Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 24: Thư tịch, huyết trì

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Thư tịch, huyết trì


Trần An nhấc chiếc giường ra. Dưới ánh đèn dầu lờ mờ, hắn cũng không nhìn được ra chút manh mối. Trần An gõ thử từng viên gạch dưới sàn nhà, tất cả đều cho ra một tiếng động giống nhau. Nhưng tiếng động này, có chút lạ.

Thậm chí mỗi một lần có khách vào, tiểu nhị hoặc chưởng quỹ sẽ ngay lập tức ra cửa nghênh đón. Đi theo hỏi chuyện mời khách vào bên trong, giúp khách chọn món ngon.

Nhưng nổi bật nhất trong căn phòng là một cái bể, nước phía dưới đỏ sẫm như máu, không một gợn sóng nằm im lìm ở giữa căn phòng.

Lê Xuân liền gật đầu nói: “Công tử. Tình báo hôm nay cũng không có gì. Chủ yếu khắp trấn đều đồn đại về thân phận của công tử. Cùng với kể xấu việc công tử bị sỉ nhục ở sòng bạc.”

Sau khi thử đi thử lại vài lần, Trần An dường như đoán được phía dưới lòng đất này có một khoảng trống rất lớn mới có thể cho ra tiếng động giống như vậy. Nhưng không thể cứ như vậy mà đào một cái lỗ chui xuống. Chắc chắn nơi đây có cơ quan

Bên cạnh là một kệ chứa những mẫu đồ cổ lấy được từ dưới mộ lên. Nhưng đây không phải những đồ quý hiếm mà đều là những đồ mang tính lịch sử và để giảng dạy cho đống sách.

Ngẫm nghĩ một hồi hắn nhớ lại Mạc Dung từng nói chỉ có người mang huyết mạch Trần gia mới có thể thôi động. Hắn liền thử lấy ra thanh đoản kiếm cắt một v·ết m·áu ở ngón tay nhỏ vào lệnh bài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chớp mắt đã là chiều tối. Trần An tắm rửa rồi ăn tối. Ngày hôm nay thu nhập của Tửu quán vậy mà lên đến hai ngàn đồng thông bảo. Đấy là hắn đã giảm giá một nửa cho ngày khai trương. Tức chỉ tính tiền ăn hôm nay đã lên tới một vạn đồng thông bảo.

Lê Xuân liền nói: “Người của Phương gia ta nghe nói ước chừng một tháng sau mới tới.”

Trần An rất tò mò, nhưng trước tiên hắn tiến tới cái tủ sách kia trước. Lướt qua một hồi, hắn tìm thấy một tấm tàn thư tiêu đề là Lang Huyết trần gia. Trần An tò mò lấy mở ra đọc.

Ngay lập tức, lệnh bài liền sáng lên. Nó điên cuồng hút lấy tinh huyết và chân khí của Trần An. Hắn cắn răng chịu đựng sức hút mãnh liệt của nó. Chân khí của hắn đã không nhiều, tinh huyết thì cũng không phải là vô tận.

Sau một lúc mò mẫm Trần An cũng thắp sáng được toàn bộ chảo lửa trong hầm. Toàn bộ căn hầm liền sáng lên. Trần An không tin vào mắt mình, một không gian rộng lớn vô cùng.

Trần An mải mê đọc nó tới tận khi trời sáng cũng không nhận ra. Trần An vội vã đi lên trên, đẩy những viên gạch của thông đạo lên trên chui ra ngoài. Những viên gạch liền đóng kín lại không một kẽ hở.

Một lúc sau, từ ngay dưới chiếc giường ngủ của hắn, những viên đá lát không một kẽ hở vậy mà liền tách ra tạo thành một thông đạo dẫn xuống phía dưới. Hắn liền nhấc chiếc lệnh bài lên, đốt một cây đuốc đi xuống phía dưới.

Trần An gật đầu hài lòng xem như không tệ.

Trần An dự định sẽ để tên Lê Xuân này thay hay cai quản tửu quán. Hắn không thể trói buộc chính mình ở tại Phụng Thê trấn này được. Hắn còn cần phải tu luyện. Thanh Minh tâm pháp lại không thể tu luyện ở đây.

Trần An hừ một tiếng nói: “Đừng có “vuốt mông ngựa” nữa. Nói cho ta tình báo hôm nay.”

Đặc biệt, Trần An tìm thấy một cuốn sách tên là “Quan Thiên Định Huyệt”. Cuốn sách này viết về các quy luật thiên tinh phong thủy của người Việt cổ, cách để dự đoán các hiện tượng thiên tinh. Cuốn sách này cũng viết về các phong thủy khi chọn mộ huyệt.

Một lúc sau, Lê Xuân liền đi tới nói: “Công tử, không ngờ người vậy mà là Trần đại thiếu gia năm đó. Giờ cả Trấn đang đồn đại về Tửu quán của công tử. Tiểu nhân thật là có mắt mà không thấy thái sơn.”

Có một cái tủ nữa chứa những dụng cụ chuyên dùng cho việc đào mộ. Bên cạnh nó còn có một cái bàn cho đọc sách. Trên bàn vẫn còn vài quyển sách đang đọc dở và một chiếc đèn dầu đã tắt.

