Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 49: Khe hở

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49: Khe hở


Sau một quyền Bất Động Minh Vương, trận pháp vẫn không có gì thay đổi. Mà ngược lại, Tam Tài trận của bọn họ còn bị suy yếu. Mạc Phong đã lập tức phải gia cố Tọa Vọng Vô Ngã.

Chân khí trong người Ngọc Huyền cuồn cuộn tuôn trào làm nhiều đạo. Mỗi một đạo chân khí bay vào đám người Lâm gia đều khiến bọn họ đột nhiên b·ất t·ỉnh.

Sau đó, y không chút do dự nhảy xuống nước. Thấy Trần An đang cố gắng bơi ở phía dưới, Mạc Phong liền túm lấy tóc của hắn. Chân khí trong cơ thể đang không ngừng lưu chuyển tới cơ bắp giúp hắn bơi nhanh hơn.

Mạc Phong có chút nghi ngờ cô ta nhưng cũng không tiếp tục để ý bọn họ. Mà trở về chỗ Trần An và A Hổ nói: “Còn nhớ khẩu quyết Tam Tài trận không? Sử dụng Tam Tài trận. Ta là chủ trận, đảm nhiệm mắt trận thiên. An mắt trận Địa, Hổ mắt trận Nhân. Kết trận.”

Y hạ thấp cơ thể lấy đà, tóm lấy Ngọc Huyền khiến cô ta không kịp phản ứng. A Hổ bật mạnh một cái nhảy lên bờ đẩy bè lệch ra một đoạn.

Mạc Phong nhìn bè đã sắp vỡ vụn của đám người Lâm gia hô lớn nói: “Mau lên bờ.”

Cái miệng này được bao phủ bởi một trận pháp để có thể đóng mở theo chu kỳ. Lúc này nó đang dần mở ra mỗi lúc một lớn, lực hút của nước cũng theo vậy mà tăng lên.

Trần An ho sặc sụa một hồi. Hắn ngồi dậy nhìn nước ở mặt sông đang không ngờ bị cuốn vào vòng xoáy nói: “Đại ca, nước ở sông rất có thể dẫn vào trong mộ. Trận pháp ở phía dưới đang mở.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Phong cũng cảm nhận được sự suy yếu của trận pháp. Truyền âm nói: “Hổ, dùng Bất Động Minh Vương quyền của ngươi phá nó đi.”

Mạc Phong từ phía trên cảm nhận được luồng dao động chân khí. Hắn lập tức kéo Ngọc Huyền lùi lại một chút. Ngay sau đó, Mộ Huyền tiễn xuyên thủng bè chỗ cô ta đang đứng phóng lên trên.

Nhưng cũng may, bọn họ những thứ khác thì không nói, nhưng cảnh giới thì chính xác là bát phẩm.

Mạc Phong liền hiểu ý của Trần An. Hắn quay lại nói với Ngọc Huyền về đường vào trong mộ.

Mạc Phong thì không thèm chú ý chạy ra cầm chèo nói với A Hổ: “Mau chèo đi nhị đệ. Cố lên.”

Mạc Phong truyền âm nói: “Ở đây có hai trận pháp. Một trận pháp dùng để đưa nước vào trong. Một trận pháp ngăn cấm chân khí để đề phòng người xâm nhập.”

Trần An dần dần bị cuốn sâu xuống phía dưới. Hắn liền nhìn thấy phần núi ngầm dưới dòng sông bị đào ra một cái miệng lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

A Hổ liền lập tức dừng việc chèo bè lại không chút nghi ngờ lời của Mạc Phong.

Một lúc sau, cuối cùng bọn họ cũng đã có thể lên bờ. A Hổ liền chạy tới hỏi thăm.

Mạc Phong phía dưới nước đang vô cùng tập trung hướng về khe hở dưới lòng sông. Nước đang không ngừng được hút vào mỗi lúc một mạnh.

Xoáy nước khiến hơi thở của hắn dần trở nên khó khăn. Thậm chí chân khí hộ thể cũng sắp không chịu nổi.

Ngọc Huyền nhìn Tam Tài trận liền cau mày lẩm bẩm: “Tọa Vọng tâm pháp, Vô Ngã Vĩnh Sinh.”

Cô ta liền nói với đám người Mạc Phong: “Các ngươi có cách xuống dưới không?”

Trần An cảm nhận được trận pháp liền nói: “Phong ca, có thể phá nó được không? Ta cảm thấy nó đã bị suy yếu rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Phong nói: “Có. Nhưng chỉ ba người chúng ta có thể. Còn cô cùng đám người kia thì sao?”

Phá hủy trận pháp luôn là một cách làm thô bạo nhất. Nhưng nếu uy lực không đủ thì nó cũng là cách làm ngu xuẩn nhất.

Ba người Mạc Phong đi gần tới khe hở, hắn liền cảm giác được một lực rất lớn ngăn cản bọn họ đi vào trong.

Ngọc Huyền liền nói: “Không cần để ý. Các ngươi xuống trước đi.”

Đúng lúc bọn họ đang không biết phải làm sao với trận pháp này. Từ phía trên Ngọc Huyền đang dần đi xuống.

