Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 102: Bất lực

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: Bất lực


Trần An mặc dù cố gắng hết sức đè nén cảm giác nóng vội, tức giận để bình tĩnh. Nhưng tâm ma này ảnh hưởng rất lớn đến suy nghĩ của hắn.

“Nếu hôm nay ngươi c·h·ế·t, có phải Trần gia liền chính thức đoạn hậu?”

Ngọc Huyền trong lòng khẽ khinh thường. Nàng nắm rõ từng suy nghĩ của Lâm Đình Quyết.

Mặc dù đường núi gập ghềnh, nhưng Ngọc Huyền đi rất thuận chân. Giống như cô ta đã đi đường này rất nhiều lần.

Lâm Đình Quyết nhìn dáng vẻ phế vật của hắn mà cau mày. Hắn không hiểu, rốt cuộc Ngọc Huyền muốn làm cái gì.

Hắn không tự chủ được mà nói: “Thả A Chi ra.”

“Chuyện của Lâm gia, thứ gì cần nói, thứ gì không cần nói. Không cần để ta dạy ngươi đi.”

Dọc theo sườn núi, Ngọc Huyền dẫn bọn họ đi xuống dưới đáy vực.

Đôi mắt của hắn nhìn vào gương mặt mỹ miều sau tấm hắc sa mà đỏ ngầu tức giận.

“Thế nào? Có muốn không?”

Ngọc Huyền cũng liền gật đầu nói: “Vậy được, ngươi đi theo ta.”

Trần An lúc này mới chậm rãi mở mắt. Nữ nhân kia nhìn hắn rồi nói: “Ta hi vọng, ngươi dù gặp bất cứ chuyện gì cũng phải thật bình tĩnh.”

Nhưng chỉ sau một chưởng, hắn liền bị đánh bay ngược trờ lại vách đá.

Bọn họ đều là Thất phẩm cảnh, tốc độ đều vượt xa võ giả thông thường.

Trần An lập tức bị chặn họng không thốt ra lời: “Ngươi...”

Trần An liền không quan tâm, trong lòng còn thầm mắng. Chuyện của mình, cần nàng ta phải nhắc nhở hay sao?

Lần thứ ba, lần thứ tư...

Trần An quát lớn: “Cút ra.”

Sau đó, cô ấy liền trực tiếp đi thẳng đến hang động của hai người Trần An và nữ nhân kia. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Đình Quyết nghe thế, thần sắc liền hoảng sợ. Trong ba người này, người duy nhất có thể g·iết là truyền nhân của Thần Mộ Trần gia.

Ước chừng tới canh năm tờ mờ sáng gà gáy, bọn họ đã tới khu rừng mà Trần An bị Bạch gia đánh tới trọng thương.

Ngọc Huyền lúc này lên tiếng nói: “Trần An, trưởng tử đời này của Thần Mộ Trần gia.”

Nàng sau đó liền dẫn Lâm Đình Quyết băng xuyên qua khu rừng chạy dọc theo bờ sông Lục Liễu.

Sau đó, nàng ta liền tức tốc rời đi. Trần An lúc này liền khó hiểu, rốt cuộc nữ nhân U Hồn giáo này muốn làm cái gì.

Ngọc Huyền sau đó liền nói: “Không cần gấp gáp như vậy.”

Thiên Trường phủ Mạc gia, Hoàng tộc Chiêm quốc tình báo đều rất kinh khủng. Chỉ cần bọn họ c·hết, cả hai thế lực lớn đều đồng loạt điều tra.

“Sau Tết Nguyên Đán, chỉ cần Lâm gia còn an ổn. Ta sẽ thả tiểu muội của ngươi.”

Nhưng hắn lại đứng dậy lao tới, kết quả lại bị một chưởng đánh hộc máu bay ngược về phía sau.

“Còn nếu không, vì tồn vong của Lâm gia ta vẫn cần suy nghĩ thêm một thời gian.”

Ngọc Huyền dẫn theo Linh Chi từ bên ngoài bước vào. Theo sau là hai hộ pháp của nàng. Cuối cùng là Lâm Đình Quyết.

Nhưng Trần An lúc này đã không giữ được bình tĩnh. Trầm Mộc kiếm vừa ra, hắn liền lao lên một cách rất thiếu suy nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tư chất bình thường, cảnh giới bình thường, gia thế lụi tàn.”

