Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ma Pháp Sư
Unknown
Chương 62 : Động đội ngu như heo
Lúc này nhìn thấy Chu Yểm vì Giang Mộc dẫn đi hai cái quân nhân, cái bóng đen cũng lộ ra một giọng nữ mang theo vài phần âm lãnh.
" Hừ, dám dùng tiểu thư đi dụ địch, ngươi cũng là gan lớn. Chờ có cơ hội phải dạy dỗ ngươi một phen."
Nói xong lời này, cái thân ảnh kia trực tiếp dung nhập hắc ám sau đó tại chỗ trực tiếp biến mất. Còn như Giang Mộc lúc này hắn liền chuẩn bị thực hiện giai đoạn hai của kế hoạch. Chỉ là vì để xác nhận thêm thông tin cho nên Giang Mộc cần phải tiếp tục quan sát một lúc.
Ở trước cửa hang ba cái quân nhân lúc trước nhìn tới hai cái kia đã chạy đi xa quân nhân cũng đều là cười lạnh. Một tên quân nhân gương mặt có chút vết xẹo nhìn về hai cái còn lại quân nhân nói.
" Hai người các ngươi trước ở bên ngoài canh gác lấy, ta trước vô xử lý cái nữ tử kia. Chờ khi nào ta làm xong liền đi ra thay ca tới phiên các ngươi a."
Một cái có chút nhỏ con quân nhân nghe vậy liền đem cái tên quân nhân vừa mới nói kia đang định đi vô cho níu lại.
"Ngươi đi đâu mà đi, chúng ta có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chia a. Chờ hai cái tên kia trở về chúng ta lại đi vào làm việc a. Ta cũng muốn nếm thử cùng một lúc chơi cái cảm giác kia."
Tên quân nhân còn lại nghe thấy cái gầy còm quân nhân nói như vậy không khỏi ớn lạnh một cái sau đó liền hơi xê dịch về sau hai bước nói.
" Ta cũng không ngờ cái tên nhà ngươi lại có sở thích quái đản như vậy. Ngươi muốn tự đi mà chơi với hai tên kia a. Ta còn lâu mới cùng ngươi chơi cái đó."
Giang Mộc chứng kiến cũng đã có một lúc mà bên trong cái hang động kia không có cái khác quân nhân chạy ra liền cũng cắn răng thực hiện bước thứ hai kế hoạch.
Theo Giang Mộc dự tính, nếu trong hang động còn có cái khác quân nhân thì trong thời gian này hoặc là có cái khác quân nhân chạy ra hỏi tình hình. Hoặc là 1 trong ba tên kia chạy đi vào báo cáo.
Thế nhưng tình cảnh ở trước mặt Giang Mộc cũng không có nằm trong hai cái trường hợp kia cho nên Giang Mộc liền trước tiên giả định hiện giờ trong cái khu vực này chỉ còn lại mỗi ba cái tên kia.
Còn một trường hợp xấu nhất đó chính là bên trong còn có cái gì đại boss. Nó tự tin bản thân thực lực cao cường không cần ra kiểm tra thì chờ tới khi Giang Mộc kế hoạch thành công tiến vào bên trong cũng là một đường nộp mạng.
Cho nên hiện giờ Giang Mộc liền mặc kệ rủi ro, trước tiên cứ q·uấy r·ối chia cắt trận hình bọn quân nhân kia trước đã.
Thế là Giang Mộc điều khiển đã ẩn nấp từ lâu đoạn đằng mạn kia trực tiếp nắm lấy một cái tảng đá to bằng bóng rổ trực tiếp ném về phía ba cái quân nhân đang tán dóc kia.
Đúng lúc này, mặt xẹo quân nhân đứng đối diện với Đằng mạn phương hướng. Dưới ánh trăng lờ mờ, hắn nhìn thấy tựa như một cái đại xà cuốn lên một vật hình tròn ném tới phía bên này.
Tảng đá tốc độ phi tới rất nhanh, tựa như một khoả đ·ạ·n pháo thời trung cổ hướng về ba người đánh tới. Tên mặt xẹo quân nhân hơi nheo mắt nhìn một cái mới phát hiện ra đó là một cái tảng đá.
Thế là hắn cũng không kịp thông báo cho hai tên đồng bọn liền nổi lên một hồi màu đỏ rực quang mang xoay quang bàn tay trái. Tên quân nhân này cũng xem là nhanh nhạy thao tác, chỉ gần 2 giây hắn đã thành công phóng thích Chước Hoả.
Mắt thấy tảng đá kia bay càng lúc càng gần. Tên mặt thẹo quân nhân trực tiếp dùng Chước Hoả phóng tới hòng đem cái tảng đá kia cho trực tiếp phá tan.
