Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 112: Chiến Hắc Hùng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 112: Chiến Hắc Hùng


Kim Thiết tỏa ánh sáng vàng lấp lánh vạn năm, trải qua vô số tuế nguyệt, uống qua vô số linh khí thiên địa mà hóa linh.

Đại trưởng lão U Hồn giáo liền cười lớn: “Thiên Hoàng Đại tướng quân, tám mươi năm trước lúc ta cùng Lý Càn Đức quyết chiến, ngươi còn trưa ra đời đâu.”

Thân thương là một màu đen đặc như nhọ nhồi bao phủ.

Hắc Hùng hủy bỏ trạng thái hóa thân nhìn Dã Kiêu cau mày.

Lý Thiên Hoàng giọng nói trầm thấp, không chút b·iểu t·ình nói: “Lão quỷ, chỉ bằng ngươi cũng muốn cản ta?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhưng Cổ Dung thành, ngươi chắc chắn không thể cứu.”

Lại càng không nói đến, cây thương này của Lý Thiên Hoàng toàn bộ đều làm từ Hắc Kim.

Thậm chí còn ngược lại, nó biết điểm yếu của các loại thương pháp là bị tiếp cận ở tầm gần.

Lý Thiên Hoàng trực tiếp rút ra chiếc thương nặng tới ngàn quân.

Hơn nữa, đấy chỉ là trên lý thuyết. Chưa nói đến một vạn quân kim thiết đã bằng với ngân khố của một nước nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù sao Dã Kiêu đã b·ị t·hương nặng, hiện tại cho dù không hắc hóa, hắn vẫn có tự tin nhất định.

Lúc này, hắn đã không còn lực phản kháng. Cũng không còn đủ chân khí để kích phát thân pháp né tránh.

Một chưởng toàn lực Phong Lôi Thần Thương vừa rồi của Dã Kiêu đánh vào hư không đã rút hết toàn bộ chân khí trong đan điền của hắn.

"So với cha ta, cho dù ngươi sống thêm một vạn năm. Kết quả, vẫn chỉ là bại tướng."

Thế nhưng, sau khi Lý Thiên Hoàng tu bổ, bằng một cách nào đấy hắn đã trực tiếp đưa Hắc Long thương trở lại thành thần binh.

Nhưng đổi lại, nó cứng hơn Kim Thiết vạn lần, cũng nặng hơn vạn lần, cũng hiếm hơn cả một vạn lần.

Khi hắn thu liễm cũng không hoàn toàn có thể tiêu trừ cái uy thế kinh người này.

Nhưng hắn đang không hiểu, cảnh giới của Dã Kiêu cũng chỉ như hắn, kinh nghiệm chém g·iết trận mạc còn không bằng hắn, bài tẩy cũng đã ra hết.

“Việt quốc có ngươi xem như trăm năm không đổ.”

"Nhưng không phải hắn đ·ã c·hết rồi sao?"

Chương 112: Chiến Hắc Hùng

Nói rồi, hắn trực tiếp chuẩn bị xuất thương.

Nhưng một thứ vô tri hóa linh đương nhiên phải nhận thiên phạt.

Cuối cùng, Dã Kiêu toàn lực đâm một thương trực hướng Hắc Hùng.

------------------------------------------------------------

Nặng nhất là v·ết t·hương ở bụng, nó khiến máu ồ ạt chảy ra.

Dã Kiêu vẫn còn không chạy? Hắn lấy cái thứ gọi là tự tin đâu ra mà vẫn dám đứng ở đây cản đường của mình?

“Dù sao, ngươi tiểu bối xuất đạo chưa tới sáu mươi năm đạt tới tứ phẩm, trong thiên hạ đã coi như thiên tài xuất chúng.”

Ban đầu theo dự đoán nó sẽ đạt tới đẳng cấp thần binh. Trong khi luyện thương, nhất đại tông sư luyện khí ban đầu gặp một chút trục trặc khiến nó rơi xuống cấp độ bán thần binh.

Thậm chí, sau nhiều năm uẩn dưỡng bằng máu tươi của kẻ địch cùng chân khí của Lý Thiên Hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù gấu đen là hiện thân của tội lỗi giận dữ. Nhưng nó không phải chỉ t·ấn c·ông giống như một con thú.

Nhưng thực ra nó là một thứ được gửi đến từ trời. Gọi là Hắc Kim.

Lý Thiên Nam ngồi trên lưng ngựa gương mặt lạnh lùng, không chút cảm tình nhìn thẳng vào tròng mắt đỏ của Đại Trưởng lão.

Chưa dừng lại ở đó, Hắc Hùng liền xoay người, chớp mắt lao đến, một bàn tay với móng vuốt sắc nhọn quỷ khí ngùn ngụt chụp về phía Dã Kiêu.

Hắn từ dưới đất liền gắng gượng đứng dậy, mặc kệ v·ết t·hương ở bụng đang không ngừng chảy máu.

Một vạn quân kim thiết, may ra có thể đổi được một quân hắc kim.

Càng không nói đến hiện tại hắn không một chút kìm nén, toàn bộ phóng ra bên ngoài.

