Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 126: Sắc phong lệnh.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Sắc phong lệnh.


Trần An!

Lý Thiên Nam chỉ cần nghe tiếng chân là biết ai tới liền quay người lại vui vẻ: “Ca ca, ngươi về rồi.”

--------------------------------------------------------

Chương 126: Sắc phong lệnh.

Hắn cùng Nghiên Tỉnh là kẻ may mắn sống sót thì lại được ban thưởng sắc phong, là anh hùng.

“Ta đoán ban đầu Lâm Đình Quyết muốn dùng chiếc lệnh bài này để đổi lấy Vạn Hồn châu. Hắn bị tụt một cảnh giới so với trước kia, linh hồn cũng không có đủ.”

Hắn, vẫn sẽ làm.

“Chiếc lệnh bài này hình dáng hoàn toàn trùng khớp với Địa Huyền Cung lệnh bài.”

“Ta đã sớm biết bọn chúng sẽ lấy ra chiếc lệnh bài này.”

Mau tỉnh dậy!

Lý Thiên Hoàng lúc này đi từ phía sau tới.

“Đệ tử chân truyền Cổ Dung thành võ viện Dã Kiêu, Hiệu úy Cổ Dung thành Nghiên Tỉnh có công trảm sát U Hồn Thất tội. Góp sức lớn vào cuộc giải phóng Cổ Dung thành.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đi phía sau là phó thống lĩnh Long Ảnh Quân, Đổng Trọng.

Lúc đầu, linh hồn của Trần An kiếp trước bị dung hợp cùng với sứ giả U Hồn giáo quá mạnh mẽ. Hắn không dám để lộ ra một tia khí tức. Nếu không kết cục chính là không cần đoán.

Lúc này, tại phía trước cửa Đổng Cổ Dung thành, một tăng nhân gương mặt già nua, thân mặc pháp phục màu vàng. Bên ngoài khoác áo cà sa. Dáng vẻ khoan thai chậm rãi.

Đổng Trọng cung kính chắp tay cúi người: “Không Lộ đại sư, độ hóa Cổ Dung thành triều đình đành nhờ người.”

“Sắc phong Nghiên Tỉnh nhận chức phó tổng tri nhị thâp đạo, Trào Phong quân.”

“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết.”

---------------------------------------------------------

“Ngươi trực tiếp có thể tới Địa Huyền cung, lấy ra chiếc lệnh bài này bọn họ liền tùy ý để ngươi chọn một vật tùy ý trong Thiên Hồn bảo khố.”

Tia hi vọng chỉ giống như ngôi sao lập lòe trên bầu trời đêm trong dải thiên hà.

Nghiên Tỉnh đứng lên liền tiến về phía Dã Kiêu nói: "Tiểu tử, thiên hạ này vốn là như vậy. Ngươi ương ngạnh thì giải quyết được việc gì chứ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà hắn là một người tâm cơ sâu không lường được.

Người này lại không thể là ai khác ngoài hoàng thất.

Lý Thiên Hoàng liền hiểu ý vị hoàng đế cũng là thân đệ đệ của mình.

Lý Thiên Nam liền tặc lưỡi với vẻ mặt đau khổ: “Chức hoàng đế này là ngươi cho ta, nếu ngươi thấy ta không có cốt khí, ngươi liền lên ngồi đi.”

Đổng Trọng liền kéo ra sắc lệnh đọc lớn: “Đại Việt quốc, Thăng Long thành, lịch Việt, năm Thiên Đức thứ ba, tuế thứ Nhâm Ngọ, tháng Nhâm Dần, ngày Canh Thìn.”

Đêm hôm đó, tại Cổ Dung thành, bên dưới hàng trăm thước của hố chôn xác, bên trong một thi thể nam nhân trẻ tuổi, thân mặc võ phục Cổ Dung thành.

Thậm chí cho dù là ngôi sao đó đã tắt hắn cũng vẫn sẽ làm.

Khắp nơi đều là mùi tanh tưởi của máu khô lại, oan hồn vô số, oán khi ngút trời.

Từ một nơi sâu thẳm như mười tám tầng địa ngục của linh hồn, một giọng nói u tối, chập chờn.

Đại Việt hiện tại có, người này chính là hoàng thúc của hắn. Nhưng dù sao, hắn là người của thời đại trước, tuổi tác cũng đã cao. Đại Việt cần có một người mới đạt tới Tam phẩm đang ở độ tuổi sung mãn.

Lý Thiên Hoàng lần này khẽ cười ném ra một chiếc lệnh bài nói: “Của ngươi, Thiên Môn cảnh nằm trong đó.”

Nhưng cho dù là một tia hi vọng nhỏ như vậy, hắn vẫn sẽ tìm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thiên Nam liền lắc đầu: “Đại ca, cái lệnh bài này với ta không có tác dụng.”

Nghiên Tỉnh cũng có mặt ở đó cưỡi ngựa phía sau Nhai Tệ. Nhưng Dã Kiêu hắn lấy lí do chính mình trọng thương chưa khỏi mà không đến.

Dã Kiêu lúc này cắn răng liền chỉ có thể quỳ một chân xuống khẽ nói: “Đệ tử chân truyền Cổ Dung thành, nhận lệnh.”

Đổng Trọng nhìn Dã Kiêu cũng không nói gì thêm, trước khi đi liền nói: “Trước giờ Thìn sẽ có người đến chỉ dẫn các ngươi tới nhận y phục diễu binh trước dân chúng vào ngày mai.”

Lý Phúc Thuần là thân đệ đệ của Thiên Nam. Nhưng tuổi tác vẫn còn quá nhỏ, đợi hắn lên đến tam phẩm không tới bốn mươi thì cũng là năm mươi năm.

