Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 27: Thế cục

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Thế cục


Nói như vậy, Hắc Hổ bang thực lực hẳn là cũng tương đồng với Huyết Y Lâu. Như vậy ước chừng sẽ có hai người Quy Nguyên cảnh và Cửu phẩm có thể nhiều hơn.

Khi trời đã gần tối, Trần An liền mở cửa đi ra ngoài tửu quán.

Trần An nhìn thế cục hiện tại. Chỉ có thể nói là nội bộ chưa yên, giặc ngoài đã tới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phùng Hiển liền có chút cười khổ nói: “Bang chủ, người của chúng ta không biết làm những việc theo dõi.”

Trần An dáng vẻ chính là không còn cái gì để nói về đám bang chúng này. Hắn chỉ đành bảo Phùng Hiển trở về.

Trần An ẩn ẩn nghĩ tới cái gì hỏi: “Nhưng mà làm sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong Phụng Thê trấn còn có một thế lực mới từ phương Bắc đi tới. Chính là một tập hợp sát thủ cấp thấp của Huyết Y Lâu. Mặc dù số lượng không nhiều, bọn họ cũng không có thái độ muốn tranh giành lợi ích với Huyết Đao bang. Nhưng chung quy là cũng không thể khinh suất.

Đám người trong quán nhìn thấy Trần An đều là một vẻ hoảng sợ. Dường như đối với bọn họ Trần An càng giống hơn là một tên sát thần. Nhưng hắn một chút cũng không để ý tới những ánh nhìn này.

Giờ thì tốt rồi, cả hai sợ rằng đều muốn “nuốt trọn” địa bàn của Huyết Đao bang. Mặc dù nói không rõ mục đích của Huyết Y lâu như thế nào. Nhưng thực tế, chỉ cần có thể, bọn họ nhất định thừa nước đục thả câu mà thu phục Huyết Đao bang.

Nếu bang chúng của Huyết Đao bang đều là vô cùng tạp nham, thậm chí có người còn không biết đấm đá. Thì bang chúng của Chiến đường Hắc Hổ bang đều được dạy dỗ và lựa chọn kỹ càng.

Sau đó năm người kia rời đi, mang theo rất nhiều bang chúng tới các trấn khác để lại Tam Gia hắn một mình cai quản Phụng Thê trấn. Tam Gia lập ra Huyết Đao bang. Qua vài năm hoang phế, Tam Gia thực lực giảm sút trở thành như bây giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần An gõ gõ tay xuống bàn rất có tiết tấu. Đây đã là thói quen của hắn kể từ kiếp trước. Mỗi khi có việc gì đó cần phải suy nghĩ nhiều hắn sẽ đều vô thức mà gõ tay xuống bàn. Điều đó cũng giúp hắn suy nghĩ có phần thông thoáng.

Hắc Hổ bang là một bang hội lớn ở Thương Giang thành. Thương Giang thành nằm cách Phụng Thê trấn chỉ một con sông. Bang chúng năm xưa thấy Tam Gia suốt ngày chỉ lo chơi bạc và kỹ nữ cảm thấy hắn đã mất đi nhuệ khí mà bỏ đi gia nhập Hắc Hổ bang.

Trần An liền nói: “Tạm thời trở về đi. Nói cho tất cả các huynh đệ trong bang, ngày mai có mặt tại đường khẩu. Cùng với cho người theo dõi Huyết Y lâu và Hắc Hổ bang. Có dị động lập tức báo cho ta.”

Phùng Hiển liền kể lại chuyện cách đây vài năm ở Phụng Thê trấn.

Trần An một vẻ chính là thất vọng vô cùng. Hắn không hiểu nổi rốt cuộc đám người này lúc trước dưới tay của tên Tam Gia làm những cái gì.

Khi tới Phụng Thê trấn, biết Tam Gia có thế lực không dễ chọc, cho nên bọn họ chủ động gia nhập dưới trướng của hắn với âm mưu dần dần tiếm quyền. Và bọn họ cũng thành công đào hết người của Tam Gia. Từ đó trở đi, Tam Gia giống như chỉ có cái danh bang chủ, chứ thực tế cũng chả còn ai theo ông ta.

Phùng Hiển liền cười với vẻ mặt xấu hổ nói: “Bang chủ. Bình thường bọn họ cả ngày đều lêu lổng, vất vưởng tại các sòng bạc. Đến bữa là lại đến tửu quán ăn trực. Buổi đêm thì vào thanh lâu ngủ nhưng mà …”

Chờ Phùng Hiển rời đi. Chỉ còn lại Trần An ngồi một mình trong phòng trầm ngâm suy tính cách phá cục.

Hắc Thiết và Bạch Ngân là hai cấp độ lệnh bài của Huyết Y lâu cũng tượng trưng cho thực lực. Cấp độ càng cao, thực lực càng mạnh, chất liệu lệnh bài các quý hiếm.

Phùng Hiển liền có chút khó xử nói: “Bang chủ, bang hội chúng ta hơn tám mươi huynh đệ nhưng hầu hết đều không có tu luyện qua nội công. Chỉ biết chút đấm đá chứ cũng chả phải võ nghệ gì. Địa bàn trước nay còn từng lan tới bên kia Thương Giang thành, nhưng hiện tại đã thu hẹp lại chỉ trong Phụng Thê trấn.”

