Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 93 : Chu Liêm c·h·ế·t

Chương 93 : Chu Liêm c·h·ế·t


Cả hai người lấy tốc độ nhanh chóng, hiện nay đã là đi qua Diên Khánh hướng về phía trạm gác phi tới. Mà nhóm người Giang Mộc lúc này cũng là chạy ra được một khoảng cách.

Tuy là thân thể được cải tạo một ít, thế nhưng từ lúc Chu Liêm ba người chiến đấu đến khi Chu Liêm bỏ trốn chỉ mới trôi qua 5 phút.

Trong 5 phút này, dù cho Giang Mộc mấy người dùng cả sức bú sữa đi chạy trốn cũng không chạy ra được 1 cây số a. Lúc này Giang Mộc vẫn luôn cảm nhận ba động tại vị trí ban nãy đột nhiên cảm nhận được ba động ma pháp biến mất đột ngột.

Thế là mang theo nghi hoặc cảm xúc, Giang Mộc liền có chút lo lắng hướng về Tô Yên đang ra sức chạy nói.

" Tô Yên, ba động ma pháp đã biến mất, ta nghĩ quay trở lại kiểm tra một phen. Ngươi cùng bọn hắn tiếp tục hướng một hướng khác chạy đi."

Tô Yên, Thanh Hàn, Nhâm Chính mấy người nghe vậy đồng loạt bác bỏ lấy. Thanh Hàn càng là lo lắng nói ra.

" Ngươi không thể quay lại, ở đó có Chu lão sư cùng tiền bối kia chắc có lẽ hai người đã giành thắng lợi rồi. Ngươi còn quay lại làm gì?"

Giang Mộc nghe vậy cũng là tại chỗ dừng lại lắc đầu không chắc nói.

" Ta có một cái linh cảm xấu, hơn nữa mục tiêu của nó là ta. Ta dù thế nào đi nữa cũng không thể cùng các ngươi đi chung. Cho nên là..."

Nói xong, Giang Mộc nhìn về Nhâm Chính, Hướng Tiểu Cường một cái dùng giọng nhờ vả nói.

" Các ngươi hai cái mang các nàng đi đi."

Nói xong, Giang Mộc trực tiếp xoay người hướng về con đường cũ chạy trở về. Thanh Hàn cùng Tô Yên thấy vậy liền muốn chạy tới níu giữ Giang Mộc thì hai nàng đã bị Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường cho kéo lại.

Trường Giang đưa mắt nhìn đã lẩn khuất trong bóng cây Giang Mộc thân ảnh một cái cũng là đưa hai nàng đánh ngất đi sau đó hướng đám người an ủi nói.

" Lần này chúng ta cũng đừng bốc đồng, hơn nữa có lẽ tình hình cũng không có xấu như Giang Mộc nghĩ a. Nếu như Chu lão sư cùng vị tiền bối kia chiến thắng, chắc có lẽ bọn hắn sẽ rất nhanh mang theo Giang Mộc trở về."

Nói đến đây, Trường Giang lựa chọn một cái phương hướng khác trực tiếp đi tới tránh né đi tuyến đường cũ. Lúc này trong lòng Trường Giang còn có một câu không nói cũng là phương hướng xấu nhất.

Hắn tuy là có tâm muốn trả ơn Giang Mộc cùng Tô Yên. Nhưng đứng trước sinh mạng của nhiều người hơn, hắn lựa chọn bỏ ít lấy nhiều. Nếu như điều Giang Mộc lo lắng là thật sự, vậy thì...

Trường Giang hít sâu một cái, trong mắt liền hiện lên một vệt quyết tiệt. Một cái cảm giác hướng về càng mạnh mẽ hơn sức mạnh bùng nổ cháy rực lên.

" Ta, Trường Giang thề, sẽ không để chuyện này xảy ra thêm bất kì lần nào nữa."

Trong lúc này, Giang Mộc, Chu Liêm, Huyết Thiên bốn người đều là trên một cái đường thẳng chạy tới. Nữ tử bị Chu Liêm kéo theo nhìn lấy màu đỏ quang ảnh càng ngày càng kéo gần khoảng cách cũng là chau màu hướng Chu Liêm nói.

" Ngươi bỏ ta xuống, ta có thể giúp ngươi kéo dài thời gian. Của ta công hội phó hội trưởng liền đang trên đường tới."

" Ngươi có dực ma cụ có thể trước tiên mang đi cái tiểu tử bị đầu hấp huyết quỷ này nhắm tới dụ nó tới trước mặt phó hội trưởng."

