Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 121: Thủy Cảm

Chương 121: Thủy Cảm


Một ngày mới tiến tới, vòng thứ 4 thu hẹp tại đêm hôm qua cũng kéo tới. Bọn ma thú đối với cái này động tĩnh cũng đã quen thuộc liền trước tiên tiến vào sâu hơn khu vực.

Còn tựa như mấy cái còn lại đội ngũ, có thì là đã nắm bắt rõ tình hình chạy vào trung tâm khu vực. Có thì là xui xẻo bị ma thú để mắt tới cho loại bỏ đi.

" Ngày thi đấu: Ngày thứ 5.

Số ma thú: 65 đầu.

Số lượng đội ngũ: 15 đội ngũ."

Giang Mộc nhìn lấy cái này thông báo bảng một cái cũng không có tiếp tụ đi để ý. Còn như việc Dương Khang bốn cái đội ngũ liên hợp lấy thì Giang Mộc cũng không biết.

Hoặc là cũng không tâm tư đi để ý lấy. Ngày hôm nay, Giang Mộc đám người vẫn là theo kế hoạch đề ra nhanh chóng hướng về mặt phía Nam đi vòng qua. Năm cái đội ngũ, không đúng, hiện giờ phải là ba cái đội ngũ mới đúng đều dựa theo chính mình suy nghĩ đi kiếm lấy tích phân điểm tranh giành tích phân điểm.

Ngày thứ năm kết thúc, Giang Mộc đội ngũ vẫn như cũ kiếm được 5 cái điểm tích phân. Dương Khang cùng Hồ Mị đội ngũ bởi vì tố hôm qua cũng không có nghỉ ngơi cho nên bọn hắn nghỉ ngơi nữa buổi sáng xong mới đi kiếm lấy ma thú.

Hai cái đội ngũ săn được 7 đầu ma thú, Hồ Mị được 3 đầu, Dương Khang được 4 đầu. Mà Lục Hiên đám người cũng là ra sức kiếm được 10 cái ma thú cho chém g·i·ế·t lấy. Cho nên hiện tại điểm tích phân của bọn hắn liền tăng lên không ít.

Hiện tại bảng xếp hạng của đám người học viên đó chính là:

" Hạng 1, Tô Yên đội ngũ, 31 điểm.

Hạng 2, Hồ Mị đội ngũ, 28 điểm.

Hạng 3, Lục Hiên đội ngũ, 27 điểm.

Hạng 4, Dương Khang đội ngũ, 27 điểm.

Hạng 5, Lưu Kiệm đội ngũ, 25 điểm

....."

Một đêm này, Dương Khang cùng Hồ Mị hai người cũng không có tiếp tục đi kiếm lấy ma thú bởi vì trưa hôm nay săn g·i·ế·t ma thú. Bọn hắn đã ẩn ẩn cảm nhận được ma thú mật độ biến đến càng đông.

Có vài lần bọn hắn suýt chút nữa thoát thân không kịp bị cái khác ma thú đánh lén lấy. Cho nên là hiện tại bọn hắn liền tính toán dưỡng sức thận trọng thu liễm khí tức nghỉ ngơi. Trong màn đêm tối, bốn đạo ánh sáng bức tường theo thường lệ đem khu vực thi đấu lần thứ 5 thu hẹp.

Giang Mộc một đêm này cũng không ngủ mà là đưa mắt nhìn lấy màn sáng ở phía chân trời kia. Còn có hai ngày liền là kết thúc cái này thi đấu. Tới đó sẽ có rất nhiều không tính toán được ẩn số. Cho nên là Giang Mộc cũng là ở trong nội tâm có chút lo lắng.

Thanh Hàn lúc này theo động tĩnh màn sáng từ trong lều đi ra. Nàng nhìn thấy Giang Mộc vẫn còn đang thức liền mang theo một cái áo khoác mỏng khoác lên người đi tới mỉm cười.

" Như thế nào, có lo lắng sao?"

Giang Mộc phát giác Thanh Hàn tiếng tới liền là không cần ngoảnh đầu nói.

" Ừm, có chút lo nghĩ, chỉ là cũng không có bao nhiêu sợ hãi."

Thanh Hàn ngồi xuống bên cạnh Giang Mộc đưa mắt nhìn tới phía trên màn sáng một cái cũng là có chút tâm sự nói ra.

" Giang Mộc, thư viện trưởng nói muốn đưa ta tới Hà Thành gia nhập vào ở phía bắc Hà Thành một cái học phủ. Thư viện trưởng nói nơi đó có thích hợp cho ta tu luyện."

" Cho nên là..."

