Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 72: Quỷ Hỏa xuất thế
Mắt hắn trợn ngược không còn lòng đen. Cơ thể không ngừng vặn vẹo vì đau đớn.
Sau gáy như có cơn gió thổi qua lạnh đến người hắn run lên một cái.
Lúc này, từng đạo hỏa khí quỷ dị mang theo U Minh tử khí chạy dọc khắp các kinh mạch trong cơ thể.
Toàn bộ lửa trong căn phòng liền tắt đi như cung phụng quỷ vương của vạn hỏa trong thiên hạ.
Không ngờ rằng, câu nói này ở thời đại này lưu truyền từ vạn năm trước ở Việt Nam trên địa cầu cũng có. Chính là của danh tướng nước Nam Lý Thường Kiệt.
Dưới tình thế nước sôi lửa bỏng, đao sắp chém tới cổ. Phục Ma vẫn hét lớn một câu nói trong bài thơ Nam Quốc Sơn Hà của Lang Thần Đại Tướng quân Lý Tông một vạn năm trước.
Thấy tình thế có chút không ổn, Tích Định vội vàng hét lớn ra lệnh cho người cầm đao xử trảm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nếu có kiếp sau, thề với Lạc thần đem giang sơn về lại cho con dân của người.”
Linh hồn của hắn lại một lần nữa như bị kéo ra ngoài bởi ngọn lửa.
Sau khi Phục Ma c·hết, linh hồn của Trần An liền được đưa trở về hiện tại.
Phục Ma lúc này mắt nhắm chặt cũng không thể ngăn được nước mắt tuôn rơi.
Hắn cắn chặt răng cố chịu đựng cảm giác đau đớn. Môi đã bị răng nanh của hắn cắt nát đến máu tương chảy xuôi từ miệng mà xuống.
Trần An tiến tới đẩy nắp quan tài lại đóng chặt. Sau đó, hắn lấy ra một chiếc lư đỉnh từ túi càn khôn.
“Nửa tháng trước ta huy động năm vạn quân đánh tan phiến quân phản loạn của hắn.”
Đạo hồn khí này như chất dẫn kéo theo ngọn lửa quỷ dị hòa vào hồn phách của hắn.
Đặc biệt là chiếc Hắc Ngọc Chỉ của Trần An, nó sáng lên một cách lạ thường mà bay lên không trung.
Bên dưới người dân đột nhiên cùng nhau đồng loạt hô lớn: “Tiết độ sứ đại nhân.”
“Giờ Ngọ đã tới. Trảm.”
Từng đường huyết dịch hằn rõ trên cơ thể đang tím tái vì lạnh.
Mặc dù ngọn lửa kia lạnh thấu đến tim gan nhưng nó lại nung chảy hắc ngọc chỉ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn nhìn thẳng lên bầu trời âm u, đó cũng là một ngày đông giá rét như hôm nay nơi Đại La thành.
“Người dân An Nam chúng ta đâu có tội tình gì.”
Hắn mở mắt ra chính là cảnh mình đang bị trói chặt quỳ trên pháp trường.
Ngọn lửa này vô cùng quỷ dị khiến hắn tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Chiếc nhẫn kia chầm chậm bay vào trong ngọn lửa.
Hồn phách tan biến, U Minh Phệ Hồn Quỷ Hỏa mới có thể tan biến.
“A...a...a!”
Miệng hắn liền lẩm bẩm theo câu nói: “Nam quốc sơn hà Nam Đế cư. Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.”
Trong cơ thể, từng luồng Thanh Minh chân khí yếu ớt đang đối chọi lại với hỏa khí quỷ dị mãnh liệt ở đan điền.
Khi câu nói đó được vang lên khắp vạn trượng thiên khung, vạn dặm quốc thổ cũng là khi đầu của Phục Ma rơi xuống đất.
Chương 72: Quỷ Hỏa xuất thế
Thì ra, hắn hiện tại chính là đang thân thể của Phục Ma Hắc Đế. Nhưng Trần An còn không biết Phục Ma Hắc Đế là ai nữa.
Đúng lúc này, một tiếng nói vang lên: “Các thần dân của ta, tên này chính là kẻ cầm đầu phản loạn ở Tây Bắc. C·ướp bóc lương thực của dân khiến người dân trên đó c·hết đói.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hiện tại, hắn đã b·ị b·ắt. Cũng là lúc phải đền mạng.”
Hắn nhếch miệng cười như khinh thường, ngạo nghễ cả thiên hạ.
Chiếc lư đỉnh này ở dưới hầm của Trần gia, hắn từng nghĩ muốn mang tất cả đồ ở đó đi, cho nên vô tình để vào trong túi càn khôn mà không ngờ giờ cũng dùng đến.
Phục Ma lúc này nói lớn: “Đời này chỉ tiếc rằng không thể cùng các ngươi thống nhất giang sơn Đại Việt.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Từng hạt bông tuyết lạnh giá rơi trên khuôn mặt ngăm ngăm đen chịu nhiều sương gió ấy.
Chiếc nhẫn cùng với quỷ khí dường như đang hòa vào làm một.
Cảm giác đau đớn ngứa ngáy do cái lạnh nơi xương tủy cùng sự giao thoa đến từ linh hồn khiến hắn không thể chịu đựng nổi mà ngất lịm đi.
Trần An biết rằng đây là hài cốt của một Tướng quân Việt quốc nổi dậy chống lại ách đô hộ của Tiết độ sứ Tích Định.
Đúng lúc này, phía dưới vực sâu vạn trượng, một khí tức như thoát ra từ U Minh địa ngục chầm chậm kéo đến khiến Trần An hoảng sợ.
Chỉ một lúc sau, nó liền xuất hiện trước mặt Trần An.
Hắn liền thở dài, giang sơn ngày hôm nay có được là đổi về từ xương máu của hàng vạn tiền nhân đã nằm xuống.
Một ngọn lửa màu đen từ từ bay lên, nó lay lắt như sắp tắt. Nhưng lại sống động như có linh tính.
Lửa của nó không nóng mà lạnh buốt đến tận xương tủy như hàn băng nơi địa ngục. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.”
Từng sợi tơ máu trên mắt bỗng chốc cũng mang theo hỏa khí lạnh biết mà hóa thành màu đen.
Thắp lên lư đỉnh ba nén nhang, Trần An quỳ ở phía dưới lạy ba cái nói: “Phục tướng quân, hãy an nghỉ.”
U Minh tử khí bỗng chốc phong bế toàn bộ không gian, Trần An liền bị nó khóa chặt gắt gao không thể cử động.
Lông tơ toàn thân dựng đứng, da đầu tê dại.
Chỉ còn lại ánh sáng xanh quỷ dị của trận pháp nơi Trần An đang đứng cùng hương khói nghi ngút.
Cũng là khi hàng vạn dân chúng nổi loạn. Cũng là khi, giang sơn lại một lần nữa máu chảy thành sông.
Cảm giác lạnh giá như làm đông cứng huyết dịch đang đổ dồn về não.
Chiếc nhẫn lúc này đã bị nung chảy thành một đạo hồn khí nhập vào linh hồn của Trần An.
Bên dưới là hàng vạn dân chúng đang khóc quỳ lạy cùng hắn khóc lóc.
“Nam quốc sơn hà Nam đế cư.”
“Mong người làm ơn làm phước tha cho Phục tướng quân một mạng.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.