Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 36: Vẫn thất bại sao?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Vẫn thất bại sao?


Sau một hồi, đám bang chúng lựa chọn ở lại chỉ còn năm mươi người. Trần An thở dài, số lượng người còn lại như vậy đã nhiều vượt qua dự kiến của hắn. Những người này đa số đều đánh cược. Đánh cược rằng Trần An sẽ tìm ra một kế sách thoát khỏi thế cục này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lỗ Trấn liền nói: “Tiểu tử, quỳ xuống gọi gia gia thì ta tha cho ngươi một mạng.”

Ông chủ Lưu liền chắp tay nói: “Trần bang chủ, không cần như vậy. Cổ động sĩ khí. Bữa này Túy Nguyệt lâu ta mời các vị. Chúng Huyết Đao bang thắng lợi trở về.”

Hắn gắng gượng đứng dậy. Thật may Trầm Mộc kiếm vẫn nguyên vẹn. Duy chỉ có đoản kiếm đã gãy vụn. Hắn vận tất cả chân khí trong cơ thể tụ lại Trầm Mộc kiếm. Hắn tụ lực phi Trầm Mộc thẳng hướng Lỗ Trấn.

Trần An nhìn cảnh này tiếc hận lẩm nhẩm: “Mẹ kiếp! Chỉ thiếu một chút. Sao Huyết Y lâu vẫn chưa tới? Còn nữa không nhẽ bên Lê Xuân cũng thất bại?”

Trần An thấy uy thế của Lỗ Trấn, nó kéo theo một luồng gió phả vào mặt của hắn. Áp lực của Lỗ Trấn đối với Trần An là rất lớn. Thậm chí khi hắn đối diện với năm tên sát thủ của Huyết Y lâu hắn cũng chưa có cảm giác bị áp bức đến như này. Đây là áp lực của cảnh giới mà không phải tâm trí của hắn có thể kháng lại.

Nhưng cho dù là vậy, dưới một chùy của Lỗ Trấn, Trần An b·ị đ·ánh bay ngược ra bên ngoài chục trượng. Chỉ một chiêu, một chiêu Trần An cũng không thể đỡ được.

Trần An giả vờ ngạc nhiên nói: “Thì ra là vậy. Người xưa vẫn có câu không biết không có tội. Việc hôm nay có thể thương lượng không?”

Đám bang chúng lại hò hét hên lên mà tiến về Túy Nguyệt lâu. Sĩ khí bọn họ đi ngoài đường lớn vang vọng khắp trấn. Tới Túy Nguyệt lâu liền không cần gọi cửa mà đạp cửa đi vào trong. Trần An cười cười với ông chủ nói: “Ông là ông chủ Lưu phải không? Mặc dù ta biết các ngươi đóng cửa theo lệnh của ta rồi. Nhưng đêm nay bọn ta đánh với Hắc Hổ bang. Ngươi nấu nhiều đồ ăn ngon một chút mang lên. Tất cả do ta trả.”

Trần An cau mày hỏi: “Quy tắc gì?”

Một tiếng động lớn nổ ra. Lỗ Trấn nhìn một mũi kiếm đang ở trước mặt. Hắn không tin vào mắt mình nhìn kỹ lại. Trầm Mộc vậy mà đâm xuyên qua chùy của hắn. Phải biết chùy của hắn được làm từ Thạch Thiết ba trăm năm ở Đông Hải cứng rắn vô cùng.

Trần An vốn không thích uống rượu. Nhưng đám bang chúng lại rất thèm rượu cho nên hắn cũng chỉ đành uống một chút để tăng sĩ khí. Lại thêm tiền thưởng của việc chém g·iết, hắn hi vọng có thể kích phát được tiềm lực của đám người này.

Hắn kinh hỉ nói: “Kiếm tốt.”

Lỗ Trấn nói lớn vọng sang: “Ngươi là Trần An?”

Lỗ Trấn cười lớn nói: “Đúng vậy không biết không có tội. Vậy chúng ta theo quy tắc giang hồ mà giải quyết chuyện này.”

Trần An ngẫm nghĩ. Ta thực sự lâm vào tuyệt cảnh rồi sao? Ta tân tân khổ khổ nghĩ trăm phương ngàn kế, cuối cùng vẫn là thất bại. Tựu chung lại, thực lực mới vĩnh viễn là căn nguyên của hết thảy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần An lại nói: “Hiện tại, trận chiến này vừa là nguy cơ cũng là cơ hội để các ngươi phát triển. Nam nhân dưới chân phải đạp trên khô lâu xương cốt mà đi tới. Chuyến này cửu tử nhất sinh, hôm nay tất cả tới Túy Nguyệt lâu ăn tối một chuyến. C·hết cũng phải làm ma no chứ không thể làm quỷ đói.”

Dứt lời hắn cũng không còn muốn đấu khẩu với Trần An nữa. Mà trực tiếp vẫy tay cho đám bang chúng lao lên.

Nhìn thấy tình thế không ổn, đại đầu mục Lỗ Trấn liền hét lớn: “Tránh ra.”

Lỗ Trấn cười khinh thường: “Tam Gia là huynh đệ của bang chủ bọn ta ta.”

Trần An nói lớn: “Là ta. Huyết Đao bang trước nay chưa từng xung đột với Hắc Hổ bang. Cớ sao hôm nay các ngươi lại muốn vượt sông đánh Phụng Thê trấn?”

