Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Thành quả
Mạc Phong liền thở gấp nói: "Chân khí quá mỏng, có chút chật vật."
Trần An cũng trước tiên cầm lấy túi càn khôn, mặc dù hắn chưa có chân khí để sử dụng.
Quyền sở hữu hầu hết đều nằm trong tay của triều đình và các thế gia cùng với thế lực lớn.
"Ta biết hai cuốn công pháp so với các đồ vật ở đây là quý giá nhất. Nhưng hiện tại ta quả thật gấp gáp."
Chiếc mặt nạ sói này được làm từ đồng nguyên chất bên trên yểm trận pháp có khả năng bảo tồn xác c·hết.
Trần An rất hứng thú liền tiến tới lấy ra, rồi chạy đuổi theo Mạc Phong và A Hổ.
Trần An liền nói: "Ta còn chưa tu luyện nội công, lấy Dưỡng khí đan cũng phí. Ta chỉ cần công pháp là được rồi, hai huynh tự chia đi."
Có khoảng chừng 50 bình thuốc cùng rất nhiều vàng bạc châu báu.
Nhưng trước tiên, hắn cần tới tìm Mạc Phong và A Hổ xem việc bán châu báu kia dự định sẽ được bao nhiêu.
"7 bình thuốc bị hỏng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Những kẻ chơi đồ cổ đó còn được gọi với cái tên là “Cổ Ngoạn quý”.
Mạc Phong nhìn các đồ liền thoải mái nói: "Trong chuyến đi này, ta nhận định công của Trần An là lớn nhất. Ngươi chọn trước đi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Có nhiều người rất sẵn sàng chi ra rất nhiều tiền cho những thứ đồ cổ này thậm chí cung còn không đủ cầu.
Đọc qua hết hai cuốn công pháp một lượt, cảm thấy thời gian cũng không sai biệt lắm, công pháp đã có đủ, giờ là đến lúc trở về căn nhà cũ.
Tổng kết có một thanh kiếm được Mạc Phong ước chừng là Lục phẩm, hai cuốn công pháp và một chiếc túi càn khôn.
Tỷ lệ gặp công pháp trong mộ đã thấp mà lại có thể tới tay, hơn nữa còn là nội công hắn đang muốn tìm.
Xác định nến vẫn cháy bình thường, Mạc Phong liền lấy hết các đồ trong quan tài ra.
Kiếp trước hắn từng nghe nói, đây là 3 vị tiên tôn của Đạo giáo Trung Quốc.
Cứ như vậy, tất cả bí mật về lăng mộ Trầm Tất cùng chiếc nhẫn ngọc mà Trần An vô tình lấy được đã bị c·hôn v·ùi dưới đ·ống đ·ổ n·át.
Hắn tính cách lại xuề xòa, không câu nệ tiểu tiết.
Khi đi qua quan tài gỗ, nhìn vào trong quan Trần An thấy tay của Trầm Tất có một chiếc nhẫn ngọc màu đen.
Gương mặt Trầm Tất lập tức bị phân hủy trở nên khô héo chỉ còn lại da bọc xương, giống như xác sống.
"Nếu hai người cho ta chọn trước vậy ta xin lấy hai cuốn công pháp."
Đi tới cuối đường hầm, trước mắt ba người là những cái rễ cây ngoằn nghèo rất lớn.
Sau đó, tiếp tục nói với A Hổ: "Kiếm với ngươi vốn dĩ không có quá nhiều ý nghĩa. Ta lấy thanh kiếm này."
Trần An định từ chối, Mạc Phong liền nói: "Nhìn ngươi mỗi lần đi săn mộ đều vác theo cuốc, xẻng thế kia. Cho dù kẻ đần cũng đoán được ngươi đi đâu. Cầm lấy đợi đến khi ngươi có thể dùng thì dùng."
Ba người họ đi thẳng vào đường hầm của ba con thi sói hồi nãy.
Các đồ vật bên trong liền bị đưa hết ra ngoài.
"30 bình Kim Sang dược có tác dụng chữa thương, cầm máu."
Mạc Phong nhìn mặt đất rung lên liền nói: "Lăng mộ sắp sụp. Mau trèo lên trên."
