Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 39: Tu luyện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Tu luyện


Chương 39: Tu luyện

Hắc y nhân kia tưởng rằng đã thoát được, nhưng Trần An đã sớm đợi hắn ở bên dưới.

Đan điền của hắn lúc này giống như vòi rồng xuất hiện ở trong hồ. Linh khí chảy vào lập tức sẽ hòa quyện với Thanh Minh chân khí màu trắng đục bên trong. Chốc lát nó sẽ bị chuyển hóa toàn bộ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Buổi trưa hắn đi săn g·iết thú rừng về nướng. Khả năng sinh tồn của Trần An đương nhiên là không cần bàn cãi. Hắn sinh ra từ q·uân đ·ội, đi trong rừng buổi đêm còn không phải chuyện khó. Việc như sinh sống trong rừng với hắn chỉ là chuyện thường tình.

Trần An giật mình lập tức thu chân lại nhưng khoảng cách đã quá gần. Cuối cùng, hắc y nhân gãy xương chóng chân mà bay ra xa nằm im dưới một gốc tre.

Mồ hôi ở trán hặn rịn ra, lăn qua mắt tới hốc má rồi thấm xuống đất. Trên lưng của hắn lúc này cắm tới mười một chiếc kim châm. Chân khí trong người hắn không ngừng lưu chuyển qua từng đường kinh lạc. Linh khí từ những huyệt đạo đổ về đan điền như thác nước.

Hắc y nhân đã mượn lực xoay người một lần trên không trung. Hiện tại, hắn không thể lại chuyển hướng một lần nữa. Cơ thể đã không có cách nào để khống chế mà rơi thẳng xuống.

Nhưng lúc này, Trần An chợt nghe thấy tiếng động lạ. Hắn liền lập tức dừng lại. Xung quanh hắn là một bóng người màu đen không ngừng xuất hiện ở khắp nơi. Tốc độ nhanh vô cùng, xem ra là một kẻ chủ tu khinh công.

Tam Thanh kiếm pháp của Trần An đã nhập môn lại cộng thêm sự linh hoạt quỷ dị của Ảnh Bộ. Nếu hiện tại kẻ địch đổi thành Lỗ Trấn, Trần An dám chắc mình có thể đánh một hồi với hắn mà không bại.

Trần An lúc này đang ngồi trên một tảng đá, quay người về hướng Đông. Ánh năng ban mai chiếu lên từng lớp da đã sần sùi vì sẹo của hắn.

Nhưng điểm hơn người của Trần An chính là ở đó. Hắn có thể chịu được sự trầm tịch, vô vi, dài đằng đẵng của võ đạo. Đạo tâm và lòng kiên định của hắn đã sớm vượt qua phần lớn võ giả trong thiên hạ này.

Còn hiện tại, tốc độ của hắc y nhân này chính là rất cao. Bộ pháp rất thuần thục, Trần An đơn giản là chỉ thấy bóng mà không thấy hình. Nhưng người này lại không có chút ý muốn t·ấn c·ông.

Người theo đuổi võ đạo chính là như vậy. Vô vị, nhàm chán, nó khiến cho tâ·m đ·ạo của võ giả rất khó để vững bền. Giống như Trần An, sống giữa rừng giữa núi, xung quanh mỗi ngày chỉ làm bạn với chim hót và động vật. Ở cái tuổi của hắn, có kẻ nào dám nói rằng mình có đủ kiên định để vào rừng và tu luyện một mình như vậy.

Trời đã dần tối, Trần An trên tay cầm hai con gà rừng trên đường núi hắn thoắt ẩn thoắt hiện, tư thế của cơ thể đều vô cùng quái dị. Đây chính là điểm đặc biệt của Ảnh Bộ. Nó khiến cơ thể trở nên dẻo dai vô cùng, vô số tư thế tưởng chừng như không thể đều có thể thực hiện. Hơn nữa, nó còn phân tích cách mượn lực để phản đòn chỉ dựa vào từng tư thế.

Tên sát thủ dáng vẻ xấu hổ nói: “Tiểu nhân không dám.”

Trần An hắn còn đang đau đầu đi đâu tìm chỗ tu luyện thì hiện tại đã dâng tới cửa rồi. Trần An để Lê Xuân đi thả ra tin tức hợp tác với Phương gia. Chỉ với cái cờ hiệu này đủ để Huyết Đao bang yên ổn một thời gian. Hắn cũng nhắc Lê Xuân khi nào mà đám dị tộc cùng với thương buôn tới Phụng Thê trấn thì lập tức phải đi báo cho hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần An đã tu tập qua quyền pháp từ kiếp trước, lại thêm đối chiến với quyền pháp của Trương Điền ở dược điền trên núi Thủy Giang thành. Hiện tại, Trần An có tự tin đánh quyền pháp trực diện với bất kỳ kẻ địch nào.

Trần An cũng không so đo với người này nói: “Trở về đưa lời cảm tạ của ta tới Thiết đường chủ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi phân phó mọi việc, hắn chuẩn bị đồ đạc trực tiếp lên núi bế quan. Trần An mất một thời gian ngắn cũng tìm được nơi mà Lê Xuân nói. Đó là một hang động, khá giống với chỗ của Trần An ở gần Cổ Dung thành. Dọn dẹp một chút, Trần An liền nghỉ ngơi một giấc. Thời gian này hắn có quá nhiều việc. Vẫn chưa có thời gian để nghỉ ngơi chút nào.

