Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ma Pháp Sư
Unknown
Chương 85 : Thực Huyết Linh Thụ
Giang Mộc nhìn xung quanh một cái mới cảm nhận được mùi tanh huyết tinh từ hai c·ái c·hết đi Hắc Thổ Oa phát ra cũng liền nói.
" Chúng ta trước rời khỏi nơi đây, động tĩnh chiến đấu vừa rồi cùng mùi máu có thể dẫn đến cái khác ma thú."
Nói xong, Giang Mộc liền muốn đi dọn dẹp đồ, chỉ là lúc này Tô Yên lại chạy đến bên hai cái xác kia rờ mò một cái.
Sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mấy người Giang Mộc hai cái xác cứ thế liền biến mất rồi. Làm xong những thứ này, nàng liền chạy về đội ngũ tựa như chưa hề làm cái gì.
Giang Mộc thấy cảnh này tựa như nhớ ra cái gì liền không ngừng lắc đầu nói.
" Thật đúng là gia thế giàu có có khác a. Ngay cả nhẫn không gian đều có a."
Mấy người còn lại nghe Giang Mộc đề cập đến cái từ này lại nhìn về trên tay trái ngón trỏ của Tô Yên đang đeo lấy một cái màu đen chiếc nhẫn liền không khỏi tò mò cùng hâm mộ đi lên.
Tô Yên nghe Giang Mộc vạch trần ra chiếc nhẫn cũng không mấy mất hứng. Ngược lại nàng một bộ đã dự trù trước nói ra.
" Ta nhớ được Da của Hắc Thổ Oa có thể bán được ở Công Hội a. Ta trước đem nó thu lấy, sau này trở về lại bán đi chia đều cho mọi người a."
Giang Mộc nghe vậy cũng là phì cười trêu đùa nói.
" Đại tiểu thư như ngươi cũng vẫn là cái ham tiền đâu?"
Tô Yên nghe vậy tựa như người được nói tới không phải mình, ngón tay không ngừng xoắn lấy vạt áo chơi đùa nói.
" Ta kiếm tí tiền ăn vặt cũng được a. Làm gì có ai chê tiền đâu đúng không?"
Trong lúc trêu đùa, đám người Giang Mộc một lần nữa đổi địa chỉ nghỉ ngơi đi tới cách vị trí vừa rồi gần 1 cây số mới ở tại một cái bờ đá cuội lộ ra gần một cái suối nhỏ ngồi nghỉ ngơi lấy.
Lúc này cũng đã giữa trưa cho nên đám người Giang Mộc cũng là dựng trại ăn uống lấy. Giang Mộc vốn định mang ra đồ ăn đơn giản như bánh bao cùng nước uống các loại.
Chỉ là Tô Yên cái này đại tiểu thư liền từ trong nhẫn không gian đem ra thực phẩm đông lạnh nấu sẵn cùng mấy chiếc nồi. Sau đó nàng nhanh chóng nhóm lửa, Thanh Hàn cùng Triệu Vũ ở một bên phụ lấy hâm nóng đồ ăn.
Tô Yên nhìn lấy đem ra một đống nhỏ đồ ăn Giang Mộc liền là khinh bỉ nói một tiếng.
" Ngươi vẫn là đem mấy thứ kia thu hồi a, lần trước ta không có chuẩn bị ăn của ngươi lương khô tới bây giờ liền cảm thấy còn vướng vướng ở cổ a."
" Đúng rồi, bọn ngươi mau dựng lều lên đi, chờ chúng ta hâm nóng xong liền dùng bữa trưa a."
Giang Mộc bị cái nha đầu này điều đi cũng là cười khổ một cái lại đem thực phẩm chuẩn bị của mình cho cất đi. Một lát sau, khi toàn bộ đồ đông lạnh được nấu chín, một mùi thơm thoảng thoảng bay vào lỗ mũi đám người khiến cho toàn bộ bụng đói không khỏi kêu vang lên vài tiếng.
Một khắc sau, mấy tên thanh niên như Giang Mộc, Nhâm Chính, Trường Giang mau chóng buông xuống công việc liền chạy ra đánh chén. Nhóm người Giang Mộc tựa như từng cái bị bỏ đói lâu ngày dã thú rất nhanh cuỗm sạch đồ ăn.
Sau khi ăn xong, Nhâm Chính cái bụng có chút gồ lên nằm ngửa trên một cái tảng đá đưa mắt nhìn lên trời ngâm nga lấy.
" Lão Mộc, lâu lâu đi du ngoạn thế này cũng tốt a. Chỉ là những nơi đẹp đẽ như thế này đều bị Ma thú cho chiếm lấy a."
