Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40: Hắc Thủy trấn
Lê Xuân dẫn Trần An bước qua đầu của một cây cầu nhỏ, đến một đoạn hẻo lánh tách biệt hoàn toàn với Bích Thủy phường. Nơi đây ngồi đầy đường đều là ăn mày, cảnh vật nghèo khổ đến xác xơ. Một vẻ u tối, cơ cực. Đứng trên mái nhà cũng là đám ăn mày quần áo rách rưới, đứng trên tường cũng là đám ăn mày.
Cho dù hiện tại có kẻ phế đi đan điền của hắn, trên thiên hạ chỉ còn một cách để khôi phục đan điền. Hắn cũng sẽ không nói hai lời mà theo đuổi đến cùng. Suy nghĩ này một lần xuất hiện trong đầu của hắn đã không thể nào loại bỏ đi. Cứ như vậy mà ăn sâu vào trong tâ·m đ·ạo của hắn.
Có lẽ, bọn họ chẳng qua biết Huyết Đao bang suy yếu nên muốn chiếm địa bàn, không có liên quan tới Hắc Hổ bang.
Lê Xuân lắc lắc đầu nói: “Dạ không. Là một đám ăn mày t·rộm c·ắp. Quách Thuần mang người đánh bọn hắn đã b·ị b·ắt đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần An cau mày hỏi Lê Xuân: “Kẻ nào? Hắc Hổ bang?”
Trần An biết thế liền cười lạnh, đám người này đúng là khôn vặt. Lúc Huyết Đao bang còn dưới tay Tam Gia có liên quan tới Hắc Hổ bang, bọn họ không dám ra mặt. Huyết Đao bang sau khi Tam Gia c·hết bọn họ cũng không xuất hiện vì sắp sửa đối diện với Hắc Hổ bang.
Trần An dùng ảnh bộ vừa né đi t·ấn c·ông, vừa phản công. Tam Thanh kiếm pháp được vận dụng tới cực độ. Thanh Minh chân khí trong cơ thể không ngừng lưu chuyển tới khắp các vị trí hỗ trợ Trần An tác chiến.
Nhưng đám người này vốn là ăn mày, Lôi Báo bang cũng không thèm quản. Mà địa vực của Huyết Đao bang cũng chỉ là một trấn nhỏ không khác đám ăn mày này là bao, bọn họ cũng không thèm quản.
Chỉ chốc lát, khoảng chừng hơn năm mươi người đã ngã xuống. Cảnh tượng này dọa sợ đám người khác không dám tiến đến. Một người một kiếm, tay trái treo lủng lẳng, bộ đồ đen đã sớm bị nhuộm một màu đỏ. Dáng vẻ của Trần An lúc này chỉ có thể nói là hung thần ác sát.
Hiện tại, Huyết Đao bang suy yếu, Hắc Hổ bang không quản lại nhảy ra kiếm lời. Xem ra kẻ tên Tam Thử này quả thật không coi Trần An cùng Huyết Đao bang ra gì.
Vì thế, hiện tại chỉ cần dạy võ công cho khoảng ba trăm người này làm cốt lõi, sau này cho dù có mở rộng ra sẽ dễ dàng hơn.
Trần An cười bảo Lê Xuân dẫn đường tới Hắc Thủy đường phố. Bích Thủy phường ở ngay bên kia sông, chỉ cần đi qua cầu là đến. Bích Thủy phường thuộc địa bàn của Lôi Báo bang đối nghịch với Hắc Hổ bang.
Nguyên do là Phương Bằng chỉ cần qua được khảo hạch năm nay vậy thì năm sau cái gì cũng không nói chắc. Hơn nữa, cho dù là trong năm nay, nếu hắn phát hiện ra việc giữa Trần An và Huyết Y lâu thì cũng không thể đoán trước.
Chỉ qua chục chiêu, đám người liền tất cả ngã xuống. Chỉ có một kẻ còn sống, quá sợ hãi mà quay lưng chạy về phía cửa lớn nhưng Trần An cũng không muốn tha cho hắn. Phi đi Trầm Mộc kiếm trong tay tinh chuẩn xuyên qua não bộ của kẻ trốn chạy, đóng đinh hắn lên cửa lớn.
Có người tiến về phía hắn nói: “Tiểu tử, ngươi chán sống à? Biết đây là địa bàn…”
Trần An để Lê Xuân đứng ở bên ngoài, một mình hắn đi tới Hắc Thủy đường phố. Đám ăn mày bên đường nhìn một người mặc bộ đồ đen, gương mặt trẻ tuổi, trên tay cầm kiếm dáng vẻ bất thiện đi vào nơi sâu nhất liền lập tức đứng lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng hắn chưa nói xong, kiếm của Trần An đã ra khỏi vỏ, tên kia còn chưa kịp nói hết câu đã cảm thấy yết hầu mình nhói lên một cái rồi bất lực ngã xuống. Một giọt máu chảy dọc thân Trầm Mộc kiếm nhỏ xuống đất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần An sau khi qua lời Lê Xuân liền biết đám người ăn mày t·rộm c·ắp do một kẻ gọi là Tam Thử cầm đầu. Đám người này trước nay ở Hắc Thủy đường phố trong Bích Thủy phường ở Thương Giang thành.