Tam Thanh kiếm pháp của Trần An về cơ bản đã tính là nhập môn. Cũng nhờ có phần chân giải mà tốc độ tu luyện môn kiếm pháp này nhanh hơn rất nhiều. Một phần cũng do ngộ tính của Trần An cũng không tính là kém. Ưu điểm này có lẽ đến từ việc hắn là người hai kiếp.

Tất cả các đường kinh lạc trong cơ thể đều là một vòng tuần hoàn bất tận. Lúc này, Trần An đang đưa chân khí đi khám phá từng ngóc ngách trong cơ thể. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sáng hôm sau, Trần An thức dậy thực hiện khai huyệt và hấp thụ linh khí tu luyện Thanh Minh tâm pháp.

Trần An trở về Phụng Thê trấn. Đúng lúc này, Lê Xuân liền tiến tới chỗ Trần An nói: “Lão đại, chẳng phải lần trước ngươi muốn tìm một chỗ nguyên sinh tu luyện sao?”

Thanh Minh chân khí trong người hắn hiện tại dồi dào như Hồng giang sóng cuộn. Nhiều ngày tu luyện đạo môn công pháp, tâm của Trần An cũng trở nên thanh tịnh hơn.

Tên sát thủ liền vội vàng nói: “Người Huyết Đao bang tìm ngài ở khắp nơi. Nhưng không tìm thấy nên đến nhờ Huyết Y lâu. Đường chủ liền phân phó ta đi đưa tin cho ngài trở về.”

Cảm thấy bị trêu đùa, Trần An liền tụ chân khí tại Trầm Mộc kiếm. Hắn phi kiếm thẳng về hướng của hắc y nhân. Tiếng xé gió truyền đến, hắc y nhân kia liền từ trên không trung xoay người mà tránh đi Trầm Mộc. Chỉ thiếu một chút kiếm này của Trần An sẽ xuyên thủng đầu của hắn.

Ảnh Bộ khi tu luyện hắn mới phát hiện ra môn bộ pháp này mặc dù đẳng cấp không cao chỉ có bát phẩm. Nhưng lại tàn khuyết và rất khó để luyện thành. Hiện tại về cơ bản hắn đã được coi là nhập môn của Ảnh Bộ.

Trần An gật đầu hỏi: “Tìm được rồi?”

Cứ như vậy, tới giờ Tị mặt trời đã lên cao Trần An liền đình chỉ quá trình lưu chuyển chân khí. Hắn chuyển sang luyện tập Tam Thanh kiếm pháp.

Trần An hừ lạnh thả con gà xuống, chân khí khẽ động, Trầm Mộc kiếm liền xuất hiện trong tay. Tiếng lưỡi kiếm ma sát với lõi đồng, Trần An trực tiếp đâm tới hắc y nhân kia.

Trần An tin tưởng nếu ghép được một phần tàn khuyết còn lại, môn Bộ pháp này tuyệt đối có thể đạt tới tam Phẩm hoặc nhị phẩm. Vì hắn cảm thấy phần tàn khuyết mang giá trị cốt lõi tới Ảnh Bộ. Hơn nữa Ảnh Bộ này hiện tại chỉ có một nửa, nhưng tu luyện tới đại thành đã không kém hơn thất phẩm.

Về võ đạo, Trần An học được điều đầu tiên đó là “d·ụ·c tốc bất đạt”. Vội vàng không thể làm nên chuyện, người luyện võ càng phải kiên trì, bền bỉ. Đại đạo không có điểm cuối, không kiên nhẫn làm sao có thể đứng trên cao nhìn ngắm chúng sinh.

Trần An không chút nương tay, thẳng đạp một cước về phía lưng của hắc y nhân. Nếu cước này mà trúng, đảm bảo tên hắc y nhân này sẽ gãy đi xương sống mà c·hết ngay tức khắc.

Đúng lúc này, hắc y nhân liền hô lớn: “Trần bang chủ, ta là người huyết y lâu.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần An gọi Phùng Hiển vào phân phó việc làm ăn với Phương gia. Năng lực làm việc của Phùng Hiển không thấp, Trần An trực tiếp để hắn cai quản cả Huyết Đao bang. Hiện tại đang là thời điểm Huyết Đao bang phục hồi cũng không cần đến Trần An phải ra mặt.

Nói rồi hắn lập tức rời đi mặc kệ vẻ mặt căm phẫn của tên sát thủ.

Đến buổi chiều Trần An tập luyện bộ pháp Ảnh Bộ lấy trong thư lâu của võ viện. Hắn nắm rõ được nhược điểm của hắn hiện tại. Bộ pháp là rất quan trọng, bất kể một võ giả nào cũng đều cần phải tu luyện qua ít nhất một môn bộ pháp.

Trần An lấy về Trầm Mộc trên thân một cây kiếm mà tiến về chỗ tên sát thủ. Hắn thản nhiên nói: “Ngươi đến đây làm gì?”

Trần An cười khinh miệt nói: “Vậy ban đầu ngươi là thị uy với ta? Tưởng rằng ta mất đi một cánh tay là cả người đều phế sao?”

Cứ như vậy, thời gian gần nửa tháng trôi qua. Một trăm lẻ tám huyệt chính đã sớm được hắn đả thông toàn bộ. Còn lại 257 tiểu huyệt khác đều là ẩn bên trong cơ thể, Trần An cần có thời gian dùng chân khí đả thông từ từ. Hiện tại hắn cũng đã được gần một nửa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Tu luyện