Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33: Nội công rất quý hiếm sao?
Trần An thấy Phùng Hiển liền hỏi: “Ngươi có muốn học nội công không?”
Trần An gật đầu nói: “Tất cả đều thu nạp vào Huyết Đao bang. Chia ra làm ba đội. Một giá·m s·át Hắc Hổ bang, một giá·m s·át Huyết Y lâu. Có dị động lập tức báo cho ta. Đặc biệt là Hắc Hổ bang. Bọn họ hiện tại đang muốn tiến đánh chúng ta. Trong vòng vài ngày tới hẳn là sẽ vượt sông. Chú ý kỹ một chút, thám thính được càng nhiều thì càng tốt. Huyết Y lâu thì nhớ đừng tới quá gần, đá·m s·át thủ bọn họ rất n·hạy c·ảm với việc bị theo dõi. Còn đội còn lại, đi thám thính cho ta bao giờ thì đám thương buôn ngoại quốc tới.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần An ngẫm nghĩ một chút rồi cười. Thực ra nội công vốn không quý hiếm nhưng nó là con đường giúp bất kỳ ai thoát khỏi sự bóc lột của những kẻ mạnh hơn, là con đường duy nhất đưa bọn họ thoát ra khỏi bóng đêm của sự ngu dốt. Cũng vì thế mà những kẻ thống trị đương nhiên sẽ chặn một con đường duy nhất của kẻ bên dưới để duy trì lợi ích của họ.
Trần An đi một đêm không ngừng nghỉ. Tới canh ba hắn cũng tới cổng Bắc Cổ Dung thành. Trực tiếp đi tới võ viện, Trần An dừng ngựa đi tới Thư lâu.
Muốn tìm đao pháp, ngoại trừ Cổ Dung thành võ viện thì hiện tại Trần An không thể tìm được nơi nào thích hợp hơn. Còn nội công cấp thấp xem ra hắn chỉ có thể mong chờ vào Mạc Phong.
Nhưng ngoại trừ Quách Thuần, hắn là một hạt giống tốt. Cho nên Trần An trực tiếp nói hắn tiếp tục luyện đao. Tới khi có thể luyện ra đao ý mới bắt đầu tu luyện nội công.
Chương 33:
Phùng Hiển liền giật mình nói: “Lão đại, ta nghe nói ngươi định dạy nội công cho đám bang chúng? Ngươi chắc chứ? Nội công thật sự rất quý hiếm a.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 33: Nội công rất quý hiếm sao?
Phùng Hiển liền vô thức gật đầu.
Trần An liền lắc lắc đầu gạt đi những suy nghĩ này. Hiện tại, cấp bách là tăng cường thế lực. Hắn nói với Phùng Hiển: “Ngươi ngày mai tới học nội công đi. Ít nhất nó giúp ngươi tăng cường tuổi thọ.”
Phùng Hiển liền ngẫm nghĩ nói: “Một vạn? Không, chắc là phải trăm vạn đi. Mà cũng không đúng. Chắc là rất nhiều.”
Đây cũng là một cách tu luyện của các đệ tử thế gia hoàng tộc từ ngàn năm trước mà Trần An đọc được trong thư tịch cổ. Điều này thường sẽ chỉ dành cho những thế gia chủ tu về kiếm đạo, đao đạo, quyền đạo… Đều khiến người tu luyện giống như cả đời gắn với loại v·ũ k·hí đó mà khắc sâu vào tâm khảm.
Cũng trùng hợp hắn đã tìm thấy một bộ Điền gia Khoái Đao. Sau khi đọc qua một lượt, hắn đã quyết định lấy bộ này dành riêng cho Quách Thuần.
Trần An không cần xem, hắn đang định lấy tiền ra đưa cho Mạc Dung. Thì y đóng sập cửa rồi nói: “Đồ bỏ đi mà thôi. Trở về đi.”
Mạc Dung tùy ý một dòng chân khí khẽ động, ném ra một cuốn nội công cho Trần An nói: "Toàn Chân sơ cấp nội công. Ngươi tự đọc đi.”
Trần An liền bất chợt nhớ ra hỏi: “Gần đây có địa điểm nào nguyên sinh cùng với linh khí dồi dào một chút không?”
Đúng lúc này, Lê Xuân cũng đi vào tửu quán. Hắn tiến tới chỗ Trần An báo cáo: “Lão đại. Đã xong, ta tìm được khoảng hơn chục huynh đệ tình báo. Mặc dù không tính là vạn sự đều thông, nhưng trong Phụng Thê trấn này đảm bảo không có gì thoát khỏi tay bọn họ.”
Trần An khó xử liền chỉ đành nói với Mạc Dung: “Dung thúc, thúc có cuốn nội công nào cấp thấp chỉ cần dễ tu luyện, ước chừng cửu phẩm là được. Bán lại cho ta đi.”
Đao pháp này đạt tới Bát phẩm. Là một môn đao pháp của Phương Bắc, khi Đại Việt năm xưa đánh thắng Ung quốc, đã được quân binh mang về. Sau đó vẽ ra làm nhiều bản đưa tới nhiều Võ viện trên đất Việt.
Trần An không quá quan tâm nói: “Ngươi thấy nội công rất quý hiếm sao?”
Trần An nhớ ra một kế hoạch của mình nói: “Sáng mai, ngươi rời đi sớm đưa thiệp mời cho tất cả các ông chủ lớn trong trấn tụ tập tại Túy Nguyệt lâu. Nói là mời bọn họ đến ăn trưa bọn họ sẽ hiểu ý của ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Võ viện luôn tạo điều kiện cho đệ tử tu hành. Cho dù đã nửa đêm vẫn sẽ cho người gác Thư Lâu thuận tiện cho đệ tử tới đọc sách.
