Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 43: Tính toán

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Tính toán


Phùng Hiển liền lập tức rời đi làm việc.

Chương 43: Tính toán

Đến tối, Trần An tới Túy Nguyệt lâu bàn chuyện. Đám ông chủ đã sớm tới đủ, dù sao uy thế của Trần An hiện tại cùng lợi ích thu được đã không có một kẻ nào dám phàn nàn với hắn.

Trần An gật đầu, cách xử lý như vậy đã xem như không tệ. Hắn nói: “Không sao, nhiều cũng tốt. Ngươi trước tiên cho tất cả bọn hắn dọn dẹp sạch sẽ lại Hắc Thủy trấn một hồi. Ngươi ngay lập tức đi đưa thư mời cho đám ông chủ tới gặp ta vào chiều tối nay.”

Ông chủ Túy Nguyệt lâu này chính là người được thu lợi nhiều nhất trong thương vụ với Trần An. Lão ta cười khà khà nói: “Trần bang chủ nói đúng. Còn trẻ đã phong quang vạn trượng, quả là đáng khâm phục. Hôm nay mọi người tới Túy Nguyệt lâu, tiền do ta tính.”

Có người trước tiên đi đầu, đám người kia cũng dần dần hưởng ứng.

Đám người kia liền nơm nớp lo sợ mà trở về.

Trần An nhìn bọn họ cười nói: “Các vị, ta đã nói làm ăn với ta luôn là thuận lợi. Không phải sao?”

Trần An liền cười nói: “Chư vị, ta muốn biết Hắc Thủy trấn trong Bích Thủy phường thành một nơi ăn chơi bậc nhất trong Thương Giang thành. Mà các vị, chính là mấu chốt.”

Đám người còn lại liền liên tục phụ họa.

Trần An cũng không thèm để ý bọn họ. Dù sao đám thương nhân này luôn là như vậy, lợi ích mới có thể ràng buộc bọn họ.

Trần An cười lớn nói: “Các vị, lần này gọi mọi người đến đây càng là đem cho mọi người một phần đại lễ đây.”

Trần An trước tiên trở về Phụng Thê trấn. Gọi đám người Phùng Hiển, Quách Thuần cùng Lê Xuân đến nói: “Ta sắp có việc cần ra ngoài một thời gian, gần đây bang hội thế nào rồi?”

Trần An liền vỗ đầu nói: “Ngươi thật là, ta không nói ngươi cũng quên luôn. Ngay lập tức, tới chỗ đám người cốt cát trong bang bảo bọn họ sàng lọc ra những người có thể l·àm t·ình báo tốt. Tập trung dạy bọn họ thân pháp ẩn thân, bộ pháp tốc độ bộc phát cao nạp vào trong đội của ngươi sẽ do ngươi quản lý.”

Ông chủ Hoàng hỏi hắn một nửa số tiền tương đương một nửa số đất. Trần An hắn đâu có bị ngu mà để lọt một nửa số đất vào tay ông ta.

Trần An liền để đám người này rời đi. Ít nhất ba người này hiện tại chính là trụ cột mà hắn có thể dùng trong Huyết Đao bang. Cũng là đảm nhiệm ba lực lưỡng quan trọng nhất của bang hội. May mắn là bọn họ tương đối thân với nhau chứ không tranh giành quyền lực. Nếu không Trần An phải dạy dỗ lại bọn họ một phen.

Phùng Hiển hắn đơn giản hướng tới chỉ là quyền lực trong bang hội. Nhưng hắn hiểu, tất cả đều là do Trần An cho hắn. Trần An có thực lực, hắn mới có vị trí này. Hắn không thể phản bội được Trần An.

Mọi người cũng đều liên tục phụ họa. Trần An hắn cũng cười đáp lại. Dù sao cách đáp lại những việc này hắn cũng sớm đã hiểu từ kiếp trước.

Trần An cũng không so đo chút tiểu tâm tư này của ông chủ Hoàng nói: “Bớt chơi trò tiểu thông minh với ta. Tử tế làm theo lời ta, các ngươi tuyệt đối sẽ không lỗ. Trở về đi, vị trí đất ta sẽ sớm đưa tới chỗ các vị.”

Nói đến đây, bọn họ lại bắt đầu bán tin bán nghi, ai nấy cũng dè chừng không biết Trần An định làm gì. Vì đương nhiên bọn họ biết trong thương vụ vừa rồi, Huyết Đao bang của Trần An cùng với Trần gia tửu quan là thu lợi nhiều nhất. Đoán chừng thu về cũng tới chừng chục vạn đồng.

Về sau khi Hắc Thủy trấn đã phát triển sẽ có những thương nhân của trấn khác mở rộng tới. Khi đó đất chính là một mỏ vàng, đâu dễ để hiện tại bán ra một giá rẻ cho ông chủ Hoàng.

Đám người kia cuối cùng cũng có chút hòa hoãn. Nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn thuyết phục bọn họ.

Dù sao như vậy cũng tốt, Trần An cũng không muốn sản nghiệp đầu tiên do chính mình tân tân khổ khổ tạo dựng trong thế giới này sụp đổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quách Thuần vốn lại là một kẻ đao si, chỉ chuyên tâm với đao. Hắn chỉ trung với kẻ mạnh hơn, Trần An lại chính là kẻ đó. Nên Quách Thuần mới nghe theo Trần An mà làm việc.

