kịp lúc sợ là ngươi trong lúc ngươi ngủ sơ sẩy một cái lăn ra bên ngoài tự loại bỏ chính mình khỏi cuộc thi a."

Giang Mộc nghe vậy không khỏi có chút sợ sệt lùi về phía sau vài bước. Hướng Tiểu Cường thấy thế không khỏi đi lên dùng tay vỗ vỗ bức tường này một cái nói ra.

" Cái này bức tường đã là đóng kín trạng thái, nó hiện tại tựa như thông thường bức tường đồng dạng không còn có thể bị xuyên qua."

" Đúng rồi, ngươi xem thử bên kia liền biết rõ a."

Vừa nói, Hướng Tiểu Cường lùi ra một bước chỉ về nằm ở phía xa xa đầu kia Nguyệt Lang. Giang Mộc cũng là đưa mắt nhìn tới đó. Sau một khắc một cái nguyệt lang t·hi t·hể hiện ra trước mắt Giang Mộc.

Chỉ là đạo này t·hi t·hể chỉ còn mỗi một nữa cũng là phần t·hi t·hể nằm bên trong màn sáng này. Còn như phần t·hi t·hể nằm ở bên ngoài màn sáng đã là hư không tiêu thất.

" Cái này, đây là màn sáng khả năng sao?"

Tô Yên nghe vậy cũng là không khỏi nhớ lại lúc này tìm tới Giang Mộc tình cảnh.

" Lúc chúng ta tìm thấy ngươi, ngươi còn đang cùng đầu lang kia ngủ đâu. Ngươi thấy cái vị trí cỏ cùng mặt đất bị xốc lên kia không. Đó là vị trí của ngươi lúc đó. Nếu như chúng ta thật tới chậm chắc là ngươi liền hoàn toàn bị loại rồi."

Chương 110 : Lôi Hoả Kiếm Vũ