Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 97 : Lại là Thiên Chúc

Chương 97 : Lại là Thiên Chúc


Giang Mộc năm người được một cái nữ quân nhân mang đi. Khi Sơn Lâm Cự Ưng bay đến gần một cái dãy núi khu vực thì nữ quân nhân mới hơi nhìn đồng hồ trên tay một lát.

Sau hơn 5 phút chờ đợi, Giang Mộc năm người mới được nữ quân nhân kia cho thả xuống. Nữ quân nhân nhìn đám người Giang Mộc đã đáp ở trên đỉnh núi cũng là hướng Giang Mộc thiện ý nhắc nhở.

" Thời gian thi đấu liền bắt đầu, bảy ngày sau tự có nhân viên đến đưa đón các ngươi rời đi."

Nói xong, nàng cũng trực tiếp bay trở về. Giang Mộc thấy vậy cũng là nhìn về Tô Yên mấy người hỏi.

" Có thể xác định được đây là chỗ nào hay không?"

Tô Yên nghe vậy liền nhìn về dụng cụ của công hội một cái. Chỉ là lúc này dụng cụ của công hội tựa như bị tắt sóng đồng dạng không thể hiển thị rõ vị trí bây giờ của bọn hắn.

Tô Yên thấy thế cũng là hướng Giang Mộc lắc đầu nói.

" Hình như bên phía q·uân đ·ội trong khu vực này thiết lập thiết bị phá sóng. Ta nghĩ chúng ta vẫn là theo phương thức trực tiếp nhất dựa vào bản đồ a."

Giang Mộc nghe vậy cũng là đưa mắt nhìn quanh một hồi. Nơi này xung quanh đều là một số đỉnh núi cùng khe núi. Không có gì nổi bật để bọn hắn dễ dàng xác định được vị trí.

Thế nhưng sơ bộ xác định lấy khu vực hiện giờ vẫn là có thể. Giang Mộc dựa vào bản đồ cùng khung cảnh khu vực quanh đây liền xác định nơi này có thể là vùng phía Đông Bắc của chiến trường.

Còn là ở giáp biên giới vẫn là gần trung tâm khu vực hắn vẫn chưa có thể xác định được. Thanh Hàn ở một bên hơi ngắm nhìn lấy cảnh vật một phen liền hỏi thăm lấy.

" Giang Mộc, ngươi có hay không cách thức tìm kiếm lấy ma thú hay không a. Không bằng ta lại dùng của ta ma pháp."

Giang Mộc nghe vậy liền là trực tiếp từ chối.

" Lần này cũng không phải né tránh ma thú. Chúng ta cần nhất chính là trên người ma thú tích phân điểm. Cho nên không đánh không được a."

Tô Yên nghe vậy cũng là thoải mái khoát khoát tay nói.

" Được rồi, trước hết chúng ta cứ đi tới khu vực trung tâm đi. Ta nghĩ ma thú bọn nó cũng là không ngồi yên một chỗ."

" Phía bên ngoài liền có ranh giới do q·uân đ·ội lập ra, ta nghĩ bọn ma thú kia cũng không có ngu ngốc đi ra ngoài đó. Cho nên là hiện tại chúng ta cứ trước tiên đi một bước tính một bước."

" Hơn nữa bọn ma thú cũng đều là mới được thả vào cái khu vực này cho nên ta nghĩ bọn chúng vẫn chưa có làm quen với địa hình là mấy. Cho nên phần trăm chúng ta bắt gặp ma thú liền cao hơn nhiều."

Giang Mộc nghe vậy cũng là tán đồng Tô Yên ý kiến. Sau đó đám người theo hướng Tây nam nhanh chóng đi tới. Một bên khác, cái kia nữ quân nhân sau khi bay trở về cứ điểm doanh trại.

Nàng liền tìm một cái góc vắng người nhắn cho Lục Tá một cái dòng tin nhắn.

" Đã làm xong yêu cầu, tiền thưởng ta hi vọng ngươi chuyển đủ đi."

Mà Lục Tá lúc này cũng là lấy tư cách người quan sát ở gần với doanh trại cùng với số lớn đại nhân vật khác của Đô thành cũng là nhận được tin nhắn.

Ánh mắt hắn hơi sáng lên cũng là mở ra tài khoản chuyển sang cho nữ quân nhân thù lao. Sau đó Lục Tá lại nhìn về một cái màn hình nơi mà Lục Hiên, Vâm Tử Lam, Đường Giảng cùng hai cái Lục gia đồng lứa khác đang nhanh chóng theo một cái hướng chạy nhanh.