Ầm ầm một cái, mặt thẹo quân nhân cũng là canh đúng lúc v·a c·hạm kích nổ Chước Hoả. Một luồng nhiệt lượng lớn cùng sóng xung kích trực tiếp hoà tan đi một phần tảng đá.
Phần còn lại tảng đá cũng ở dưới lực xung kích mạnh mẽ trực tiếp chia lia hoá thành vô số phi thạch sắc bén hướng về bên dưới bay tới.
Tuy là tên ma pháp sư mặt thẹo kia xử lý tình huống cũng xem là bài bản. Thế nhưng hắn căn cái góc độ kích nổ tảng đá có chút sai lầm. Ban nãy khi Chước Hoả của hắn bay lệch cao hơn tảng đá một khoảng hắn mới kích nổ lấy.
Mà vị trí tảng đá lúc đó đã là cách đám người mặt thẹo quân nhân 15 mét. Lúc này, đòn ma pháp công phá của tên quân nhân kia không còn mang tác dụng phá hủy tảng đá mà là đem lại cho tảng đá một động lượng cực lớn.
Biên nó từ đ·ạ·n đại bác biến thành bom bi phiên bản phi thạch.
" Phốc phốc phốc, phốc xuy, phốc xuy."
Dưới ánh trăng, một màn mưa phi thạch tràn đầy lực sát thương đem khu vực 10 mét bên ngoài hang núi cho bắn thủng như một cái sàn.
Mà tên mặt thẹo quân nhân kia coi như lanh mắt trực tiếp kéo được một cái đồng đội nằm xuống ngã vào bên trong hang động cho nên né qua một ít phi thạch.
Bản thân chính hắn thì không có thương tổn gì cả, chỉ là tên đồng đội hắn kéo vào lại là do không đồng bộ được chuyển động cùng nhận thức cho nên bị cái mặt thẹo quân nhân lôi té xấp mặt kéo vào.
Phần thân trên thì không sao còn nguyên vẹn. Nhưng phần chân cùng bắp đùi đã bị một vài cái phi thạch đâm sâu vào cùng cắt ngang khiến hắn cảm giác một bên chân phải dường như mất cảm giác.
Chân trái của hắn còn tốt một chút chỉ là xây xước nhẹ. Chỉ là đúng lúc này một tiếng kêu rên đau thương vang lên hấp dẫn sự chú ý của tên mặt thẹo.
" A, tay của ta, chân của ta. Là ai, là ai. Ta, ta tại sao không nhúc nhích được. A, a."
Tên mặt thẹo nhìn tới mới phát hiện tên gầy gò quân nhân vừa nãy cũng chỉ là theo cảm tính bò chuồng vào trong hang động theo chính hắn. Chỉ là hắn tốc độ so với hai người mặt thẹo quân nhân đều chậm.
Cho nên thân thể của hắn đều dính lấy chi chít phi thạch biến hắn trở thành một cái con nhím phi thạch sống.
Hơn nữa nhiều cái Phi Thạch cắm hẳn vào xương sống lưng của hắn liền tiễn một nữa người dưới của hắn đi uống trà nghỉ giải lao vô thời hạn.
Mà ngồi ở phía đối diện cửa hang đằng sau gốc cây lớn Giang Mộc nhìn thấy cái cảnh này không khỏi suýt nữa tại chỗ cười tới c·hết.
Hắn thiên tính vạn tính cũng không tính được trong ba người kia có một cái ngu như heo đồng đội. Nhờ có hắn mà Giang Mộc tiếp sau kế hoạch cũng không có như ban đầu khó khăn rồi.
Vốn cả ba cái quân nhân, Giang Mộc liền tính từng cái dời đi. Nhưng như thế tỉ lệ bị phát giác kế hoạch rất cao. Thế nhưng bây giờ nhìn tới một tàn một phế cùng một cái não heo quân nhân. Giang Mộc liền cảm thấy lão thiên gia thật đúng là ở bên chính mình lần này.
Thế là Giang Mộc lợi dụng lúc này lại dùng lại chiêu cũ tìm một cái tương đương khối đất hơi vo tròn nén chặt sau đó liền ném đi qua. Mà mặt theo quân nhân đang muốn xử lý v·ết t·hương cho đồng bạn liền lần nữa phát giác đầu rắn kia lại lần nữa ném đá tới liền trực tiếp máu điên nhiều hơn máu não.
Hắn hùng hùng hổ đi ra ngoài hang động lại rặn ra một cái Chước Hoả hướng về đang bay tới cục đất đập tới.