Còn Lê Xuân hắn lại là một kẻ thích ăn chơi, không để ý cả hai cái còn lại. Nhưng hắn đương nhiên không dám trái lời Trần An. Phần vì hắn sợ, phần vì Trần An là người đưa cho hắn lợi ích lớn đến không thể dứt bỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quách Thuần cũng đi lên báo cáo: “Lão đại, ta vẫn dạy dỗ đao pháp đám người kia như thường. Ta vẫn đang trong quá trình Khai Huyệt. Ta cũng tìm được hơn chục người tư chất luyện đao không tệ.”

Nhưng ông chủ sòng bạc liền hỏi: “Trần bang chủ, vậy số lượng đất bán ra có nhiều không? Nếu Trần bang chủ mà cần tiền có thể tới tìm ta. Ta sẵn sàng cùng cậu giải phóng đất. Cho dù là một nửa cũng không thành vấn đề.”

Trần An hiểu liền gật đầu nói: “Yên tâm, ngày mai sẽ có người tới giúp các ngươi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Các vị chỉ mất nhiều tiền trong việc xây dựng. Nếu lãi, ta tin chỉ một tháng các vị có thể kiếm trở về tiền vốn. Vì địa điểm nơi đó thích hợp hơn Phụng Thê trấn. Thế nào?”

Cứ như vậy, bọn họ liền không ai nói gì mà lâm vào một sự im lặng tưởng chừng như vĩnh hằng.

Trần An nhếch miệng cười nói: “Ông chủ Hoàng sòng bạc dạo này làm ăn có vẻ rất tốt. Ông thấy Trần An ta giống một thằng đần không?”

Lê Xuân liền ngại ngùng nói: “Bang chủ, nhưng ta còn không có thân pháp làm sao dạy bọn họ?”

Quách Thuần gật đầu ngẫm nghĩ.

Thấy thế, Trần An liền nói thêm: “Chư vị, cho dù thất bại cũng chỉ mất tiền hoa hồng của vài tháng. Nơi đó hiện tại do ta quản lý, ta sẽ giảm ba thành tiền đất. Dù sao ta cũng phải hối lộ quan phủ.”

Cuối cùng, ông chủ Túy Nguyệt lâu liền cắn răng trước tiên nói: “Được. Ta đồng ý. Dù sao ở Phụng Thê trấn đã không phát triển được nữa.”

Trần An liền nói: “Được. Ngươi bảo đám người bọn họ phân ra những kẻ có tư chất tốt do ngươi tập trung bồi dưỡng. Những người tư chất ở mức trung sẽ do bọn họ dạy dỗ thành một đám gọi là chiến đường tập trung chủ yếu là chiến đấu. Tất cả bang chúng còn lại sẽ chuyển qua bên Phùng Hiển để làm việc. Chiến đường sẽ do ngươi cầm quyền.”

Trần An hiện tại chuẩn bị giải phóng đất của những kẻ nghờ nàn ở toàn bộ Hắc Thủy trấn. Tức về sau, hắn sẽ nắm trong tay rất nhiều quyền kiểm soát đất.

Trần An khẽ cười, đám người này thật là bùn nhão vĩnh viễn không thể đắp thành tường. Hắn liền nói: “Các vị, vì chủ ý là của ta. Ta trước tiên nguyện ý bỏ ra năm vạn đồng để thu mua lại tài sản đất nơi đó. Đồng thời mọi người tu bổ tửu lâu, tháng này ta miễn toàn bộ phí. Thế nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông chủ sòng bạc liền trước tiên đứng ra nói: “Trần bang chủ, một món lễ lớn bọn ta đương nhiên thèm. Trần bang chủ còn trước tiên nói đi cứ úp úp mở mở bọn ta càng to mò.”

Đám người kia liền thầm mắng ông chủ sòng bạc vô sỉ.

Buổi chiều hôm đó, Trần An trở về căn nhà cũ của Trần gia chuẩn bị những đồ đạc cần thiết cho chuyến săn mộ nửa tháng sau.

Đám người kia liền đen mặt. Tại vì lời của Trần An khác gì nói bọn họ đi khai hoang ở Hắc Thủy trấn. Đương nhiên bọn họ muốn mở rộng địa bàn kinh doanh nhưng nó lại không phải Hắc Thủy trấn. Vì Hắc Thủy trấn quá nghèo.

Trần An trong bụng khinh thường. Đám lão già c·hết tiệt, lúc thì vuốt mông ngựa lên tận mây xanh. Lúc chỉ cần nhắc tới lợi ích, liền bắt đầu lật mặt. Không hổ là lũ thương nhân coi lợi ích như mạng.

Lê Xuân cũng tiến lên báo cáo nói: “Lão đại, ta những tuần nay làm chủ bến sông vẫn không có vấn đề gì.”

Phùng Hiển liền tiến lên báo cáo: “Lão đại, sau khi ta tiếp quản Hắc Thủy trấn số người trong bang đã bạo phát lên đến gần bảy trăm người. Ta đành để bọn họ tiền mỗi tháng ở mức ba đồng.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Tính toán