Lúc này, tại Cổ Dung thành, Dã Kiêu đang đối mặt với một trong U Hồn Thất Đại Tội - Hắc Hùng.

Vòng không gian tưởng chừng như sẽ đọng lại đến vô tận, đột nhiên lá tre đang rơi bỗng run rẩy, hạt mưa cũng rung rinh như chuẩn bị tan vỡ.

Nó liền gầm lên như một con mãnh thú, quỷ khí đen kịt cuồn cuộn tuôn trào.

Thiên lôi đánh qua thêm một ngàn năm mà ánh kim mất hết thu nhỏ trở thành một thứ xấu xí.

Hắn cũng không có ý định trả lời câu hỏi của lão quỷ này. Dù sao, đó cũng là một câu hỏi thừa.

Người này chính là Đại Trưởng lão của U Hồn giáo. Hắn không có nhục thân, chỉ có quỷ hồn bên trong bộ hắc y được ngưng tụ từ hàng vạn linh hồn vô tội.

Hắc Long thương đã sinh ra linh tính đặc trưng của thần binh.

Phong lôi thương ý toàn lực triển khai, khóa chặt toàn bộ hướng di chuyển của Hắc Hùng.

Hắc Hùng dường như cũng cảm nhận được uy áp đến từ chiêu này của Dã Kiêu.

Chỉ cần bị tiếp cận, thương pháp liền bị hạn chế rất nhiều, khó mà có thể đánh ra toàn lực.

Lý Thiên Hoàng đã lấy máu làm vật dẫn, lấy Huyết Thần Thạch làm tài liệu đã tự mình luyện hóa đến bảy ngày bảy đêm tu bổ liền lại Hắc Long Thương.

Nó đánh vỡ chân khí hộ thể của Dã Kiêu. Móng vuột sắc nhọn xé rách võ phục, rạch ra ba vết lớn trên người hắn.

“Nhưng nếu hôm nay con trai hắn đến đây, ta cũng không ngại để hắn và ngươi được đoàn tụ.”

Giống như lời tuyên thệ, có c·hết cũng không lùi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chớp mắt Hắc Hùng liền điên cuồng lao tới cắn xé Dã Kiêu.

Hắn chỉ có thể ngạnh kháng một chưởng này. Hắn hoành thương chống đỡ.

Hắc Hùng đối diện với Phong Lôi Thần Thương uy lực tuyệt luân của Dã Kiêu liền không thể khinh suất.

Khí thế của hắn lúc này khiến vạn người đều phải quỳ xuống run sợ. Đây là uy thế của một người chinh chiến trận mạc, chém đầu vạn địch.

Nhưng nghe nói, sau khi đúc thương, do hắc kim cứng rắn vô cùng nên nó đã bị nứt.

Phong lôi thương ý chớp mắt bị phá bỏ đúng thời điểm tinh chuẩn khiến một chiêu toàn lực Phong Lôi Thần Thương của Dã Kiêu đánh vào hư không.

Vì cây thương này, mà thiên hạ còn gọi Lý Thiên Hoàng là Hắc Long Đại tướng quân.

Tóc dài của Dã Kiêu liền xõa ra tung bay trong gió che kín gương mặt tiều tụy của hắn.

“Ngươi là một trong những người ở thời đại này có khả năng tấn thăng Tam phẩm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Phong lôi thương ý không ngừng oanh tạc cũng không thể hoàn toàn phá bỏ hắc hùng chân thân.

Lý Thiên Hoàng liền khinh thường bỏ lại một câu: "Chỉ có một đám nửa người nửa quỷ như U Hồn giáo các ngươi mới lấy chiến bại làm chiến tích mà tự hào."

Hắc thiết thương bình thường của q·uân đ·ội dưới một bạt toàn lực của Hắc Hùng liền không thể chống đỡ mà gãy vụn.

Vì vậy, nó liền dùng tốc độ nhanh nhất đánh tới phía Dã Kiêu.

Đại trưởng lão U Hồn giáo liền tức quá hóa giận: "Đúng vậy, ta bại dưới Thuận Thiên Kiếm của tên tiểu tử đó."

Môi hắn nhợt nhạt, khô cứng, nứt nẻ. Máu tươi ngòn ngọt, tanh nồng từ miệng chảy ra tưới lên đôi môi của hắn.

Dưới sự gia trì chân khí của Lý Thiên Hoàng, Hắc Long thương dần tỏa ra sắc đen thuần túy không mang theo một chút nào ma khí.

Hắn đôi chân run rẩy, đứng cũng không vững. Nhưng đôi mắt của hắn hung tợn nhìn về phía Hắc Hùng không chớp mắt.

Hắn cả người chớp mắt liền bao phủ bởi quỷ khí đen kịt, toàn thân hắc hóa thành gấu đen. Thân cao vài trượng to lớn dị thường. Cơ bắp, sức khỏe đều vượt qua cực hạn của võ giả.

Nhưng Hắc Hùng mang chân thân của loài gấu đen hung dữ, đương nhiên không thể chấp nhận cầm tù làm bao cát.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 112: Chiến Hắc Hùng