Chu Liêm nghe vậy, ánh mắt lại tựa như nhớ tới chuyện gì liền kiên quyết lắc đầu, bàn tay càng ra sức nắm chặt nói.

" Lần này, ta nhất quyết không một mình bỏ trốn."

Vừa nói, Chu Liêm càng truyền nhiều hơn ma năng vào Dực Ma Cụ. Dực Ma cụ thoáng chốc liền sáng lên rất nhiều. Sau đó nó càng phát ra mạnh mẽ lực đẩy tăng nhanh tốc độ.

Huyết Thiên đưa mắt nhìn thấy cảnh này cũng là khinh miệt coi thường. Hắn ra sức vỗ cánh, trên thân màu đỏ quang hoa không ngừng hiển hiện. Tốc độ của hắn trực tiếp so với lúc trước nhanh hơn 2 lần.

Sau lần này nước rút, hắn đã cách Chu Liêm hai người chỉ còn 50 mét. Chu Liêm cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của Huyết Thiên sau lưng liền là thâm than không tốt.

Huyết Thiên lúc này liền hai tay hướng phía trước vạch hai cái, hai cái to dài Huyết Nhận lấy tốc độ kinh khủng tiếp cận Chu Liêm hai người.

Chu Liêm cùng nữ tử kia nhìn thấy một màn này cũng là trực tiếp làm ra phản kháng. Chu Liêm xoay người hướng sang bên phải né tránh, nữ tử kia càng là tại trên không một lần nữa cực nhanh phóng thích Dung Tiễn.

Chỉ là lần này Dung Tiễn do cấp tốc thi triển cho nên uy lực không thể chồng chất tăng cao. Cho nên là nó chỉ có thể đem một đạo Huyết Nhận cho phá hủy.

Còn đạo còn lại Huyết Nhận cứ thế theo ngang mặt Chu Liêm xoẹt qua. Chỉ là do lần này phản ứng né tránh. Tốc độ của Chu Liêm liền chậm lại một nhịp.

Lợi dụng lần này thời cơ, Huyết Thiên trực tiếp xuất hiện ở phía trên lưng Chu Liêm. Sau đó hắn tốc độ như bôn lôi trực tiếp một cước đạp Chu Liêm vang về phía đại địa.

Chỉ là nữ tử kia phản xạ cũng linh mẫn. Khi Chu Liêm cùng nàng sắp té đập trên mặt đất, nàng lợi dụng độn ảnh đỡ lấy Chu Liêm hoàn hảo tiếp đất. Sau đó hai người trực tiếp xuất hiện ở vị trí mới cách chỗ rơi xuống gần hai mươi mét.

Hai người lúc này cũng không có tiếp tục bỏ trốn bởi vì Huyết Thiên đã đứng ở trước mặt bọn hắn lối bỏ chạy hơn 10 mét. Giang Mộc đang chạy đi lên bỗng nhiên cảm nhận được nồng nặc Hắc ám khí tức liền ở trong lòng lộp bộp hai tiếng không xong.

Huyết Thiên cũng là có cảm ứng đưa mắt nhìn về phía Giang Mộc khặc khặc đắc ý nói.

" Thật đúng là một cái ngốc đầu, cứ như vậy chạy trở về. Hắn là xem ta bị g·iết rồi sao. Cũng tốt, lần này ta cũng không định g·iết ngươi rồi. Nghe nói hắn cũng là song hệ ma pháp đi."

" Đem hắn về giao cho đại nhân giao cho q·uân đ·ội làm thí nghiệm cũng sẽ kiếm được kha khá thù lao đi."

Nói xong, Huyết Thiên trực tiếp bỏ lơ hai người Chu Liêm xoay người khoá chặt Giang Mộc vị trí trực tiếp phi tới. Trên đường bay tới, toàn bộ cây cối chắn đường hắn trực tiếp bị một trảo cho đốn hạ.

Chu Liêm thông qua ánh trăng nhìn thấy đã ở nơi trống không Giang Mộc một cái thầm kêu không tốt. Ngay lúc này hắn trực tiếp lấy ra một đầu to lớn làm bằng màu vàng nâu xích lớn.

Chu Liêm lúc này toàn thân hiện lên vàng nhạt quang mang ma pháp. Chu Liêm đem trong tay dây xích ném vào mặt đất. Dây xích kia thế mà tựa như bị ném vào trong ao nước đồng dạng trực tiếp chìm trong đất cứng.

Mà ở đầu bên kia, mắt thấy Huyết Thiên liền sắp bắt được Giang Mộc thì bỗng nhiên một cái đầu màu vàng nhạt dây xích xuyên qua mặt đất trực tiếp hướng đầu, thân, cổ, hai tay, hai chân Huyết Thiên cho quấn quanh.