Linh Chi lúc này gương mặt vô hồn, không chút sức sống. Thậm chí tiếng của Trần An gọi, nàng cũng không hề đáp lại. Mặc kệ cho hắn có gọi bao nhiêu lần, kết quả vẫn không thay đổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần An lúc này rối loạn vô cùng. Tim của hắn đập vô cùng nhanh. Tại nơi sâu thẳm nhất linh hồn. một cảm giác đau nhức đang không ngừng dằn vặt hắn.

Cho đến khi nữ nhân kia tiến tới nói: “Trần An, mau tỉnh. Đừng tu luyện nữa.”

Trần An thậm chí đã không còn sức lực mà phản kháng. Hắn chỉ có thể nằm yên bất động nghe cô ta nói.

Trần An nhìn thấy Linh Chi trong lòng liền không thể bình tĩnh được mà hô lớn: “A Chi.”

Lâm Đình Quyết hiện tại là một con cờ rất quan trọng. Hắn là điểm mấu chốt hiện tại trong kế hoạch của nàng.

Nhưng đổi lại, chỉ là một nụ cười khinh thường của nàng ta.

Trần An trọng thương chưa lành, lúc này lại bắt đầu rỉ máu. Xương cốt chưa lành, hiện tại lại gãy rời ra.

Còn lại, hai người kia cho dù cho Lâm Đình Quyết thêm hai cái mạng cũng không dám tới g·iết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngọc Huyền liền cười khinh thường nói: “Đừng để hắn c·h·ế·t.”

Trần An lúc này vẫn không hề hay biết mà vẫn cố gắng tìm cách khống chế Quỷ Hỏa trong cơ thể.

Ngọc Huyền đối diện với lời nói của Trần An mà không một chút cảm xúc nói: “Được thôi. Ta sẽ thả tiểu muội xinh xắn Linh Chi này ra.”

Ngọc Huyền mới tiến tới nói: “Bây giờ, ngươi có thể ngoan ngoãn nói chuyện được rồi.”

Chính mình đã hoàn toàn không có đường lui, chỉ có thể gia nhập U Hồn giáo.

Lí do là, Trần gia đã hoàn toàn suy tàn. Cũng ngại cho cái danh Thần Mộ phía trước được người đời ca tụng.

Hắn liền tặc lưỡi mặc kệ. Nếu đã rời đi, vậy hắn cũng nên sửa soạn một chút để trở về Cổ Dung thành. Nhưng đúng lúc này, cửa động chặn bởi một hòn đá lớn liền bị một chưởng đánh vỡ vụn.

“Tính mạng của Tiểu Chi bao gồm cả ngươi hiện tại, chỉ nằm trong một ý niệm của ta.”

Đến lúc đó, Ngọc Huyền mới có thể hoàn toàn tận dụng con cờ này.

Suy nghĩ thoáng qua trong đầu, nàng liền hướng về phía Linh Chi nói: “Vì thế, ta mới nói đứa trẻ này là chìa khóa duy nhất giúp ngươi phá thế cục này.”

“Hiện tại, tiểu muội dễ thương của ngươi đã mất đi một phần hồn. Nàng ta chỉ nghe theo lời của ta.”

Hắn vốn dĩ tưởng mình gia nhập U Hồn giáo là có lợi. Thực tế, Ngọc Huyền chỉ đang làm cho hắn thức thời.

“Nhưng có lẽ, nàng sẽ phải chịu cảnh mất đi một phần hồn như thế này cả đời.”

Chương 102: Bất lực

Qua thêm vài lần, hắn liền không còn khả năng đứng dậy. Lúc này, hắn nằm dưới nền đất thở dốc.

Hai hộ pháp U Hồn giáo lúc này liền lập tức xuất thủ chắn phía trước Ngọc Huyền. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Đình Quyết lúc này bán tin bán nghi nói: “Ngọc Huyền, nếu cô nói rõ chuyện này ra. Ta không nói hai lời liền lập tức chấp nhận hồn chủng.”

“Ta và ngươi làm một cuộc trao đổi. Sau khi xong việc, ta đảm bảo sẽ trả lại tiểu muội Linh Chi của ngươi lông tóc vẹn toàn.”

Đến lúc đó, U Hồn giáo có thể chạy. Nhưng Lâm Đình Quyết thì có thể chạy đi đâu?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: Bất lực