Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 47 : Hạt giống số 1 Đường Khải

Chương 47 : Hạt giống số 1 Đường Khải


Huyết Thiên nghe vậy cũng một tay chống cằm suy tư. Sau một lát hắn liền hướng cái thị nữ kia phân phó.

" Ngươi mau phân phó xuống toàn bộ chi nhánh cùng tụ điệm tạm thời ẩn nấp lấy. Chờ đám người công hội hạ nhiệt lại tiếp tục hoạt động."

Huyết Thiên vừa nói xong cũng hơi suy nghĩ một cái rồi lại bổ sung nói thêm.

" Ừm, giúp ta giá·m s·át cái tên Giang Mộc tiểu tử kia. Khi nào hắn rời khỏi Diên Khánh thì báo cho ta biết."

Người thị nữ kia nghe thấy như vậy cũng là gật đầu cung kính lui xuống đi làm lấy nhiệm vụ. Rất nhanh hai ngày cuối tuần cứ thế yên bình trôi qua. Vào sáng ngày hôm nay cũng tức là thứ 2 tuần thứ 3 nhập học, cả Đông Giang học viện cùng Tây Giang học viện bầu không khí liền biến đến sôi động rất nhiều.

Cũng không biết là cố ý hay là vô tình mà cả hai học viện đều chọn ngày hôm nay làm ngày khảo sát đầu tiên đối với toàn bộ tân sinh khoá năm nay. Mà Giang Mộc cũng theo thói quen thường ngày trực tiếp dùng tu luyện thay đi ngủ.

Hắn suốt một đêm đều ngồi ở trên sân thượng tu luyện lấy. Mà khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu tới trên mặt của Giang Mộc thì hắn mới chầm chầm mở ra đôi mắt của mình. Bên trong đôi mắt lúc này cũng ẩn ẩn hiện lên hình ảnh một cái hoa hướng dương nho nhỏ không ngừng xoay chuyển lấy.

" Hôm nay không khí thật tốt a. Hi vọng hôm nay khảo hạch cũng không có quá nhàm chán đi."

Hơi lẩm nhẩm một câu, Giang Mộc cũng trực tiếp rời khỏi sân thượng chạy trở về phòng của mình thay lấy quần áo cùng chuẩn bị cặp sách. Bởi vì buổi sáng hôm nay bị học viện dành riêng ra để khảo hạch cho nên giờ học ngày hôm nay của Giang Mộc liền bị lùi về buổi chiều.

Khi trở về phòng, Giang Mộc cũng là có chút ngạc nhiên bởi vì Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường hai cái sâu ngủ kia thế mà đều dậy rất sớm. Khi chính mình vừa mới trở về thì hai cái tên kia đã là ăn mặc lấy quần áo chỉnh trang.

Nhâm Chính lúc này cũng là nhìn thấy Giang Mộc trở về cũng là mỉm cười hướng Giang Mộc nói ra.

" Lão mộc, ngươi mau đi thay quần áo a. Lão Cường hôm nay có vẻ tinh thần rất cao a, cho nên hắn liền muốn bao cả ngày ăn hôm nay của chúng ta a!"

Giang Mộc nghe vậy cũng là có chút bất ngờ, sau đó lại là có chút nghi hoặc hướng về Hướng Tiểu Cường hỏi ra.

" Tiểu Cường, ngươi làm sao như thế hăng hái a. Chẳng lẽ là quen được cái cô nương nào hay sao?"

Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là khù khờ cười cười gãi gãi đầu thật thà nói ra.

" Không giấu gì các ngươi. Cha mẹ ta có nói, nếu lần này ta có thể đạt được thành tích top 10 toàn khối liền tăng tiền sinh hoạt cho ta, hơn nữa sẽ tặng cho ta một cái ma cụ a."

Giang Mộc cùng Nhâm Chính nghe tới tận đây liền là đồng thanh kinh ngạc nó.

" Ma cụ! cái gì ma cụ?"

Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là lắc đầu lộ vẻ mờ mịt không rõ nói.

" Ta cũng không biết a, cha mẹ ta cũng chỉ có nói như thế. Nếu như muốn biết thì ngày hôm nay ta phải nổ lực a."

Giang Mộc nghe vậy thì một mặt tự tin đi tới vỗ vai Hướng Tiểu Cường nói.

