Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17: Khai huyệt
Ba người bọn họ đánh chén no say một bữa, chính thức giới thiệu làm quen kết nghĩa huynh đệ. Mạc Phong nói với hắn một vài chuyện và ưu thế của mỗi người để khi làm việc có thể ăn ý hơn. Trần An ngỏ ý muốn trả lại tiền đấu giá cổ vật nhưng Mạc Phong và A Hổ liền thẳng thừng từ chối. Đối với bọn họ tiền tài chỉ là vật ngoài thân, cũng không quá có nhu cầu. Mạc Phong vốn dĩ đi bán cổ vật cũng chỉ là những đồ không thực sự có giá trị với hắn mà thôi. Mạc Phong hẹn bọn họ tối mai gặp nhau cùng để cùng tới Phường Đấu giá Lâm gia bàn chuyện. A Hổ đã thẳng thừng từ chối giao việc này lại cho Trần An và Mạc Phong.
Tương tự, ở các đại thế gia hoặc hoàng tộc, thời gian đầu tu luyện đều phải dậy từ sáng sớm châm cứu thổ nạp linh khí duy trì trong hơn một tháng trời. Sau đó mới được tu luyện đến nội công cũng chỉ vì để đảm bảo căn cơ vững chắc. Đây cũng chính là bước đầu của Khai Huyệt cảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sáng sớm hôm sau, Trần An đang cởi trần ngôi trên một tảng đá lớn phía bên ngoài cửa hang. Cảnh giới đầu tiên trong cửu phẩm võ đạo, cũng là tiền đề để tu luyện nội công - Khai Huyệt cảnh. Cảnh giới này tốt nhất là cần phải tu luyện vào thời điểm sáng sớm. Dùng kim châm đâm vào các huyệt đạo trên cơ thể. Sau đó thổ nạp linh khí trời đất tiến vào trong cơ thể qua các huyệt đạo, tụ tại đan điền. Linh khí trời đất sẽ từ từ tái tạo lại đan điền, cũng đồng thời hấp thụ và chuyển hóa Linh khí thành chân khí để đưa chân khí đi đả thông tất cả các kinh mạch, huyệt đạo trong cơ thể.
Mạc Phong cũng không quan trọng nói với Trần An: “Kệ thúc ấy. Đi thôi. Ta dẫn ngươi đến ăn ở tửu lâu lớn nhất Cổ Dung thành.”
Lúc này, bên cạnh Trần An đang là một chậu than đang cháy nóng rực. Trần An hơ kim châm vào trong than rồi từ từ đâm lên từng huyệt đạo trên cơ thể. Trần An kiếp trước đã từng nghiên cứu về y học cổ truyền, hắn đương nhiên nắm rõ các vị trí về huyệt đạo trên cơ thể.
Trên cơ thể có tổng cộng 108 đại huyệt. Người ở thời nay cũng chỉ chú ý đến 108 huyệt đạo này, nhưng Trần An hắn ở thời đại Thống nhất đất nước đã từng tìm hiểu và biết rằng cơ thể còn có 257 tiểu huyệt khác. Hắn mặc dù không quá hiểu về thế giới này, nhưng dựa theo cách thức tu luyện thì nếu hắn có thể khai thông hết 365 huyệt đạo này, chắc chắn sẽ gia tăng không ít tốc độ lưu thông chân khí trong cơ thể, giúp ích rất lớn cho tu luyện sau này. Nhưng chắc chắn một điều rằng không thể khai thông hết 365 huyệt đạo trong một ngày. Ước chừng nó phải duy trì đều đặn trong một tháng mới có thể xong.
Cuối cùng, hắn đôi tay run rẩy đưa lên yết hầu, ước chừng lệch sang phải khoảng một tấc. Xác định đây chính là huyệt Nhân Nghênh, hắn từ từ cắm cây kim nhọn vào cổ. Kiếp trước hắn cho dù từng trúng đ·ạ·n phải phẫu thuật. Do quân khu thiếu thốn, không có thuốc gây tê, thậm chí dao mổ cũng chỉ là một con dao găm bình thường, hắn cũng vẫn có thể nhịn. Nhưng cảm giác khi khai huyệt này, nó vô cùng khó chịu, ngứa ngáy khiến hắn khẽ rên lên một tiếng.
