Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 33 : Bị phát hiện?

Chương 33 : Bị phát hiện?


" Lão sư, ta có một cái thắc mắc đó là chúng ta nên tu luyện nâng cao cảnh giới trước vẫn là luyện tập thao túng ma pháp trước a."

" Ngoài ra, luyện tập thao túng ma pháp thật có thể trong 2 tuần hoàn thành sao lão sư. Làm sao ta cảm thấy thời gian có chút không đủ a."

Hồ lão nghe vậy cũng không thèm nhìn cái tên học viên này nói.

" Ngươi muốn luyện cái nào trước là quyền của ngươi. Chỉ là ta nhắc nhở ngươi một thoáng ma pháp sư ưu điểm cùng đặc điểm là cái gì. Nếu một cái ma pháp sư không thể phóng thích ma pháp vậy hắn lại là cái gì."

" Còn như thời gian có đủ hay không cũng không phải ngươi tới nói. Giống như ta đã nói trước đó, chỉ cần các ngươi nghe lời ta nổ lực là có thể a. À đúng rồi, tiện thể ta cũng nhắn cho các ngươi một câu. Cái lớp này chính là lớp có chất lượng tư chất học viên thấp nhất."

" Mà cái này cũng có nghĩa là các ngươi so với học viên các lớp khác đều có chênh lệch. Cho nên các ngươi càng không nổ lực, thì chờ đợi các ngươi cũng chỉ có một cái kết cục là bị đào thải."

" Bị đào thải chỉ là chuyện nhỏ. Trường hợp tệ nhất là một cái không hợp cách ma pháp sư khi đi ra ngoài hoang dã không có đủ thực lực cùng ma thú chém g·iết đó mới là tệ nhất. Tới lúc đó ngay cả việc nhặt xác đều là bất khả thi a."

Mấy cái học viên đang đứng cùng tất cả học viên còn lại nghe thấy như vậy đều không khỏi rùng mình một cái cúi gằm mặt suy tư lấy. Còn như Giang Mộc, hắn mới vừa từ trong mấy lời hướng dẫn lúc trước của Hồ lão thu được ngon ngọt cho nên cũng không nghe vào tai mấy câu vừa rồi.

Hồ Lão sư đưa mắt nhìn cả cái lớp học một lần nữa biến trở nên tĩnh lặng cũng là kết thúc buổi giải đáp đầu giờ trực tiếp vào phần giảng giải ngày hôm nay. Mà đám học viên thấy vậy tựa như là biến thành một cái người khác ngoan ngoãn yên lặng lấy ra tập sách nghe ngóng lấy bài giảng.

Thời gian cứ thế trôi qua, khi tiếng chuông báo hiệu giờ học kết thúc thì đám học viên đều là thẩn thờ một lúc sau đó mới phát hiện chính bản thân bọn hắn chú tâm học tập liền quên mất thời gian.

Lúc này Hồ lão sư cũng là hướng cả lớp nói ra.

" Được rồi, hôm nay tạm thời tới đây thôi, ngày mai chúng ta lại tiếp tục. Nhớ lấy tối nay trở về phải tu luyện. Các ngươi tuy so với người khác yếu đi một ít. Thế nhưng trên cái thế giới này khởi đầu cũng không phải tất cả. Chỉ cần các ngươi cố gắng. Ta tin chắc khi các ngươi ngoảnh mặt nhìn lại mới phát hiện mọi điều đều là có thể a."

Nói xong câu này, Hồ lão sư cũng là hướng Giang Mộc nói ra.

" Ngươi ở lại một lát, ta có việc cần hỏi ngươi."

Giang Mộc vốn đang tính đứng dậy ra về cũng là bị Hồ Lão sư cho gọi ở lại. Thấy vậy, Giang Mộc cũng là hơi nhíu mày một cái cảm thấy mình có phải hay không để lộ ra cái gì.

Chỉ là Giang Mộc cũng không biết mục đích của Hồ Lão sư cộng thêm nơi đây là Học Viện cho nên Giang Mộc tin tưởng Hồ Lão sư chắc sẽ không đối mình có cái ý xấu gì.

Rất nhanh cả cái lớp học đều rời đi chỉ còn lại mỗi Hồ Lão sư cùng Giang Mộc hai người.

