Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 35: Hắc Hổ bang chuẩn bị

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Hắc Hổ bang chuẩn bị


Mặc Nhĩ Nghi liền hừ một tiếng nói: “Bớt vuốt mông ngựa.”

Trần An gật đầu năm trăm người đã xem như không tệ. Hắc Hổ bang còn phải để người ở lại phòng thủ các địa bàn. Bọn họ không thể điều động toàn bộ bang chúng đi được.

Hắn lại hỏi Lê Xuân: “Dẫn đầu là ai?”

Cùng lúc đó, ở bên kia Thương Giang thành, trong một tòa lâu lớn. Đó chính là Hắc Hổ bang đường khẩu. Ở trong võ trường một người đầu trọc dă ngăm đen cùng với vẻ mặt hung tợn đang đứng trên đài. Hắn cởi trần để lộ ra trên thân hình xăm con hổ mặt quỷ. Người này chính là Mặc Nhĩ Nghi, bang chủ của Hắc Hổ bang.

Trần An liền giơ tay ra hiệu nói: “Để bọn họ lấy tiền.”

Mặc Nhĩ Nghi đứng phía trên nói: “Các ngươi cũng biết đối với Nhị gia ta, huynh đệ như tay chân. Nay có kẻ dám g·iết huynh đệ cũ của ta ở Phụng Thê trấn. Ta nhất định phải để cho huynh đệ đ·ã c·hết một câu trả lời. Đêm nay, vượt Thương Giang thành diệt Huyết Đao bang cho ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần An thu tiền lại dáng vẻ vô tình nói: “Được. Ngươi nói vậy thì ta sẽ nhờ người khác. Ta tin một ngàn đồng chắc chắn có người sẽ đi.”

Người kia lại nói tiếp: “Bang chủ. Phụng Thê trấn còn một thế lực khác là Huyết Y lâu phân đường. Bọn chúng có hai kẻ là Bạch Ngân sát thủ. Chúng ta có cần đưa người đánh tiếng để bọn chúng không nhúng tay không bang chủ?”

Nói rồi hắn ánh mắt sắc bén, lập tức thúc ngựa chạy về phía đường khẩu. Hắn vừa cưỡi ngựa chạy trên đường vừa quát lớn nói: “Tất cả các cửa hàng mau mau đóng cửa. Đêm nay dù nghe thấy bất cứ thứ gì cũng không được ra ngoài. Tất cả thiệt hại về cửa hàng tính lên đầu Huyết Đao bang.”

Tiến đến gần, Trần An mới biết ngọn núi này được bao phủ bên trong cánh rừng rộng lớn. Hơn nữa Lê Xuân từng nói núi này có nhiều mãnh thú. Xem ra hắn trước tiên nên dò xét xung quanh một chút.

Chương 35: Hắc Hổ bang chuẩn bị (đọc tại Qidian-VP.com)

Lời Trần An vừa ra đám người kia liền cũng đã không chửi rủa nữa nhưng vẻ mặt chính là khinh thường vô cùng.

Trần An dáng vẻ cười cười ném ra một ngàn đồng Thiên Đức nói: “Một ngàn đồng Thiên Đức thông bảo. Thế nào?”

Phía bên dưới là hơn năm trăm bang chúng cùng một người dáng vẻ thô hào đang đợi lệnh. Người này chính là đại đầu mục Lỗ Trấn. Hắc Hổ bang có mười hai đại đầu mục. Mỗi người cai quản một phường thị trong Thương Giang thành. Lỗ Trấn là đại đầu mục ở hạng trung của Hắc Hổ bang. Thực lực đã tới Linh khiếu cảnh sơ kỳ.

Lúc sau, trong căn phòng lớn ở Hắc Hổ bang, một người dáng vẻ gầy gò, hèn mọn còn xen chút gian trá đứng phía dưới Mặc Nhĩ Nghi nói: “Bang chủ, thực ra chúng ta cũng không cần thiết phải đánh Huyết Đao bang. Bọn họ địa bàn cũng chỉ có một cái Phụng Thê trấn cùng với hai cái bến sông không đáng để chúng ta huy động ba thành bang chúng tiến đánh.”