Lỗ Trấn dáng vẻ thâm trầm nói: “Cá lớn nuốt cá bé.”

Một chùy oanh đến, Trần An tưởng rằng tên Lỗ Trấn này to hào nên tốc độ sẽ không nhanh. Thực tế thì đúng là như vậy. So với những kẻ cùng là Linh Khiếu cảnh thì tốc độ như vậy là chậm. Nhưng với Trần An, thì tốc độ này cũng đủ khiến hắn không thể né tránh.

Đám bang chúng liền tránh ra một lối đi để Lỗ Trấn tiến lên. Hắn nhấc bổng đại chùy lên đập về phía Trần An.

Lỗ Trấn nắm chặt kiếm muốn rút Trầm Mộc ra nhưng nó đã bị dính chặt bên trong đại chùy. Hắn dù cố gắng thế nào cũng không thể rút Trầm Mộc ra ngoài.

Trần An cười cười gật đầu không nói. Hắn còn không hiểu trong đầu những đám thương nhân này nghĩ gì sao? Bọn họ hiện tại mong Trần An c·hết còn không được. Chính là làm một bữa cơm thịnh soạn để Huyết Đao bang đưa ma mà thôi. Mà không, có lẽ sau này gọi là Hắc Hổ bang luôn rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng đáng nói chính là gần năm trăm bang chúng chính quy của Hắc Hổ bang ở phía sau. Chứ không phải đám tay chân không chút võ công này của Lỗ Trấn.

Trần An nói một chút thôi động sĩ khí đám bang chúng: “Các huynh đệ. Các ngươi gặp hoạn nạn vẫn chọn theo Trần An ta. Sau này các ngươi chính là huynh đệ của ta.”

Trần An nằm trên đất nhìn bầu trời đêm. Đầu hắn chảy máu cánh tay trái gãy lủng lẳng. Sương sườn cũng gãy mất vài cái.

Trần An nhếch miệng cười lẩm bẩm: “Gia gia? Mày có biết ông nội tao là ai không? Ổng cho mày ngay một viên đ·ạ·n vào đầu đấy đồ đần ạ”

Lỗ Trấn hừ lạnh đưa chùy lên chắn lại Trầm Mộc kiếm.

Trần An nhìn thử đám bang chúng chạy lên từ trên cầu. Đám bang chúng này chỉ là người thường, xem ra Hắc Hổ bang còn thật sự xem thường hắn và Huyết Đao bang.

Lập tức đám bang chúng của Lỗ Trấn liền chạy qua cầu đánh tới đám bang chúng Huyết Đao bang. Áp đảo về số lượng khiến Huyết Đao bang bắt đầu nhận t·hương v·ong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đám người phía dưới liền hô lên sĩ khí phút chốc đã tăng lên.

Ở bên dưới, Hắc Hổ bang sớm đã sang sông đánh nhau với đám bang chúng Huyết Đao bang. Nhưng đám Hắc Hổ bang này thật là tạp nham. Lũ bang chúng này cũng chỉ như đám người Hắc Hổ bang trước khi Trần An đến. Hoàn toàn không có chút võ công nào chỉ là đánh bậy đánh bạ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần An chỉ đành lấy kiếm ra chống đỡ. Nhưng Trầm Mộc là trường kiếm, không phải trọng kiếm. Trần An sợ rằng Trầm Mộc kiếm sẽ gãy mất. Hắn lấy ra đoản kiếm đệm phía sau Trầm Mộc.

Đêm hôm đó, Trần An cho đám bang chúng dàn hàng ở một bên bờ sông. Trần An chống kiếm đứng trước cây cầu Thương Giang.

Trần An cau mày vì hắn đã sớm tìm hiểu qua nhân thủ của Hắc Hổ bang. Hắn đã sớm nghe nói đến Lỗ Trấn, kẻ này trời sinh thần lực là một mãnh tướng dưới tay của Mặc Nhĩ Nghi. Đối địch với kẻ này Trần An ước lượng mình không có tới ba phần thắng.

Bọn họ cũng đã nghe về cơ mưu của Trần An qua những đám phong môi ở quán trà. Còn chắc chắn rằng, ai cũng có thể nhìn ra thế như sói đói của Hắc Hổ bang. Huyết Đao bang hoàn toàn không có cơ hội đánh lại.

Trần An rót một đầy bát rượu lớn với đám bang chúng nói: “Hôm nay phải đánh nhau, chúng ta chỉ uống một bát rượu tăng khí thế. Kẻ nào g·iết được một tên địch thưởng hai mươi đồng. Kẻ nào t·ử t·rận gửi về gia đình hai trăm đồng.”

Nếu chỉ là đám bang chúng thông thường, Trần An liền trước tiên xông tới đón địch. Hắn rút ra Trầm Mộc kiếm, tiếng gió rít lên, lao vào trong đám người Hắc Hổ bang. Ánh kiếm chỉ chớp lóe lên thật nhanh rồi lại vụt tắt, sắc trắng của kiếm trong đám người chỉ như đom đóm trong đêm. Nhưng mỗi lần ánh kiếm lóe lên, lại có một đám bang chúng ôm cổ họng mà ngã xuống.

Chương 36: Vẫn thất bại sao?

Bên kia Hắc Hổ bang khí thế như sấm chạy tới, bọn họ còn đã chuẩn bị sẵn thuyền để sang sông. Lỗ Trấn là một người dáng vẻ thô hào, vác đại chùy đứng ở đầu bên kia cầu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Vẫn thất bại sao?