Nhìn thấy cảnh này, Lục Tá lại nhìn về màn hình có chiếu lấy hình ảnh Giang Mộc hai người liền là ở trong lòng gian xảo cười.

" Ha Hả, Giang Mộc tiểu tử nhà ngươi có thể thuấn phát ma pháp thì làm sao? Tô Phó hội trưởng chất nữ lại có thể làm gì. Để ta xem lát nữa các ngươi như thế nào ứng phó lấy món quà nho nhỏ ta dành cho các ngươi a."

" Nói không chừng nhóm các ngươi sẽ là nhóm người trước hết bị loại đâu?"

Mà lúc này ở trên màn hình Lục Hiên, Đường Giảng, Vân Tử Lam, Lục Dạ, Lục Thành năm người đều lấy Lục Hiên cầm đầu đang ở trong một khu rừng cũng hướng về khu vực chiến trường trung tâm đi tới.

Trong cái đội ngũ này, Lục Dạ, Lục Thành chính là đi sát với Lục Hiên nhất. Bởi vì bọn hắn đều là Lục Gia nhân. Còn như Đường Giảng cùng Vân Tử Lam chính là được Lục Hiên mời gia nhập cho nên cũng không có quá nhiều thân thiết với ba người kia.

Lục Thành, một cái có chút cơ bắp thanh niên nhân mặc lấy một bộ cộc tay áo ba lỗ, nhìn về Lục Hiên một bộ bợ đít nói ra.

" Thiếu gia, ngươi chắc con đường này là đúng chứ?"

Lục Hiên nghe vậy liền là hơi đề phòng xung quanh một cái cũng là nói thầm.

" Đương nhiên rồi, đây là ta nhị gia gia mua tới được bản đồ vị trí cho nên độ chính xác khá cao."

" Hiện tại chúng ta vị trí chính là ở cực Tây của chiến trường. Chỉ cần ta đi theo hướng đông là có thể đi đến khu vực trung tâm!"

Lục Dạ nghe thấy cũng là có chút không hiểu hỏi tiếp.

" Thiếu gia, chúng ta không phải nên trước tiên săn g·iết ma thú không phải sao. Làm sao lại đi đến trung tâm rồi?"

Lục Hiên nghe vậy thì là thầm cười.

" Ngươi thì biết cái gì. Theo thường lệ các năm trước cũng chính là cái dạng này."

" Chỉ là như thế tình huống diễn biến đi xuống, cơ hội các đội ngũ bắt gặp ma thú cũng rất thấp."

" Càng kéo dài thời gian, ma thú liền có thể làm quen với hoàn cảnh gây khó khăn cho chúng ta."

" Cho nên là năm nay có tin đồn bên q·uân đ·ội sẽ thi hành chiến lược mới, cứ cách mỗi ngày sẽ thu hẹp phạm vi chiến trường."

" Mãi cho tới ngày thứ 7, khi mà ma pháp sư chúng ta hoặc là Ma thú bị loại sạch thì mới kết thúc. Cũng hoặc là thời gian kết thúc."

" Cho nên là chúng ta cứ trước tiên đi tới khu vực trung tâm. Một bên di chuyển một bên tìm kiếm lấy ma thú."

" Còn nếu như cứ ở khu vực rìa quanh quẩn, tới lúc khu vực bị thu nhỏ. Thì lũ ma thú bị cưỡng ép đi tới có thể sẽ phát điên cùng với số lượng cũng không chỉ một."

" Tới lúc đó chúng ta đối mặt chúng liền là một đường bị loại a."

Lục Thành, Lục Dạ hai người nghe vậy hai mắt đều sáng ngời nhìn Lục Hiên tựa như nhìn thấy một cái sáng suốt đại lão.

Mà Đường Giảng, Vân Tử Lam hai người nhìn lấy ba người Lục Hiên một bộ to to nhỏ nhỏ nói chuyện lấy cũng là không có quan tâm.

Bởi vì bọn hắn vì lần này mời mộc cũng nhận lấy không nhỏ phần thưởng, mỗi người một cái ma cụ. Cho nên lần này thi đấu có hay không nhận được càng cao thành tích bọn hắn liền không quá để tâm rồi.

Mà lúc này, sâu bên trong tai Lục Hiên một cái côn trùng nho nhỏ bỗng nhiên liền hơi rung rung hai cánh. Một chuỗi chấn động như thế thần kì chuyển đổi thành âm thanh.

" Ở phía bên trái cách các ngươi 2 cây số có một cái Thử Nha Trư. Ở bên phải phía trước 5 cây số có một cái Tam Giác Ngưu."