Thân cây này rất to, nhưng nó không thẳng lại có dây leo nên tương đối dễ để trèo lên.
Nhưng cũng sẽ không chênh lệch quá nhiều với cuốn Thanh Minh Tâm pháp kia vì cả hai vốn dĩ là cùng một bộ.
Dược liệu để trong túi càn khôn, liền có thể giữ được rất lâu. Như ở đây, đã trôi qua nhiều năm như vậy đan dược vẫn không hề hấn gì giống như ngưng đọng thời gian vậy.
Trần An thở phào nhẹ nhõm một cái, coi như lần này hắn thật sự gặp may.
Hắn ồ lên một tiếng, Tam Thanh Kiếm pháp Chân giải, đây mới thật sự là đồ có giá trị.
Ba người liền lập tức bám theo thân cây trèo lên trên.
"Châu báu chúng ta sẽ mang đi bán rồi chia đều. Thế nào?"
Trần An cũng không quá bất ngờ, Mạc Phong và A Hổ thì đã sớm quen với những cảnh này.
Chỉ cần truyền chân khí vào bên trong túi càn khôn là có thể cảm nhận tất cả những thứ bên trong nó.
Trời cũng đã sáng, ba người cùng nhau trở về Cổ Dung thành.
Cuốn nội công này, lại vô cùng phù hợp với hắn. Là một cuốn nội công thuộc về Đạo môn tác dụng lớn nhất của nó là uẩn dưỡng căn cơ, tái tạo kinh mạnh.
Cứ như vậy, khâu phân chia bảo vật vậy là xong.
"Ta và A Hổ đều không quá quan trọng công pháp hay nội công. Ngươi cầm lấy, sớm giải quyết rắc rối."
Và chắc chắn cuối năm phải dành được một danh ngạch thăng lên Ngoại môn đệ tử.
A Hổ cũng không phản đối về việc phân chia của Mạc Phong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 12: Thành quả
Lật ra cuốn công pháp đầu tiên, tên của nó là Thanh Minh Tâm Pháp, là một cuốn nội công. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nằm trong quan tài, là một người đang mặc một bộ chiến giáp bằng đồng.
Tức là, trong đó có sự lý giải của cường giả đạo gia về kiếm pháp này, đây quả thật là cầu mà không được.
Mạc Phong mở ra bình thuốc tu luyện và thuốc chữa thương ngửi kiểm chứng một lượt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn nữa chân khí sau khi tu luyện vô cùng thanh thuần, còn có tác dụng giữ lý trí tỉnh táo, thanh lọc thân thể giống như tắm gội toàn nội thể đào thải độc tố.
Hắn mặc dù mới tới thế giới này chưa được bao lâu, nhưng dựa theo kinh nghiệm đam mê kiếm hiệp kiếm trước của hắn.
Mạc Phong hắn làm những chuyện như này chỉ có thể gọi là nước chảy mây trôi.
Hơn nữa Tam Thanh là ba cảnh giới: Ngọc Thanh, Thượng Thanh, Thái Thanh.
Kiếm pháp này, không chỉ là một bộ hợp nhất với Thanh Minh tâm pháp, mà còn là bản chân giải.
Còn A Hổ thì là một tên cuồng tu luyện, đã sắp tới cuộc thi thăng cấp đệ tử. A Hổ đương nhiên không muốn bỏ qua cơ hội này. Vì thế mỗi người một đường liền tách ra tại cổng Bắc.
Trần An liền cầm lấy, muốn rút ra khỏi cuộc phân chia đồ vật này thì bị Mạc Phong kéo lại. Ra hiệu chính hắn không được rời đi.
Mạc Phong liền gắng gượng, một dòng chân khí màu trắng từ tay hắn dần dần truyền vào túi càn khôn.
Mạc Phong khẽ cười, cầm hai cuốn công pháp đưa cho Trần An nói: "Không cần rắc rối như vậy."
"Thực ra ta có một vài chuyện rắc rối, muốn tìm một cuốn nội công."
Tiếp theo là phần phân chia thành quả trong hai ngày qua.
Những cái rễ này nối thẳng với một thân cây đâm xuyên qua vách của sơn động ra ngoài.