" Ngươi yên tâm, hai tuần này ngươi như thế nổ lực tu luyện chắc chắn ngươi sẽ đạt được kết quả tốt a."

Giang Mộc lời nói này cũng là không có nói điêu. Lấy ánh mắt của Giang Mộc lúc này cùng với thời thời khắc khắc hướng dẫn vài điểm thì Giang Mộc chắc chắn trình độ của Hướng Tiểu Cường lúc này có thể phóng thích ma pháp từ 3 đến 2 giây.

Hơn nữa không chỉ mỗi Hướng Tiểu Cường là như thế, ngay cả như Nhâm Chính cái tên khù khờ kia cũng đã có thể ổn định trong ba giây phóng thích ma pháp.

Nếu như cả hai người tâm lý ổn định liền có thể đạt được thành tích tốt hơn. Sau đó Giang Mộc cũng là trực tiếp đi tắm rửa thay đồ sau đó liền bị Hướng Tiểu Cường hai người dắt đi ăn một bữa ăn uống no nê.

Sau đó ba người cũng là nhanh chóng đi tới sân thi đấu của học viện tập hợp lấy chờ đợi đám người lão sư đứng ra chủ trì lần này khảo hạch. Ba người Giang Mộc vừa tiến vào bên trong sân thi đấu liền nhìn thấy ở trên khán đài đã ngồi lấy rất nhiều thân ảnh ăn mặc lấy học viên đồng phục.

Chỉ khác là đồng phục học viên của bọn người Giang Mộc cùng năm nhất trên hai vai là trống trơn. Còn như của mấy cái người ngồi ở trên khán đài kia thì lại là đính lấy một đến hai cái dây băng khác màu. Nhâm Chính cũng là nhìn thấy cảnh này không khỏi thầm thì nói.

" Mấy cái tên năm hai năm ba kia thật đúng là rãnh rỗi a. Còn có thời gian đến xem chúng ta khảo hạch a."

Hướng Tiểu Cường cũng là tham gia tám chuyện nói ra.

" Ngươi cái này cũng là không biết a. Bọn hắn cũng không phải là đi tới xem chúng ta đâu a. Bọn hắn mục đích chính chính là xem chúng ta trò cười a."

Giang Mộc nghe vậy lại là liếc mắt nhìn đám người kia một phen sau đó cũng là không tiếp tục để ý lấy hướng về Nhâm Chính hai người nói.

" Các ngươi có tâm tư đi quan tâm mấy tên kia không bằng tĩnh tâm một thoáng chuẩn bị cho khảo hạch a."

Nhâm Chính nghe vậy cũng là tính học theo Giang Mộc nhắm mắt lại tĩnh tâm ngồi chờ. Thế nhưng đúng lúc này bỗng có ba cái thiếu niên vừa hướng về vị trí ba người Giang Mộc tiến tới vừa nói ra.

" Lão chính, ta đã nói ngươi đừng có theo cái ẻo lả ma pháp sư này đi cùng a. Hừm, không nghe lấy lời khuyên của chúng ta, chờ tới lúc khảo hạch, ngươi liền phát hiện giữa chúng ta chênh lệch là lớn đến tầm nào a."

Nhâm Chính nghe thấy ba cái anh em họ hàng của mình nói như thế cũng là muốn phản bác lại. Chỉ là Giang Mộc lúc này cũng là mở mắt ra đưa tay ngăn lại Nhâm Chinh sau đó liền nhàn nhạt nói ra.

" Nhâm Chính, ngươi không cùng bọn hắn nói chuyện. Đợi tí nữa khảo hạch liền biết ai mới là người tuột ở phía sau a."

Nhâm Chính nghe thấy như vậy lại nhìn Giang Mộc một cái sau đó cũng là gật gật đầu đồng ý trực tiếp nhắm mắt lại không đi để ý ba cái tên kia. Mà ba cái tên kia cũng là để ý tới địch thủ cũ Giang Mộc một cái sau đó là hừ lạnh trực tiếp chạy tới đang tụ họp lấy một cái đám người.

Mà Hướng Tiểu Cường cũng là quan sát lấy đám người ở vị trí kia một cái sau đó liền là hướng qua bên cạnh Giang Mộc nói ra.