" Ngươi có từng nghĩ, nếu như ma thú đều biến mất một ngày kia sẽ là cái cảnh tượng gì không?"
Làm một cái nữ tử tam nữ nghe thấy câu này lại ngước mắt nhìn lên bầu trời trong xanh cùng tiếng suối róc rách chảy. Một cái cảm giác yên bình, thư thả kéo tới khiến cảm giác mệt nhọc cả ngày hôm nay liền biến mất.
Triệu Vũ cũng là hiếm có hít thở sâu cảm nhận không khí một cái lại thở dài nói.
" Thiên Dương Tinh ngũ đại châu lục Châu Á, Châu Âu, Châu Mỹ, Châu Phi, Châu Nam Cực thì châu nam cực đã là thiên đường của ma thú. Ngoài ra cự bắc Bắc Cực cũng là nhân loại cấm khu thánh đường ma thú."
" Ngoài mấy nơi này ra, Thái Bình Dương, Đại Tây Dương, Ấn Độ Dương, Bắc Băng Dương, Nam Đại Dương đều là hải thú thiên đường."
" Trên lục địa có nhân loại sinh sống, Amazon rừng rập, Sahara sa mạc, Dãy Himalaya, dãy Andes, Côn Lôn sơn, Sông Mê Kong, Sông Trường Giang, Sông Hằng,..."
" Cùng rất nhiều khu vực ma thú tập hợp nhiều nhất đều đã chiếm hơn một nữa diện tích lục địa."
" Ta cũng không biết cái ngày mà nhân loại chúng ta chiến thắng đem ma thú toàn bộ tiêu diệt sẽ là bao lâu, 1000 năm, 1 vạn năm vẫn là 100 vạn năm đâu?"
Đám người nghe Triệu Vũ kể ra từng cái nổi tiếng ma thú sào huyệt liền trầm mặc một phen. Đúng như Triệu Vũ nói Ma thú so nhân loại càng nhiều. Vừa mới sinh ra đã có mạnh mẽ chiến lực.
Không như nhân loại từng bước tu luyện đi lên. Nếu như thật kỹ càng xem xét, Ma thú thật giống như là mẹ thiên nhiên hài tử, được chu cấp rất nhiều phúc lợi.
Còn nhân loại tựa như một kẻ bám víu, chờ đợi, luồng lách trong khe hẹp cầu sinh. Cũng đúng lúc này, một cái âm thanh khác biệt liền lôi kéo mọi người tâm thần trở về thực tại.
" Lão, lão mộc. Ở bên kia, ở bên kia có, có..."
Hướng Tiểu Cường lúc này từ phía bên trái con suối mau chóng chạy trở về. Giang Mộc nhìn hắn cái bộ dạng hớt ha hớt hãi này liền nhớ tới cái tên này không phải là đi giải quyết nổi buồn sao.
Làm sao bây giờ lại ra cái dạng này. Giang Mộc đợi Hướng Tiểu Cường cái tên kia chạy trở lại đội ngũ rồi hỏi. Chỉ là cái tên này dường như nhận lấy thật lớn hoảng hốt chạy nhanh cho nên hiện tại vẫn còn đang thở dốc nói không ra lời.
Giang Mộc thấy vậy liền cho hắn một ít thời gian. Một lát sau, Hướng Tiểu Cường mới lấy lại bình tĩnh vội vàng nói ra.
" Mau, mau di chuyển, ở phía bên kia cánh rừng đang có 1 cái khổng lồ gấu cùng một đàn sói đang cắn xé lẫn nhau. Chúng ta mau đi a, nếu không kịp rất có thể bị bọn chúng phát hiện."
Giang Mộc mấy người nghe vậy liền một mặt kinh hãi. Trường Giang càng là trực tiếp đứng dậy thu lại lều vải các đồ vật sinh hoạt. Rất nhanh, Triệu Vũ, Lý Bạch, Nhâm Chính mấy người liền phụ một tay thu dọn.
Giang Mộc là nhìn Hướng Tiểu Cường một cái sau đó nói ra.
" Ngươi nói là cánh rừng bên kia sao?"
Vừa nói, Giang Mộc lại đưa tay chỉ lấy ở cách vị trí bọn hắn về bên trái một cánh rừng nhỏ bên kia con suối. Hướng Tiểu Cường nghe vậy tựa như lại nhớ lại hình ảnh ban nãy thấy được vẫn còn sợ hãi run run người nói.
" Ta ban nãy đang giải quyết nổi buồn liền phát hiện có chấn động mạnh mẽ phát ra ở cái hướng đó."
