Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ma Pháp Sư
Unknown
Chương 72 : Dưới lòng đất đại khu vực
Mà Thanh Hàn tựa như là từ Viện Trưởng nơi đó học lấy cái gì liền hơi nhỏ giọng nói.
" Thiên Chúc Vô cấp sao, ta nghe nói cái thứ này độ hiếm rất cao a. Nghe Thư viện trưởng nói nếu như có thể ở trên đường nhặt được một cái Thánh Cấp Thiên Chúc cũng không thể dễ dàng nhặt được một cái Vô cấp thiên chúc."
" Cái thứ kia chỉ có thể là ngẫu nhiên xuất hiện rồi lại bởi vì có thiếu hụt nhanh chóng biến mất. Vì vậy mới khiến độ hiếm của nó tăng cao."
Giang Mộc nghe thấy vậy không khỏi nghĩ tới Giang lão đầu cái kia khuôn mặt. Nếu dựa theo Thư viện trưởng lời nói, thì Giang Lão đầu thật sự là thế giới có 1 không 2 à.
Hắn không chỉ lụm được 1 mà là 2 cái phế vật thiên chúc a. Bất quá nghĩ tới Giang lão đầu vì rút ra Thiên Chúc truyền lại cho mình cái giá kia, Giang Mộc cũng không nỡ lòng nào trách hắn.
Khi nãy nghe Vân Mộng lão sư giải đáp thêm, Giang Mộc hiểu rõ Thiên Chúc là có thể từ ma linh tách ra được. Chỉ là cái giá có chút lớn.
Đầu tiên bởi vì Thiên Chúc cùng Ma Linh dung hợp cho nên muốn lấy ra Thiên Chúc cần phải phá hủy đi Ma Linh.
Cái biện pháp này cũng có nhiều cách khác nhau. Mà biện pháp thường được đề cập nhiều nhất đó chính là dùng Ma Linh đi uẩn dưỡng lại Thiên Chúc.
Thiên Chúc sau khi hấp thụ hoàn toàn Ma Linh mới có thể trở về trạng thái nguyên thủy. Mà trước khi hoàn thành việc này, ma pháp sư phải cắt đứt tinh thần kết nối giữa chính mình cùng ma linh.
Điều này cũng sẽ khiến ma pháp sư linh hồn biến đến không ở trạng thái hoàn mỹ như trước. Tinh thần lực mất đi còn có thể khôi phục, thế nhưng một phần linh hồn mất đi, trừ phi là thiên tài địa bảo liên quan đến uẩn dưỡng linh hồn mới có thể trợ giúp dần dần khôi phục.
Còn như Giang cha xứ cái dạng kia dùng một phần lớn linh hồn của mình trấn trụ lấy hai cái thiên chúc ở linh gian của chính mình nhằm một bên bảo vệ lấy Linh Hồn của Giang Mộc lúc còn chưa có thức tỉnh tránh Lôi Điện chi lực p·há h·oại.
Một bên khác lại là trợ giúp Giang Mộc hoá giải đi lôi điện chi lực. Phải nói, vì một cái không thân thích không máu mủ quan hệ như chính mình mà Giang Lão cha xứ vẫn như thế vô tư cứu giúp.
Chỉ như vậy thôi, Giang Mộc liền không thể nào đi trách cứ chính người cưu mang mình. Giang Mộc hơi suy tư lấy một chút liền nhớ tới Thanh Hàn lúc trước thức tỉnh tinh thần hệ liền kèm theo một cái thiên phú.
Mà khi đó hắn còn ở trong viện chỉ nghe Chu Liêm lão sư nói sơ xài qua cho nên có chút tò mò hướng Thanh Hàn hỏi.
" Đúng rồi nha đầu, ta nghe nói ngươi có cái thiên phú đúng không. Có thể hay không bật mí cho ta một ít."
Thanh Hàn nghe vậy cũng không có quá lớn đề phòng nói.
" Của ta thiên phú lão viện trưởng liền gọi là Tinh Thần chi hoả. Hắn nói cái thiên phú này đối với ta sau này tu luyện tinh thần hệ có rất lớn trợ giúp."
" Xong hắn còn giao nhiệm vụ cho ta mỗi ngày phải cố gắng đi thắp cái gì đó tinh thần chi đăng. Chỉ là gần một tuần nay ta đều cố gắng vẫn chưa có hoàn thành."