Trần An đi tới chủ vị ném ra một ngàn đồng nói: “Các huynh đệ, các ngươi cũng biết kẻ địch thế lớn. Hiện tại, kẻ nào s·ợ c·hết hoàn toàn có thể tiến tới lấy mười đồng rời đi. Ta không trách các ngươi.”

Mặc Nhĩ Nghi lắc lắc đầu nói: “Thứ nhất, đó là danh tiếng của ta. Tam Gia trước nay người người đều biết là huynh đệ với ta. Hắn c·hết, ta không thể không đánh. Thứ hai, đừng khinh thường địa bàn một cái Phụng Thê trấn. Trước kia năm huynh đệ bọn ta chính là đánh từ đấy mà ra.”

Nói rồi Lê Xuân liền lấy tiền từ tay Trần An lập tức đi làm việc.

Thậm chí dường như cả buổi chiều đi dọc theo Thương giang hắn cũng phát hiện cả đoạn sông này không có một thuyền phu nào. Điều này rất kỳ lạ, vì Thương giang chính là một con sông lớn ở Long Uyên châu. Vậy mà lại không có lấy một thuyền phu ở đoạn thì quả là vô lý.

Lê Xuân vẻ mặt khổ sở nói: “Lão đại, ngươi cho ta một vạn ta cũng không dám đi.”

Trần An lúc này vẫn không hay biết Hắc Hổ bang đang muốn vượt sông tiến đánh Huyết Đao bang. Hắn lúc này đang dò xét xung quanh rừng rậm ở ngọn núi này. Thương giang có vẻ chảy xuyên qua bên trong núi.

Lê Xuân nghe thấy thế liền cuống quít: “Lão đại, lão đại. Vì bang hội ta “xuống núi đao, lên biển lửa” cũng là xứng đáng. Một ngàn đồng này ta nguyện ý nhận.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía dưới đám bang chúng liền hò reo ầm ĩ lên hưởng ứng. Dường như bọn họ rất nóng lòng cho trận chiến này.

Khác với Cổ Dung thành được quy hoạch theo bốn cổng lớn. Thì Thương Giang thành lại được quy hoạch chia theo từng phường thị.

Mặc Nhĩ Nghi nghĩ ngợi một lúc nói: “Không cần. Huyết Đao bang thế lực yếu chúng ta chỉ một đêm đã có thể tiêu diệt. Hơn nữa hai Bạch Ngân sát thủ, thực lực bọn chúng cũng chỉ như ta. Chưa kể đến, Huyết Đao bang không có khả năng có thể mời được đá·m s·át thủ kia bảo hộ. Một tiểu trấn mà thôi, không cần phiền phức như vậy.”

Đây là một ngọn núi vô danh không có tên. Ngọn núi này rất nguyên sinh như chưa từng có ai đặt chân đến như thế này lại hợp ý của hắn. Hắn không hiểu vì sao mà ngọn núi này nằm trên Thương giang nhưng lại nguyên sinh như vậy.

Đối diện kẻ địch mạnh, Trần An cũng không ngại mà sàng lọc lại đám bang chúng một hồi. Đương nhiên bọn họ sẽ là nòng cốt để bồi dưỡng sau này.

Lê Xuân dáng vẻ cầu xin: “Lão đại, tha cho ta đi. Ngươi để ta đi thám thính còn được. Ngươi bảo ta đi tìm đám thổ phỉ khác nào bảo ta đi c·hết.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Phùng Hiển khi nhận được tin tức từ Lê Xuân sớm đã tập hợp toàn bộ bang chúng tại đường khẩu. Trần An vừa tới nơi nhìn đám người này hắn cũng hài lòng. Gặp nguy mà không loạn, đối diện kẻ địch mạnh cũng không đầu hàng. Chí ít đám người này vẫn còn chút cốt khí.