Thân là phó thống lĩnh của một đạo trong Thiên Lang quân, cảnh giới cũng phải ở Lục phẩm đến ngũ phẩm. Công pháp bồi táng chắc hẳn cũng sẽ không thấp.
Hắn đánh cược rất nhiều vào lần đi săn mộ này, nếu không có nội công hắn chỉ đành chậm rãi tu luyện công pháp như các đệ tử khác .
Hắn tiếp tục lấy ra cuốn công pháp thứ hai.
Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn Trần An và A Hổ nói: "15 bình Dưỡng Khí đan, gia tăng tốc độ lưu thông chân khí, tăng tốc độ tu luyện ở Bát phẩm."
"Ta phân chia Trần An, 5 bình Dưỡng khí đan, 10 bình Kim sang dược. Còn lại là của A Hổ."
Nhưng hắn không để ý, tại thời điểm hắn vừa rút chiếc nhẫn đó ra, cây nến Mạc Phong đốt ở góc Đông Nam liền vụt tắt.
Đổi lại một chiếc túi càn khôn thông thường khác, những đan dược này sớm đã hỏng toàn bộ.
Đây thực chất cũng là do phẩm cấp của túi càn khôn. Chiếc túi này của Trầm Tất nói không chừng chính là của Tịch Thường Thái A Hoàng đế Ung quốc ném vào trong quan tài làm vật bồi táng cho hắn.
Thuê tạm một căn phòng ở bên ngoài, Trần An đóng cửa lại lấy ra hai cuốn công pháp.
Đúng lúc này, đột nhiên mặt đất nơi khu mộ rung động dữ dội, tiếng cơ quan “lách cách” vang vọng khắp nơi.
Trên mặt được che bởi một chiếc mặt nạ sói có ba con mắt, chính là nói đến Tam Nhãn lang.
Bọn họ săn mộ đã nhiều lần, Mạc Phong là người dẫn đội phân chia cũng sòng phẳng.
Coi như chuyến đi này của hắn có thể nói là kinh hỷ.
Nhưng cái này cũng không quá quan trọng vì qua nhiều năm trận pháp đã suy yếu vô cùng.
"Thế này đi, cho ta thời gian một ngày ta làm một bản chép tay rồi trả lại hai huynh. Thế có được không?"
Nên hắn có thể chắc chắn phẩm cấp của cuốn kiếm pháp này có thể đạt đến Lục phẩm.
Túi càn khôn là đồ vật dùng để trữ đồ của người xưa, nó có không gian bên trong rất rộng lớn được chế tác tinh xảo bởi các Đại sư kỹ nghệ.
Mạc Phong liền tiến tới quan tài, nhấc chiếc mặt nạ ra.
Mạc Phong liền gật đầu cầm túi càn khôn đưa cho Trần An nói: "Nếu vậy ta lấy 3 bình. A Hổ 12 bình. Túi càn khôn này cho ngươi."
Từ đây bọn họ còn nhìn thấy được bầu trời sáng sớm mùa thu trong xanh ở bên ngoài.
"Hai cuốn công pháp, cho ngươi."
Trần An gật đầu khá hài lòng vói cuốn Thanh Minh Tâm pháp này.
A Hổ không câu nệ tiểu tiết, phất tay ra vẻ thế nào cũng được.
Khi bọn họ vừa kịp trèo ra ngoài hít thở được không khí trong khu rừng thì lăng mộ đã hoàn toàn sụp đổ.
Quả nhiên, trong túi càn khôn có đan dược.
Trần An ngượng ngùng nói: "Mạc ca, Hổ ca. Ta quả thật bí quá hóa liều đêm qua mới mò theo chân hai người kiếm miếng ăn."
Trần An cũng không tiếp tục từ chối, cầm lấy túi càn khôn. Hắn cũng không biết rõ giá trị của chiếc túi này.
"Túi càn khôn trong này hẳn sẽ có đan dược. Ta chia cho ngươi phần nhiều hơn. Thế nào?"
Trần An thì nóng lòng muốn xem công pháp, Mạc Phong thì phải đi bán vàng bạc châu báu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.