Lúc này Giang Mộc cũng là đi tới trước bàn của Hồ Lão sư ngập ngừng nói.

" Lão sư, ngài gọi ta ở lại là có chuyện gì?"

Hồ lão sư nghe thấy Giang Mộc câu hỏi cũng không có trước tiên trả lời mà là cầm lên một cái tờ giấy to tiếng đọc ra.

" Giang Mộc. Kết quả khảo hạch tinh thần lực: 1000 điểm không ổn định. Kết quả thức tỉnh hệ ma pháp: Mộc hệ ma pháp( sau thức tỉnh trực tiếp ngất xỉu). Đánh giá thí sinh yếu nhất trong khảo hạch."

Mà Giang Mộc nghe lấy một loạt thông tin về mình cũng là không khỏi ngại ngùng cười khổ một tiếng sau đó lần thứ hai hướng Hồ Lão sư nói.

" Lão sư, ta là Giang Mộc a. Rốt cuộc ngài muốn làm việc gì a?"

Hồ lão sư lúc này mới là dùng ánh mắt thâm thúy thi thoảng loé lên quang mang kì lạ nhìn lấy Giang Mộc từng chữ từng chữ nói ra.

" Tại sao ban nãy ngươi không có đứng lên. Là vì ngại hay là muốn che giấu điều gì?"

Giang Mộc nghe vậy cũng là ở trong lòng nghi hoặc một phen. Chẳng lẽ lão sư có thể nhìn ra chính mình tu luyện đến bước nào sao. Bất quá Giang Mộc vẫn là vì chắc chắn liền hướng Hồ Lão sư hỏi lại.

" Lão sư, ngài là nhìn thấu chúng ta tu luyện tiến độ sao?"

Hồ Lão sư nghe thấy Giang Mộc vậy mà hỏi lại cũng là cười cười nói.

" Ta làm một cái lão sư đương nhiên có thể nhận thấy các ngươi có hay không tu luyện. Mà lại từ một khía cạnh nào đó có thể đoán ra tiến độ tu luyện của các ngươi a."

" Được rồi, nhìn tiểu tử ngươi có tính đề phòng cao ta trước tiên nói cho ngươi biết a."

" Đối với nhóm ma pháp sư non nớt như các ngươi mà nói thì việc không khống chế được khí tức cùng ba động năng lượng là điều bình thường."

" Nhất là những ma pháp sư khi mới bắt đầu luyện tập thao túng nguyên điểm càng dễ dàng bị phát hiện. Bởi vì đối với một cái người mới, khi bọn hắn thao túng nguyên điểm thì trên người bọn hắn sẽ bám lại nồng nặc Nguyên tố chi lực. "

" Giống như mấy tên học viên đầu giờ đứng lên a. Bọn hắn ít nhiều đều có luyện tập cho nên nguyên tố chi lực bám ở quanh thân thể của bọn hắn. Chỉ là nồng độ nhiều hay ít còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác."

" Còn như ngươi lại là một cái trường hợp khác biệt."

Vừa nói tới đây, Hồ Lão trực diện nhìn lấy Giang Mộc từ tốn nói.

" Từ trên người ngươi ta có thể cảm nhận được Mộc hệ nguyên tố là nồng nặc nhất. So với toàn lớp thì trong cảm nhận của ta ngươi là nổi bật nhất. Vì thế ta mới hỏi tại sao ngươi lại không đứng lên đâu?"

Giang Mộc nghe vậy cũng là ở trong lòng thở ra một hơi. Làm hắn nãy giờ tưởng Hồ lão sư phát hiện bí mật khác của hắn nữa chứ. Còn nếu như chỉ là việc này, Giang Mộc liền có thể lắc léo cho qua.

" Lão sư, là như này. Ngày hôm qua ta đích thực là có tu luyện một lúc. Chỉ là ta đánh bậy đánh bạ liền có thể hiển hiện ra nguyên điểm. Chỉ là tiếp theo ta cũng không có cách nào khiến nguyên điểm di chuyển hơn cho nên là đành liên tục luyện duy trì nguyên điểm thời gian xuất hiện."

" Ta luyện mãi đến lúc tinh thần mệt mỏi mới là đi ngủ a. Còn như vừa nãy không có đứng dậy là vì ta có chút hướng nội a. Mong lão sư thông cảm."