Dùng chân cũng có thể nghĩ ra chắc chắn hoàng thất sẽ không để người không mang họ Lý có sức mạnh cao hơn.

Cũng chính nhờ có quỷ hỏa mà hắn mới có thể sống sót cùng với hàng vạn linh hồn nơi đây. Nếu không hắn đã sớm bị Thiên Sát U Hồn trận kéo hồn ra bên ngoài.

“Sắc phong Dã Kiêu nhận chức phó tổng tri thập bát đạo, Trào Phong quân.”

Không Lộ đại sư nhìn cảnh tượng trước mắt. Cổ Dung thành xa hoa phồn thịnh nay heo hút im ắng.

--------------------------------------------------

“Nếu muốn cứu Cổ Dung thành, ta đã sớm tới đó để đại quân tiến vào.”

Dứt lời hắn liền thở dài đi ra ngoài.

Trần An!

Sáng sớm hôm sau, tất cả mọi người đều đổ dồn ra đường lớn Thăng Long thành xem Nhai Tệ tướng quân đại thắng trở về.

Không phải nằm ở thiên phú thực lực ra làm sao.

Nếu là linh hồn bình thường bị thôn tính, hắn còn có tin tưởng chính mình có thể. Nhưng hắn bị sứ giả U Hồn giáo giam cầm. Khiến hắn không nhận được sự liên hệ linh hồn với Trần An.

Đây không phải là sắc phong, đây đối với hắn là một sự nhục nhã.

Cùng lúc đó tại Cấm thành Thăng Long, Lý Thiên Nam đang thưởng thức trà sen đón sáng sớm.

Đổng Trọng gật đầu chắp tay: “Đa tạ đại sư.”

Vì hắn có một nguyện vọng cần nhờ Trần An.

Cho dù không có cho dù.

Lý Thiên Hoàng hắn đương nhiên biết trọng trách của mình, cũng hiểu rõ vị đệ đệ này của hắn.

Lý Thiên Hoàng gương mặt lạnh lùng nói: “Ngươi thân là hoàng đế một nước, có thể có chút cốt khí được không?”

An!

Bên ngoài có đồn thổi Lý Thiên Nam là nhu nhược như thế nào, hèn kém ra làm sao. Cũng chỉ có hắn biết, lý do chính mình nhường long ỷ cho hắn.

Không Lộ tay phải nắm tràng hạt, tay trái đưa lên nhắm mặt khẽ niệm: “A di đà phật.”

“Vì thế ta mới cố tình sắp đặt để tới đúng thời gian chiếc lệnh bài này xuất hiện.”

Mặc dù Lý Thiên Nam và Lý Thiên Hoàng cùng xuất thủ có thể đánh lại tam phẩm cường giả. Nhưng thủy chung vẫn còn thiếu hụt rất nhiều.

Đổi một thành lấy một Tam phẩm cường giả cho hoàng thất. Chí ít kèo mua bán này, hắn là không lỗ.

Phục Ma là một linh hồn ẩn giấu bên trong quỷ hỏa. Còn Trần An là một trong hàng vạn linh hồn bị giam cầm nơi đây.

Hắn có thể đợi, nhưng Đại Việt không thể đợi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhưng chiếc lệnh bài này công dụng lại khác hoàn toàn với lệnh bài Địa Huyền cung thông thường.”

Hắn giống như phải lượn qua một vòng của địa phủ để tìm về một linh hồn đã bị giam cầm.

“Đổng thí chủ cứ yên tâm, Trúc Lâm tự thân là quốc giáo của triều đình, nhất định sẽ góp một phần sức giữ giang sơn thái bình.”

--------------------------------------------------------------

Hoàng đế một nước không cần phải là người có thực lực mạnh nhất, nhưng chắc chắn phải là người có đầu óc nhất.

Lý Thiên Hoàng liền khó hiểu: “Vậy ngươi muốn thứ gì? Ta đi đổi giúp ngươi.”

Sau đó, hắn liền không quan tâm nữa mà bỏ lại Dã Kiêu và Nghiên Tỉnh tại trong phòng.

Lý Thiên Nam đón lấy lệnh bài ngắm nghía một chút rồi nói: “Ca, thứ này vốn phải là của ngươi.”

Hiện tại, hắn đang phải đi tìm linh hồn Trần An trong hàng vạn linh hồn ở đây.

Nghiên Tỉnh liền quỳ nốt bên chân còn lại, hai tay đặt xuống, dập đầu xuống đất nói: “Tạ ơn bệ hạ ban ân.”

Để lâu ắt thành tử địa, không thể không trừ.

“Chữ bên trên này chính là chữ Hồn trong Quỷ ngữ.”

“Không có Vạn Hồn châu, công pháp Cầu Hồn của hắn không thể hoàn thành.”

"Cúi đầu mà sống, sẽ sống được rất lâu. Ngẩng cao đầu, lại c·h·ế·t rất nhanh." (đọc tại Qidian-VP.com)

Người này chính là Không Lộ đại sư của Trúc Lâm Tự, Yên Tử sơn.

“Chúc hai vị anh hùng hoàn thành chức trách cống hiến vì dân, vì nước.”

Còn Dã Kiêu hắn cúi đầu không dám ngẩng mặt lên, nhắm chặt mắt mà khóc.

Giọng nói này đã liên tục như vậy suốt bảy ngày qua. Nhưng cho dù người này có gọi bao nhiêu lần đi nữa, kết quả vẫn không có một lời hồi đáp.

Hắn hiểu rõ, một nước lớn không thể một ngày không có Tam Phẩm cường giả trấn thủ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Sắc phong lệnh.