“Oanh”. “Oanh”. Đã thành công chém ra một vết rách trên Đại Đạo không gian bích chướng nên Thiên Quân tất nhiên là sẽ không ngồi nhìn nó bị Đại Đạo Linh Thần chữa trị, mặc kệ Đại Đạo Linh Thần đang dùng thủ đoạn gì chữa lành vết rách kia hắn cũng đều không quan tâm, tốc độ xuất đao không đổi, mỗi đao đều là toàn lực không ngừng nghỉ oanh kích lên chỗ vết rách kia.
Thiên Quân chém ra một vết rách lớn kia khiến cho Đại Đạo không gian bích chướng tổn thương không nhỏ nhưng chiếu đến khắp Đại Đạo không gian thì ảnh hưởng do hắn mang đến lại không bằng hơn hai mươi vị Đại Đạo Linh Thần chuyển thế đang lay động Đại đạo trường hà và hơn ngàn tu giả đang xung kích Khai Đạo cảnh, từ đó ảnh hưởng ngược lại các thiên địa trong hắc ám Hỗn độn hư không tất nhiên là cũng không bằng.
Đại Đạo Linh Thần cho rằng bản thân Thiên Quân là thủ đoạn phá hủy Đại Đạo không gian bích chướng lợi hại nhất nên vô cùng trọng thị, bằng việc Quang Linh Thần và Ám Linh Thần hi sinh bản thân đến tu bổ vết rách kia đã nói rõ điểm này.
“Ầm”. “Ầm”. Thiên Quân điên cuồng oanh kích vào chỗ vết rách kia nửa canh giờ thì thấy được vết rách kia đã không thể tiếp tục khép hắn, công kích của hắn tiếp theo tất nhiên là sẽ có thể tiếp tục đem vết rách kia mở rộng, điều này cho thấy cho dù Đại Đạo Linh Thần có biện pháp tu bổ lại Đại Đạo không gian bích chướng tổn thương thì cũng là biện pháp tiêu hao cực lớn, Đại Đạo Linh Thần không thể duy trì quá lâu.
0