Hồ lão sư nghe thấy Giang Mộc một hồi bịa ra cũng là cảm thấy cũng có lý Bởi vì hắn dựa theo hồ sơ của Giang Mộc cũng không có phát hiện quá nhiều sự vượt trội cho nên cũng liền đem lời nói của Giang Mộc xem như là sự thật.

Tiếp đó Hồ Lão sư liền hướng Giang Mộc nói.

" Được, ngươi muốn như thế nào thì như thế đó a. Bất quá nếu ngươi đã vượt qua bước một thì ta có thể trước tiên chỉ cho ngươi bước tiếp theo Khống nguyên a."

Vừa nói, Hồ Lão sư lại một lần nữa đem một điểm Hoả Nguyên hiện ở trong lòng bàn tay. Sau đó Hồ Lão sư liền tiếp tục giảng giải.

" Bước tiếp theo này cần ngươi suy luận cùng với rất nhiều thực nghiệm. Mà ở bước này, nhóm lão sư chúng ta có một cái câu nói rất hay áp dụng đó chính là " giới hạn mà nhân loại thấy chính là giới hạn do nhân loại đặt ra"."

" Mà chúng ta làm ma pháp sư đã là vượt qua cái giới hạn đó. Cho nên tất cả những việc liên quan đến ma pháp đừng nên dùng tư duy logic bình thường đi suy nghĩ lấy."

" Còn như phương hướng cụ thể giải quyết a. Ngươi cứ xem lấy là được."

Nói rồi nói, Hồ Lão sư lại chỉ giơ ra một cái ngón tay của bàn tay còn lại hướng về điểm Hoả Nguyên kia hơi làm ra một cái hành động ấn xuống.

Mà điểm Hoả Nguyên kia ở trong mắt Giang Mộc cũng là theo ngón tay của Hồ Lão sư dịch chuyển đi xuống. Tiếp đó, Hồ Lão sư lại là ấn trái, ấn phải, ấn lên, kéo tới, kéo lui.

Nói chúng là trong không gian ba chiều có cái hướng nào, Hồ Lão sư đều ở cái hướng đó di chuyển một lần. Sau khi làm xong mấy thứ này, Hồ Lão Sư cũng là nhìn về Giang Mộc đang trong trạng thái suy tư nói ra.

" Thế nào Giang Mộc. Có hay không dẫn dắt a?"

Giang Mộc nghe vậy cũng là một bộ có được linh quang xong cũng chưa hoàn toàn nắm bắt hướng về Hồ Lão sư nói.

" Lão sư, ta có chút hiểu hiểu rồi a. Bất quá ta cần phải đi thực nghiệm mới biết được. Cho nên cũng không có thể nói được cái gì."

Hồ Lão sư nghe thấy như thế cũng là gật gật đầu nói ra.

" Tốt, thời gian cũng đã giữa trưa, ngươi trước trở về nghỉ ngơi đi. Nếu tu luyện có tiến triển hay khúc mắc cứ gặp ta cuối giờ cũng được a."

Hồ Lão sư cũng là thật tin Giang Mộc Hướng nội liền mở cho hắn một cái nho nhỏ cửa sau. Giang Mộc thấy vậy liền cảm thấy Hồ Lão sư tính cách cũng không phải như mặt ngoài khó gần vậy a.

Thế là Giang Mộc cũng là mau chóng hướng Hồ lão sư tạ một cái rồi mới mau chóng hướng về bên ngoài lớp rời đi. Mà Hồ lão sư lúc này nhìn lấy Giang Mộc rời đi cũng là mỉm cười lắc đầu nói.

" Thật đúng là một cái tiểu hoạt tử a. Rõ ràng hắn có cái gì đó ẩn giấu mà mọi người vẫn chưa biết a. Thú vị, thật thú vị a."

Hồ Lão sư tự nhiên là sống lâu thành tinh có thể dễ dàng phân biệt người với người. Cộng thêm hắn có thể dựa vào nồng độ Mộc nguyên tố bám trên người Giang Mộc liền có thể 80 phần trăm phán đoán Giang Mộc cũng không chỉ ở mặt ngoài nói ra đơn giản như vậy.

Chương 33 : Bị phát hiện?