Cứ như vậy, châm hết 9 tử huyệt trên mặt cũng đã là cực hạn sức chịu đựng của hắn. Hắn không vội vàng, từ từ thực hiện thổ nạp, từng luồng linh khí thiên địa theo 9 đại huyệt này chậm rãi đi vào trong cơ thể hắn. Linh khí len lỏi từng góc nhỏ trong kinh mạch nối với 9 huyệt này rồi đổ về đan điền. Đan điền của hắn lúc này vốn đang khô cứng như ruộng đồng ngày h·ạn h·án. Sau khi từng dòng linh khí đổ về, nó lập tức điên cuồng hấp thụ như một đứa trẻ thèm khát dòng sữa mẹ. Đan điền của hắn dần dần trở nên có sức sống, tươi mới. Nó từ từ tái tạo linh khí thành những dòng chân khí màu trắng thanh thuần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 17: Khai huyệt
Mỗi một lần đâm kim vào đại huyệt, cảm giác như bị kiến cắn, rồi sau đó đến các giảm đau của các huyệt bắt đầu kéo tới, dần dần khiến tay chân của hắn run rẩy. Hắn liền lấy một kim châm đâm chính xác vào Huyệt Bách Hội để cố gắng giữ thần trí tỉnh táo.
Trần An không ngờ rằng Trần gia vậy mà lại có gốc gác lên đến hàng ngàn năm. Càng không ngờ rằng, Trần gia vậy mà còn một đoạn cố sự giống như vậy. Chuyện cũng đã trôi qua đến vài trăm năm, hắn hiện tại cũng không dám đi mò mẫm những bí ẩn này. Đúng như Mạc Dung nói, càng cố tìm hiểu sẽ càng tiến gần đến c·ái c·hết. Hiện tại hắn vẫn còn một đại sự trên thân chưa xong, lo nhiều như vậy làm gì chứ? Nhưng ít nhất hắn xem như cũng hiểu được phần nào về gia tộc săn mộ của chính mình. Trần An đã quyết định theo con đường này, vậy thì hắn cũng phải hiểu kỹ một chút, càng kỹ lại càng tốt.
Phần lớn người trong giang hồ cũng chỉ đề cập đến khai thông 108 huyệt đạo, cho dù các thư tịch chính thống của võ viện cũng không ngoại lệ. Nhưng đương nhiên, ở đây còn là do mục đích của thể chế cầm quyền, nói một cách khác chính là hạn chế sức mạnh của những đệ tử bình thường. Nếu sau này phát hiện ra người có thiên phú tu luyện, khi đó sẽ được người của triều đình dạy dỗ và khai thông nốt các tiểu huyệt còn lại.
Trần An thấy vậy liền nói: “Hôm đó huynh hỏi ta có muốn gia nhập đội không. Hiện tại, ta đồng ý còn kịp không?”
Mạc Dung gật đầu nói: “Ta cũng không mong Trần gia sẽ phát dương quang đại trong tay của ngươi. Chỉ hi vọng ngươi không làm đứt đoạn truyền thừa đã xem như thành công.”
Đúng lúc này, Mạc Phong từ bên ngoài trở về. Thấy Trần An đang ở đây uống trà với Mạc Dung, hắn liền có chút bất ngờ nói: “Ngươi tới đây làm gì?”
Hắn đốt một cây đuốc đi vào bên trong. Hang động này vậy mà còn không tệ, cũng coi như vận may hôm nay của hắn khá tốt. Hang động này tương đối rộng rãi, khô ráo mặc dù có nhiều cây và dây leo dại. Lấy ra con dao rừng thường dùng để phòng thân, hắn trước tiên phải dọn đẹp cái hang này. Trời đã tới nửa đêm, mọi thứ cũng tương đối ổn. Hắn đốt luôn mấy cành củi vừa chặt làm lửa sửa ấm ban đêm. Đẩy một vài tảng đá đến chắn lại cửa hang, ngồi bên đống lửa hắn nhắm mắt suy nghĩ về con đường tu luyện của mình.
Hai người đi đến thành Đông. Mạc Phong dẫn hắn đến một căn nhà gỗ ở một ngõ nhỏ yên bình. A Hổ vẫn đang luyện võ mà không hề hay biết về Mạc Phong và Trần An.