Sự khác biệt này vô cùng nhỏ. Nhỏ đến mức nếu như Trần An không phải từng là người trong q·uân đ·ội, chưa từng được huấn luyện đặc chủng thì hắn cũng không thể phát hiện ra được. Vì tất cả Trần gia đều được lát một loại gạch nung giống nhau, cho nên tiếng động này rất khó để phát hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này ánh sắc đỏ bao phủ chiếc lệnh bài, sáng chói vô cùng đến nỗi không thể nhìn thẳng. “Lách cách” một tiếng động vang lên, sau đó liên tiếp là tiếng của những cơ quan, bánh răng vang lên trong căn phòng của hắn. Không, hắn cảm giác được đó là toàn bộ phía dưới của nơi này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đi theo từng bậc cầu thang xuống phía dưới, từng tiếng bước chân vang vọng xung quanh. Chắc chắn một điều rằng nơi đây rất rộng. Khi Trần An vừa cảm giác được chân đã chạm xuống mặt đất, hắn liền bắt đầu mò mẫm xung quanh, tìm chỗ đốt lửa. Bao giờ những căn hầm giống thế này cũng sẽ có chỗ để thắp lửa.

Chỉ một lát sau, tinh lực của Trần An đã dường như không thể chịu nổi. Cũng may đến khi hắn cảm thấy đầu óc quay cuồng sắp sửa ngất đi thì chiếc lệnh bài lại tha cho hắn.

Hình chiếc lệnh bài hiện ra rõ nét dưới sàn nhà. Trần An liền lấy ra chiếc lệnh bài Thuận Minh lệnh kia, đặt lên vị trí của ánh sáng. Nhưng kỳ lạ là vẫn không có chút gì bất thường.

Trần An liền lấy chiếc đèn dầu soi đến gần hơn. Ánh đèn từ đèn dấu chiếu xuyên qua vết lõm này chiếu thẳng lên trần nhà. Một viên ngói âm dương duy nhất trên trần nhà liền sáng lên. Ánh sáng của đèn dầu thì lờ mờ, nhưng ánh sáng này thì vô cùng rõ nét chiếu xuống sàn nhà.

Mỗi thế hệ, Trần gia sẽ tạo ra mười chiếc Thuận Minh Lệnh. Qua khảo nghiệm sẽ chọn ra một người duy nhất xứng đáng với Lang Huyết. Mỗi đời Trần gia chỉ có thể luyện ra một người duy nhất mang trong mình Lang Huyết. Muốn luyện được Lang Huyết, đó phải là khi ánh sáng của mặt trăng đỏ như máu chiếu thẳng tới huyết trì...

Cái hầm này ước chừng rộng bằng khuôn viên Trần gia. Chiều cao ước chừng đạt tới gần ba trượng. Xung quanh có một kệ sách cao tới một trượng, đây đúng là thứ hắn đang tìm kiếm để tăng hiểu biết về nghề săn mộ.

Trần An lại quay trở lại phòng ngủ của chính mình. Hắn nằm nhìn lên trần nhà. Trên xà nhà có một vết lõm sâu vào được đục xuyên qua, hình thù này... Sao lại quen như vậy chứ?

Trần An gật đầu nói: “Trở về đi. Trưa ngày mai tới tửu quán. Ta có việc giao cho ngươi.”

Nhưng tấm tàn thư này chưa tới một nửa đã bị người ta xé đi. Trân An thất vọng, chỉ một chút nữa hắn sẽ hiểu được cái đầm mà nước đỏ như máu kia rốt cuộc là thứ gì. Trần An tiến tới lại gần nhưng nó vẫn im lìm như vậy, không chút động đậy. Trần An liền từ bỏ, hắn không dám đánh cược vào cái thứ này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lê Xuân ngẫm nghĩ nói: “Dường như là không.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn liền trước tiên đọc các loại thư tịch khác nhau về cách huấn luyện ra một Khởi Linh Binh, cách luyện ra Khởi Linh phù, các cơ quan chủ yếu trong mộ. Nhưng cũng không có viết về cách sử dụng thực thụ của chiếc Thuận Minh lệnh.

Trần An lại nói: “Tam Gia hắn có động tĩnh gì không?”

Trần An cau mày hỏi lại: “Không có tin tức về người của Phương gia sao?”

Hắn liền để lại một thành tiền dự trữ trong tửu quán cho chưởng quỹ dùng để mua nguyên liệu cho ngày mai. Trần An đi tới cửa khách điếm bên cạnh chờ đợi.

Chương 24: Thư tịch, huyết trì

Hắn kiểm kê lại, trên nguời còn khoảng ba trăm đồng thông bảo. Hắn liền ra ngoài mua một vài đồ chuyên dụng để tập võ. Vì không thể thổ nạp linh khí ở đây nên hắn cũng chỉ đành gác lại chuyện khai huyệt. Hắn tập Thanh Minh kiếm pháp hàng ngàn lần, hàng vạn lần.

Hôm nay là ngày khai trương của tửu quán, Trần An dù sao cũng phải có mặt một chút. Hắn không ngờ rằng ngày khai trương này vậy mà nhộn nhịp như vậy, người tới rất đông. Đặc biệt, bọn họ còn không ngờ rằng tửu quán này phục vụ tốt như vậy. Đồ ăn lại ngon miệng vô cùng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Thư tịch, huyết trì