Nhanh chóng hai cái vị trí ma thú liền được truyền tới trong tai Lục Hiên. Lục Hiên nghe vậy nhãn tình sáng lên cũng là nhanh chóng dẫn dắt đám người hướng tới mục tiêu ma thú gần nhất Thử Nha Trư đi tới.

Trong toàn bộ chiến trường, tất cả đám học viên khác đều là một dạng xoay quanh không ngừng tìm kiếm, mà tronh đó hầu hết đa số đều là một dạng không biết năm nay liền có thay đổi vẫn vô tư tìm kiếm ma thú.

Chỉ có mặt khác 4 cái đội ngũ của Chu Gia do Chu Kiếm, Lưu gia do Lưu Kiệm, Hồ gia do Hồ Mị cùng Dương gia do Dương Khang bốn cái này tuổi trẻ học viên dẫn dắt đều là cùng Lục Hiên cái dạng này bất tri bất giác hướng về khu vực trung tâm.

Trở lại mặt phía Đông Bắc chiến trường, nhóm của Giang Mộc đã đi từ trên đỉnh núi hướng về cánh rừng lưng chừng đi tới. Tô Yên lúc này cũng không còn hoạt bát như trước.

Nàng lúc này toàn thân đều mồ hôi, nóng nực. Nàng có chút khó chịu nhìn Giang Mộc nói.

" Giang Mộc, có thể hay không nghỉ ngơi một chút đi. Ta có chút thấy nóng rồi."

Giang Mộc nghe vậy cũng là cảm thấy thời tiết có chút khắc nghiệt. Chỉ là lúc này hắn nhìn lên trên trời cũng là không có phát hiện bầu trời có quá nhiều nắng.

Hơn nữa hiện giờ bầu trời vẫn là đang còn mây che phủ, ngay cả mặt trời đều không thấy chút nào. Thấy cảnh này, Giang Mộc có chút ngây ngẩn rồi. Hắn lại nhìn đám người Thanh Hàn một chút mới phát hiện mọi người đều là như một.

Tất cả đều là mồ hôi nhễ nhại. Sau một lúc trầm ngâm, Giang Mộc một lần nữa hướng Nhâm Chính hỏi.

" Lão chính, ngươi cảm thấy nóng nực là từ khi nào?"

Nhâm Chính nghe vậy hơi hơi lau đi mồ hôi cũng là suy nghĩ một lát không chắc nói ra.

" Chuyện này sao, dường như chỉ là mới vừa rồi a. Không phải là do thời tiết nóng quá sao?"

Mà lời nói này cũng trực tiếp cảnh tỉnh Tô Yên mấy người. Thanh Hàn thì một bộ nhớ thứ gì có chút suy tư.

Sau một lát nàng hai mắt sáng rực bất ngờ hô to.

" Đúng, ta nhớ rồi, thư viện trưởng từng đề cập tới trong quá trình một cái Thiên Chúc sinh ra sẽ khiến cho mật độ nguyên tố tại nơi đó biến đổi mạnh."

" Mà chúng ta khu vực này bất ngờ biến nóng có thể là có Hoả Thiên Chúc đang ngưng tụ!"

Lời Thanh Hàn vừa nói ra khiến cho cả nhóm người không khỏi kinh ngạc một phen. Nhâm Chính càng là xoè bàn tay đếm lấy.

" 1 triệu, 5 triệu, không đúng, gần 10 triệu a. Lần này chúng ta lại phát rồi!"

Giang Mộc nghe vậy lại không có bị cái tin tức này cho chấn kinh mà ngược lại hắn nghĩ tới một điều. Thế là hắn đưa mắt nhìn Tô Yên một cái cũng phát hiện cái nha đầu kia khuôn mặt cũng biến đến ngưng trọng.

" Ngươi cũng nghĩ tới rồi a!"

Giang Mộc bình tĩnh nhìn về xung quanh hướng Tô Yên nói. Tô Yên nghe vậy cũng là cho Nhâm Chính một cái cốc đầu hừ lạnh nói.

" Vui cái gì mà vui vẻ. Tình thế chúng ta hiện giờ liền có chút nguy hiểm. Nơi đây có Thiên Chúc xuất thế liền sẽ thu hút đến một vài hoặc nhiều đầu ma thú.

"Hơn nữa, tất cả ma thú ở đây đều là b·ị b·ắt tới cho nên chúng cũng sẽ không có cái gì lãnh địa ý thức. Cho nên là trong tình huống xấu nhất nơi đây sẽ có một hồi ác chiến."

Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là nhìn về Giang Mộc có chút suy tư hỏi.

" Lão Mộc, nói vậy chúng ta liền phải nhanh chóng rời đi cái này địa phương sao?"

Chương 97 : Lại là Thiên Chúc