Hơn nữa, nếu nói về lịch sử mặc dù chữ Nôm xuất hiện từ rất sớm ước chừng là Thế kỷ Thứ 2. Nhưng hình như vẫn không được dùng rộng rãi. Hơn nữa văn thơ thời Lý còn sót lại đa phần đều là chữ Hán. Cho nên tôi nghĩ không quá ngạc nhiên nếu xưng hô thời đó của chúng ta không quá khác so với "anh bạn hàng xóm". Tuy nhiên, mấy cái này là tôi đọc trên mạng, không đảm bảo về tính chính xác. Chả qua là truyện của tôi thì tôi đưa vào thôi. Các bạn đừng nên tin nó là thật, nhất là các bạn nhỏ nhé! >_<

Một lúc sau, ở vị trí của ba người dần xuất hiện các chữ Thiên (天) Địa (地) Nhân (人). Mạc Phong tâm niệm khẽ động, chân khí trong người không ngừng tuôn ra tạo thành một vòng tròn lam sắc bảo hộ cả ba người bọn họ.

Lúc này, một luồng quỷ khí màu đỏ theo tay cô ta tỏa ra bao phủ lấy tất cả tạo thành một hình cầu đưa bọn họ xuống nước.

“Nhưng ta không có cách nào để vào trong đó. Thời gian không còn nhiều, đến khi trận pháp đóng không biết đến khi nào mới lại mở ra.”

Sau đó, Mạc Phong liền nói: “Nhị đệ, mang theo cô ta mau lên bờ.”

Chân khí quanh thân A Hổ bùng nổ, hư ảnh Bất Động Minh Vương liền hiện ra chớp nhoáng rồi biến mất.

“Muốn vào trong chúng ta phải giải tỏa Tam Tài trận bơi vào. Nhưng lực nước quá lớn, hủy bỏ Tam Tài trận chúng ta không thể chịu được.”

Cứ như vậy, ba người Mạc Phong liền trước tiên đi xuống xoáy nước cuồn cuộn giữa sông. (đọc tại Qidian-VP.com)

A Hổ liền gật đầu. Lam sắc của Tọa Vọng Vô Ngã của Mạc Phong trên Tam Tài trận dần dần được giải trừ. Thay vào đó là kim sắc của Bất Động Minh Vương đấu quyền được khuếch đại bởi Tam Tài trận.

Đây chính là nguyên nhân của trận xoáy nước vô cùng mạnh kia.

Bọn họ sớm đã học thuộc khẩu quyết và cách vận hành của Tam Tài trận. Ba người ngồi khoanh chân xếp bằng trên mặt đất không ngừng vận chuyển chân khí trong cơ thể, miệng lẩm nhẩm khẩu quyết Tam Tài trận.

Ngoài ra, kể từ khi bắt đầu chuyến săn mộ lần này cách xưng hô của ba người An, Phong, Hổ sẽ có sự thay đổi do che giấu thân phận. Hơn nữa, bạn đừng ngạc nhiên nếu cách xưng hô trong Ma Việt có chút giống truyện Trung. Đương nhiên là vì tôi cũng đọc truyện bên Tàu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngọc Huyền liền cau mày. Mộ Huyền tiễn là của Trần An, vì sao hắn lại bắn lên đây chứ? Lẽ nào hắn phát hiện ra thân phận của mình cho nên muốn á·m s·át.

Hư ảnh Bất Động Minh Vương to lớn liền hiện ra chiếu sáng cả một vùng nước, một quyền đâm thẳng đến khe hở. Oanh một tiếng cả núi liền bị rung động dưới sự bạo phát của chân khí.

Chương 49: Khe hở

Mạc Phong liền nói: “Mau lên, tranh thủ thời gian. Trận pháp mà khép lại chúng ta không còn cách nào vào trong nữa đâu.”

Đám người Lâm gia cũng đã lên được bờ. Dù sao bọn họ có một đám Bát phẩm mà không thể thoát ra khỏi xoáy nước để lên bờ thì đúng là phế vật trong phế vật.

Mạc Phong sau đó liền không quan tâm đám người kia nữa. Chân khí trong người liền điên cuồng lưu chuyển, nhắm mắt cảm nhận.

P/s: Xin chào các độc giả, tôi là Thiên Thu Nhất Mộng - tác giả của Ma Việt. Rất xin lỗi vì gần một tháng qua không có chương truyện nào mới được đăng lên. Chả là tôi còn là sinh viên cho nên thi cuối kỳ mà, không thể bỏ lỡ. Tiền không phải là lá không qua môn cho dù là 100 chương truyện cũng không thể gỡ lại được.

Sau khi ba người Mạc Phong đã biến mất trên mặt sông. Cô ta liền bảo tất cả đám người Lâm gia đứng vòng tròn vây quanh.

Lúc này, chân khí hộ thể của Trần An đã sắp vỡ. Hắn dùng hết sức lực chân khí truyền vào Mộ Huyền tiễn bắn lên trên.

Khi Trần An còn cách bè một đoạn, Mạc Phong liền vận dụng Xuyên Vân bộ pháp nhảy lên không trung một chưởng đánh vỡ bè.

Trần An từ từ bơi dưới nước, xoáy nước quả nhiên vô cùng mạnh. Hắn cũng bị cuốn vào bên trong đến nỗi không thể thoát ra ngoài.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49: Khe hở