" Đợi lúc ta hỏi lão viện trưởng rốt cuộc của ta thiên phú có cái tác dụng gì thì hắn lại nói rằng chỉ cần ta thắp lên mười cái tinh thần đăng liền sở hữu một cái Phàm cấp Thiên Chúc. Đợi ta thắp lên 100 cái tinh thần Đăng là Linh cấp thiên chúc."
" Cứ thế mà tính, ta càng thắp sáng nhiều tinh thần đăng liền không cần tìm kiếm Thiên Chúc bởi vì thân ta tự sở hữu lấy."
Giang Mộc nghe vậy liền một hồi trầm mặc, Tô Yến, Nhâm Chính, Hướng Tiểu Cường ba người đều trầm mặc. Bọn hắn ở trong lòng hiện giờ phải nói là ghen tị với Thanh Hàn cực điểm.
Cái này thiên phú có hay không quá nghịch thiên đi, ngồi một chỗ tu luyện liền có thiên chúc. Nói như vậy ngươi tu luyện một cái ba mươi bốn mươi năm. Sau khi xuất quan ngươi liền vô địch rồi a.
Thánh cấp thiên chúc, gấp mười lần tăng phúc chính là trong truyền thuyết vượt cấp mà chiến a. Mà Thanh Hàn cũng cảm nhận được ánh mắt u oán của đám người không khỏi che miệng khẽ cười nói.
" Các ngươi không cần như thế nhìn ta a. Tuy nghe viện trưởng nói đều cảm thấy dễ dàng nhưng muốn ngưng tụ tinh thần đăng lại làm sao dễ dàng."
" Theo Thư Viện trưởng tính toán, hắn nói ta ít nhất phải cần 3 đến 4 tháng mới có thể đem 10 cái tinh thần đăng cho thắp đi ra."
" Còn như về sau tinh thần đăng khác độ khó cũng tăng rất cao. Nghe Thư viện trưởng nói qua, tựa như ta cái Thiên phú này ở trên thế giới đã từng xuất hiện qua. Chỉ là theo ghi chép cái tên kia cho tới khi c·hết đi chỉ có thể sở hữu Thiên cấp thiên chúc."
" Khi đó hắn cũng đã là một cái Pháp Hoàng cảnh giới Tinh thần hệ ma pháp sư. Cho nên là các ngươi cũng không cần hâm mộ ta. Nếu như đều đã là một cái Pháp Hoàng ma pháp sư, nếu như may mắn có kiếm lấy một cái Vương cấp hay Đế Cấp Thiên Chúc cũng không phải chuyện gì khó khăn a."
" Chỉ có thể nói của ta cái này Thiên Phú xem như là mức trung du đi. Nếu ta cố gắng tu luyện có lẽ cũng không so với người nào kém. Còn như vô địch chắc là không thể rồi."
Giang Mộc bốn người nghe lấy Thanh Hàn giải thích cũng không nói gì thêm. Bởi vì bọn hắn biết mỗi một người đều có một cái đường phải tự mình đi lấy.
Một thoáng sau, năm người Giang Mộc đều là phân tách ra trở về thời gian học tập. Thanh Hàn một thân một mình chạy trở về bên Thư Viện Trưởng gian phòng.
Còn bốn người Giang Mộc bởi vì là chọn chung một cái khoá học cho nên đều cùng nhau đi tới lớp học Thực Chiến.
Khu dạy thực chiến liền tách riêng khỏi học viện nằm ở mặt phía nam của Cảnh long sơn. Khi Giang Mộc bốn người mò đường đi tới liền thấy thưa thớt hơn 40 tên học viên khác đã đứng chờ trước một cái sân vận động lớn hình ổ chim lớn nằm trợ trọi trên một mãnh đất rộng.
Cái sân vận động lớn này cũng khác xa các loại sân vận động thông thường bởi phía trên đỉnh của nó lại là đóng kín biến nó tựa như một cái to lớn mai rùa.
Giang Mộc đưa ánh mắt nhìn tới trước cửa mới phát hiện lão sư dẫn lớp thực chiến lại là Chu Liêm Chu lão sư. Hắn vẫn theo bình thường một dạng tay cầm lấy bình rượu nhỏ thi thoảng lại đổ vào miệng nhấm nháp.
Giang Mộc bốn người tiến đến cũng không có gây ra bao lớn chú ý bởi vì đám người học viên kia cũng biết hôm nay có học viên mới gia nhập.
Giang Mộc đám người tiến tới gia nhập cùng đám người, một lúc sau chuông báo giờ học buổi chiều bắt đầu thì Chu Liêm mới hướng về bọn học viên nói lấy.