Trần An cau mày hỏi: “Thực lực của Huyết Y lâu thế nào?”

Nửa năm trước ba huynh đệ bị Trần An g·i·ế·t kia tới Phụng Thê trấn. Nghe nói bọn họ từng là thổ phỉ ở Long Hổ bang. Long Hổ bang là bang hội lớn mạnh nhất thiên hạ. Nhưng đương nhiên bọn họ cũng chẳng có chút danh tiếng nào trong bang hội.

Trần An chỉ nghe đến vậy là hiểu. Đừng nhìn bọn họ ít người, nhưng chất lượng của bọn họ đều tốt hơn cả tám mươi tên bang chúng này.

Trước đây, Tam Gia là huynh đệ của Bang chủ Hắc Hổ bang nên mặc dù Huyết Đao bang là thế lực yếu nhất, thậm chí nói là không có sức phản kháng, nhưng cũng sẽ không bị tiêu diệt.

Trần An lại hỏi: “Thực lực của bang hội chúng ta thế nào? Địa bàn quản lý ở Phụng Thê trấn gồm những gì?”

Trần An liền tò mò hỏi lại: “Khoan đã. Bình thường đám bang chúng bọn họ hay làm gì?”

Thật ra Tam Gia trước đây hắn ta có thực lực khá mạnh đạt tới Thối Thể cảnh Trung kỳ. Chủ tu là một bộ Chùy pháp vô danh. Chính hắn cùng với năm người khác đã thu phục toàn bộ thế lực ngầm tại Phụng Thê trấn mở đường cho Phương gia kinh doanh.

Phùng Hiển cung kính nói: “Vâng. Bang chủ.”

Phùng Hiển ngồi đợi ở đó đã lâu liền tiến đến nói: “Bang chủ.”

Hắn vừa lên làm bang chủ chưa tới một ngày. Đám bang chúng Trần An còn chưa thu phục được. Bên ngoài thì lại có Hắc Hổ bang đang muốn đánh tới cửa với cờ hiệu trả thù cho Tam Gia.

Phùng Hiển quay mặt đi nói: “Không trả tiền.”

Do Huyết Y lâu thế lực cũng chỉ tương xứng với Hắc Hổ bang. Cho nên hai thế lực này đều kiềm chế lẫn nhau. Vì thế, Huyết Đao bang len lỏi giữa kẽ hở của hai thế lực mà sống sót.

Phùng Hiển nói: “Huyết Y lâu số lượng người rất ít. Thậm chí còn ít hơn chúng ta. Chỉ có khoảng hơn ba mươi người. Trong đó có hai người là Bạch Ngân lệnh bài, còn lại đều là Hắc Thiết lệnh bài.”

Hiện tại tình hình ở Phụng Thê trấn phức tạp đã vượt ra ngoài suy tính ban đầu của Trần An. Hắn thời gian này xem ra không thể quay về được, đành phải tìm một chỗ tu luyện ở gần đây. Dù sao cả bang hội này hiện tại đều dựa vào hắn để trèo chống. Thực lực vĩnh viễn là thứ có tính đảm bảo nhất. Hắn cần phải cấp tốc tu luyện.

Nhưng hiện tại, một thế lực khác đang muốn dòm ngó tại Phụng Thê trấn, chính là Hắc Hổ bang.

Thậm chí Hắc Hổ bang còn sắp xếp mỗi người giữ một chức vụ để Phân chia địa bàn và quyền lực. Hắc Hổ bang đã là một bang phái cỡ nhỏ chuyên tranh đấu với các bang phái khác ở Thương Giang thành. Huyết Đao bang chỉ là một đám bất nhập lưu, so với Hắc Hổ bang chính là tự nhục làm nhục mình.

Trần An thử đánh giá lại Phùng Hiển, sau hắn cũng thở dài không có hi vọng.

Ba mươi người đều là Hắc Thiết lệnh. Tức đều là người tu luyện nội công ở cảnh giới cửu phẩm.

Còn chưa nói đến Bạch Ngân lệnh, chính là Quy Nguyên cảnh Bát phẩm.

Hai người liền tới phòng khách lớn Căn nhà Trần gia. Trần An pha một ấm trà, uống một ngụm rồi nói: “Nói một chút tình hình của Huyết Đao bang đi. Chẳng nhẽ bang hội ở Phụng Thê trấn lại yếu kém đến vậy?”

Trần An nhìn người trong quán khá đông liền nói: “Đi theo ta vào đây.”

Sau đó còn là đám người Huyết Y lâu không rõ mục đích. Thế cục này, thật khiến người ta đau đầu.

Còn chưa nói đến Phương gia một tháng sau sẽ đến. Chắc chắn đám người Phương gia sẽ xung đột lợi ích với Trần An. Mặc dù hắn đã tính toán về đám người Phương gia, nhưng tính toán vĩnh viễn chỉ là tính toán. Cho dù là tính toán nào cũng sẽ có biến số.

Chương 27: Thế cục (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn kiên nhẫn nói: “Chỉ cần phái người tới gần địa bàn của bọn họ, không cần tiếp cận. Nếu bọn họ có gì bất thường thì báo lại cho ta. Cố gắng đừng để bị phát hiện là được.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Thế cục