Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 62: Quẻ Khôn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62: Quẻ Khôn


“Lương thực chỉ còn chưa đến một tuần. Hơn nữa chúng ta ban đầu chỉ mang cho ba người. Hiện tại, đã là sáu người.”

Cuối cùng, Trần An cau mày tự hỏi: “Quẻ Khôn Bát quái trận đồ?”

Lâm Chung liền nói: “Vậy bây giờ tiền bối nói xem chúng ta không khai quan thì làm gì? Vị tiền bối kia đã ngồi như thế kia suốt một nén nhang rồi.”

Ngọc Huyền tức giận nói: “Này, nếu ngươi còn không nói gì ta sẽ mở quan tài đấy.”

Hắn cũng đang không ngừng lục lọi trong trí nhớ về Quan Thiên Định Huyệt của Trần gia. Bên trong có viết rất nhiều về thiên tinh phong thủy.

Hắn liền bất chợi nghĩ ngợi, miệng lẩm bẩm: “Nằm ngang...”

Chương 62: Quẻ Khôn

“Sáu...”

Tay không ngừng vẽ vẽ vào không trung.

Quỷ khí toàn thân cô ta bất chợt nổi lên, một chưởng đánh về chiếc quan tài đầu tiên.

A Hổ không vận dụng chân khí, nhưng công pháp hắn tu luyện vốn là luyện thể kết hợp luyện khí. Nên mức độ thân thể của hắn đương nhiên vượt xa người thường. Một cú đấm của hắn có thể đạt tới ngàn cân.

Đúng lúc này, hắn thấy A Hổ ngồi ngay phía trước hắn vẽ nghịch.

Nhưng đúng lúc này, ở trên đài A Hổ liền quát: “Ây, đẩy cái gì mà đẩy.”

Chắc chắn nó mang một ý nghĩa nào đó. Khám phá ra ý nghĩa đó mới có thể tìm được đường ra ngoài.

Nhưng khi chiếc quan tài đã hoàn toàn nằm ngang, một tiếng “cạch” vang lên khắp căn phòng trong một khoảnh khắc rồi hoàn toàn im bặt.

Trần An một chút cũng không muốn trả lời cô ta. Hắn đang vô cùng buồn bực hơi đâu quan tâm cô ta.

Lực phản chấn từ chưởng lực khiến chiếc quan tài bị quay dịch đi một chút.

Nhưng mọi thứ đều đã muộn. Chiếc quan tài dưới chưởng lực của Ngọc Huyền, một vòng chân khí bảo hộ liền hiện lên chặn lại quỷ khí.

Hắn tưởng rằng, sáu chiếc quan tài này là hình thù của một chòm sao nào đấy. Nhưng trong Thập nhị Bát tú, đều không có chòm sao nào có sáu ngôi sao cả.

Lâm Chung nhìn cháu của mình hận thiết bất thành cương.

“Ngươi không muốn c·hết cũng làm ma đói đấy chứ?”

Hắn chính là có ý đồ riêng. Nhìn sau cái quan tài này mà xem, tất cả đều chạm khắc chân long tinh xảo. Đế vương khí uy áp khắp nơi đây.

A Hổ liền gãi đầu cười cười đi lên chỗ đám người Lâm gia.

Trần An lẩm bẩm nói: “Ngươi không mở nổi đâu.”

Mạc Phong đúng lúc này nhìn thấy hình vẽ dưới đất của A Hổ. Một suy nghĩ liền lướt qua trong đầu hắn, miệng lẩm bẩm: “Sao hình thù này lại quen mắt như vậy chứ?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Phong vò đầu bứt tai, hắn còn từng học cả chiêm tinh thuật của Âm Dương gia nước Đại Tần.

A Hổ không quan tâm nói: “Đấy không phải việc của ngươi. Ngươi có dám chắc ở bên dưới quan tài không có cơ quan sao?”

Trần An gật gật đầu chịu thua: “Cô thử xem.”

"Đánh mà..." - Trần An gương mặt chán nản lúc này mới nói nốt câu còn lại.

Bên kia Mạc Phong sau khi phát hiện ra chân tướng là quẻ Khôn cũng tự hỏi chính mình: “Không dễ như vậy chứ? Chắc không đâu quan tài nằm lộn xộn cơ mà đâu phải nằm ngang.”

Kết quả bọn họ lấy hết sức bình sinh đẩy mặc kệ A Hổ tức giận đùng đùng lao tới. Nhưng trận pháp quanh quan tài đá lúc này khiến tất cả sức lực của bọn họ đều không đáng là bao. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nằm ngang...”

Trần An liền hô lên: “Đừng...” (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn không khai quan lấy đồ thì đợi bao giờ.

Lâm Khan nhìn ông nội của mình gật đầu nói: “Gia gia, ta thấy tiền bối nói đúng.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Người nằm bên trong không phải đế vương một nước thì cũng là tướng quân hoàng triều. Bên trong đồ tốt chắc chắn sẽ không ít.

Nghe thấy lời nói khiêu khích của Trần An, Ngọc Huyền hừ lạnh: “Không mở được ta phá.”

Trần An liền quay sang nhìn Ngọc Huyền hỏi: “Ngươi có vừa nghe thấy tiếng gì không?”

Nơi căn phòng của Trần An. Hắn cũng đang ngồi nhìn hình dáng của sáu chiếc quan tài này vẽ trên mặt đất.

Trần An liền tức tốc chạy lên trên bục đài nhìn chiếc quan tài bị cô ta đánh trúng đang ở vị trí nằm ngang.

Tâm ý đã quyết hắn liền ra hiệu cho trưởng lão còn lại của Lâm gia nói: “Khai quan.”

“Ta nghĩ đã không ra. Bọn họ còn chạm phải cơ quan nào, chúng ta sớm muộn cũng c·hết đói ở đây.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngọc Huyền nhìn Trần An tức giận nói: “Này, ngươi đã ngồi như thế suốt một nén nhang rồi.”

Nàng ta dáng vẻ hoàn toàn thản nhiên nói: “Có chứ. Ta có điếc đâu.”

Kết quả Trần An không ngờ cô ta vậy mà đánh thật.

Mạc Phong liền khổ sở nói: “Lão Nhị a lão nhị, ngươi có thể đi canh cho ta ba tên ngu ngốc Lâm gia kia. Đừng để họ làm loạn có được không?”

Hắn cảm thấy sáu chiếc quan tài này là sự sắp xếp có dụng ý của Tích Định miêu tả một chòm sao.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62: Quẻ Khôn