Giang Mộc nghe vậy cũng là hơi hơi im lặng một cái cũng là đưa tay xoa xoa đầu Thanh Hàn nói.

" Đi thì đi chứ sao, tuổi trẻ chúng ta liền phải mạnh dạn hướng ra thế giới đi lấy. Đúng rồi, bao giờ thì ngươi đi? Muốn hay không ta cùng ngươi về thôn thăm mấy Lan Di một lần?"

Thanh Hàn cảm nhận ấm áp trên đầu cũng là cảm thụ một lát. Nàng nhớ lấy khi xưa nàng cùng Giang Mộc tựa như là ca ca cùng muội muội. Nàng như thế bám theo Giang Mộc cùng mấy cái lớn hơn hài tử phá làng phá xóm.

Khi trở về nhà bởi vì quần áo bẩn hết không khỏi bị mẹ nàng cho mắng lấy. Chỉ là lúc ấy nàng còn nhỏ, nàng cảm thấy rất vui vẻ, có thể chơi, có thể đùa. Không lo không sầu vui vẻ đi qua.

Chỉ là hiện tại ngẫm lại, người thân của nàng chỉ còn mỗi có Giang Mộc. Trải qua mấy lần Giang Mộc ở sinh tử lằn ranh giao du.

Nàng có cái cảm giác muốn bảo về Giang Mộc cái này cuối cùng thân nhân. Thế nhưng là mỗi một lần nàng đều là bất lực chỉ có thể để cho Giang Mộc đứng ra thay nàng gánh lấy.

Mà cũng không hẳn là hắn có thể gánh được. Vì thế, nàng lựa chọn nghe theo thư viện trưởng đề nghị lựa chọn đi đến nơi có thể giúp nàng mạnh mẽ nhanh hơn.

Hai người im lặng một hồi lâu, Thanh Hàn cũng là dùng tay nhỏ của mình cầm lấy tay của Giang Mộc. Hai tay nàng nắm chặt Giang Mộc tay lớn mới là nhỏ nhẹ nói.

" Giang Mộc, ta hi vọng lần sau chúng ta gặp lại vẫn có thể thấy ngươi hoàn hảo, bình an a. Ta biết là có một vài caid thế lực ẩn nấp muốn ra tay với ngươi."

" Thế nhưng là, thế nhưng là... Ngươi có thể hứa với ta cái điều này sao?"

Giang Mộc nhìn thấy ánh mắt của Thanh Hàn đã có chút đỏ lên cũng là mỉm cười dùng cái tay còn lại vỗ lên tay nhỏ của Thanh Hàn mỉm cười nói.

" Nha đầu ngốc, ngươi đây là trù ta a. Ngươi yên tâm đi, ta là mệnh con gián, muốn c·h·ế·t cũng khó a."

" Vậy được rồi, chờ thi đấu kết thúc, chúng ta lại trở về thôn thăm mẹ của ngươi cùng song lão a."

Thanh Hàn nghe vậy cũng là mỉm cười một tiếng, hai tay đem khoá mắt ươn ướt lau đi. Sau đó hai người ôn chuyện cũ một lúc thì Thanh Hàn cũng bị Giang Mộc đẩy về trong lều ngủ lấy.

Sáng ngày thứ 6 chậm dâng lên, ngày hôm nay bầu trời cũng không có quá sáng sủa. Ở trên bầu trời mây mù đã chầm chậm che khuất.

Từng cỗ man mát hơi ẩm dần dần bao phủ cả một khu vực rộng lớn. Tí tách, tí tách, từng hạt mưa nhỏ thưa thớt rơi xuống. Theo thời gian trôi qua, hạt mưa nhỏ đã biến lớn đi rất nhiều.

Rào rào, rào rào, toàn bộ khu thi đấu đều đắm chìm trong màn mưa lớn không có dấu hiệu chấm dứt này. Giang Mộc, Dương Khang, Hồ Mị, Lục Hiên bốn cái đội ngũ đối với cái này trận mưa lớn chỉ cảm thấy có chút khó chịu.

Xong vì phải kiếm tích phân điểm cho nên bọn hắn phải nhanh chóng di chuyển tìm kiếm tới ma thú. Mà lúc này nhìn lấy chuẩn bị rời đi Lục Hiên cũng là lên tiếng.

" Lục Huynh, lần này để ta dẫn đầu đi!"

Lục Hiên nghe thấy như vậy cũng có chút dừng lại nhìn tới Lưu Kiệm nói.

" Làm sao, ngươi có cái khác kế hoạch sao?"

Lưu Kiệm nghe vậy cũng không có nói gì mà là làm một cái thủ thế mời Lục Hiên đi theo sau đó hắn liền cất bước rời đi. Lục Hiên thấy vậy dù là có chút nghi hoặc cũng là nhanh chóng đi theo.