" Tất cả cho ta xếp hàng nghiêm túc đi vào."
Nói xong, hắn cũng không màng bọn học viên toán loạn xếp hàng liền xoay người nhấn lấy một cái nút ở trên cửa sân vận động.
Cái nút sau khi được ấn, một luồng màu hồng quang mang hơi quét qua người Chu Liêm một sau đó một âm thanh tít tít vang lên. Ngay lúc này cửa lớn của Sân Vận Động liền từ từ được kéo lên trên để lộ ra bên trong sân vận động quang cảnh.
Đám học viên cũ nhìn lấy cái quang cảnh này cũng không có quá lớn rung động. Ngược lại là Giang Mộc bốn người, nhìn lấy nội bộ bên trong sân vận động tựa như là mô phỏng lấy môi trường tự nhiên cũng không khỏi tại chỗ ngây ngốc.
Chỉ là đám người học viên cũ đã mau chóng đi vào cho nên Giang Mộc bốn người cũng không có thời gian để quan sát liền đi vào bên trong nhanh chóng đi theo Chu lão sư đi tới.
Chu Liêm sau khi đi tới bên trong sân vận động. Hắn chờ tất cả học viên đều tiến vào bên trong cũng là ấn nút đóng cửa sân vận động. Sau đó hắn lại dẫn đám học viên đi theo một cái siêu hình thang vận chuyển trực tiếp từ mặt bằng gần cửa ra vào sân vận động di chuyển xuống độ cao dưới mặt đất gần trăm mét.
Mà trong lúc đi xuống, Giang Mộc mới phát hiện không gian bên trong sân vận động so với bên ngoài to gấp mấy lần có thừa. Càng xuống sâu, bề rộng của không gian càng kéo dài.
Khi thang máy dừng hẳn, từ vị trí này nhìn lên trên, Giang Mộc liền phát hiện phần vốn là sân vân động tựa như một cái nắp đem cả khoảng không gian dưới lòng đất cho đậy kín.
Còn như bên dưới khu vực này, Giang Mộc nhìn thấy có rất nhiều khu vực hình vuông rộng lớn nằm xen kẻ lẫn nhau. Bên trong khu vực ấy lại phân ra từng loại hệ sinh thái khác biệt.
Có chính là sa mạc, hoang mạc, sông ngòi, rừng rậm, đầm lầy,... Mỗi một cái ô vuông đều là một dạng địa hình. Hơn nữa diện tích của ô vuông cũng lớn kinh người, nhìn sơ qua Giang Mộc cảm thấy nó phải lớn bằng một cái sân bóng đá.
Mà ở dưới đây có ít nhất 30 đến 40 cái ô vuông như vậy. Như vậy tính ra phần phầm ở bên dưới so với sân vận động trên mặt đất lớn gấp bao nhiêu lần có thừa a.
Mà dưới đây không chỉ có mỗi ô vuông như này. Giang Mộc để ý thấy ở bên cạnh các khu vực ô vuông có lấy rất nhiều thân ảnh học viên cùng lão sư khác nhau. Bọn hắn tựa như từng cái nhà nghiên cứu mặc lấy một bộ áo trắng khoa học gia.
Mà một bên khác cách xa vị trí mấy ô vuông kia lại là từng cái vườn ươm cùng phòng thí nghiệm các loại. Chu Liêm cũng là chú ý lấy ánh mắt của Giang Mộc liền kiên nhẫn hướng hắn giải thích.
" Sẵn tiện hôm nay lớp chúng ta có 4 cái mới học viên liền tiện thể giảng giải cho các ngươi một phen. Ở bên phải chúng ta khu vực chính là khu thực chiến."
" Bên trái là khu nghiên cứu của khoa nghiên cứu học. Chúng ta chỗ học tập chính là khu bên phải."
" Trước tiên thực chiến, thì các ngươi phải phân tổ, mỗi một tổ phải đủ năm người. Mà bốn người các ngươi bởi vì tới sau cho nên chỉ có thể gộp làm một tổ bốn người."
" Tiếp sau đó mỗi một tổ sẽ ở một cái khu vực thực chiến nhất định mài giũa kỹ năng thực chiến cùng kiến thức. Tại mỗi cái khu vực đều có lấy Lão sư hoặc đàn anh của khoa nghiên cứu."
" Các ngươi khi tới đó bọn hắn sẽ giải thích cho các ngươi rõ ràng những thứ khác."