" Lão Mộc, hình như người ở bên kia chính là Đường Khải của Đường Gia a. Ở Đường Gia ngoài Đường Giảng ra thì cái tên Đường Khải này xem như là có thiên phú nhất a."

Giang Mộc nghe thấy như thế cũng là nhìn lấy một thân ăn mặc học viện đồng phục, mái tóc lại nhuộm lấy một màu đỏ rực đem chính hắn biến đển nổi bật trong cả một nhóm người. Lúc này Hướng Tiểu Cường càng là bổ sung nói thêm.

" Đúng rồi, hình như cái tên kia lúc trước thức tỉnh cũng là Lôi Hệ a. Hơn nữa tinh thần lực của hắn cũng là đạt tới 2000 điểm a. Cho nên trong học viện hắn được xem là học viên đứng đầu của niên khoá năm nay a."

Giang Mộc nghe lấy Hướng Tiểu Cường đem yếu lí lịch của cái tên Đường Khải kia cho nói ra cũng là đưa tay ngoáy ngoáy cái lỗ tai một cái rồi mới hướng Hướng Tiểu Cường cười nhạt nói.

" Hắn như thế lại làm sao, lại liên quan gì đến ta. Ngươi thật đúng là không yên ổn được một lúc a. Ta kêu ngươi tĩnh tâm, ngươi lại đi tám chuyện."

" Nếu không nể tình bữa sáng hôm nay ta thật là muốn cho ngươi ngậm một cái giẻ lau a. Được rồi, không cần quan tâm chuyện người khác. Nếu như ngươi cố gắng, nói không chừng cái tên kia đều không phải đối thủ của ngươi a."

Hướng Tiểu Cường nghe thấy như thế cũng là biết mình có chút lắm miệng cho nên cũng là trực tiếp ngồi tại chỗ điều tức lấy. Mà ở phía bên kia đám người Đường Khải tựa như đang cùng đám anh em họ của Nhâm Chính nghe lấy thứ gì.

Sau cùng cái tên Đường Khải kia thế mà liền quay mặt nhìn về phía Giang Mộc. Cũng đúng lúc này ánh mắt Giang Mộc cũng nhìn chằm chằm vào cái tên kia. Thế là hai người liền vô ý thức chạm chán lẫn nhau một lúc.

Chỉ là làm Giang Mộc bất ngờ đó chính là cái tên kia lúc này lại giơ cho Giang Mộc một cái like ngược, vẻ mặt còn cao cao tự đắc tựa như hắn cùng Giang Mộc là người của hai cái thế giới khác biệt.

Giang Mộc thấy thế cũng chỉ là lắc đầu ngao ngán tự nhũ làm sao đã 15 tuổi vẫn còn những cái thể loại não dọn nhà máu nóng chiếm chỗ như vậy. Sau đó Giang Mộc cũng không thèm đi để ý Đường Khải trực tiếp tiến hành Minh tu tăng cao tu vi.

Mà Đường Khải cái tên này nhìn thấy Giang Mộc cái bộ dáng kia càng là hiểu lầm liền hướng mấy cái tiểu đồng bọn khoe khoang khoác lác nói ra.

" Các ngươi xem, đừng trước mặt bổn thiếu gia ta thì cái tên kia chỉ là một cái c·h·ó hoang mà thôi. Ngay cả bị khiêu khích cũng không dám phản kháng chứ nói gì đến muốn cùng ta so sánh ma pháp."

Mấy cái tiểu đồng bọn của Đường Khải nghe thấy như vậy cũng là trực tiếp bợ đỡ nịnh hót nói ra.

" Đúng, đúng, đúng. Đường Khải thiếu gia như thế thiếu niên thiên tài, anh tuấn tiêu sái. Làm sao có thể cùng đám cỏ dại so sánh. Ngày hôm nay Khảo hạch, Đường Khải thiếu gia chắc chắn sẽ giành lấy hạng nhất a."

Đường Khải nghe thấy từng câu từng câu tung hứng, tâm tình của hắn trực tiếp bay lên chín tầng trời. Ngay lúc này trong đầu hắn đã thực sự xem ra cả cái niên khoá này cũng không có ai có thể là đối thủ của chính mình.

Một cái cảm giác độc cô cầu bại mau chóng nảy mầm bên trong tinh thần của chính hắn.

Chương 47 : Hạt giống số 1 Đường Khải