Huyết Đao bang hiện tại địa vực còn nhỏ, việc làm ăn vẫn còn tiềm ẩn những rủi ro. Con đường làm ăn hiện tại chỉ là Trần An tạm thời chắp vá lại, không tính là bền vững.
Đối diện ám khí phóng tới, Trần An không chút vội vã chém văng chiếc phi tiêu này đi. Cùng lúc đó, phía sau hắn một kẻ cầm đoản kiếm đâm về cổ hắn. Phía trước thì một kẻ cầm thương đang tiến tới. Bên phải, bên trái, phía trên, phía xa, khắp nơi kẻ địch đang tiến tới.
Đám người này rút ra v·ũ k·hí vây công Trần An. Né đi một đao đầu tiên, cùng lúc đó hắn chém một kiếm lấy mạng kẻ địch. Cúi người né đi một kiếm đang đâm tới, hắn quay người ở một góc độ quái dị chém ra Trầm Mộc về phía yết hầu hắc y nhân.
Bọn họ đã sớm biết chuyện ngoài kia tiến lên phía Trần An nói: “Tiểu tử, lão đại bọn ta nói ngươi khôn hồn thì cút trở về an phận một chút. Chuyện hôm nay xem như chưa có gì xảy ra.”
Những người trước đó c·hết trong bang chiến thì không nói. Nhưng nay thuộc hạ thân cận bị người khác bắt đi mà không có động thái bảo vệ vậy thì sẽ chẳng còn bang chúng nào muốn theo hắn đánh g·iết.
Góc khuất bản thỉu này dưới vẻ đẹp của Bích Thủy phường thật khiến người ta phải thở dài. Nơi đây hằng ngày đều có người bị c·hết đói, nên tử khí đã sớm bao trùm không khí. Ở Hắc Thủy đường phố này, không có luật lệ của quan phủ, bọn họ sẵn sàng chém g·iết lẫn nhau vì lợi ích.
Mỗi một khoảng trống hắn lách qua, đều sẽ có người phải nằm xuống dưới sự linh hoạt của Tam Thanh kiếm pháp. Tất cả đều không chịu nổi một kiếm của Trần An. Mỗi một kiếm của hắn đều tinh chuẩn lại nhanh, thậm chí so với một vài công pháp Khoái Kiếm đã hơn một phần.
Tất cả đều được Quách Thuần và đám người cũ huấn luyện đao pháp cùng nội công. Trần An nhắc nhở Phùng Hiển chỉ dừng số lượng bang chúng ở khoảng ba trăm người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần An gật đầu, chỉ cần không phải thế lực lớn như Hắc Hổ bang mọi thứ đều sẽ dễ nói. Nhưng hắn phải cứu được về Quách Thuần, hiện tại danh tiếng trong bang hội là rất quan trọng.
Chương 40: Hắc Thủy trấn
Trước tiên trở về đường khẩu, Trần An tương đối hài lòng với tình hình hiện tại. Phùng Hiển đã tuyển được hơn hai trăm bang chúng, đa số đều đến từ Thương Giang thành.
Trần An trở về Huyết Đao bang. Thì ra Lê Xuân đã thám thính được đám người dị tộc cùng thương buôn sẽ tới trong ba ngày nữa. Nhưng bến sông thì hiện tại lại bị một đám người ở Thương Giang thành chiếm mất.
Trần An chầm chậm đi tới nơi sâu nhất của Hắc Thủy đường phố đến trước cái nhìn của đám ăn mày. Lúc này đứng trước hắn là một đám người áo đen bịt mặt nhưng bọn họ không có ấn ký của Huyết Y lâu sát thủ. Nếu không sợ rằng Trần An cũng sẽ nhầm lẫn với đá·m s·át thủ kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám người kia liền đồng loạt đứng dậy lấy ra gậy gộc tiến về phía Trần An. Trần An đối diện với đám người này vây công liền vận dụng Ảnh Bộ. Hắn nhẹ nhàng né tránh từng đòn t·ấn c·ông, len lỏi từng góc nhỏ trong đám người.
Lời vừa dứt, Trần An cũng đã xuất hiện trước mặt của hắn. Chỉ một cái chớp mắt sau đó, hắn đã ôm cổ mà ngã xuống đất. Đối diện với hơn chục người này, Trần An một chút cũng không lo ngại tiến lên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.