Trần An nói với Lê Xuân: “Thương Giang thành có một sơn trại tử địch với Hắc Hổ bang tên là Phi Ưng sơn trại. Cầm tin tức Hắc Hổ bang rút ba thành bang chúng đánh Huyết Đao bang đưa cho bọn họ. Ta nhớ không nhầm bọn họ ở Cô Sơn ở phía Bắc Thương Giang thành.”

Lê Xuân lắc lắc đầu. Hắn quả thật không biết. Những thông tin giống như người dẫn đầu của các bang hội sẽ rất bí mật.

Người kia liền dường như ẩn ẩn hiểu được ý của Mặc Nhĩ Nghi liền nói: “Bang chủ, tên tiểu tử kia làm sao có thể so với người.”

Buổi chiều hôm đó, Trần An đi dọc theo Thương Giang thành về phía Đông để tìm một nơi tu luyện. Quả nhiên chỉ khoảng vài dặm đường ngựa, từ xa hắn đã thấy một ngọn núi lớn.

Cảnh rừng sâu hun hút cùng với sự kỳ lạ của ngọn núi khiến Trần An dừng lại việc dò xét. Hắn trước tiên quay trở về Phụng Thê trấn. Hắn vẫn nên tìm hiểu kỹ càng trước để an toàn rồi mới tiến vào bên trong. Trời cũng đã sắp tối không tiện để vào rừng.

Khi Trần An vừa về đến cổng trấn, Lê Xuân hốt hoảng chạy đến nói: “Lão đại, lão đại. Hắc Hổ bang đêm nay đánh tới.”

Người kia phía dưới dáng vẻ dường như có chút không hài lòng. Nhưng vẫn chắp tay cung kính: “Vâng, bang chủ.”

Hiện tại, Trần An tính toán chắc hẳn đã sắp đến thời gian Hắc Hổ bang đánh tới. Dù sao bọn họ sau khi cho người tìm hiểu thực lực hiện tại của Trần An cùng Huyết Đao bang, rồi tập hợp nhân thủ cũng chỉ khoảng vài ba ngày. Ước chừng thời gian cũng đã sắp tới, hắn thời điểm này càng không thể lơ là.

Hắn dò xét thử xung quanh ngọn núi này. Nơi này được bao phủ trong một lớp rừng thông dày và cao vô cùng. Muốn vào được trong rừng phải vượt qua được rừng thông này.

Trần An vừa về Phùng Hiển liền tiến tới báo cáo. Trần An liền lấy ra một phối phương độc trùng lấy trong hầm thư của Trần gia đưa cho Phùng Hiển để hắn rời đi đánh tiếng cho Huyết Y lâu phân đường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lê Xuân ngẫm nghĩ lại nói: “Bọn chúng tập hơn ba thành bang chúng muốn vượt Thương giang. Mà Hắc Hổ bang có hơn một ngàn năm trăm người. Như vậy có khoảng năm trăm người.”

Trần An không quá ngạc nhiên hỏi: “Số lượng có bao nhiêu?”

Trần An ngẩng đầu nhìn sắc trời lẩm nhẩm: “Phải rồi a. Lên núi đao, xuống biển lửa. Chỉ cần còn một cơ hội, ta có c·hết cũng không từ.”

Nhưng Trần An cảm thấy nơi này có gì đó rất thần bí. Thậm chí hắn cảm giác được chính mình còn có vài phần sợ hãi. Hắn là người trong q·uân đ·ội, vượt sông đào núi trốn rừng thiêng nước độc, cự xà mãnh hổ hắn cũng đã từng gặp qua. Nhưng đứng trước ngọn núi này, hắn thực sự cảm thấy nguyên thần của mình đang run sợ. Dường như chỉ cần hắn bước vào ngọn núi này, nhất định sẽ không thể trở về.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Hắc Hổ bang chuẩn bị