" Ta, ta vì có chút hiếu kì cho nên bèn đi qua xem xét một phen. Khi quan sát thấy một cái kinh khủng gấu đen, thân cao đạt tới 4 mét đang cùng mồt bầy màu xám Lang thú quần ẩu."
" Mà ta cũng là cảm nhận được đầu gấu to kia khí tức rất mạnh mẽ ép đến cho ta có chút khó thở."
" Tuy là ta chưa có cảm nhận qua Nhập Giai ma thú thế nhưng ta nghĩ đầu gấu đó cũng có thể chưa đạt đến cái cấp bậc đó. Nó có thể là đang tiến giai nô bộc cấp a.*
Giang Mộc nghe vậy cũng là bắt lấy một cái điểm chính liền hỏi tiếp.
" Ngươi nói bọn nó là quần ẩu sao, có quan sát được thứ gì khác hay không?"
Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là cau mày một cái nhắm mắt tưởng niệm. Một lát sau hắn liền bất lực lắc lắc đầu nói ra.
" Ta lúc đó liền hoảng chạy đi cũng không có phát hiện thêm cái gì! "
Giang Mộc thấy như vậy liền gật đầu hướng Hướng Tiểu Cường nói.
" Ngươi trước báo mọi người rời đi. Ta trước qua bên kia kiểm tra một phen liền trở lại sau. "
Nói xong Giang Mộc nhanh chóng hướng vị trí cánh rừng bên kia đi tới. Ở trong đám người Tô Yên mấy người cũng có chú ý tới Giang Mộc rời đi. Cho nên khi Hướng Tiểu Cường đi tới, Lý Bạch cũng là cau mày hỏi.
" Tiểu Cường, Giang Mộc cái tên kia đi đâu đó?"
Hướng Tiểu Cường nhìn thấy toàn bộ mọi người đều nhìn lấy mình cũng là đem lời Giang Mộc vừa nói nói ra. Đám người nghe xong khuôn mặt đều không khỏi biến sắc.
Trường Giang càng là nóng nảy nói.
" Không được, tuyệt đối không thể để Giang Mộc một mình đi tới. Các ngưới trước cứ rời đi, ta đi qua có gì hỗ trợ hắn một phen."
Chỉ là Trường Giang vừa chuyển người bước đi thì đám người Tô Yên cũng một dạng ý tứ hướng về Giang Mộc vị trí đi tới.
Một lúc sau, khi Giang Mộc đã đi qua bên kia bờ suối. Hắn đang từ bên dưới bờ đất cao đưa đầu ti hí nhìn lên phía phát ra tiếng thú rống cùng ầm ầm ba động.
Đập vào mắt Giang Mộc đó là một cái thân hình toàn đen đại gấu. Nó thân cao đạt đến gần 4 mét, thân thể to như một cái xe ô tô, tứ chi tựa như từng cái trụ nhà thô ráp.
Đặc biệt nhất là của nó nanh cùng răng nanh đều rất dài cùng sắc nhọn. Mà lúc này trên thân đầu đại hắc gấu này chảy rất nhiều huyết dịch cùng nhiều chỗ da thịt bị xé rách để lộ ra bên ngoài từng cái khối cơ đỏ chói.
Mà dưới chân đại hắc hùng chính là ba cái đã mất đi khí tức sinh mệnh dài hơn 2 mét hôi lang. Ở bốn phía Đại Hắc Hùng vẫn còn bảy tám cái hôi lang khác đang gầm gừ nhe nanh hướng về Đại Hắc Hùng lộ ra sát ý.
Giang Mộc nhìn thấy đứng ở đối diện Đại Hắc Hùng có một cái cao hơn 2 mét, dài gần tới 3 mét rưỡi đại lang đang bình tĩnh nhìn lấy Đại Hắc Hùng. Mà đúng lúc này một cái giọng nói nhỏ liền ở bên tai Giang Mộc phát ra.
" A, là Man Tượng Hùng cùng Huyết Nhãn Hôi Lang. Làm sao bọn chúng lại cùng nhau đánh lên a?"
Giang Mộc nghe thấy âm thanh này mới quay đầu nhìn sang bên trái của mình. Làm cho Giang Mộc giật mình một cái đó là ngoài người vừa nói là Triệu Vũ ra thì tất cả những người khác thế mà đều theo mình đi đến đây.
Giang Mộc nhìn đám người này không khỏi cau mày nói nhỏ.
" Không phải ta bảo các ngươi trước đi hay sao?"
Tô Yên nghe vậy thì một bộ không quan trọng hỏi ngược.
" Vậy ngươi ở đây làm gì?"