Mà dựa theo đám kia quân nhân tiết lộ, theo cái hướng này đi tới chính là dẫn tới một cái khu vực có tới 3 cái ma thú cư ngụ gần nhau. Theo Lưu Kiệm đi tới ngày càng gần, Lục Hiên càng là lo lắng đi tới bắt lại vai của Lưu Kiệm nói.

" Ngươi là muốn bị loại sớm hay sao, ở cái phía này không phải có ba cái ma thú hay sao?"

Lưu Kiệm nghe vậy cũng là bình tĩnh nói ra.

" Ngươi không cần phải lo, hiện tại có cái này màn mưa chính là lãnh địa của ta."

" Không giấu ngươi, của ta thiên phú chính là Thủy Cảm. Ta có thể thông qua thủy nguyên tố cảm ứng lấy sự vật, cũng có thể dùng thủy nguyên tố ngăn cách lấy cảm giác của vật khác."

" Dựa theo thủy nguyên tố càng lớn, khả năng của ta càng mạnh mẽ. Mà hiện giờ màn mưa này chính là lúc thiên phú của ta có thể mạnh mẽ bộc phát lấy."

" Cho nên là tiếp theo săn g·i·ế·t ma thú, ngươi có thể thoải mái ra tay. Ta sẽ đem cái khu vực này ba động cho áp chế đến nhỏ nhất."

Lục Hiên nghe vậy, ánh mắt không khỏi sáng lên mừng rỡ.

" Nếu như là vậy, vậy thì ngày hôm nay chúng ta có thể kiếm to một chuyến a."

Sau đó Lục Hiên trực tiếp đi tới đang ẩn nấp cái kia ma thú vị trí đi tới. Sau hơn 5 phút, tại cái kí vị trí liền sáng loá lên lập loè ma pháp quang mang. Mà đúng như Lưu Kiệm cái tên kia nói, Lục Hiên phát hiện lần này dù cho có 9 người ở một chỗ phát ra công kích cũng không bị cái khác ma thú thu hút đi đến.

Thế là lợi dụng cái này ưu thế, Lục Hiên đội ngũ điểm tích phân lấy tốc độ so với bình thường mấy ngày trước còn rất nhanh tăng trưởng lấy. Một ngày này, Dương Khang cùng Hồ Mị hai cái đội ngũ dù là dưỡng sức từ tối qua để ứng phó ngày hôm nay chiến đấu cũng cảm giác có chút đuối sức.

Cho đến cuối ngày, thành quả bọn hắn đạt được cũng là bằng với công sức bọn hắn xuất ra. Cả hai đội ngũ chém g·i·ế·t được 14 cái ma thú, mỗi đội trung bình phân ra chính là 7 cái điểm tích phân.

Còn như Lục Hiên cái này đội ngũ bởi vì cái này cả ngày màn mưa trực tiếp kiếm được 18 cái ma thú. Phân đều ra điểm tích phân chính là 9 điểm cho mỗi một đội ngũ.

Giang Mộc đội ngũ tính ra cũng là bình ổn, dựa vào biên giới khu vực cùng số lượng ma thú bị thu hẹp lại, bọn hắn cũng là săn được 6 cái ma thú.

Ngày hôm nay bảng xếp hạng trừ ra năm cái vị trí đầu là có biến đổi thì các vị trí đằng sau tên đều là một màu xám. Cái này cũng là biểu hiện cho những cái khác đội ngũ đã là bị loại hết.

" Hạng 1, Tô Yên đội ngũ, 37 điểm.

Hạng 2, Lục Hiên đội ngũ, 36 điểm.

Hạng 3, Hồ Mị đội ngũ, 35 điểm.

Hạng 4, Dương Khang đội ngũ, 34 điểm.

Hạng 5, Lưu Kiệm đội ngũ, 34 điểm

....."

Nhìn lấy hiện giờ Bảng Xếp Hạng, Giang Mộc cũng là không ngờ lấy Dương Khang bốn người kia đội ngũ đều là sống sót đi qua khu vực trung tâm hung thú.

Giang Mộc hơi suy ngẫm một phen chỉ có thể nghĩ tới liên hợp cái này phương án. Chỉ có liên hợp thì mấy cái đội ngũ này mới có thể vừa kiếm lấy số lớn tích phân cùng với trụ lại được chiến trường.

Nghĩ tới đây, Giang Mộc cũng không khỏi có chút thấp thỏm suy tính lấy có còn hay không phương án nào có thể giúp bọn hắn đội ngũ nắm lấy hạng nhất lần này thi đấu đâu.

Chương 121: Thủy Cảm