Lần này, hắn mở to mắt canh rất chỉnh chu. Lại một tiếng ầm ầm vang lên, chỉ là lần này cái tên mặt thẹo ma pháp sư kia liền ăn một cái toàn mặt là bụi đất. Cục đất kia dưới tác dụng của v·ụ n·ổ do Chước Hoả gây ra trực tiếp văng tung toé lên không trung sau đó trực tiếp rơi vào trong mắt của chính tên mặt theo.
Tên mặt thẹo thấy mình hai lần bị chơi khăm, à thì nói là ngu cũng không hết. Hắn trực tiếp cầm ra một thanh dài gần 1 mét 3 trường đao, sau đó cái đao này bỗng chốc bốc lên ngập trời biển lửa.
Mặt thẹo quân nhân cầm lấy Hoả Đao đang hừng hực bốc chạy tựa như tâm trạng của hắn lúc này bị trêu tức đến nổ phổi trực tiếp hướng phía Đằng Mạn của Giang Mộc phóng tới.
Giang Mộc nhìn lấy người này hướng bên đó chạy tới lại hơi nhìn về cổng hang đá nằm lấy hai cái bị thịt liền quyết định thay đổi kế hoạch trước làm thịt cái tên này.
Thế là Giang Mộc liền nhanh chóng đi theo Đằng mạn lối đi. Giang Mộc một bên di chuyển một bên điều khiển lấy đằng mạn di chuyển về phía bên mình.
Mà nam tử mặt thẹo nhìn thấy Đằng Mạn ngóc đầu chạy về phía Giang Mộc liền nổi nóng vừa chạy chém ra một đạo dài đến 2 mét hoả nhận hướng về đang nhấc đầu mà chạy đằng mạn chém tới.
Giang Mộc thấy thế liền trực tiếp cho Đằng mạn hạ thấp né tránh sang đạo đao quang kia." Phốc, phốc, phốc."
Toàn bộ cây cối ở trước mặt cái đao quang này tựa như biến thành giấy ngay trực tiếp b·ị c·hém đứt. Ở chỗ vết chém còn loé lên từng đạo thiêu đốt vết tích.
Mắt thấy đạo đao quang của mình thế mà hụt, mặt thẹo quân nhân liền nghiến răng hét to.
" Cho lão tử đoạn!"
Sau đó hắn chuyển đao lên cao trên đầu trực tiếp phách xuống canh đúng tốc độ di chuyển của Đằng mạn chém tới. Mà Giang Mộc lúc này cũng cách mặt thẹo nam tử đúng 10 mét. Hơn nữa còn là ở phía bên phải của hắn.
Mặt của hắn bây giờ chính là đang đối diện lấy Đằng mạn. Giang Mộc cũng chỉ chờ giây phút này trực tiếp hô nhỏ hai tiếng. Sau đó trong bàn tay phải của Giang Mộc, màu xanh lục quanc mang liền biến mất, thay vào đó là một cái nho nhỏ đốm trắng.
Đốm trắng xuất hiện rất nhanh tăng lớn đến bằng một quả bóng chày. Mà bên tay trái, từng đạo lôi điện ngân xà tựa như có sinh mệnh không ngừng quay quanh lòng bàn tay trái. Đến cuối cùng, một đạo nho nhỏ lại tản ra kinh người khí thế cùng lực hủy diệt lôi điện nằm gọn trong tay Giang Mộc.
" Sáng mù mắt c·h·ó ngươi. Thiểm Quang, Bộc Phát. Lôi Kích, Lôi liệt."
Đương lúc đạo hoả nhận hướng về đã lụi tàn đi Đằng Mạn chém tới thì từ phía bên tay phải của tên mặt thẹo quân nhân kia liền sáng lên hai cái quang mang.
Tên mặt thẹo quân nhân kia cũng là bất ngờ tại chỗ dựa theo ánh sáng nhìn tới.
" Còn, còn có người.... A A, mắt của rta, rta, rtamkfnn..."
Chỉ là ánh mắt hắn làm sao chịu nổi Thiểm Quang Bạo Phát. Thiểm Quang tựa như một cái tần suất cao đèn siêu sáng rọi thẳng vào mắt mặt thẹo quân nhân.
Hơn nữa từng luồng nóng rát tịnh hoá chi lực liền theo Thiểm quang bộc phát phóng đi ra trực tiếp xăm cho đồng tử của mặt thẹo nam tử từ màu đen thành màu trắng.
Tiếp đó, hắn chưa cảm giác hết cảm giác phê pha khi rán mắt thì một luồng kinh khủng lôi điện trực tiếp đánh thẳng vào buồng tim hắn. Một hồi kinh khủng lực trùng kích cùng nhiệt lượng bùng nổ tức thời đem trước ngực hắn nổ be bét máu.