Mà ở đầu bên này, Chu Liêm thân hình cũng bị màu vàng dây xích cho cuốn lấy. Nhìn thấy cảnh này, Chu Liêm liền xuất ra một đôi cánh chim mini giao cho nữ tử nói.

" Ngươi mang hắn bay đi, ta sẽ giữ chân tên này dưới lòng đất, hi vọng có thể cho ngươi đủ thời gian gặp phó hội trưởng hoặc chúng ta viện trưởng."

Nói xong, Chu Liêm liền đem tinh thần ấn ký bên trong dực ma cụ cho lau đi. Sau đó hắn một lần nữa thi triển ma pháp Sa Vực Nham Ma Đấu Trường.

Một tầng thổ hệ giáp đấu nhanh chóng đem Chu Liêm bao bọc. Mà đấu trường hiện giờ, Chu Liêm cũng không chọn trên mặt đất mà là ở phía dưới chân hắn mặt đất kia.

Thân thể Chu Liêm lấy tốc độ cao nhất chìm xuống trong mặt đất. Mà Huyết Thiên bên này dù là xử xuất toàn lực cũng không thể đem màu vàng dây xích cho chém rớt.

Khi dây xích đem thân thể của hắn cùng Chu Liêm cho khoá lại. Huyết Thiên ẩn ẩn cảm giác được sinh mệnh của mình cùng Chu Liêm đều bị khoá lại bởi cái dây xích này.

Mà muốn cởi ra dây xích biện pháp duy nhất đó chính là g·iết c·hết đối phương. Thế là Huyết Thiên dùng ánh mắt có chút không cam lòng nhìn về Giang Mộc một cái cũng là bị Chu liêm cho kéo xuống mặt đất.

Nữ tử kia nhìn lấy một màn này cũng là biết Chu Liêm muốn làm gì trực tiếp đem dực ma cụ nhận chủ. Sau đó nàng một bước bước ra trực tiếp đi tới bên cạnh Giang Mộc đem hắn sách lên.

Giang Mộc bị nữ tử mang lên cũng là vùng vẫy muốn thoát ra nói.

" Thả ta ra, Chu lão sư hắn...."

Chỉ là Giang Mộc chỉ nói được nữa câu thì nữ tử kia liền trực tiếp kích hoạt dực ma cụ không tiết tiêu hao ma năng vừa phi hành vừa sử dụng độn ảnh.

Trong lúc này, nàng cũng lãnh khốc nói ra một cái kinh khủng sự thật.

" Từ bây giờ Chu lão sư của ngươi đ·ã c·hết, không ai có thể cứu hắn."

Nàng lại nhìn lấy hai mắt đã đỏ hoe Giang Mộc lại nói.

" Chuyện này cũng không phải lỗi của bất kì ai mà là do chúng ta quá yếu. Yếu đến nỗi không thể tự vệ hay bỏ trốn."

" Vì thế Chu Lão sư của ngươi mới phải hi sinh. Cho nên là ngươi chỉ cần nhớ một điều, chỉ cần ngươi nắm tay đủ cứng, chuyện ngày hôm nay ắt hẳn sẽ không tiếp tục xảy ra."

Thế rồi nàng mang theo một bộ thấy hồn lạc phách Giang Mộc đi trở về. Mà Chu Liêm lúc này đã kéo Huyết Thiên xuống rất sâu rồi.

Sâu đến nỗi hắn còn không biết mình đang ở nơi nào. Mà Huyết Thiên cũng là cảm giác mình càng ngày càng bị kéo sâu cũng không khỏi hướng về Chu Liêm nói ra.

" Ngươi tưởng có thể dùng chiêu này g·iết được ta. Ngây thơ, sau khi g·iết c·hết ngươi ta liền có thể dễ dàng thoát ra. Đến lúc đó nỗ lực của ngươi đều là công cốc."

Chu Liêm nghe vậy lại biến về ngày thường bộ dáng hai tay đút túi nói ra.

" Ta thích, ta tùy ý. Ngươi lại làm gì được cho ta. Hơn nữa ta cũng sống đủ rồi, cùng lắm thì 18 năm sau lại làm một cái nam tử hán mà thôi."

" Bất quá hiện tại liền cần ngươi bồi táng một lúc với ta."

" Sa Vực, Nham Ma Chi Ấn, Phong hoá."

Nói xong, từ trong đầu Chu Liêm liền xuất hiện một khoả lóng lánh màu vàng hạt châu cùng một khoả âm trầm tử sắc hạt châu.

Chương 93 : Chu Liêm c·h·ế·t