Trần An gật đầu. Hắn chính là muốn tìm một nơi tu luyện gần Phụng Thê trấn. Hắn đã bỏ lỡ nhiều thời gian tu luyện vào cơ nghiệp nơi này. Đợi có thể an an ổn ổn sau đợt này, hắn cũng phải tập trung tu hành.
Mạc Dung ngáp một cái rồi nói: “Phong nhi không có nhà.”
Hắn gọi người gác lâu dậy, ghi danh mượn sách rồi đến quán trà cũ ở cổng Đông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần An cũng nhân tiện tự lựa chọn cho mình một cuốn Bộ pháp. Gọi là Ảnh Bộ. Bộ pháp này có thể bùng nổ tốc độ trong một cái chớp mắt. Nhưng nó cũng rất tốn sức và chân khí. Vì thế không thể dùng trong thời gian dài. Trần An lấy xem như át chủ bài.
Khi hắn trở về tới nơi, cũng là lúc đám bang chúng tập hợp tại võ trường phía sau Huyết Đao bang. Trần An mời đại phu đến châm huyệt cho đám bang chúng.
Lê Xuân liền cung kính nói: “Cẩn tuân lão đại.”
Một lúc sau, Phùng Hiển từ bên ngoài trở về. Hắn cũng tới đây ăn tối nhân tiện báo cáo nhiệm vụ với Trần An.
Trần An liền nói: “Nhiều nội công như vậy sao lại nói là hiếm?”
Phùng Hiển đương nhiên hắn cũng tò mò muốn thử một chút.
Trần An ăn xong, hắn bảo Phùng Hiển chọn cho một con ngựa tốt lập tức ngay trong đêm bí mật trở về Cổ Dung thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phùng Hiển liền nửa hiểu nửa không hiểu.
Còn hiện tại, Trần An dẫn Phùng Hiển đến Túy Nguyệt lâu trước tiên giải quyết một việc quan trọng. Hắn đã nghĩ ra một cách để tăng tiền kiếm được từ đám ông chủ ở Phụng Thê trấn này.
Một lúc sau, một dáng người uể oải bước ra, là Mạc Dung.
Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của những kẻ nông cạn mà thôi. Thân là võ giả, phải ngày càng trở nên mạnh mẽ bỏ xa những kẻ bên dưới. Vậy chẳng phải, sự thống trị của ngươi càng trở nên mạnh mẽ hay sao?
Đao pháp này mặc dù chỉ có Cửu phẩm nhưng lại tối ưu ở chỗ tương đối dễ để đạt tới tiểu thành. Rất phù hợp cho đám bang chúng tư chất kém tu luyện.
Sau buổi sáng, hắn nói: “Các huynh đệ, hôm nay ta mời. Các ngươi đến Trần gia tửu quán ăn thoải mái. Chiều quay lại tập đao pháp.”
Còn bọn họ là tất cả đều đồng loạt khai tam thập lục tử huyệt. Trần An không để bọn họ biết rằng trên cơ thể vốn dĩ có tới 365 huyệt đạo. Dù sao, hắn chỉ cần đám bang chúng cấp tốc tu luyện đồng đều tới Linh Khiếu cảnh là tốt rồi. Hơn nữa chỉ cần tam thập lục tử huyệt, tốc độ bọn họ đạt tới Thối thể cảnh sẽ nhanh hơn.
Lê Xuân liền ngẫm nghĩ một lát nói: “Quả thật là có. Đi dọc theo Thương giang về phía Đông. Ước chừng nửa canh giờ đường ngựa sẽ có một ngọn núi lớn. Nơi đó nghe nói có nhiều mãnh thú. Nên ít người tới, cảnh vật tương đối nguyên sinh. Còn linh khí thì ta không chắc.”
Hắn tiến vào trong, tìm tới chỗ của Công pháp. Trần An chọn tới chọn lui cuối cùng hắn quyết định lấy một bộ đao pháp thông dụng gọi là Thập bát nhập môn đao thức.
Hắn để Quách Thuần quản lý bọn họ. Trần An cũng đã đưa cho hắn Điền gia Đao Pháp cùng với Thập bát đao thức nhập môn.
Trần An lại hỏi: “Thiên hạ này có bao nhiêu loại nội công?”
Nhưng cách Khai Huyệt của bọn họ khác Trần An rất nhiều. Trần An là châm huyệt đồng thời thực hiện thổ nạp khiến căn cơ của hắn vững chắc. Mặc dù cảnh giới tiến chậm nhưng lại vô cùng kiên cố.
Trần An nhìn Mạc Dung vội nói: “Mạc thúc, Phong ca còn thức không?”
Trần An cười khổ, cũng đành cấp tốc trở về Phụng Thê trấn.
Phùng Hiển liền gật đầu. Dù sao hắn đều hiểu, mỗi một lần có bang chủ mới sẽ lại là một lần tụ họp. Chủ yếu là để định ra quy tắc và tiền bảo kê mà thôi.
P/s: Dạo này tôi có nhiều việc bận. Cho nên truyện sẽ được đăng vào khung giờ muộn hơn. Đa tạ đã đọc Ma Việt!
Trần An trở về tửu quán ăn bữa tối. Hắn hiện tại cảnh giới còn thấp, vẫn phải ăn và ngủ đúng mực như người bình thường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.