Mạc Dung lắc đầu nói: “Già cả rồi. Các ngươi đi đi.”
Sau bữa ăn, bọn họ cũng đều rời đi. Trần An cũng không trở về võ viện nữa. Hắn mua một vài thứ đồ cần thiết rồi đi ra khỏi thành, tiến vào trong rừng. Đến khi trời gần tối hắn cuối cùng cũng có thể tìm được một hang động tương đối lớn, bên ngoài miệng hang còn là một vách đá tạo ra một khoảng trống lớn rất thích hợp để thổ nạp linh khí sáng sớm.
Trước tiên, hắn vẫn theo quy trình đả thông 36 tử huyệt trên cơ thể. Từ từ đâm kim châm vào các huyệt ở trên mặt rồi đến đầu rồi xuống cổ.
Nói đến đây Mạc Dung cũng thở dài nói: “Sau đó không lâu Lý thái tổ cũng ban hành chỉ, yêu cầu toàn dân thắp hương để tang Thái tử một ngày. Việc này khó tránh khỏi có liên quan đến sự m·ất t·ích của Trần gia. Nhưng ta khuyên người, việc của hoàng tộc đừng nên cố đi tìm hiểu. Biết càng nhiều c·hết lại càng nhanh.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn quay ra hỏi Mạc Dung: “Dung thúc. Có muốn đi cùng không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mạc Phong cứ vừa nói vừa cười, cuối cùng cũng kinh động đến A Hổ. Ban đầu hắn cũng không để ý đến Trần An và A Hổ, nhưng sau khi y nghe đến Thịnh Long hắn liền dừng ngay tập luyện, lập tức muốn đi uống rượu. Thực ra A Hổ vốn không phải túng thiếu đến độ không có tiền uống rượu, thậm chí y đi săn mộ cùng Mạc Phong tiền còn không ít. Nhưng y thích uống rượu là phải có người uống cùng.
Nhưng khi tự thực hiện châm huyệt nó vẫn khác “một trời một vực”. Cho dù người có tinh thần tốt như hắn cũng không thể hoàn toàn tỉnh táo.
Mạc Phong cười khẩy nói: “Còn ra vẻ lão đầu. Tuổi còn chưa đến Thất tuần cũng làm như mình sắp c·hết không bằng.”
Mạc Phong liền cười nhẹ nói: “Kịp. Ngươi yên tâm. Đây sẽ là một trong những lựa chọn đúng đắn nhất cuộc đời của ngươi. Đi ta đi gọi A Hổ ăn mừng một bữa.”
Mạc Phong liền nói: “Nói cho đệ biết. A Hổ là một tên cuồng tu luyện, nếu không có việc gì, hắn sẽ chỉ ở nhà luyện võ. Tới Võ viện cũng sẽ chỉ đến Diễn võ trường. Ngoài ra hắn vô cùng vô cùng thích uống rượu.”
Có nhiều người không có sư trưởng dạy dỗ, ở bước đầu tu luyện nội công chỉ khai thông có 36 tử huyệt chính, dẫn đến chân khí lưu thông không tốt làm chậm trễ tu hành, không thể đạt đến cảnh giới cao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không phải tự dưng Trần An hắn phải tìm vào nơi núi rừng nguyên sinh như thế này để tu luyện. Thanh Minh tâm pháp yêu cầu một lượng linh khí thổ nạp phải vô cùng thuần khiết mới có thể luyện ra Thanh Minh chân khí. Cho nên hắn mới phải vất vả tìm kiếm một hang động ở nơi rừng núi, đón ánh mặt trời lúc ban mai, đây cũng là lúc linh khí trong thiên địa vô cùng thanh thuần. Nhưng hiện tại, hắn cần phải ngủ một giấc, tu luyện cũng cần sự từ từ bình tĩnh và chuẩn bị kỹ càng.
Trần An bắt đầu leo lên cái hang đó, trời đã sắp tối hắn phải lên được đó càng nhanh càng tốt. Bằng với kỹ thuật leo núi từ bộ đội kiếp trước của hắn, không mất quá nhiều thời gian hắn đã có thể lên đến cửa hang. Bên ngoài cửa hang còn có rất nhiều gạch đá to, có lẽ là do sụp lở tạo ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.